Tổng Tài Kết Hôn Chớp Nhoáng: Cô Vợ Ngọt Ngào Muốn Chạy Trốn

Chương 144

Leo gật đầu: “Vậy bố có thể đảm bảo sẽ không bao giờ khiến mẹ thương tâm khổ sở hay chọc giận mẹ nữa không?”

Mộ Hi Thần liếc nhìn Tống Vân Khanh, rồi chân thành nói với Leo: “Leo, giữa hai người ở bên nhau sẽ có lúc xảy ra xích mích và hiểu lầm, bố sẽ cố gắng tránh điều đó. Nếu bố làm mẹ giận thì bố sẽ xin lỗi, nếu có hiểu lầm bố sẽ giải thích. Tóm. lại, bố sẽ cố gắng hết sức để khiến mẹ và các con hạnh phúc! Mấy mẹ con là những người quan trọng nhất trong cuộc đời bố, cho nên xin con hãy để bố được ở bên cạnh, yêu thương và bảo vệ mấy mẹ con.”

Leo cau mày, cậu không hoàn toàn hài lòng. với câu trả lời của anh, trong nhận thức của cậu thì người đàn ông này phải phục tùng mẹ mình 100% mới được.

Leo đặt tay lên vai Tống Vân Khanh: “Mẹ, mẹ còn yêu bố không? Mặc dù con và Amoon không ghét bố, nhưng con không muốn mẹ vì chúng con.

mà khiến bản thân phải ấm ức. Trong lòng con bố không quan trọng bằng mẹ, không có bố chúng ta vẫn có thể sống tốt, con sẽ lớn lên thật nhanh để bảo vệ mẹ và em gái.

Leo nói xong vẻ mặt khẩn trương liếc nhìn Mộ Hi Thần: “Nhưng con cũng không ngại có thêm một người yêu thương và bảo vệ mẹ, mẹ à, con chỉ mong mẹ được vui vẻ hạnh phúc!”

Tống Vân Khanh bật khóc, cô ôm chặt lấy Leo vào lòng: “Leo, cảm ơn con!”

Amoon không hiểu mẹ và anh có chuyện gì, cô bé lo lắng nhìn Mộ Hi Thần.

Mộ Hi Thần ôm lấy cô bé, nhẹ nhàng xoa đầu, mắt nhìn hai mẹ con đang ôm nhau ở bên đó.

Năm đó Vân Khanh hỏi anh có thích trẻ con không, khi đó anh nói không muốn có trẻ con quấy rầy thế giới hai người, chắc hẳn khi ấy đã có. hai đứa bé trong bụng cô rồi nhỉ?

Khi đó anh thực sự không muốn bọn trẻ quấy tẩy thế giới của hai người họ.

Nhưng bây giờ anh lại cảm thấy vô cùng biết ơn ông trời đã ban cho anh hai đứa trẻ đễ thương như vậy, khiến thế giới của anh trở nên trọn vẹn và phong phú hơn.

Tống Vân Khanh buông Leo ra, lau nước mắt rồi ôm cậu bé đến trước mặt Mộ Hi Thần: Leo, chúng ta làm quen lại nhé, đây là ba của con, Mộ Hi Thần."

Leo trịnh trọng đưa cánh tay nhỏ bé ra cho Mộ Hi Thần, Mộ Hi Thần mừng rỡ nắm tay con trai: * Leo, cảm ơn con”

Leo nhìn anh hồi lâu, cuối cùng mới nhỏ giọng kêu một tiếng: “Bố.”


Amoon cười, kéo cánh tay còn lại của anh trai: "Anh, chúng ta có bố rồi.”

Mộ Hi Thần ôm hai đứa nhỏ mỗi đứa một bên, hốc mắt ẩm ướt: “Vân Khanh, cám ơn em!”

Nhìn gương mặt giống hệt nhau của Leo và Mộ Hi Thần Tống Vân Khanh không khỏi nở nụ cười.

Cuộc sống thật kỳ điệu, cô không thể chia rẽ cốt nhục tình thân của Mộ Hi Thần và hai đứa con, chúng xứng đáng có thêm một người yêu thương.

Cô đã từng rất khát khao có được tình yêu thương trọn vẹn của bố mẹ như vậy, nhưng tiếc là cả đời này cũng không thể thực hiện được nguyện. vọng này.

Khi mới có thai cô đã muốn cùng Mộ Hi Thần đành tất cả tình yêu thương cho đứa bé, cô và Mộ Hi Thần nhất định sẽ đành cho đứa bé những gì mà hai người họ chưa có được, cho chúng một mái nhà trọn vẹn đầy tình yêu thương.

