Trảm Tiên

Chương 925 - Ngươi Lại Dám Gạt Ta - Hạ

Yêu Ma đại lục ngăn trở thần thức, đây là công lao của trận pháp. Coi như là thần thức của Dương Thần cường đại có thể đến Nhân Tiên Nhị Phẩm, cũng không cách nào phá tan cái trận pháp khủng bố này.

Nhưng có một người là ngoại lệ, đó chính là Lý Lực Hanh. Hắn tu hành công pháp là vượt giới luyện thần đại pháp. Loại công pháp này cường đại ở chỗ, người tu hành thần thức có thể xuyên qua tường ngăn cách giữa thế gian cùng Linh giới Tiên giới, trận pháp nho nhỏ che đậy thần thức tồn tại ở thế gian, dù tu vi của Lý Lực Hanh còn vô cùng thấp, lại cũng không làm khó được Lý Lực Hanh.

Vì vậy, thiếu môn chủ Thái Thiên môn - Lý Lực Hanh đáng thương vừa lúc đó đã thành vật hi sinh để Dương Thần phát tiết lửa giận. Lúc hắn đang tu hành, đột nhiên Lưu Phong Tử tiền bối xuất hiện với sự phẫn nộ bao trùm hắn, hắn thậm chí cũng không biết xảy ra chuyện gì.

"Tên bịp bợm đáng chết này!" Mang theo một cổ uy nghiêm để không người nào có thể nhìn gần, Lưu Phong Tử tiền bối phẫn nộ quả thực lại để cho Lý Lực Hanh không biết làm sao. Lưu Phong Tử tiền bối thậm chí trực tiếp giận dữ mắng mỏ hắn là kẻ lừa đảo chết tiệt.

Áp lực như núi trực tiếp đem ý thức của Lý Lực Hanh ép chặt vào một góc, cảm thụ được lửa giận ngập trời của Lưu Phong Tử tiền bối, Lý Lực Hanh thậm chí không cách nào biểu đạt ra một chút ý tứ.

Lý Lực Hanh chưa từng có phát hiện, khi hắn đối mặt với lửa giận của một người vậy mà đáng sợ như thế. Dù là lúc hắn đối mặt với Lý môn chủ tức giận, chẳng qua chỉ là sợ hãi trên mặt, trong nội tâm còn có chút nghịch phản nho nhỏ nào đó, nhưng ở trước lửa giận của Lưu Phong Tử tiền bối, thậm chí ngay cả hô hấp hắn cũng không dám tiếp tục. Tim đập? Vật kia có thể hay không quấy nhiễu đến Lưu Phong Tử tiền bối, có thể hay không khiến nó dừng lại?

Rốt cục tại sau một hồi phát tiết lửa giận, tâm tình của Lưu Phong Tử tiền bối thoáng đã có chút bình phục. Áp lực cực lớn luôn đè nặng trên đầu cũng thoáng thả lỏng, lại để cho Lý Lực Hanh rốt cục có cơ hội có thể biểu đạt ra một chút tâm tư của bản thân. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.

"Tiền bối, có phải hay không có hiểu lầm gì đó?" Lý Lực Hanh nhìn xem tình hình, cẩn thận từng li từng tí mà hỏi, hắn thật sự không biết mình là tại sao lại đắc tội Lưu Phong Tử tiền bối, sẽ đưa tới lửa giận ngập trời như thế.

Đường đường thiếu môn chủ Thái Thiên môn gần nhất tại tông môn muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, đâu chịu nổi áp lực khủng bố như vậy. Hiện tại Lý Lực Hanh chỉ cầu có thể chứng minh được mình là người vô tội, dù thế nào cũng đừng để cho Lưu Phong Tử tiền bối ghi hận.

Muốn biết rõ, tất cả những gì mà hắn có hiện nay, hết thảy đều là Lưu Phong Tử tiền bối ban cho, một khi đã không có Lưu Phong Tử tiền bối ủng hộ, hắn vẫn như cũ chỉ là kẻ đáng thương có thể bị bất kì một cao thủ nào của Dược đường đều có thể khi dễ.

Nói là cẩn thận từng li từng tí, nhưng trên thực tế đây là đang ở trong thế giới ý thức của hắn, căn bản có thể dùng kinh sợ để hình dung.

"Lão phu hỏi qua mấy cái tông môn có cao thủ phi thăng lên, mấy trăm năm qua cho tới bây giờ không có đệ tử tông môn nào tu hành qua vượt giới luyện thần đại pháp." Lưu Phong Tử tiền bối nổi giận quả nhiên là có nguyên nhân, đương nhiên, đây cũng chỉ là Dương Thần tìm một cái lý do, nếu không làm sao có cớ nổi đóa?

Bất quá những người kia phi thăng lên không biết có vượt giới luyện thần đại pháp cũng bình thường, bí mật này vốn chỉ có các trưởng lão hạch tâm nắm giữ ở trong nội tâm, không phải là người nào đều có thể biết đấy.

Tóm lại, lý do này mặc kệ là cân nhắc như thế nào cũng đều hợp lý, gần nhất không có hạch tâm trưởng lão phi thăng, trên dưới một đám trưởng lão biết rõ vượt giới luyện thần đại pháp phi thăng đến Linh giới, hiển nhiên không biết hiện tại có một tiểu gia hỏa gọi là Lý Lực Hanh đang tu hành môn công pháp gần như không có khả năng thành công này.

