Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4568

Chương 4568

Anh thực sự lo lắng cho IQ của Tống Chỉ Manh. Chẳng lẽ cô ấy không biết càng nói vậy thì Tô Lam sẽ càng suy nghĩ vẩn vơ hay sao?

Thấy Khúc Thương Ly đi tới, Tống Chỉ Manh cầu cứu nhìn anh. Khúc Thương Ly bất đắc dĩ âm thầm thở dài: “Tô Lam, có lẽ chuyện này không phức †ạp như em nghĩ đâu. Em với Quan Triều Viễn ở bên nhau bao nhiêu năm, chẳng lẽ em không tín nhiệm cậu ấy hay sao?

Chuyện này Tống Chỉ Manh nói không có ích gì, Tân Tấn Tài nói không có ích gì, em phải tự hỏi lòng mình, hiểu chưa?”

Khúc Thương Ly vừa dứt lời, Tô Lam sửng sốt. Thấy vậy, Tống Chỉ Manh không nhịn được giơ ngón cái khen ngợ Khúc Thương Ly. Không hổ là chồng mình, nói câu nào trúng phóc câu đấy!

“Em đi tìm anh ấy!”

Dứt lời, Tô Lam xoay người đi về phía phòng thay đồ. Trong lòng cô rất rối bời, cô chỉ muốn tìm được Quan Triều Viễn để hỏi rõ ràng chuyện này.

Tựa như Khúc Thương Ly đã nói, cô và Quan Triều Viễn đã ở bên nhau năm năm, kết hôn năm năm, họ còn có kết tỉnh tình yêu. Trong năm năm qua, có thể nói Quan Triều Viễn luôn chung thủy với cô, chưa từng thay đổi điều gì. Cho dù trước kia anh ấy thực sự có gì đó với người phụ nữ khác thì cũng đã là quá khứ rồi, cũng như anh ấy và Lê Duyệt Tư.

Sau khi thay đồ xong, Tô Lam nhanh chóng xuống hầm đỗ xe, lái xe của mình chạy đi. Chiếc BMW màu trăng nhanh chóng chạy trên đường. Tô Lam nhìn chằm chằm đằng trước, đạp chân ga tới cùng. Cô chỉ cần một câu nói của Quan Triều Viễn thôi, chỉ cần Quan Triều Viễn nói với cô rằng quá khứ đã qua rồi, thế là đủ.

Trên đường đến tòa nhà Hoàng Gia, Tô Lam liên tục gọi điện cho Quan Triều Viễn. Tiếc rằng không ai bắt máy.

Sắc mặt của cô càng ngày càng khó coi, cũng càng nóng ruột.

Lúc này, trong một hội sở tư nhân bí ẩn, ánh đèn mờ nhạt chiếu rọi căn phòng lúc sáng lúc tối, bầu không khí vô cùng mờ ám, mùi nước hoa Cologne lan tràn trong không khí.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hội sở tư nhân này rất bí ấn và cao cấp, hơn nữa đều theo chế độ hội viên, người bình thường không thể tiến vào.

Tất cả hội viên đều được giới thiệu thông qua bạn bè, không chấp nhận bất cứ người xa lạ nào.

Trong phòng vip tầng tám, Quan Triều Viễn đứng trước cửa sổ sát đất rộng lớn, ánh mắt sâu thắm nhìn bầu trời tối đen bên ngoài, không biết đang nghĩ chuyện gì. Ánh mắt của anh vô cùng xa xăm, đang nhìn nơi nào đó trong đêm tối, giống như đắm chìm trong hồi ức.

Không biết đã qua bao lâu, một tiếng vang truyền tới từ đằng sau. Tiếng vang này khiến Quan Triều Viễn hoàn hồn.

Anh quay đầu lại thì thấy cửa phòng bị đẩy ra. Quan Triều Viễn hơi nín thở, ánh mắt sâu thắm nhìn chằm chằm vào cửa, như đang chờ người đứng sau cửa lộ ra hình dáng.

“Sao lại là cậu?” Người mở cửa kinh ngạc nhìn Quan Triều Viễn. Quan Triều Viễn cũng cau mày, vẻ mặt hơi bất ngờ.

Bởi vì người mới xuất hiện chính là Alexander. Ông ta mặc tây trang màu xám nhạt, vừa thấy đã biết là được phối đồ rất tỉ mỉ.

“Cô ấy đâu?” Alexander cau mày đi vào phòng. Khi phát hiện trong căn phòng rộng lớn chỉ có một mình Quan Triều Viễn, vẻ mặt ông ta nghi hoặc. Ông ta vân chưa hết hy vọng kiểm tra một loạt ban công, nhà vệ sinh, thậm chí là phòng ngủ, nhưng vẫn không thấy bóng người nào.

Thấy vậy, Alexander đột nhiên mất khống chế. Ông ta xoay người đi đến trước mặt Quan Triều Viễn, túm cổ áo anh: “Tôi hỏi cậu, cô ấy đâu rồi?”

Bình Luận (0)
Comment