Thấy Mộ Hi Thần yêu thương hai đứa nhỏ như vậy cô biết nguyện vọng của mình đã thành hiện thực. Leo và Amoon sẽ có được trọn vẹn tình yêu thương của bố và mẹ.

Con đường phía trước mặt cô vẫn còn đầy rẫy những khó khăn hiểm trở thậm chí là cả máu, đã

có Mộ Hi Thần nên cô không còn phải lo lắng nếu một ngày mình gặp sự cố gì thì hai đứa trẻ sẽ trở thành trẻ mồ côi.

Một nhà bốn người cuối cùng cũng được đoàn tụ.

Lễ ký kết mua lại tập đoàn Đạt Minh của tập. đoàn Thịnh An sẽ được tổ chức vào ngày hôm nay. theo đúng lịch trình.

Liễu Lâm, tổng giám đốc của tập đoàn Đạt Minh đã sắp xếp ổn thỏa từ thứ Sáu, có lẽ không ai ngờ được ông chủ đứng sau tập đoàn Đạt Minh lại là Tập đoàn Diệp Thị, họ đã điều tra kỹ lưỡng về người tên là Du Phi Dương, nhưng người này chỉ là một nhân vật rất nhỏ.

Tập đoàn Đạt Minh đã kinh doanh bao lâu nay, từ lâu đã không đủ khả năng chống đỡ nữa, họ định tận dụng việc mua lại lần này để bán Đạt Minh với giá tốt, sau đó dùng số tiền đó để đầu tư vào lĩnh vực cung ứng nguyên vật liệu, Diệp Thị sẽ biến họ thành nhà cung cấp cho RS, như vậy sẽ có thêm một hạng mục để kiểm soát RS.

Lâm thức đậy từ sáng sớm, tỉnh thần hăng hái phấn chấn. Điều quan trọng nhất trong. đời người là đi theo đúng người. Chỉ có đi theo đúng người thì mới có thể làm đúng, làm đúng thì cái gì cũng có.

Đi vào công ty, nhìn xem văn phòng trang trí xa hoa của mình anh ta khẽ mỉm cười, chẳng mấy chốc mà anh ta sẽ được đổi sang một nơi tốt hơn.


Nhiều người đang chạy sau Mạnh Thị và Quốc. tế RS, làm gì có chuyện không biết vị vua thực sự là Tập đoàn Diệp Thị. Cô Diệp Khinh Ngữ là một người có thủ đoạn lợi hại, mắt nhìn cũng rất độc đáo. Trong vài năm cô ấy tiếp quản Diệp Thị đã mở rộng rất nhiều, chỉ là cô ấy thích điệu thấp, không phô trương mà thôi.

Tuy nhiên danh tiếng làm sao có thể quan trọng hơn lợi ích? Anh ta thà lặng lẽ đi theo cô Diệp mà đếm tiền còn hơn.

Đang suy nghĩ thì điện thoại di động vang lên, thấy số điện thoại thái độ của anh ta lập tức trở nên ân cần hơn hẳn: “Cô Diệp, chào buổi sáng!

“Chuẩn bị xong rồi chứ?” Giọng Diệp Khinh Vũ nhẹ nhàng mà lại có phần lãnh đạm.

“Cô Diệp yên tâm, khoảng thời gian này liên tục tăng giá phụ phẩm nông nghiệp, dựa theo giá cả hiện giờ thì giá trị thị trường của những sản phẩm đã tồn kho mấy năm trước ít nhất cũng đã tăng gấp năm lần rồi.” Trong giọng nói của Liễu Lâm không thể che giấu sự hưng phấn.

“Được! Hôm nay ký xong hợp đồng anh có thể tới trụ sở chính, công ty đã chuẩn bị xong vật liệu xây dựng bên đó rồi.” Diệp Khinh Ngữ không quá để ý, chuyện này họ đã tính lâu như thế, giờ đều đã nắm trong lòng bàn tay.

Kế hoạch của cô ta cho Diệp Thị và RS đang. được tiến hành ổn định, hôm nay cũng chỉ là đang chiếu cố cho cấp dưới thôi. Cô ta còn đang có nhiều rắc rối hơn cần giải quyết, so ra thì chuyện này quá tầm thường.

“Vâng Cảm ơn cô Diệp!” Liễu Lâm chân thành cảm ơn Diệp Khinh Ngữ.

Vừa bỏ điện thoại xuống thư ký đẩy cửa tiến vào: “Tổng giám đốc Liễu, người của tập đoàn Thịnh An đã tới.”

Liễu Lâm cười đứng đậy, duỗi lưng, nhéo gương mặt trơn mềm của thư ký: “Tối đến Không, Thành đặt một phòng chờ anh.”