"Nói! Tiểu tử ngươi xuất hiện từ nơi nào, lại dám giả mạo đệ tử Thái Thiên môn ta!" Vừa mới nói xong lý do, lửa giận của Lưu Phong Tử tiền bối lần nữa xông ra, uy thế ngập trời lần nữa đem Lý Lực Hanh ép đến nói không ra lời.

Tựa hồ Lưu Phong Tử tiền bối lửa giận có chút quá khủng bố, uy áp trực tiếp lại để cho Lý Lực Hanh đáng thương đã mất đi ý thức. Điều này cũng chưa tính, ngay cả môn chủ cùng mấy vị trưởng lão hạch tâm mỗi lần Lý Lực Hanh tu tâm đều vây quanh bên cạnh Lý Lực Hanh, cũng thông qua môi giới là Lý Lực Hanh mà cảm thấy cổ áp lực kinh khủng kia.

Được phát ra cùng với áp lực còn có một loại sát ý không che dấu chút nào, lại để cho tất cả người ở chỗ này đều là như rơi vào hầm băng, một số nô bộc tu vi kém một chút, không phải ngất, chính là sợ hãi đến mức hàm răng vang lên cạch cạch, không có một ai còn có thể đứng được.

Thật lâu, cổ khí tức kinh khủng kia mới dần dần tiêu tán, môn chủ cùng mấy trưởng lão hạch tâm mới hồi phục tinh thần, sau đó lập tức bắt đầu cứu chữa Lý Lực Hanh bởi vì áp lực mà đã ngất.

Đợi đến lúc Lý Lực Hanh tỉnh táo lại, một đám các trưởng lão đang sốt ruột mới hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Dĩ nhiên là vì vậy, tất cả mọi người có một loại cảm giác dở khóc dở cười.

Bất quá ngẫm lại cũng đúng, vị tiền bối Lưu Phong Tử này không biết chỉ điểm bọn hắn bao nhiêu, trước sau cộng lại cũng có vài thập niên, bình quân một năm một lần mà nói, cộng lại cũng có vài chục lần. Nhiều lần "Vô tư" chỉ điểm như vậy, nếu như là bị người lừa gạt mà nói..., đổi thành bọn hắn, cũng sẽ nổi giận ngập trời đấy.

"Làm sao bây giờ? Lưu Phong Tử tiền bối không tin ta là đệ tử Thái Thiên môn, làm sao bây giờ?" Lý Lực Hanh đối với vấn đề này là người chú ý nhất, hắn hiện tại được FdpdR7J hưởng tất cả địa vị, quyền thế, thậm chí kể cả tài phú, nữ nhân, đều là tới từ sự ủng hộ của Lưu Phong Tử tiền bối, một khi Lưu Phong Tử tiền bối không hề tin tưởng hắn, hắn liền triệt để rơi vào địa ngục.

Lý môn chủ nhìn xem bộ dạng sốt ruột, sợ hãi của Lý Lực Hanh, cùng mấy trưởng lão hạch tâm trao đổi ánh mắt thoáng qua, sau đó mới ôn hòa nói: "Không sao! Không sao!"

Kế tiếp, tự nhiên là kéo màn che, sau đó bố trí mấy chục tầng cấm chế, lúc này Lý môn chủ mới cười an ủi Lý Lực Hanh, nói: "Không phải sợ, trời còn không có sụp xuống!"

"Thế nhưng Lưu Phong Tử tiền bối đã không tin đệ tử!" Lý Lực Hanh làm sao có thể không uể oải? Đối với Lý môn chủ mà nói, có thể nói hắn đã được đến chỉ điểm mà hắn tha thiết ước mơ, mấy trưởng lão cũng giống như thế, bọn hắn tự nhiên là đứng đấy nói chuyện không đau thắt lưng. Nhưng đối với Lý Lực Hanh mà nói, xa xa còn không đủ.

"Thái Thiên môn tacó một bộ ám hiệu để nhận biết nhau." Lý môn chủ cảm thấy, có một số việc cũng có thể để cho Lý Lực Hanh biết, hơn nữa chuyện bây giờ liên lụy tới bản thân Lý Lực Hanh, cho nên cũng không sợ hắn tiết lộ: "Là để cho tiền bối nơi Linh giới nhận rõ tông môn ta bố trí đệ tử tại môn phái khác."

Thái Thiên môn tại tông môn khác sắp xếp không biết bao nhiêu quân cờ, những con cờ này có thể sẽ hi sinh, nhưng cũng có người phi thăng. Một khi phi thăng đến Linh giới, thân phận của bọn hắn không chiếm được Huyền Thiên môn tán thành, đây chính là phiền toái rất lớn. Cho nên, Thái Thiên môn tự nhiên rất có phương án để nhận ra nhau.

"Lần sau khi liên lạc lại với Lưu Phong Tử tiền bối, liền nói cho hắn mấy lời." Lý môn chủ tin tưởng mười phần, nói ra cho Lý Lực Hanh: "Những ám hiệu này đã lưu lại từ mấy vạn năm qua, cũng là căn cứ chứng minh ngươi là đệ tử tối hạch tâm của Thái Thiên môn ta. Chỉ cần ngươi nói ra những ám hiệu này, Lưu Phong Tử tiền bối nhất định sẽ tín nhiệm ngươi đấy." Ps: đã trở về, ngày mai khôi phục đổi mới.

Bình Luận (0)
Comment