Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 966


“Làng Nhất Thế dâng tậng…”
Lạc Nam chưa nói hết câu, lập tức đã cảm giác được tất cả ánh mắt tại hiện trường đổ dồn về phía hắn.

Hiển nhiên, đối với lai lịch của Lạc Nam và Làng Nhất Thế, những người ở đây mặc dù không nói nhưng trong lòng vẫn ôm lấy tò mò.

Chuyện Lạc Nam đánh bại Thải Quỳnh Dao không còn là bí mật, mặc dù nói Thải Quỳnh Dao áp chế tu vi xuống đồng cấp để chiến đấu, nhưng điều này cũng không phủ nhận được sự mạnh mẽ của Lạc Nam.

Thần Thú Thất Thải Thôn Thiên Xà…ở trong bất kỳ cấp độ nào cũng đều gần như vô địch với khả năng thôn phệ thiên địa tiên khí một cách áp đảo đối thủ, sở hữu tận bảy loại thuộc tính, công kích đánh ra mạnh mẽ có thể nghĩ.

Những Tiên Đế và Ma Đế ở đây tự nhủ, nếu chiến trong cùng cấp mình cũng chưa chắc dễ dàng đánh bại Thải Quỳnh Dao, vậy mà nghe đồn…Lạc Nam chỉ dùng một quyền giành chiến thắng, khiến Thải Quỳnh Dao bị thương.

Trước tình cảnh đó, Lạc Nam có thể đơn giản sao? Nếu bỏ qua vấn đề tu vi, chỉ xét riêng về thiên phú và chiến lực, hắn đã vượt qua đại đa số người ở đây rồi.

Một thiên tài như Lạc Nam là không ai có thể phủ nhận, vì lẽ đó…tất cả những người đang có mặt cũng muốn xem thử lễ vật mà hắn tặng là gì, từ đó có thêm một ít suy luận, phán đoán về hắn.

Chứng kiến tình cảnh này, Lạc Nam trong lòng âm thầm cười nhạt, ngoài mặt lại lựa lời hướng Đại Trưởng Lão không kiêu không nịnh nói ra:
“Đại Trưởng Lão thân là Địa Đế cấp cường giả, lễ vật này của tiểu tử chỉ sợ không có quá lớn tác dụng đối với ngài!”
“Haha, ngươi chỉ cần có lòng là lão thân vui rồi!” Đại Trưởng Lão sắc mặt hồng nhuận nói.

Thân là một Địa Yêu Đế, bà ta cũng chưa từng chờ mong lễ vật của một Tiên Vương như Lạc Nam có thể khiến mình kinh ngạc.

Vạn Yêu Thánh Địa thành lập vô số năm, ngay cả Bàn Đào Quả cũng tùy tiện mang ra đãi khách, những lễ vật mà mấy cái Đế Cấp Thế Lực dâng tặng đều vô cùng quý giá cũng không khiến bà nhíu một cái chân mày.

Phải biết những lễ vật mà đám Đế Cấp Thế Lực lấy ra, tùy tiện ném ra ngoài cũng gây nên một phen chém giết tranh đoạt, đem bán đấu giá cũng có thể khiến vô số thế lực cạnh tranh điên cuồng.

Nhưng Đại Trưởng Lão vẫn ung dung như thường, bởi vì ở trong thiên địa này, đồ vật có thể vào pháp nhãn của Đại Trưởng Lão có lẽ không nhiều lắm.

Tầm mắt của Địa Yêu Đế cao không cần phải nói…
“Từng ở một di tích cổ xưa liều mạng đạt được thứ này, hôm nay mượn hoa hiến phật, dâng lên Đại Trưởng Lão!”
Lạc Nam chân thành nói, ánh mắt hơi liếc sang Thải Quỳnh Dao đang ngồi bên cạnh, ý niệm vừa động…trong tay xuất hiện một bình ngọc trong suốt.