Thư ký uốn éo dựa vào ngực anh ta: “Sợi dây chuyển lần trước nói

"Tay Liễu Lâm bóp bờ mông tròn trịa của thư ký: “Mua! Mua! Quẹt thẻ luôn.”

“Thư ký nở nụ cười quyến rũ, nhét tài liệt vào trong ngực anh ta rồi xoay người thướt tha đi ra ngoài.

Liễu Lâm tiện tay mở tài liệu ra, anh ta thuộc nằm lòng nội dung trong đó rồi, không cần xem lại.


Sau đó anh ta đi về phía phòng họp, các cổ đông của Đạt Minh đã đến đầy đủ, hôm nay tất cả đều đang chuẩn bị chờ miếng mỡ rơi vào miệng, rồi có thể tìm một nơi để thư giãn.

Du Phi Dương là một người trẻ tuổi có đáng. người cao, gầy, nhã nhặn, khoảng ba mươi tuổi, đeo cặp kính gọng vàng, mặc bộ vest đặt may màu xám đậm, tôn lên đáng người cao thẳng của anh. Hôm nay ngoài thư ký anh còn dẫn theo một người phụ nữ xinh đẹp mặc trang phục công sở màu be, nhìn tươi tắn mà thanh lịch.

Liễu Lâm đánh giá cô gái kia, người này ngũ. quan tỉnh xảo, khí chất tao nhã, chỉ có điều đáng, người hơi gầy, sắc mặt hơi lạnh.

Du Phi Dương ôn hòa giới thiệu hai người với nhau: “Đây là Skye, đối tác của tôi. Skye, đây là Tổng giám đốc Liễu của tập đoàn Đạt Minh.”

Skye đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm tay với Liễu. Lâm: “Xin chào Tổng giám đốc Liễu!”

Liễu Lâm bắt tay với cô, đây là một đôi tay nhỏ nhắn mềm mại như không xương.

Liễu Lâm bỗng nhiên nhớ tới gì đó: “Skye? Tên này nghe rất quen!”

Du Phi Dương cười đáp lại: “Tổng giám đốc Liễu, Skye Là tổng giám đốc ở Châu Á của tập đoàn đầu tư Duệ Dật.

Liễu Lâm đã nhớ ra, khó trách trông cô lại quen vậy, anh ta không khỏi nhìn từ trên xuống dưới người phụ nữ này: “Cô Skye và Tổng giám đốc Mộ của tập đoàn RS...” Anh ta không nói tiếp mà lại nở nụ cười khá bỉ

Skye nở nụ cười thoải mái: “Tổng giám đốc Liễu, đó là chuyện riêng của tôi, hôm nay chúng ta gặp nhau ở đây chủ yếu là để nói về việc thu mua

của Tập đoàn Thịnh An và Tập đoàn Đạt Minh.

Liễu Lâm cười ha hả, đi đến bàn hội nghị ngồi xuống chỗ của mình.

Sáng sớm ngày thứ bảy trên tiêu để của các tạp chí trực tuyến lớn trong ngành giải trí và tài chính đều đăng tải thông tin về cô Skye và Mộ Hi Thần, CEO của Tập đoàn RS.

Thực ra hai người họ đã có hai đứa con tầm bốn, năm tuổi, Iại còn là một cặp song sinh. Ngày thứ sáu cả gia đình bốn người bọn họ đã tham gia hoạt động dành cho bố mẹ và con ở một trường, mẫu giáo tư thục nổi tiếng trong thành phố.

Tất cả các tấm ảnh đều cực kỳ đẹp, dù sao thì giá trị nhan sắc của gia đình bốn người này thực sự khiến người ta nhìn mà than thở.

Tổng giám đốc Mộ trước mặt thì mọi người lạnh lùng kiêu ngạo mà lại nhìn Skye bằng ánh mắt địu đàng, qua ống kính máy ảnh cũng có thể cảm nhận được sự ngọt ngào, nhưng khi đối mặt với hai đứa trẻ, đặc biệt là cô con gái nhìn như búp bê sứ thì trên mặt anh lại đầy vẻ cưng chiều, đúng chuẩn ông bố cuồng con gái.

Kể từ thứ bảy ấy đã có không biết bao nhiêu trái tim thiếu nữ ở thành phố này phải tan nát, nghe nói tối thứ bảy và chủ nhật công việc kinh doanh của các hộp đêm lớn đều cực kỳ sôi nổi, ở đâu cũng là những trái tim tan vỡ, là nhân viên văn phòng và một đám các cô gái bình dân. Các phương tiện truyền thông liên tục tìm kiếm thông tin về gia đình bốn người này, hy vọng sẽ kiếm. được nhiều tin tức hơn cho đơn vị mình.


