Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 549 - Đoạt Hỗn Độn Nê Hoàn 2

Trong lầu các, vẫn là đêm khuya sao ánh sao chi chít đầy trời, nhưng đột nhiên trong lầu các có một vầng mặt trời mọc ra từ tiên đồ, treo trên bầu trời, rực rỡ không gì sánh được.

Lại có một vầng trăng nhảy ra khỏi Vô Cực các, cũng treo trên màn trời, nhật nguyện cùng hiện, hết sức hùng vĩ.

Nhật nguyệt xoay xung quanh Thái Sơn, trên Thái Sơn không còn năm tòa tiên sơn lơ lửng nữa, bên trên năm tòa tiên sơn là một đại lục, núi sông hùng vĩ, đều là đạo tượng biến thành, tựa như tiên cảnh.

Trong tiên cảnh có tiên cung, trong tiên cung có tiên nhân, lên tới trăm ngàn người, tiên phong đạo cốt, khiến người ta mê say.

Trong lúc nhất thời, xung quanh Thái Sơn không khác gì xuân về hoa nở, hương thơm tràn ngập khắp mặt đất, chim chóc muông thú được linh khí tẩm bổ, hình thể dồn dập hóa lớn, tiếng chim hót thú kêu vang lên rộn ràng.

Vô Cực các trước mắt Hứa Ứng biến mất, Nguyên Thần của Na Bành cũng tiêu tan.

Trong lòng Hứa Ứng cảm giác nặng nề, biết Vô Cực Tiên Ông đã ra tay, ngăn cản đòn vừa rồi của y, khiến tất cả ưu thế mà mình tích tụ được vừa rồi đều sụp đổ.

Trên bầu trời chỉ còn lại gương mặt Vô Cực Tiên Ông, nhật nguyệt xoay chuyển, hóa thành đôi mắt, ánh nắng ánh trăng tràn ra từ cặp mắt như thủy triều dâng trào!

“Hứa Ứng, kẻ giết đồ đệ chúng ta, ném hóa thân của ta cho côn trùng ăn, cuối cùng ngươi cũng chạy tới cửa!”

Vô Cực Tiên Ông cúi người nhìn xuống, một luồng lực lượng kỳ dị từ trên cao giáng xuống, những nơi nó đi qua, núi non, cây cối, cung điện như biến thành tờ giấy bằng phẳng, thậm chí ngay cả gió núi cũng hóa thành từng vệt đen thổi tới.

Luồng lực lượng kỳ dị này nhanh chóng xâm nhập xuống dưới, lao thẳng về phía Hứa Ứng, Thời Vũ Tình và mụ già Na Bành.

Lúc này, trong một đại điện trên núi, cánh cửa như trang giấy tách sang trái phải, từ bên trong có một con rắn giấy chui ra, đầu mọc hai sừng, mở to miệng phát ra tiếng kêu a a sợ hãi, đầu rưỡi run rẩy như gợn sóng.

Lại có một quả chuông bay ra, phía sau còn có một cọng cỏ tím như trang giấy.

Quả chuông và cỏ tím trông cũng như phát điên, một lúc sau từng vệt đen bay về phía Hứa Ứng; đến chỗ Hứa Ứng và Thời Vũ Tình mới hóa thành tiếng a a chói tai.

Mọi thứ đều như trong bức tranh!

“Uy lực của Vô Cực tiên đồ đúng là khủng khiếp!”

Hứa Ứng không cần nghĩ ngợi, nắm lấy tay Thời Vũ Tình, tung người nhảy lên, hóa thành một luồng thần quang bay vun vút đi.

Sau lưng bọn họ, trời đất nhanh chóng hóa thành bằng phẳng. Núi non sông ngòi, hoa cỏ cây cối, chỉ trong tích tắc tất cả đã biến thành cỏ cây núi non sông ngòi trong bức tranh.

Hứa Ứng bay đi, bên tai là tiếng cuồng phong gào thét, bên cạnh là dãy núi không ngừng lướt qua phía sau, nhưng chỉ nghe thiên địa phát ra tiếng vang răng rắc, không gian vạn dặm nhanh chóng hóa thành bằng phẳng, trở thành một bộ phận trong Vô Cực tiên đồ!

Thời Vũ Tình hoảng sợ nhìn cảnh tượng này, núi sông đồng hóa, thậm chí ngay những người trong phạm vị vạn dặm xung quanh đây, luyện khí sĩ, cự thú thái cổ; giờ phút này đều trở thành người giấy trong tranh!

Thậm chí Vô Cực đồ còn biến tất cả mọi người trong tòa thành thành người trong tranh!

“Ngươi có biết thế nào là tiên không?”

Giọng nói hùng vĩ của Vô Cực Tiên Ông vang lên, cất cao bằng trời, âm thanh truyền tới rõ ràng bên tai Hứa Ứng: “Tự tạo thế giới, thay đổi cách vận hành của Thiên đạo trong thế giới này, đó là tiên! Ta đã thành tiên, nắm giữ đại đạo chí cao, còn ngươi chỉ là phàm nhân, không thể thoát khỏi lòng bàn tay ta.”

