Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc Lâm

Chương 227

CHƯƠNG 227

Khi đó anh chỉ nghi ngờ có khả năng mặt dây chuyền liên quan đến thầy, nhưng tại sao họ vừa rời khỏi bữa tiệc một ngày thì mặt dây chuyền của Giản Nghệ Hân lại biến mất?

“Em đừng lo.”

Lâm Thế Kiệt nhìn Giản Nghệ Hân lo đến sắp khóc, không kiềm được mà an ủi cô. Giản Nghệ Hân đứng bật dậy: “Giờ tôi về tìm.” Nhưng cô vừa cử động thì cơ thể đã đau nhức, sao Lâm Thế Kiệt lại không nhận ra được, anh cương quyết ấn Giản Nghệ Hân ngồi xuống: “Ngoan ngoãn ngồi đi.”

Giản Nghệ Hân vẫn muốn phản bác, nhưng cô biết nếu Lâm Thế Kiệt ra tay thì anh đi tìm còn thỏa đáng hơn cô, vì vậy cô chỉ đành gật đầu. Giản Nghệ Hân nghĩ ra gì đó, nói: “Thẩm Quân không phải cảnh sát, tôi cảm thấy anh ta bị Lâm Hàn Tình xúi giục nên mới đến hại tôi.”

Lâm Thế Kiệt đã sớm đoán được điều này.

“Ừm.”

Lâm Thế Kiệt nhìn dì Liễu, dì Liễu lập tức đỡ Giản Nghệ Hân, Lâm Thế Kiệt nói: “Giao cho tôi.”

Giản Nghệ Hân lo lắng gật đầu, lúng túng xoa tay, bây giờ cô chỉ có thể tin Lâm Thế Kiệt thôi: “Anh nhất định phải tìm được nó đấy!” Đó là món đồ duy nhất bà nội để lại cho cô.

Nhìn dáng vẻ Giản Nghệ Hân lo lắng, Lâm Thế Kiệt biết món đồ này rất quan trọng với cô.

Lâm Thế Kiệt đi ra ngoài cửa, vừa đi chưa được bao lâu thì thấy xe của Chu Loan lao tới. Chu Loan cũng nhìn thấy Lâm Thế Kiệt, anh ta mở cửa nhảy xuống xe, đi thẳng đến trước mặt anh, nói: “Không hay rồi tổng giám đốc, Thẩm Quân trốn rồi.”

Trốn rồi…

“Ai làm?”

Tầng hầm của anh đều dùng thiết bị chống trộm tốt nhất, nếu không có người giúp thì Thẩm Quân không thể trốn được. Vẻ mặt Lâm Thế Kiệt lạnh lùng, xem ra chuyện này phức tạp hơn anh tưởng nhiều.

“Là… là cô chủ.” Chu Loan khó xử nói.

Hệ thống an ninh ở tầng hầm đều là thiết bị hàng đầu trên thế giới, chỉ có người của Lâm Thế Kiệt biết, Lâm Hàn Tình muốn cứu người, đúng là khá tiện. Lâm Thế Kiệt nhìn Chu Loan, ra lệnh: “Đi tìm cô ta.”

Tối qua Giản Nghệ Hân đã trở thành người phụ nữ của anh, là một người đàn ông, anh sẽ không để cô bị Lâm Hàn Tình bắt nạt.

Chiếc Ferrari màu bạc lao nhanh, là điềm báo cho mưa gió sắp tới…

Trong căn biệt thự riêng của Lâm Hàn Tình, Thẩm Quân tắm rửa xong, mái tóc vẫn còn ẩm ướt, hắn ta lau tóc rồi mới nhìn người trên giường. Không có gì phải nghi ngờ, Lâm Hàn Tình rất xinh đẹp, qua mỗi một cử chỉ hành động, vẻ đẹp của cô ta đều vô cùng quyến rũ. Kiểu tư thế trêu người đó, thật sự khiến người ta muốn ngừng mà không được.

“Hàn Tình, anh đến đây.”

Thẩm Quân kéo khăn tắm ra, bổ nhào lên giường nhưng lại nhào vào khoảng không, Lâm Hàn Tình cau mày: “Trên người anh còn mùi ẩm mốc đấy.”

“Sao có thể chứ? Tắm sạch sẽ rồi mà, chắc không phải em muốn nuốt lời đấy chứ.”

Thẩm Quân sa sầm mặt mày, hắn ta vất vả sắp đặt, quay video Giản Nghệ Hân trước rồi lại mạo hiểm trộm đi mặt dây chuyền của cô, bây giờ Lâm Hàn Tình lại đối xử với hắn ta như vậy.

Lâm Hàn Tình vừa thấy Thẩm Quân biến sắc thì lập tức sáp tới ôm eo hắn, Thẩm Quân là cậu út nhà họ Thẩm, cô ta cũng không đắc tội nổi. Huống hồ cô ta đã có được thứ mình muốn, Thẩm Quân trông cũng đẹp trai, cho dù để anh ta chiếm hời một lần thì cô ta cũng không thiệt.

Bình Luận (0)
Comment