Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 917

Chương 917

Hoài niệm?

Ngu Vãn ước gì Thượng Trạch Văn có thể đi chết đi!

“Anh buông tôi ra trước, chúng ta nói chuyện.”

Chỉ cần tiếp cận người đàn ông này, Ngu Vãn cảm thấy thần kinh của mình căng thẳng đến mức có thể đứt ra bất cứ lúc nào, cô khắc chế cảm xúc, bình tĩnh mở miệng.

Thượng Trạch Văn nhìn ra sự giãy dụa của cô, vì thế buông cô ra, ánh mắt còn chưa thỏa mãn quét từ trên xuống dưới:

“Baby, em so với trước đây còn nhàm chán hơn nhiều.”

“Không phải anh đã tìm được con mồi mới rồi sao? Đừng nhìn chằm chằm vào tôi nữa.” Ngu Vãn cụp mắt xuống:

“Anh nên tập trung vào cô ấy.”

Nhắc tới chuyện này, Thượng Trạch Văn nở nụ cười, buông tay: “Độ khó cao hơn tôi tưởng tượng, hiện tại Tiêu bảo vệ cô ấy rất tốt.”

Nói xong, Thượng Trạch Văn vứt lên bàn bộ ảnh mà Ngu Vãn đã xem trước đó.

“Liên quan gì đến tôi?” Trên mặt Ngu Vãn hiện lên vẻ khó chịu: “Đây là vấn đề anh nên tìm cách giải quyết.”

Thượng Trạch Văn nhún nhún vai: “Baby, có phải em quên đã hứa với tôi cái gì rồi không? Đừng làm như chuyện này không liên quan gì đến em, tôi sẽ rất đau lòng đó.”

Sự ẩn ý trong lời nói của hắn khiến cho trong lòng Ngu Vãn căng thẳng.

Chỉ có giúp hắn đạt được Giang Nguyệt, hắn mới có thể triệt để buông tha cho cô.

“Lồng sắt, tôi đã chuẩn bị xong.” Ngón tay Thượng Trạch Văn gõ gõ trên mặt bàn, ánh mắt đầy hàm ý nhìn về phía Ngu Vãn:

“Chỉ là tôi còn chưa xác định, lần này nên giam cầm ai.”

Ngu Vãn nắm chặt tay, ngực phập phồng theo hô hấp, sau lưng cũng đã ướt đẫm một tầng mồ hôi.

Một lúc lâu sau, Ngu Vãn mới mở miệng, giao ra lợi thế cuối cùng: “Tôi là bạn gái đầu tiên của Tiêu Kỳ Nhiên, tôi có thể thử xem.”

Bạn gái đầu tiên?

Thượng Trạch Văn dường như không nghĩ tới sẽ có một tầng quan hệ như vậy, im lặng hai giây, bỗng nhiên nở nụ cười: “Thật sự là duyên phận.”

Hắn chợt hạ giọng, rất giễu cợt hỏi: “Hai người đã từng yêu đương, vì sao lần đầu tiên em còn lưu lại…”

“Đủ rồi!”

Ngu Vãn lớn tiếng ngắt lời hắn, trong đầu hiện lên bàn tay to lớn siết chặt của người đàn ông trong ảnh, cùng với sự thật bọn họ đã cùng nhau trải qua cả đêm trên du thuyền. Cô nhịn không được mà nhắm mắt lại.

Một sự xấu hổ sâu sắc và tức giận quét qua trái tim Ngu Vãn.

Lần đầu tiên của cô là bị Thượng Trạch Văn cướp đi, chứ không phải Tiêu Kỳ Nhiên đã từng yêu đương với cô.

Không phải Ngu Vãn chưa thử, trong thời gian ở bên Tiêu Kỳ Nhiên, cô đã nhiều lần cố gắng ám chỉ hoặc bày tỏ rằng hai người có thể tiến thêm một bước.

Nhưng anh lại rất thờ ơ, quân tử. Giống như vô dục vô cầu, cấm dục thanh cao, không dính vào bất kỳ dục vọng thế tục nào.

Bình Luận (0)
Comment