RỐNG!
Bình ngọc vừa xuất hiện, theo một tiếng rống kiệt ngạo phá vỡ thương khung, hư ảnh một loài Đại Xà phá không xuất hiện.


Trong khoảnh khắc, toàn bộ Vạn Yêu Thánh Địa đứng lên, vô số yêu thú có huyết thống xà loại quỳ rạp trên mặt đất.

Thải Quỳnh Dao rung rẩy thân thể mê người, ánh mắt ngơ ngác, linh hồn chấn động, nhịp tim kịch liệt gia tốc, không tự chủ được hóa thành bản thể, Thất Thải Thôn Thiên Xà hiện lên, cung kính tọa lạc bên cạnh hư ảnh vừa xuất hiện.

Ngay cả một mặt bình ổn như Đại Trưởng Lão cũng hiện lên dị sắc bên trong ánh mắt, vẻ mặt hiền từ hiện lên nét vui mừng.

Chỉ thấy hư ảnh Đại Xà này giống với Thải Quỳnh Dao như đúc, sặc sỡ, lộng lẫy và xinh đẹp, nhưng khí chất và lực lượng mà nó mang lại có phần áp đảo cả Thải Quỳnh Dao.

Điểm đáng chú ý nhất là, những lớp vảy rắn của nó có tận cửu sắc, mà Thải Quỳnh Dao chỉ có Thất Sắc mà thôi.

Trong khoảnh khắc mà hư ảnh này xuất hiện, bên trong tận cùng Vạn Yêu Thánh Địa có một thân ảnh nữ nhân mông lung mơ hồ mở ra đôi mắt sắc sảo vẫn luôn khép lại….

Ánh mắt nàng vừa mở, bên trong giường như có ngân hà chảy xuôi, nhật nguyệt chiếu rọi, xuyên thấu tầng tầng không gian, quan sát toàn bộ cảnh tượng diễn ra tại quảng trường…
“Cửu Thải…Thôn Thiên Xà!”
Bờ môi yêu dị kiều nộn lẩm bẩm một tiếng, hương thơm bát ngát tràn lan, chỉ đáng tiếc không một ai có may mắn hưởng thụ.


“Cửu Thải Thôn Thiên Xà…làm sao có thể?”
Một đám Tiên Đế ánh mắt hiện lên vẻ khó tin, ngay cả những trưởng lão của Vạn Yêu Thánh Địa cũng một mặt kinh dị.

Bởi vì tất cả bọn hắn đều hiểu rằng, Cửu Thải Thôn Thiên Xà đã sớm tuyệt chủng từ thời thượng cổ, cho đến thời đại bây giờ, Thải Quỳnh Dao đã là hậu nhân duy nhất còn sót lại, hơn nữa vẫn chỉ là một Thất Thải Thôn Thiên Xà mà thôi.

Tại thời đại thượng cổ, Thôn Thiên Xà tộc là chủng tộc Thần Thú sánh ngang với Kim Ô, Phượng Hoàng các loại…
Ở trong tộc, lấy màu sắc trên vảy để phân chia thiên phú và sức mạnh, thấp nhất là Nhất Thải, mà chí cao chính là Cửu Thải.

Đạt đến Cửu Thải chỉ có các đời Tộc Trưởng của Thôn Thiên Xà Tộc, mỗi một vị đều là Thiên Yêu Đế cấp bậc, cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh.

Thất Thải cũng đã là tầng lớp thiên tài nồng cốt, Bát Thải chính là truyền nhân, đệ tử của Tộc Trưởng, địa vị còn hơn cả trưởng lão.

Ở thời đại này, Thôn Thiên Xà Tộc chỉ còn duy nhất Thải Quỳnh Dao, gia nhập Vạn Yêu Thánh Địa, cũng được Cửu Thánh Chủ thu làm đệ tử, thân phận hàng đầu trong đám hậu bối, đủ thấy nàng xuất sắc như thế nào.

