Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 812

Nếu không đạt tới Bất Tử cảnh thì khi tuổi thọ cạn kiệt thì con người cũng sẽ hóa thành tro tàn, biến mất khỏi thế giới này.

Nhưng trong vũ trụ cũng có nhiều loại trái cây giúp gia tăng tuổi thọ, nếu như kiếm được đủ loại trái cây thì nói không chừng có thể tồn tại mãi mãi.

Quả duyên thọ chính là một trong số những loại trái cây đó. Một quả duyên thọ có thể khiến người đó tăng tuổi thọ lên một trăm nghìn tuổi!

Ánh mắt Diệp Tinh đầy sự khát vọng, thiên phú của hắn mạnh mẽ, muốn đạt tới Bất tử cảnh rất dễ dàng, nhưng người nhà hắn thì rất khó có thể làm được như vậy.

Thời gian trôi qua, cha mẹ hắn chắc chắn sẽ chết. Diệp Tinh không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó.

Nhưng trong vũ trụ này, những thứ như trái cây là vô cùng hiếm thấy, cho dù có xuất hiện cũng sẽ nhanh chóng bị những người khác tranh cướp. Tin tức cũng khó truyền đi, hiện tại hắn chưa từng nghe được nơi nào có, không ngờ lại xuất hiện ở Bất Tử giới.

Nhìn dáng vẻ ngạc nhiên của Diệp Tinh, Kuiba cười nói: “Mặc dù có quả duyên thọ nhưng xác suất xuất hiện rất thấp, thế nên cũng đừng ôm hy vọng quá nhiều.”

“Hơn nữa, mặc dù Bất Tử giới rộng lớn cơ duyên nhiều, nhưng cũng vì thế mà rất nguy hiểm, xác suất tử vong rất cao, thậm chí đến cả cường giả Bất tử cảnh cũng có thế thất bại.”

“Cường giả Bất tử cảnh cũng có thể chết?” Diệp Tinh hãi hùng.

Đạt tới Bất tử cảnh có nghĩa là lực Sinh mệnh vô cùng cường đại, thế mà cũng có thể chết? Vậy thì Bất Tử giới này phải nguy hiểm đến mức nào chứ?


“Đúng vậy.” Kuiba gật đầu một cái: “Ta đã vào thăm dò rất nhiều lần, có một lần suýt mất mạng.”

Thực lực của Kuiba đứng đầu trong hàng ngũ Bất tử cảnh, nhưng anh ta cũng suýt mất mạng, thế thì càng không cần phải nói đến những cường giả khác.

“Người ta đồn rằng trong Bất Tử giới có một con thú vô cùng đáng sợ, có rất nhiều người đã nghe thấy tiếng gầm giận dữ của nó. Con thú này dường như bị giam cầm bên trong Bất Tử giới.” Kuiba nói.

Ánh mắt anh ta có chút thận trọng, thực lực của con thú kia không cần nói cũng biết cường đại như thế nào.

“Ngoài ra, cũng có rất nhiều người ở trong Bất Tử giới nói mình cảm nhận được những tiếng kêu gọi, không biết đến từ đâu, vô cùng kỳ quái.”

Diệp Tinh nghe Kuiba nói thì cũng vô cùng khiếp sợ.

Bất Tử giới dường như chứa ẩn biết bao điều thần bí.

“Ha ha, không nói chuyện này nữa.” Kuiba nhanh chóng chuyển chủ đề khác: “Sư đệ, mặc dù trong Bất Tử giới đúng là có một chút bảo vậy, nhưng nếu thực lực không đủ thì tốt nhất là vẫn không nên đi vào. Chờ sau này mạnh lên rồi vào cũng chưa muộn.”

Mỗi lần anh ta tiến vào Bất Tử giới đều phải chuẩn bị vô cùng kỹ càng.

“Tôi biết.” Diệp Tinh gật đầu một cái.

Kuiba nhìn về phía chiếc hộp trước mặt: “Giờ chúng ta cùng xem trong chiếc hộp này là bảo vật gì.”

“Két!”

