Trở Lại Kiếp Này Không Còn Hối Hận

Chương 16


Nàng nhìn qua đám người hầu đứng một bên liền nhìn thấy con gián nhỏ của hoàng hậu đang lén lút rời khỏi , thú vị .
Giản Ly cho Tiêu Tuyết một ánh mắt , Tiêu Tuyết nhìn thấy liền hiểu ý tươi cười lẻn theo sao nô tỳ kia .
Giản Ly tự nhiên làm tất cả giải tán , xoay người đi vào trong liền nhìn thấy hoàng đế đang ngồi một bên Tần Mặc Uyên ngồi một bên , hoàng đế bảo hắn lại ngồi kế bên người hắn không chịu tránh càng xa hoàng đế .
Diễn cái gì màn đâu !
Tần Mặc Uyên nhìn thấy Giản Ly đi vào liền chạy lại chỗ nàng .
  " Nương tử....!"
  " Không có việc gì "
Giản Ly để Tần Mặc Uyên ngồi xuống ghế chính mình ngồi xuống bên cạnh hắn , bàn ăn ba người hoàng đế , Giản Ly , Tần Mặc Uyên không khí quỷ dị lại bắt đầu rồi !
  " Nha đầu trẫm nói ngươi như thế nào dỗ Quân Ngọc ngoan ngoãn nghe lời như thế đâu " Tần Nghiêm nhìn Giản Ly cười .
Đáng sợ !
  " Hoàng thượng ta nói người đừng có cười như thế nữa rất là đáng ghét "
Giản Ly gặp một cái đùi gà cho Tần Mặc Uyên liếc mắt nhìn hoàng đế nói .
  " Ngươi này mấy ngày không gặp gan càng ngày càng lớn " Tần Nghiêm cũng không có tức giận ngược lại bộ dáng còn rất vui vẻ .
  " Hoàng thượng quá khen ta lá gan vẫn luôn lớn nha "
  " Haha.....trẫm thực nghi ngờ Mộc gia kia thật sự có thể sinh ra một nữ nhi như ngươi hay sao đây "
  " Ta cũng nghi ngờ bọn họ có bắt cóc ta hay không nha "
  " Tiểu nha đầu này thật đúng là không sợ gì cả a " Tần Nghiêm cầm ly rượu mở miệng nói .
Giản Ly không thèm nói gì , cứ cho là vậy đi nàng chính là không sợ trời không sợ đất !!
" Nha đầu sau này ngươi liền kêu ta phụ hoàng đi , là con dâu của ta lại suốt ngày kêu hoàng thượng đúng là đau lòng mà "
Tần Nghiêm thấy nàng không nói gì liền tiếp tục nói , vừa nói vừa lấy khăn chấm chấm nước mắt bộ dáng ta rất đau lòng .
Giản Ly:....moẹ từ đâu ra đạo cụ sẵn thế kia .
Tần Mặc Uyên:.....!phụ hoàng hắn bị đập trúng đầu rồi à.....
Nửa canh giờ sau , tiễn đi hoàng đế Giản Ly liền thở ra một hơi , phiền toái......vẫn còn .
Giản Ly ngồi nhìn bên cạnh vẫn còn đang ở ăn mì trường thọ Tần Mặc Uyên .
  " Nương tử ăn ngon "