Mặc dù là vậy, theo nhận xét của các vị Thánh Chủ, đời này Thải Quỳnh Dao đành phải dừng bước ở Thất Thải mà thôi, khó thể tiến thêm, bởi vì huyết thống của nàng chưa thể sánh bằng các vị tổ tiên.


Thải Quỳnh Dao được toàn bộ Vạn Yêu Thánh Địa yêu mến, không cam lòng để nàng chỉ dừng lại ở Thất Thải, nhiều lần đã huy động lực lượng tìm kiếm truyền thừa của Thôn Thiên Xà Tộc, hy vọng giúp Thải Quỳnh Dao tiến thêm một bước, dù là đạt đến Bát Thải cũng đã mãn nguyện.

Đáng tiếc, mặc dù hao phí vô số thời gian và công sức, Vạn Yêu Thánh Địa vẫn không thể nào tìm ra truyền thừa của Thôn Thiên Xà Tộc.

Vậy mà hôm nay, Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà trực tiếp xuất hiện, làm sao bọn hắn không bị kinh động?
“Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà, đích thực không giúp gì cho lão thân đúng như lời ngươi nói!” Đại Trưởng Lão ánh mắt sáng quắc nhìn lấy Lạc Nam, hưng phấn nói ra:
“Nhưng đây lại là bảo bối vô giá đối với Đế Nữ của chúng ta, lễ vật này so với bất kỳ thứ gì giành cho lão thân đều trân quý hơn!”
“Sự yêu thương mà tiền bối giành cho Quỳnh Dao, quả thật khiến tiểu tử ngưỡng mộ vô cùng!” Lạc Nam một mặt thán phục tán thán nói.

Trong lòng hắn lúc này âm thầm thở ra một hơi, xem ra nước đi này không tệ…
Từ đầu, Lạc Nam cũng dự định tìm một loại lễ vật nào đó tặng cho Đại Trưởng Lão…
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Đại Trưởng Lão là một Địa Yêu Đế, khó có phần quà nào có thể khiến bà ta chú trọng, cũng như để lại ấn tượng mạnh trong mắt Vạn Yêu Thánh Địa.

Trừ khi lấy ra Bất Tử Thụ, Cửu Diệp Liên Hoa hay Đế Cấp Cực Phẩm…
Nhưng những đồ vật này Lạc Nam không ngu xuẩn lấy ra, tính mạo hiểm quá lớn, nói không chừng còn phản tác dụng.

Bởi vì ngay cả Thiên Đế Cấp Thế Lực cũng chưa hào phóng đến mức độ đó.

Nghĩ đến Vạn Yêu Thánh Địa vốn là nơi bảo tồn các loại Thần Thú, Bán Thần Thú, Hung Thú, Ma Thú sắp tuyệt chủng…như vậy thứ bọn hắn quan tâm nhất là gì?
Còn không phải thứ có thể tiếp tục kéo dài truyền thừa, tăng mạnh thiên phú cho giống loài sao?
Thải Quỳnh Dao là Đế Nữ, lại được toàn bộ Vạn Yêu Thánh Địa yêu thích…đám Trưởng Lão càng là xem nàng như hậu bối, từ lần trước ra ngoài xuất hành có Yêu Đế đi theo bảo vệ là biết.

Lần này mượn cơ hội tặng lễ vật cho Đại Trưởng Lão, thực chất là tặng cho Thải Quỳnh Dao, gián tiếp lấy lòng toàn bộ Vạn Yêu Thánh Địa, để lại ấn tượng mạnh cho bọn hắn.

Như vậy không những Đại Trưởng Lão hài lòng, mà ngay cả Thải Quỳnh Dao và những người khác của Vạn Yêu Thánh Địa cũng sẽ hài lòng.

Có thể nói, một mũi tên trúng nhiều con nhạn.

Về phần nguy hiểm khi bại lộ Huyết Mạch? Không tồn tại.

Theo thời gian, Lạc Nam nhận ra Huyết Mạch Thần Thú đối với Đế Cấp cường giả trở lên không có sức hấp dẫn quá lớn, mà Đế Cấp trở xuống, hắn thật không e ngại bất kỳ thế lực nào.


