Tổ Thần Chí Tôn

Chương 112

Diệp Thương Huyền mới vừa rồi còn có chút bận tâm Diệp Thần đánh không lại Lôi lão đại, mắt lé nghiêng mắt nhìn đi, Lôi lão đại kia không phải đối thủ của Diệp Thần, hai chiêu đã bị đánh bay ra ngoài, mà khí thế của Diệp Thần, lại là một lần so sánh với một lần cường thịnh, thực lực của Thần nhi, đã sớm hơn xa hắn rồi, đoán chừng chỉ so với thập giai sơ kỳ cường giả hơi kém một chút. Hắn lúc này mới an tâm, thu hồi ánh mắt, lực chú ý rơi vào trên thân mấy người bên cạnh này.

Thình thịch thình thịch, thủ hạ của Lôi lão đại lần lượt bị đánh bay ra ngoài, người bị thương nặng.

- Lôi lão đại, chúng ta đi!

Thác Bạt Vũ cùng Lao Cổ Trác thấy Lôi lão đại thân vùi hiểm cảnh, nếu không đi nữa, thì toàn bộ phải chết ở chỗ này rồi, vội vàng bỏ qua Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo ở một bên, hướng Lôi lão đại chạy đi, nhấc lên Lôi lão đại, lướt lên thành tường.

- Muốn đi, không dễ dàng như vậy!

Diệp Thần khẽ quát một tiếng, lại là một cái Nộ Toái Sơn Hà bay ra, một chưởng hướng sau lưng ba người này oanh khứ.

Cá tính của Diệp Thần, là tuyệt đối không muốn thả hổ về núi, mấy cái này cũng là cấp chín cao thủ, nếu như lúc sau khôi phục như cũ, lại tới tìm Diệp gia bảo phiền toái, vậy thì thật là hậu hoạn vô cùng.

Thác Bạt Vũ kia đột nhiên xoay người lại, một quyền nghênh hướng Diệp Thần.

Thình thịch một tiếng, Thác Bạt Vũ cũng bay ra ngoài, thực lực của hắn so sánh với Lôi lão đại thua kém nhiều lắm, làm sao chịu nổi một kích của Diệp Thần.

Thân thể Thác Bạt Vũ bay ra ngoài, đụng vào sau lưng Lôi lão đại cùng Lao Cổ Trác, Lôi lão đại cùng Lao Cổ Trác như gián tiếp trúng một kích nặng nề này, té bay ra ngoài, đập trên mặt đất.

Đang ở lúc Diệp Thần chuẩn bị xông lên bắt Lôi lão đại cùng Lao Cổ Trác, Lôi lão đại kia tay phải vừa động, há mồm ăn viên đan dược gì đó, đột nhiên dữ dội lên, giận quát một tiếng, một quyền oanh tới đây.

Cảm giác được một cổ huyền khí so sánh với lúc trước cường đại hơn nhiều đập vào mặt, Diệp Thần lộ ra một tia ngưng trọng, vội vàng vận chuyển huyền khí, chuẩn bị nghênh địch.

Tốc độ của Lôi lão đại quá nhanh, Diệp Thần căn bản né tránh không kịp, ngạnh sanh nhận một quyền, thình thịch một tiếng, Diệp Thần bay ra ngoài, đụng vào trên một cây đại thụ, một gốc đại thụ bị chặn ngang đụng gảy, hắn lảo đảo đứng lại, huyền khí trong cơ thể không bị khống chế chấn động, cổ họng ngòn ngọt, oa phun ra một ngụm máu tươi, Lôi lão đại này cũng không biết ăn đan dược gì, thực lực lại thăng dữ dội như vậy.

Lôi lão đại cùng Diệp Thần đối hoàn một chưởng này, cũng không có tiếp tục truy kích Diệp Thần, sưu sưu sưu lướt đi, hướng ra phía ngoài chạy nhanh.

Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên bay vút tới, thấy Lôi lão đại cùng Lao Cổ Trác muốn chạy trốn, đuổi bám chặt theo, mắt thấy liền muốn đuổi kịp.

Lao Cổ Trác lo lắng vạn phần, kéo cánh tay Lôi lão đại bên cạnh, vội la lên:

- Lôi lão đại, mang ta cùng đi!

Lôi lão đại lạnh lùng trừng mắt nhìn Lao Cổ Trác, tay phải vung lên, bỏ rơi Lao Cổ Trác, cả giận nói:

- Cút!

Hắn ăn viên thuốc kia nhiều nhất chỉ có thể kéo dài một khắc đồng hồ, tự thân khó bảo toàn, nếu mang theo Lao Cổ Trác, hai người là chạy không thoát!

Diệp Thương Huyền đuổi theo Lao Cổ Trác, khẽ quát một tiếng:

- Lưu lại cho ta!

Một chưởng ấn xuống.

Lao Cổ Trác cảm giác được phía sau cường địch tập tới, vội vàng xoay người lại cùng Diệp Thương Huyền chạm nhau một chưởng, thình thịch một tiếng vang thật lớn, Lao Cổ Trác bị trọng thương, ngã ngồi trên mặt đất.