Gia đình bốn người này đã biến mất suốt cuối tuần, không ai biết họ đi đâu.

Sáng sớm hôm nay các trang tin tức lại tranh nhau đưa tin về gia đình Tổng giám đốc Mộ. Nhân vật nữ chính skye cũng được săn đón, thậm chí có người còn nói Skye chính là Tống Vân Khanh đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi hơn bốn năm. trước, mà Tống Vân Khanh chính là người thừa kế chân chính của Truyền thông Tống Thị.

Có người còn mò lại được một cuộc trả lời phỏng vấn tuần san của Mộ Hi Thần, khi đó anh nói mình đã kết hôn, đã thể nguyện chung thủy một đời một đôi người với vợ mình, đến chết cũng không đổi.

Khi đó bí ẩn chưa được giải đáp, cuối cùng. hôm nay đã được làm sáng tỏ, hóa ra Tổng giám. đốc Mộ thật sự có người trong lòng, mà hai người con của họ cũng đã lớn như vậy rồi.

Bên ngoài ổn ào náo nhiệt, có lẽ ở nhà Tổng giám đốc Mộ cũng đã bị paparazzi bao vây kín mít không kẽ hở, vậy mà không ngờ nữ chính của sự. kiện đó lại đang ngồi trước mặt anh ta với vẻ mặt bình tĩnh thế này.

Liễu Lâm cảm thấy việc này thật sự cực kỳ thú vị

Nghe nói cô Diệp và Tổng giám đốc Mộ có quan hệ rất mập mờ, chắc cô Diệp sẽ không thích cô Skye này lắm, vậy anh ta có thể mượn chuyện hôm nay để làm khó cô ấy, đồng thời cũng có thể trút giận cho cô Diệp.

“Cô Skye, xin hỏi tên thât của cô là gì?” Liễu Lâm hỏi Skye đang lật xem tài liệu.

Skye ngẩng đầu, trao đổi ánh mắt với Du Phi Dương, sau đó nhìn về phía Liễu Lâm cười khẽ; * Tổng giám đốc Liễu có vẻ tương đối có hứng thú với chuyện của tôi nhi?"

Lâm nở một nụ cười tự mình cho là quyến rũ và phù hợp nhất: “Đối mặt với một người đẹp như cô Skye đây thì ai mà chẳng tò mò?”

Skye có vẻ rất hài lòng với lời khen của Liễu Lâm: “Tổng giám đốc Liễu muốn biết chuyện gì?"

Liễu Lâm suy nghĩ một lúc: “Tôi nghe nói Tổng giám đốc Mộ và cô Diệp của Tập đoàn Diệp. "Thị là thanh mai trúc mã, có vẻ chuyện tốt của hai người họ cũng sắp tới gần rồi. Nhưng cô Skye lại có con riêng với Tổng giám đốc Mộ. Công khai chuyện này là vì cô Skye muốn cạnh tranh với cô Diệp à? Tôi nghe nói tên thật của cô Skye là Tống Vân Khanh? Là con gái của Thẩm Nghị bên Truyền thông Tống Thị phải không? Vậy sao cô lại không mang họ Thẩm?”

Vẻ mặt Du Phí Dương liền thay đổi. Nhưng Skye lại hoàn toàn không hề để tâm. chuyện đó: “Làm sao Tổng giám đốc Liễu biết Tổng giám đốc Mộ và cô Diệp sắp có chuyện tốt, làm sao biết con tôi là con riêng?”

Liễu Lâm sửng sốt, không ngờ Skye lại nói thẳng chuyện này ra như vậy, nếu hai người họ. thật sự không kết hôn thì lòng dạ người phụ nữ này cũng quá thâm trầm rồi phải không?

“Đã nhiều năm nay tôi không hể nghe nói về việc tổng giám đốc Mộ đã kết hôn. Ngược lại thì nghe nói có rất nhiều cô chủ nhà giàu và những tỉnh anh ở chỗ làm theo đuổi Tổng giám đốc Mi Nếu cô Skye là vợ anh ấy thì vì sao chưa bao giờ thấy cô Skye ra mặt, công khai tuyên bố chủ quyền?"

Du Phi Dương nắm chặt nắm đấm, chờ hợp đồng ký xong anh nhất định sẽ bảo Phi Trì cử người đến đọn cái đống rác này thật triệt để.

Skye cười khẽ, khóe môi cong lên khiến khuôn mặt càng thêm phần rạng rỡ.

Bình Luận (0)
Comment