Lão mới nói đến đây đột nhiên Vô Cực tiên đồ ngừng mở rộng.

Vô Cực Tiên Ông thầm giật mình, chỉ thấy một gã nông dân gánh sọt rau quả ngăn trên đường khuếch trương của Vô Cực tiên đồ, mà một bên khác lại có một tiều phu đốn củi cũng ngăn trên đường khuếch trương của tiên đồ.

Vô Cực Tiên Ông ngơ ngác: “Sao hạ giới có nhiều cao thủ vậy?”

Nông dân trồng rau và tiều phu gần như đồng thời cất bước, đi thẳng về phía trước. Nông dân trồng rau cười nói: “Na Bành, chúng ta tới tìm ngươi.”

Khi hai người bọn họ di chuyển, thiên địa đã biến thành bức tranh trong Vô Cực tiên đồ bỗng có lại màu sắc, núi sông cây cối hoa cỏ chim chóc và cả nhân loại đều dồn dập thoát khỏi tình trạng trang giấy, trở lại lập thể!

Thiên đạo trong bức tranh cũng theo đó thay đổi!

Vô Cực Tiên Ông liên tục điều động pháp lực, tăng cường uy lực của tiên đồ, nhưng hắn đang ở Tiên giới, chỉ có thể phát huy uy lực tiên đồ ở mức giới hạn, không thể chống lại nông dân và tiều phu này.

Hắn giận tím mặt: “Thảo dân hạ giới mà dám không để tiên nhân vào mắt, sớm muộn gì cũng dùng thần khí Thiên đạo diệt cả nhà ngươi!”

“Thần khí Thiên đạo?”

Nông dân trồng rau cười nói: “Ta chỉ sợ mình Thiên kiếp siêu cấp, còn một hai món thần khí Thiên đạo thì chẳng có gì phải sợ. Vô Cực Tiên Ông, ngươi không hạ giới thi không phải đối thủ của chúng ta. Chúng ta đến đây chỉ vì Na Bành, không muốn cãi cọ với ngươi, tránh cho tương lai phi thăng gặp mặt lại khó xử.”

Tiều phu gánh củi nói: “Nếu ngươi chủ động rút lui, còn có thể giữ được thể diện.”

Vô Cực Tiên Ông hừ một tiếng, Vô Cực tiên đồ càng phát huy uy lực cường đại hơn, nói: “Bành tiên tử chưa chết, phối hợp với Vô Cực đồ của ta, giết hai người các ngươi dễ như trở bàn tay!’

Na Bành đã nhân cơ hội này khôi phục thân thể, cái đầu bị Hứa Ứng đánh nát cũng mọc ra, thậm chí đầu của Nguyên Thần cũng mọc lại, tiên hỏa trên người cũng bị dập tắt.

Thương thế của mụ càng nặng nề, tình hình còn bết bát hơn lúc vừa rồi.

Trong lòng mụ trầm xuống, nhìn về phía nông dân trồng rau và tiều phu đốn củi!

Nông dân và tiều phu một trái một phải tập kích tới, sau lưng là từng động thiên gầm thét xoay chuyển, bồng bềnh trên bầu trời.

Na Bành nhìn về phía hai người này, chỉ thấy hai người này không trong hàng ngũ năm mươi ba người phi thăng. Động thiên sau lưng bọn họ còn rất hoàn chỉnh, mà sau lưng mỗi người chỉ có sáu động thiên.

Đây là na pháp tiêu chuẩn của bất tử dân.

Na Bành thầm lo lắng, tức giận tới mức bật cười, nghênh tiếp hai kẻ: “Các ngươi là luyện khí sĩ theo đại đế tới Côn Lôn tế tổ đúng không? Na pháp hợp chín làm một của các ngươi còn là lục tổ chúng ta truyền thụ!”

Từ Phúc sắc mặt bình tĩnh nói: “Đa tạ na tổ truyền pháp.”

Hai người pháp lực cường hoành vô địch, nhưng ngay khoảnh khắc giao phong thì động thiên Nê Hoàn của mình đã bị cắt đứt, tu vi lập tức tổn hại.

Còn Na Bành trúng một đòn gánh của nông dân trồng rau, bị đánh tới múc miệng hộc máu. Ở đằng khác tiều phu vung búa, bổ dọc Vô Cực đồ, khiến Vô Cực Tiên Ông khí huyết sôi trào.

Ba người hạ xuống đất, ai cũng bị thương.

Na Bành thở hổn hển, đột nhiên thân hình di động, lao về phía nông dân trồng rau, cùng lúc đó tiều phu phóng tới Vô Cực đồ, quát lên một tiếng lớn, lĩnh vực ngũ tiên mở rộng, đối đầu với Vô Cực đồ!

Ngay khoảnh khắc Na Bành và đòn gánh vàng của nông dân trồng rau va chạm, đột nhiên một ánh cầu vồng lướt qua, chém tới sau lưng Na Bành!

Đột nhiên, Na Bành cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy động thiên Nê Hoàn cung của mình đã bị chém đứt!

Bình Luận (0)
Comment