Diệp Chiến Thiên đuổi theo ở phía sau Lôi lão đại, chỉ thấy Lôi lão đại giống như đại điêu, mấy cái lướt lên, liền biến mất ở cuối tầm mắt đám người Diệp Chiến Thiên.

Thập giai sơ kỳ! Sắc mặt Diệp Chiến Thiên khẽ biến, tốc độ này của Lôi lão đại, ít nhất là thập giai sơ kỳ cấp bậc cường giả mới có!

- Thần nhi, ngươi thế nào?

Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên bắt được Lao Cổ Trác cùng Thác Bạt Vũ, vội vàng quay đầu lại, ân cần hỏi thăm Diệp Thần.

- Ta không sao.

Diệp Thần lắc đầu nói, hắn đã vận hành huyền khí đem thương thế bên trong cơ thể đè ép xuống, sau khi Lôi lão đại ăn đan dược, thực lực bạo tăng mấy thành, thực lực mới xem như chân chính thập giai sơ kỳ, xem ra mình cùng thập giai sơ kỳ cường giả, vẫn là có khoảng cách nhất định, Diệp Thần dùng thần hồn tìm tòi chung quanh, không có thể tìm tới Lôi lão đại, Lôi lão đại đoán chừng đã chạy đi ra ngoài rất xa, Lôi lão đại chạy mất, để cho trong lòng Diệp Thần nhiều hơn một tia đau buồn âm thầm.

Lúc này bọn người Diệp Chiến Long mới chạy tới, thấy Diệp Thần bị thương, vội vàng đở lấy Diệp Thần.

- Thúc công, thế gian này có đan dược gì, sau khi ăn có thể làm cho thực lực dữ dội tăng sao?

Diệp Thần nhìn về phía Diệp Thương Huyền, mở miệng hỏi.

- Ngươi là nói Lôi lão đại mới vừa rồi ăn viên thuốc kia sao? Có thể là Phong Ma đan a.

Diệp Thương Huyền suy nghĩ một chút nói.

- Phong Ma đan?

- Phong Ma đan là một loại lục phẩm đan dược, nghe nói quan quân thượng tầng Nam Man Quốc mỗi người đều có một viên như vậy, thời khắc mấu chốt ăn nó, có thể làm cho thực lực bạo tăng, bất quá dược hiệu chỉ có thể duy trì một đoạn thời gian ngắn, sau khi dược hiệu qua sẽ đối với thân thể tạo thành tính thương tổn vĩnh cửu, thậm chí có thể rụng cấp.

- Nguyên lai là một loại đan dược như vậy.

Diệp Thần gật đầu, nếu thực lực Lôi lão đại rụng cấp rồi, có lẽ cũng không đủ sợ.

Diệp Thần cùng Lôi lão đại ăn Phong Ma đan chạm nhau một chưởng, vẫn bình yên vô sự, để cho đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên trong lòng sợ hãi than, thực lực Thần nhi đột nhiên tăng mạnh quá nhanh, lúc này mới bao lâu, lại bỏ xa bọn họ rồi.

- Thần nhi, những người này xử lý thế nào?

Diệp Thương Huyền hỏi, xảy ra chuyện này, bọn họ cũng cảm thấy có chút nhức đầu, mấy người Nam Man Quốc này, nhìn trang phục giống như là quân đội Nam Man Quốc, nếu có người truy tung đến những man tử kia, phát hiện bọn họ chết ở chỗ này, nói không chừng sẽ đưa tới phiền toái cho Diệp gia bảo.

Bọn họ đều nhìn về Diệp Thần, đợi chờ ý kiến của Diệp Thần. Không biết là từ khi nào bắt đầu, Diệp Thần ở trong suy nghĩ một đám tộc nhân địa vị lặng lẽ thay đổi, bây giờ lúc đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên quyết định, cũng phải hỏi ý kiến Diệp Thần.

Mấy tộc nhân đem Lao Cổ Trác cùng Thác Bạt Vũ trói được nghiêm nghiêm thực thực mang đi lên, còn bốn người kia, đã chết ba, còn dư lại một người cũng trọng thương, hẳn là chết chắc.

- Muốn chém giết muốn róc thịt cứ tự nhiên, muốn ta quỳ xuống, cửa cũng không có!

Lao Cổ Trác tránh ra mấy tộc nhân bên cạnh, chợt đứng lên, trợn mắt tròn xoe.

Mấy tộc nhân đang muốn đem Lao Cổ Trác mạnh mẽ đè xuống, Diệp Thần phất phất tay, ý bảo mọi người dừng tay, nhìn thoáng qua Lao Cổ Trác này, không có nghĩ tới tên này còn có một chút cốt khí như vậy.

- Ngươi tên là gì?

Diệp Thần nhìn thoáng qua Lao Cổ Trác hỏi.
Bình Luận (0)
Comment