Chiếc hộp nhanh chóng được mở ra, sau đó một quả màu vàng lập tức xuất hiện.

“Quả kim dương?” Kuiba nhìn thấy quả màu vàng này thì hai mắt sáng lên.

Quả kim dương đối với những người lĩnh ngộ đạo tắc hệ kim mà nói là một thứ rất tốt, nó thậm chí còn có thể giúp tăng tốc độ lĩnh ngộ, tóm lại là có tác dụng vô cùng to lớn.

Nói cách khác, quả Kim dương có thể hỗ trợ đột phá lên Bất tử cảnh. Tất nhiên xác suất này cực kỳ hiếm, gần như là không đáng kể.


Nhưng cho dù là xác suất nhỏ thì vẫn tốt hơn hoàn toàn không có hy vọng gì. Thế nên quả Kim dương cũng được rất nhiều cường giả truy lùng săn đón.

Kuiba rất vui mừng, mặc dù anh ta không lĩnh ngộ đạo tắc hệ kim nhưng anh ta có thể cầm quả Kim dương đi trao đổi với người cần nó, đổi lấy bảo vật mà mình cần.

Sau khi đạt tới Bất Tử cảnh thì tuổi thọ là vĩnh hằng, rất nhiều người bắt đầu đi nghiên cứu những đạo tắc khác, người nghiên cứu đạo tắc hệ kim không ít.

Ngũ hành đại đạo thì một trong những đại đạo mà mọi người trong vũ trụ tu luyện nhiều nhất.

“Sư đệ, lần này nhờ có ngươi mới có thể mở được hộp bảo vật này. Chúng ta là sư huynh sư đệ, ta cũng là người thẳng thắn, sau này có chuyện gì cần thì cứ trực tiếp nói với ta.” Kuiba bật cười, nhanh chóng cất quả Kim dương đi.

Anh ta và Diệp Tinh thân thiết đến mức không cần phải nói lời cảm ơn nữa.

Diệp Tinh cười một tiếng, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, hắn nhanh chóng hỏi: “Không biết sư huynh có biết trụ Đan Văn không?”

“Trụ Đan Văn? Đó chẳng phải là nơi truyền thừa của gia tộc Ba Quân sao?” Kuiba nghe vậy thì cười: “Tất nhiên là ta biết.”

Diệp Tinh gật đầu: “Không biết sư huynh có cách nào cho tôi vào đó được không?”

“Hả? Ngươi muốn vào trụ Đan Văn?” Kuiba tò mò hỏi: “Sư đệ bắt đầu học luyện đan từ bao giờ thế?”

Kuiba nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Gia tộc Ba Quân canh gác trụ Đan Văn nghiêm ngặt lắm, người ngoại tộc muốn được tiến vào nơi đó khó lắm.”


Bây giờ Diệp Tinh mới tu luyện chưa được trăm năm, cũng không phải một thiên tài luyện đan.

“Không phải, tôi không luyện đan, chỉ là muốn vào trong xem một chút mà thôi.” Diệp Tinh lắc đầu.

Kuiba nghe thế thì cười cười: “Nếu thế thì đơn giản, bình thường thì ta cũng khó mà nghĩ ra được cách, mấy trưởng lão của gia tộc Ba Quân ngoan cố lắm.”

“Nhưng mà một tháng nữa gia tộc Ba Quân sẽ tiến hành một cuộc họp luyện tan, tất cả những thế lực đứng đầu đại lục Tân Nguyệt đều được mời tới dự. Ta cũng được mời tới, lúc đó chắc là có thể đi vào trụ Đan Văn, nếu sư đệ muốn vào xem thì hôm đó đi cùng ta là được rồi.”

Diệp Tinh nghe thế thì vô cùng vui mừng.

Hắn một mực suy nghĩ làm thế nào để tiến vào trụ Đan Văn, không ngờ lại có thể vào dễ dàng thế này.

“Sư đệ có thể ở lại chỗ ta một tháng.” Kuiba nhìn Diệp Tinh, cười nói.

“Được.” Diệp Tinh gật đầu.

...

Bình Luận (0)
Comment