Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1810

Sắp đến chín giờ Hình Nhất Phàm thả cô xuống trước cửa tiểu khu, chiếc xe SUV của lập tức quay đầu rời đi.

 

Bạch Hạ mím môi cười, đột nhiên cảm thấy trong lòng giếng như tràn ngập gì đó, thật ấm áp.

 

Cô đi mua hoa quả ở gần đó rồi mới về nhà.

 

Hình bóng của Hình Nhất Phàm xuất hiện trong công ty của Trần Lương, anh yêu cầu một phòng hội nghị, gọi một T01 He TẾ TS TT sô cô đông quan trọng của Trân Lương đên đề tìm hiệu tình hình.

 

Có một vài người đàn ông ngoài bốn mươi tuổi, do có địa vị cao trong công ty nên khi đối mặt với sự chất vấn của luật sư trẻ tuổi, bọn họ đều lộ ra một chút khó chịu, nhưng Hình Nhất Phàm cũng không vì sự khó chịu của hai người đàn ông này mà bỏ qua cho bắt kỳ đáp án nào anh muốn có, đôi mắt anh toát ra một tia lạnh lùng sắc bén, nhìn chằm chằm khiến người ta nổi da gà, giống như anh là một con thú không dễ khiêu khích.

 

“Hình thiếu gia, chúng tôi cũng không phải là tù nhân, anh tra hỏi chúng tôi như vậy, chúng tôi thực sự có chút không thể chịu đựng được!” Có một người đàn ông sắc mặt cực kỳ không vui, ông ta từ lúc bước vào chưa từng phối hợp lần nào.

 

Hình Nhất Phàm nhìn sắc mặt ông ta, anh nghỉ ngờ vụ gian lận tiền quỹ lần này là do nội bộ công ty hoạt động hai chiều, nếu không Trần Lương sẽ không thể ký vào các tài liệu giả mạo, dẫn đến tiền của anh ta trong vòng một năm bị đánh cắp một cách hợp lý.

 

“Tôi chỉ là hỏi những câu hỏi thông thường, không lẽ Lưu tổng không muốn thu hồi lại số tiền khổng lồ cho công ty sao?” Hình Nhất Phàm sắc bén hỏi.

 

Lưu Bảo Vinh run lên, thân là phó chủ tịch của công ty mà lại bị chất vân như này rất nhạy cảm.

 

“Luật sư Hình, cậu đây là có ý gì, chẳng lẽ cậu nghi ngờ tôi sao?” Lưu Bảo Vinh tức đến đỏ mặt.

 

“Tôi chỉ là hy vọng các vị ngồi ở đây đều có thể phối hợp một chút, dù sao thì tôi cũng đã nhận sự phó thác của Trần tổng, tôi cũng không muốn khiến mọi người thất vọng, không phải sao?” Ánh mắt Hình Nhất Phàm sắc bén quét qua những người đang ngồi ở đây.

 

Trần Lương nói: “Mọi người phối hợp một chút, luật sự Hình chỉ là đang làm công việc của mình mà thôi.”

 

Sau hơn một giờ tra hỏi, Hình Nhất Phàm giữ Trần Lương lại nói chuyện, lần này Trần Lương cực kỳ lo lắng, bởi vì quả thực là ông đã ký tên lên những văn kiện kia, ông chỉ là rót vốn vào một công ty con để thực hiện hạng mục mới, ai mà biết, văn kiện mà ông ký bỗng nhiên lại đứng dưới tên công ty của anh em ông đã từng hợp tác, giò số tiền đó đã bị ông đầu tư nhanh chóng không thể thu hồi được.

 

“Hình thiếu gia, chữ kia quả thực là tôi đã ký, cậu có chắc chắn sẽ thu hồi lại được không?” Gần đây Trần Lương cũng cần dùng tiền gấp, néu như có thể thu hồi lại số tiền hai mươi tỉ kia, tình hình kinh tế của ông mới dư dả hơn.

 

“Chú Trần, chú đừng lo lắng, chỉ cần có thể nắm chắc được chứng cứ, muốn thu hồi lại vẫn là cực kỳ có hy vọng.” Hình Nhất Phàm động viên nói.

 

“Cảm ơn, vậy dựa cả vào cậu.” Trần Lương cực kỳ tin tưởng vào năng lực của Hình Nhất Phàm.

 

Đúng lúc này, trước lan can tầng cao nhất của công ty, Lưu Bảo Vinh cầm điện thoại nhìn xung quanh rồi bám gọi vào một số điện thoại.

 

*Alo, không phải bảo ông gần đây đừng có gọi cho tôi nữa sao?” Người ở đầu dây bên kia có chút lo lắng lên tiếng.

 

Lưu Bảo Vinh ngay lập tức thấp giọng nói: “Không phải là tôi có việc sao? Trần Lương mời một người luật sư tài giỏi, tôi lo việc này sẽ bị điều tra ra.”

 

“Sợ cái gì, không phải do Trần Lương đích thân ký tên sao? Cảnh sát tôi còn không sợ! Tôi phải sợ luật sư sao?”

 

“Tôi nghe Trần Lương giới thiệu vị luật sư này rất giỏi, nghe nói từ trước đến nay cậu ta chưa từng thua vụ kiện nào?”

 

“Chẳng lẽ là luật sư nước ngoài sao?”

 

“Cũng không phải, nhìn có vẻ tầm hai năm hai sáu tuổi, cũng không biết là thật hay giả, là một người trẻ tuổi, chúng ta cũng không thể coi thường cậu ta, dù sao vẫn phải đề phòng một chút.”

 

“Vậy có cần cho các anh em đi cảnh cáo cậu ta một chút?

 

Nếu quả thực không được, tôi sẽ cho cậu ta nếm mùi đau khổ để mấy tháng không xuống được giường, để xem cậu ta kiện chúng ta như nào.” Giọng điệu ở đầu dây bên kia rõ ràng tức giận.

 

Vừa rồi Lưu Bảo Vinh cũng tức giận với Hình Nhất Phàm, hơn nữa Hình Nhất Phàm còn trẻ tuổi mà lại dám vô lễ với ông ta như vậy, ông ta cảm thấy nên giáo huấn anh một chút mới được.

 

“Được, ông tìm một vài tên xã hội đen xử lý cậu ta một chút, đừng đánh chết người là được, không thể có thêm sai sót gì nữa.”

 

“Yên tâm đi, đưa thông tin địa chỉ của tên tiểu tử này cho tôi.

 

“Lát nữa tôi phái người theo dõi địa chỉ nhà cậu ta, buỗi tối sẽ gọi điện lại cho ông.”

 

Lưu Bảo Vinh cúp điện thoại hừ lạnh nói: “Tiểu tử thối, dám nghỉ ngờ tôi, tôi cho cậu biết tay.”

 

Trần Lương mời cả Lam Thiên Thần, đúng lúc cũng có thể cùng ăn trưa, cùng nói chuyện về vụ kiện, Hình Nhất Phàm cũng không từ chối.

Bình Luận (0)
Comment