Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1091

.............

Mạc Phàm nhận xấp tài liệu trên tay Nhàn Nhàn, cũng có tranh thủ lướt qua đôi chút vòng vo dây mơ rễ má các tuyến quan hệ nhân vật của hắn, hình dung được sơ bộ điểm cốt lõi vì sao Hàn Hải Điện phải đối với người này cảm thấy cần phải bị thanh trừ.

Thiên hạ Điền gia không nghi ngờ là trong tất cả thế lực nhân lực số lượng đứng đầu, coi như Hàn Hải Điện, Nhật Minh Giáo hết thảy bộ hạ thành viên gộp lại, thậm chí tính thêm trên đầu triều đình Thanh Vũ, cũng không có giống Điền gia như vậy đông.

Mặc dù Thanh Vũ Đế Quốc có thể huy động quân đội lên đến hàng chục triệu người, nhưng triệu tập binh lính cũng chỉ vẻn vẹn nằm ở Bắc Châu một phân khu thần châu, mà thiên hạ Điền gia phóng nhãn toàn bộ Siêu Duy Thần Hành, 6 đại thần châu đều có thể tập hợp lực lượng tầng lớp thấp, giai cấp nô lệ, nông dân gom lại, tổng nhân số ngót nghét hàng chục tỷ người.

Siêu Duy Thần Hành rộng lớn hơn so với Trái Đất ở thế giới ma pháp ước tính có thể lên đến đơn vị ngàn lần, cho nên dân số nhân loại ở đây đông hơn rất nhiều, cũng thưa thớt hơn rất nhiều là điều dễ hiểu, căn bản không chung một hệ quy chiếu để tiện so sánh.

Thiên hạ Điền gia sở dĩ mạnh, nguyên nhân chủ yếu là do bọn hắn tư tưởng nhắm vào phần đông đảo nhất đã từng bị chèn ép ở mảnh đất thần hành này, đủ loại cách mạng khởi nghĩa vùng lên, chia lại lãnh thổ, dần dần tạo thành một siêu cấp thế lực sánh ngang những Hàn Hải Điện, Nhật Minh Giáo, triều đình Thanh Vũ.

Hàn Hải Điện và triều đình xưa nay cùng Điền gia quan hệ mật thiết, nhiều khi còn là rất tốt, thẳng đến thời gian chục năm gần đây, vị này Điền nông Đường Bá Hổ bắt đầu hướng về phía Nhật Minh Giáo ở phía Nam Châu nhiều hơn, hắn tại trong bóng tối mờ mịt phụ trách cho Nhật Minh Giáo mở rộng giáo phái, tiến về Đông Châu, Tây Châu xây dựng địa bàn, đối với Hàn Hải Điện và triều đình gây ra tuyệt đối bất mãn.

Phải biết, Nhật Minh Giáo nằm dưới Nam Châu, bị xưng là ma giáo phái, hành tung quỷ dị phi nhân, giết người như ngóe, thủ đoạn tàn độc, cứ việc bề ngoài vẫn thường hay lui tới đàm phán các loại tình huống với Hàn Hải Điện, nhưng bản chất bên trong, ít nhất, tại tư liệu của Mạc Phàm đọc được, cái này Nhật Minh Giáo là muốn chia rẽ Hàn Hải Điện và triều đình Thanh Vũ. Bọn hắn thế nhưng chưa từng giấu qua âm mưu thống trị toàn bộ Siêu Duy Thần Hành mảng này.

Hàn Hải Điện nếu tiếp tục ngồi yên không chịu làm gì, vậy thì kết quả cuối cùng kéo đến việc gì còn khó nói.

Mạc Phàm chỉ lờ mờ chưa hiểu một chỗ, nếu bây giờ nữ tôn điện chủ để cho hắn ám sát Điền nông Đường Bá Hổ ngay tại yến tiệc của Hàn Hải Điện, như vậy chẳng phải quan hệ càng kích động nổ to sao?


Giết người của Điền gia trên sào huyệt yến tiệc của mình, đây mặc kệ giải thích thế nào, nhưng Hàn Hải Điện sẽ vấp phải Điền gia cao tầng đối chất kịch liệt nhất, nói không chừng còn thẳng đến mâu thuẫn trực diện va chạm.

Nghĩ một lúc, Mạc Phàm rốt cuộc không nghĩ nữa, dù sao chuyện này cũng không có cái gì can dự đến mình.

Siêu Duy Vị Diện là Siêu Duy Vị Diện, minh bạch không phải nhà của hắn, giúp được gì thì giúp, không giúp được thì làm xong nhiệm vụ rồi về, ai có ơn phải trả là điều tất yếu, những thứ khác lo xa như vậy không có quá nhiều ý nghĩa. Mạc Phàm dặn lòng nhớ thật kĩ, mục tiêu trên hết của hắn là Cổ Nguyệt Tru Đế bốn chữ này đi!!

Một đường ngồi trên xe đi đến Hàn Hải Đô Thành, nhưng bởi vì đường đi là tương đối xa, trước đó Mạc Phàm và Nhàn Nhàn muốn nghỉ chân ở Lý Sơn Thành trước.

Lý Sơn Thành là một tòa thành cấp chín.

Tòa thành này không rộng lớn và phồn hoa bằng Cố Thành hay Hàn Hải Đô Thành, mà nơi đây hơi thiên về phong cách cổ xưa và trang nghiêm tĩnh lặng. Bởi vì có dãy Khung Phong Lý Sơn tồn tại nên địa hình vô cùng phức tạp, thành trì không có cách nào mở rộng ra chung quanh.