Tần Mặc Uyên ăn hết bát mì vui vẻ tươi cười nhìn Giản Ly nói .
  " Về sau lại nấu cho tướng công ăn "
Tần Mặc Uyên cười hì hì gật đầu ôm nàng , Giản Ly đẩy hắn ra không cho hắn lại ôm nàng .
Tiêu Tuyết từ bên ngoài vào đi lại gần Giản Ly nhỏ giọng bên tai nàng .
  " Tiểu thư đã giải quyết rồi nàng ta cái đầu không ngừng chính là dừng ở tẩm cung của hoàng hậu a "
  " Ân , hoàn hảo Tiểu Tuyết nhi này chơi đủ ác ý nha , nhưng mà ta thích "
  " Hìhì đâu có nha , tiểu thư em đi tìm ca ca đây "
Giản Ly cũng không có nói gì gật đầu , Tiêu Tuyết nhanh chóng chạy đi ra ngoài .
  " Tướng công chúng ta ra ngoài chơi tốt không ? "
Tần Mặc Uyên nghe nàng nói ánh mắt sáng lấp lánh nhìn nàng gật gật đầu .
Giản Ly thấy hắn như thế thì cười làm Ngô Kỳ dọn dẹp , bảo bọn họ đem vẫn còn trong nhà bếp thức ăn chia ra cùng nhau ăn , lại dẫn Tần Mặc Uyên trở về Nguyệt Uyển thay y phục sao đó liền mang hắn xuất phủ .
Giản Ly mang Tần Mặc Uyên ra ngoài lắc lư vui sướng thật lâu sau đó mới đi trở về .
Cứ như vậy yên lặng trôi qua nữa tháng .
Sáng sớm Giản Ly đi khắp nơi trong phủ tìm ngốc tướng công lại không thấy người đâu .
Không thấy hắn nàng cả người đều không lên tinh thần .
Ngô Kỳ đi lại trước mặt Giản Ly .
   " Vương gia đâu ? "
Ngô Kỳ chưa nói gì Giản Ly đã trước mở miệng hỏi hắn .
  " Thưa vương phi vương gia ra ngoài phủ chơi từ sớm a "
   " Ngươi để một mình hắn ra ngoài lỡ như hắn có việc gì phải làm sao bây giờ , ngươi như thế nào không canh chừng hắn đâu "
Ngô Kỳ.....hắn hảo muốn nói ai có thể làm gì vương gia a hắn không lột da kẻ đó đều là bọn họ may mắn !!
  " Khụ , vương phi yên tâm , ta có phái người đi theo vương gia "
Giản Ly nghe hắn nói cũng không có lại nói cái gì chỉ ngây ngẩn người bộ dáng đi ra bên ngoài .
Tiêu Tuyết từ trong phòng ra tới lại nhìn đến Giản Ly muốn đi ra ngoài liền chạy theo .
   " Tiểu thư.....người muốn đi đâu vậy a "

   " Không có gì , ta muốn ra ngoài dạo một chút thôi em không cần đi theo đâu "
Giản Ly nghe Tiêu Tuyết gọi quay đầu nói , sao đó tiếp tục đi ra ngoài .
Tiêu Tuyết nghe Giản Ly nói cũng không thể tự tiện đi theo đành trở về phòng chính mình tiếp tục nghiên cứu y thuật .
Giản Ly đi trên đường không ngừng suy nghĩ Tần Mặc Uyên đang ở đâu .
Đi trên đường một lúc Giản Ly đột nhiên cảm giác được trong tay bị người nhét vào một mảnh giấy , Giản Ly trầm mặc quay đầu lại không nhìn thấy ai .
Mảnh giấy thượng mấy chữ : muốn gặp Thần vương đến miếu cũ ngoài thành .
Giản Ly trong mắt lóe lên tàn nhẫn tay hung ác vò mảnh giấy , dám động đến người của nàng , tìm chết !!
Nàng cất mảnh giấy vào vạt xoay người đi tới chỗ vắng người liền dùng khinh công nhanh chóng chạy đến ngoài thành .
__ __ _ __ __ _
Giản Ly vừa rơi xuống bên ngoài ngôi miếu cũ liền nhìn thấy Tĩnh vương cùng một đám binh lính trong lòng thầm kêu không tốt , nàng mắc bẫy a , vì cái gì hôm nay nàng liền không như thế bình tĩnh đâu ?
  " Ta đến Tần Mặc Uyên ở đâu ? "
Giản Ly biết rõ là bẫy vẫn mở miệng hỏi .
  " Hahaha tứ đệ muội muốn gặp lại tứ đệ e rằng khó lắm a , bắt lấy nàng cho bản vương !! "
Tần An cười đắc ý chỉ vào Giản Ly , đối với đám binh lính ra lệnh .
Giản Ly sắc mặt một chút cũng không thay đổi sờ sờ bênh hông thầm than nàng sáo ngọc không có mang a , Giản Ly bất đắc dĩ nhanh chóng rút ngân châm cắt ngang cổ của một tên binh lính muốn bắt lấy cánh tay nàng .
Bắt đầu không ngừng đánh lên , Giản Ly ngân châm bay ra đâm thẳng vào trong lòng ngực một tên binh lính , xoay người chân đá vào bụng một kẻ phía sau lưng nàng .
  " Một đám phế vật , nhanh lên bắt nàng lại ! "
Đám binh lính nghe Tần An hét lên thì ra tay càng nhanh lên , Giản Ly trong mắt lạnh lẽo rút ra một con dao nhỏ dài bằng bàn tay chém đứt bàn tay của tên binh lính giơ đến gần nàng giơ chân đá hắn văng ra , vừa quay đầu cắt đứt cổ một kẻ khác liền hít phải một ít bột phấn của mấy tên binh lính vung ra , Giản Ly không ngờ bọn hắn sẽ làm như thế nên không kịp đề phòng hít vào một ít .
Giản Ly vung tay một chưởng mang theo tám thành nội lực đánh văng ba bốn tên binh lính bản thân nhanh chóng lui về phía sau , hơi lắc lắc đầu nàng cảm thấy trong người đang bắt đầu nóng lên trước mắt bắt đầu mơ hồ , đáng chết cư nhiên là mị dược !
Đường đường là Y Tiên thế nhưng bị người hạ dược ! Đủ nhục nhã !!
  " Hahaha Mộc Ly hôm nay ngươi tốt nhất ngoan ngoãn lên giường hầu hạ bổn vương đi haha "
  " Nhanh lên bắt nàng lại "
Tần An thấy Giản Ly bộ dáng liền ha ha cười to .
Một đám binh lính xông về phía Giản Ly .

