Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 1051

Chương 1051

Giang Nguyệt cởi giày và áo khoác ra, ở cửa thay dép lê rồi xách đồ vào phòng bếp.

Cô sợ những bông hoa sẽ héo sớm nên vội vàng rửa sạch bình hoa, cắt tỉa đơn giản cành lá hoa rồi c ắm vào bình, đặt trên chiếc bàn dễ thấy nhất trước cửa.

Giống như thói quen trước đây.

Giang Nguyệt đi vào phòng ngủ thay đồ rồi sau đó cô lại đi vào phòng bếp.

Cô cũng không đói lắm nên chỉ định làm món salad rau củ đơn giản, mái tóc buông xõa có chút vướng víu, cô tháo chiếc dây cột tóc màu đen trên cổ tay theo thói quen, vừa định buộc tóc lại thì trong đầu chợt lóe lên hình ảnh Tiêu Kỳ Nhiên đưa vòng tóc cho cô.

Trước đó, anh luôn mang theo dây buộc tóc của cô.

“Ừm, cũng coi như thích ứng.”

“Đợi vài ngày nữa tuyết rơi, có thể đến đây ăn lẩu.”

“Đừng xem thường tôi, tay nghề nấu ăn của tôi rất tốt, đến lúc đó xào thêm mấy món ăn cho anh xem.”

Giang Nguyệt ngồi trước bàn, vừa ăn salad vừa gọi điện thoại cho Thịnh Cảnh Tây báo cáo tình hình, nói bên này mọi chuyện vẫn ổn, để anh ta và chú Thịnh yên tâm.

Điều cô không biết là từ lúc cô bước qua cửa, trong phòng lại có một đôi mắt khác đang lặng lẽ nhìn cô.

Khi nhận được nhắc nhở giám sát một lần nữa, Tiêu Kỳ Nhiên do dự hồi lâu mới bấm vào, anh lo lắng sẽ nhìn thấy hình ảnh Giang Nguyệt và Thịnh Cảnh Tây cùng nhau chuyển vào Thụy Uyển.

May mà Thịnh Cảnh Tây chỉ đưa Giang Nguyệt đến cửa, sau đó vẫy tay chào tạm biệt cô.

Xem ra cô định ở đây một mình.

Tiết An báo cáo tình hình cho anh: “Gần đây Thịnh đổng cố ý để con trai học lớp học của ông ấy, gần đây Tiểu Thịnh tổng đều sẽ ở lại Bắc Thành học tập việc quản lý công ty, dư luận ở Hoa Thành còn chưa qua cơn bão, chị Giang Nguyệt tạm thời cũng sẽ ở lại chỗ này.”

“Biết rồi.” Tiêu Kỳ Nhiên đáp một tiếng, tay tự nhiên mở màn hình giám sát.

Trong phòng trống rỗng, vừa rồi anh thấy cô đi ra ngoài, chắc là đi mua sắm.

Sau một lúc, cuối cùng Tiêu Kỳ Nhiên cũng nhìn thấy Giang Nguyệt trở về, trên tay cô mang rất nhiều đồ, hình như còn mua mấy bông hoa.

Sau đó, anh thấy cô cắm hoa vào bình.

Cô vẫn thích cắm hoa, chơi cây cảnh trong nhà như trước.

Sau đó, anh thấy cô ngồi ở bàn ăn, vừa ăn tối vừa gọi điện thoại.

Màn hình không có âm thanh nhưng anh có thể nhìn thấy cô đang mỉm cười.

Anh không biết cô đang nói chuyện với ai, nhưng rõ ràng cô rất hạnh phúc.

Tiêu Kỳ Nhiên không có biểu cảm gì, nâng ly trên bàn lên, uống sạch phần nước còn lại.

Chín giờ tối, Tiết An mở cửa bước vào hỏi khi nào anh sẽ rời đi.

“Cậu tan làm trước đi, lát nữa tôi sẽ bắt taxi.” Tiêu Kỳ Nhiên bình tĩnh nói, liếc nhìn màn hình lần nữa, tựa hồ đặc biệt quan tâm đ ến chuyện trên máy tính.

Tiết An tò mò nhìn về phía máy tính mấy lần, khi nhìn thấy người phụ nữ trong video, cậu ta nhịn không được lên tiếng:

“Đây không phải là chị Giang Nguyệt sao?”

Bình Luận (0)
Comment