Mạc Phàm và Nhàn Nhàn vào thành, rất dễ dàng nhìn thấy được một chút quán xá, nhà hàng, trụ sở nông phẩm lớn thuộc về Điền gia trú đóng. Điều này một lần nữa chứng minh độ phủ cùng mạng lưới tin tức khổng lồ đến từ Điền gia.

Làm cho Mạc Phàm cảm thấy ngạc nhiên chính là điện phủ của Hàn Hải Điện dĩ nhiên lại nằm ở bên cạnh trụ sở của Điền gia.

Điện phủ không quá quy mô, bên ngoài là một gian đại sảnh bằng cao thạch, ngoài cửa có bốn gã thành viên cảnh giới Đại Quân Chủ đứng gác, thái độ lạnh như băng không cho phép bất kỳ người ngoài nào tiến vào trong điện phủ.

“Chủ thượng, có muốn vào trong nhìn một vòng không? Điện phủ của Hàn Hải Điện chúng ta ở Lý Sơn Thành cất giữ rất nhiều loại vật phẩm khải giáp cấp cao, được ví là nơi chu cấp hồn trang chủ yếu của Hàn Hải Điện”. Nhàn Nhàn lập tức nói ra đề nghị.



“Quên đi, lần sau rồi tính”.

Nếu là cất giữ cái gì công kích pháp bảo, Mạc Phàm quả thật rất muốn vào trong điện phủ xem một chút, nhưng lại là đồ phòng ngự, Mạc Phàm tự nhiên không hợp khẩu vị. Lúc hắn đang định xoay người đi đến hướng khách sạn nghỉ ngơi thì từ trong đại sảnh Hàn Hải Điện có hai thanh niên nam nữ đi ngang qua.

Nam tử tướng mạo đường đường, khí vũ hiên ngang, liếc mắt một cái cũng làm cho người ta có cảm giác mạnh mẽ, vẻ mặt và cử chỉ tỏa ra sự tự tin và thong dong khác hẳn người thường.

Nữ tử có khuôn mặt mỹ lệ, làn da trắng nõn như ngọc, tóc đen chạm vai, trên mặt luôn nở nụ cười ôn nhu, đi theo bên cạnh nam tử không nhanh không chậm, cả hai đang thấp giọng trò chuyện với nhau.

Khí chất nữ tử cao quý giống như tiểu thư đài các, cộng thêm dung mạo mỹ lệ nên lập tức hấp dẫn ánh mắt của những người chung quanh.

“Kỳ quái, hai người này tại sao lại đi chung với nhau?” Thị nữ Nhàn Nhàn đột nhiên lầm bầm tự nhủ.

“Ngươi quen biết bọn họ?” Mạc Phàm ngạc nhiên hỏi.

Hai người thanh niên nam nữ này không có mang theo tùy tùng, nhưng từ trang phục và khí độ của bọn hắn vẫn có thể suy đoán hẳn là người có thân phận và địa vị, hơn nữa, rõ ràng là từ trong Điện Phủ bước ra.

“Không thể nói là quen biết, chỉ có thể nói là biết. Chủ thượng, vị nữ nhân gọi là Ngô Hiền, là nữ thiếu chủ của Hàn Hải Đô Thành ở Cổ Vực. Cách đây khoảng 160 năm đã từng đến Hải Châu sinh hoạt một đoạn thời gian, người này tính tình hiền hòa, thân thiện, đối xử với gia nô như chúng ta rất tốt”.


“Là con gái của điện chủ Ngô Việt Hùng?” Mạc Phàm cảm khái hỏi lại.

Trùng hợp như vậy, đang muốn tới dằn mặt thằng cha vì tội đối xử tệ bạc với Tiểu Dạ, lóng ngóng thế nào gặp ngay đứa con gái chỗ này.

Nhàn Nhàn gật đầu thành thật bổ sung thêm: “Nhưng Ngô Hiền không phải trọng yếu. Trọng yếu chính là người nam nhân kia. Hắn là một trong những cao thủ nhất lưu của đệ nhất tông môn Quỷ Cốc Tông, kiếm quân Phong Thanh Dương. Ta nhớ tại hơn 2000 năm trước, Phong Thanh Dương đã vô địch trong nhóm thanh niên đồng lứa rồi, biệt hiệu là Kiếm Quân, hơn nữa còn có tiềm lực mười phần. Bây giờ đã qua nhiều năm như vậy, trở thành danh vọng chí đỉnh, một trong những trụ cột tam bảo của Quỷ Cốc Tông. Bất quá, không nghĩ tới hắn lại có giao du với Ngô Hiền”.

Nghe những lời này, Mạc Phàm trước tiên không có cảm thấy cái gì đáng rung động sự tình.

Chỉ là, hắn vẫn có chút không quá thích ứng được tuổi tác ở Siêu Duy Vị Diện này. Mở miệng ra một cái vài trăm năm, vài ngàn năm mà nói chuyện cứ như mới chỉ vừa mấy cái mùa xuân trôi qua. Tỷ như Nhàn Nhàn dạng này ở bên cạnh hầu hạ hắn, tuổi tác cũng là vài ngàn tuổi. Mạc Phàm thậm chí cảm giác được mình có chút tiểu hài đồng sống trong thế giới này.

..................





Bình Luận (0)
Comment