   " Đê tiện "
Giản Ly nhìn bọn hắn xông tới thì cười lạnh , trong tay con dao hung ác đâm xuống bản thân cánh tay trái , dựa vào đau đớn lấy lại bản thân lí trí liền trực tiếp xông vào đám binh lính , Giản Ly ra tay càng lúc càng tàn nhẫn một dao đi xuống liền phải cắt ngươi cổ , lấy ngươi mạng .
Chính nàng biết bản thân không kiên trì được bao lâu nữa , hung hăng hoa vài dao trên người tiếp tục đánh đi lên .
Tần An ! Giản Ly nàng nếu sống quá hôm nay , nàng muốn cho cặn bã này biết cái gọi là sống không bằng chết !! Muốn sống không được chết cũng không xong !!!
__ __ _ __ __ _
  " Vương gia.....vương gia......!vương phi giống như xảy ra chuyện rồi "
Mặc Phong chạy đến Tiêu Dao lâu trên tầng ba hô lớn chưa kịp mở cửa xông vào bên trong Tần Mặc Uyên đã xông ra nắm lấy hắn cổ áo .
  " Ngươi nói gì ! "
  " Ực , vương phi......vương phi lúc nãy hướng ngoài thành bộ dáng liền rất gấp gáp , hiện tại đã qua một đoạn thời gian....!"
Tần Mặc Uyên quăng Mặc Phong nhanh chóng chạy ra ngoài .
  " Gia...chờ ta a "
Bắc Đường nhìn Mặc Phong như nhìn tên ngu giống nhau , chờ chờ con khỉ a , gia vội đi tìm chủ mẫu đâu , Bắc Đường bước chân đuổi theo Tần Mặc Uyên .
  " Bắc Đường.....!"
Tần Mặc Uyên tìm thật nhanh liền đuổi đến ngôi miếu cũ liền nhìn thấy nhà mình nương tử nằm trên mặt đất , tên cẩu Tần An dơ bẩn tay sắp chạm vào trên người nàng .
Tần Mặc Uyên ánh mắt dâng lên lệ khí nhanh chóng đá văng Tần An , đem Giản Ly ôm chặt trong lòng .
  " Bắc Đường , Mặc Phong đem tất cả giết ! bắt lấy Tần An nhốt lên cho ta ! "
Bắc Đường nghe nhà mình chủ tử lên tiếng liền rút kiếm xông lên , Mặc Phong bên cạnh cũng không chịu thua nhanh chóng đánh đi lên .
Tần Mặc Uyên ôm Giản Ly hướng Tiêu Dao lâu nhanh chóng đi về .
Tiêu Dao lâu tầng ba trong phòng riêng của Tần Mặc Uyên lúc này .
Giản Ly xoay người đè lên trên người Tần Mặc Uyên không ngừng cọ xát .
  " Ngô.....!"
Tần Mặc Uyên không chịu khống chế trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ , nhanh chóng ngăn lại Giản Ly từ trên giường chạy xuống .
  " Ô....nóng muốn chết...."
Giản Ly cảm thấy bản thân giống như bị nướng lên vậy , rõ ràng vừa nãy còn ôm được một cục đá , nhưng cục đá lại chạy mất .
Tần Mặc Uyên nhìn thấy Giản Ly muốn thoát chính mình y phục hoảng loạn nhanh chóng đem nàng đánh vựng .
Trên cánh tay Giản Ly bị chính mình hoa mấy dao lúc này huyết đông lại nhưng vẫn còn rỉ ra , Tần Mặc Uyên nhìn đến đau lòng muốn chết .
Hắn đỡ nàng ngồi trên giường dựa vào lòng hắn , một tay áp trên lưng nàng không ngừng truyền nội lực đi qua bức trong người nàng dược tính đi ra ngoài .
Gần nửa canh giờ sau Tần Mặc Uyên thở ra một hơi , đỡ Giản Ly nằm xuống mới đi lấy dược thoa nàng cánh tay thương .
__ __ _ __ __ _

Bắc Đường và Mặc Phong bên này nhanh chóng đem tất cả đều giết xong , Tần An nhìn thấy sợ tới mức ngã ngồi trên mặt đất chạy không nổi .
  " Các ngươi.......các ngươi dám giết bản vương phụ hoàng sẽ không tha cho các ngươi !!! "
  " Ha , không tha cho ta thì làm sao , ta hiện tại có giết chết ngươi thì ai biết là ta giết a "
Bắc Đường kiếm đặt trên cổ Tần An cười lạnh mở miệng .
   " Bốp "
Mặc Phong trực tiếp đập vựng Tần An .
   " Bắc Đường ngươi như thế nào nói nhiều với hắn làm gì , ta sẽ ghen tị nha "
   " Câm mồm đê "
Bắc Đường xách cổ áo Tần An trực tiếp chạy lấy người .
  " Bắc Đường !! "
  " Sao ngươi....có thể bỏ rơi ta.....!"
Mặc Phong trong lòng bực bội , quay đầu nhìn một đống thi thể .
Nha , còn thi thể ở đâu phải dọn xác chứ nhỉ .
Buổi tối ngoài trời đều kéo hắc lên , Giản Ly tỉnh lại từ trên giường ngồi dậy .
Nàng đây là ở đâu ?
  " Y Tiên cô nương tỉnh rồi "
Tần Mặc Uyên đã tháo xuống mặt nạ chỉ còn lớp dịch dung , bưng cháo từ ngoài đi vào nhìn Giản Ly tươi cười .
  " Là ngươi "
  " Cô nương còn nhớ ta đâu "
Tần Mặc Uyên luôn treo tươi cười bộ dáng ấm áp như gió xuân .
  " Ngươi đổi ta y phục !! "
Giản Ly nhận thấy trên người bị đổi tân y phục , cánh tay thương cũng được băng bó hảo , ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn mở miệng hỏi .
Tần Mặc Uyên tươi cười không giảm gật đầu nhìn Giản Ly .
  " Do ở đây không có nữ nha hoàn a , cô nương yên tâm ta nhắm mắt cái gì cũng chưa nhìn đến......."
  ".......Bất quá nếu cô nương muốn ta chịu trách nhiệm....ta liền cưới cô nha....."
Giản Ly bị khí cười , moẹ cái gì cũng không nhìn đến , cái quỷ gì trách nhiệm , tên quỷ này thế nhưng có thể như vậy đường hoàn nói được !!
   " Ta mới không cần ngươi chịu trách nhiệm ! "
   " Nếu vậy đúng là đáng tiếc a ".

Bình Luận (0)
Comment