Chúng nữ Hậu Cung sở dĩ gặp nguy hiểm khi luyện hóa Huyết Mạch, đó là bởi vì các tộc Thần Thú mà các nàng luyện hóa kia còn tồn tại trên đời này.

Các tộc Thần Thú muốn bắt giết các nàng đoạt về Huyết Mạch, đơn giản là vì không muốn truyền thừa của mình rơi vào tay nhân loại hay ngoại tộc mà thôi, đem Huyết Mạch về cho hậu bối trong tộc chẳng thơm hơn sao?
Từ khi chúng nữ xuất hiện ở Tuế Nguyệt Cung, chỉ nghe có các tộc Thần Thú tìm các nàng đòi lại Huyết Mạch, chưa nghe bất kỳ cường giả nhân tộc nào khác vì tham lam mà tìm đến.

Trong khi đó, Cửu Thải Thôn Thiên Xà đã sớm tuyệt chủng, mà Lạc Nam còn lấy Huyết Mạch này để tặng cho hậu nhân là một vị Thất Thải Thôn Thiên Xà, dù Cửu Thải Thôn Thiên Xà thực sự còn sống cũng không tìm hắn để gây sự, trái lại còn biết ơn hắn nữa kìa.

So với Huyết Mạch, Thể Chất mới là thứ khó thể bạo lộ, gây nên nhiều người thèm muốn.

Huống hồ, Lạc Nam lần này chỉ công khai lấy ra duy nhất một Huyết Mạch, nữ nhân bên cạnh hắn hiện tại cũng không ai sở hữu Huyết Mạch, người ngoài nhìn vào chỉ nghĩ rằng hắn may mắn đạt được một loại Huyết Mạch mà thôi, lúc này đã đem ra tặng cho Vạn Yêu Thánh Địa mất rồi.

Người khác dù não có lớn đến mức nào, cũng sẽ không nghĩ ra Lạc Nam có được Hệ Thống, có thể mua Huyết Mạch các loại ở trong đó, bởi vì điều này quá không thực tế, sợ rằng nói ra người khác cũng không tin, cho rằng hắn thiểu năng trí tuệ.

Quả nhiên, đúng với những gì Lạc Nam dự đoán, Vạn Yêu Thánh Địa một vị trưởng lão nghiêm túc nhìn hắn nói ra:
“Không biết Lạc công tử từ đâu đạt được Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà? Trước đây Vạn Yêu Thánh Địa chúng ta dốc sức tìm kiếm nhưng biệt vô âm tính!”
Đối với câu hỏi này, Lạc Nam đã sớm nghĩ ra phương pháp ứng đối, hắn cười thản nhiên:
“Tiểu tử may mắn từ một di tích cổ bên trong Loạn Cổ Chiến Trường đạt được, có thể trợ giúp Vạn Yêu Thánh Địa, xem như một chuyện đáng mừng!”
Đám người nghe vậy bừng tỉnh, Loạn Cổ Chiến Trường từ thời xa xưa đã tồn tại, lại trôi dạt trong hư không nhiều năm mới xuất thế, bên trong đó ẩn chứa huyết mạch do một vị Cửu Thải Thôn Thiên Xà cường giả để lại cũng không phải việc quá khó hiểu.

“Quả nhiên là trong Loạn Cổ Chiến Trường sao? chúng ta đã sớm suy đoán nơi đó, đáng tiếc Đế Nữ vào hai lần vẫn trở về tay không, xem ra không có vận khí bằng Lạc công tử!” Một đám trưởng lão cảm khái nói.

Bọn hắn đã tìm qua nhiều nơi, Loạn Cổ Chiến Trường cũng không ngoại lệ, đáng tiếc trong đó quá khó thăm dò, đích thân Thải Quỳnh Dao tiến vào hai lần cũng không tìm thấy.

Lạc Nam mỉm cười, đem bình Huyết Mạch đưa cho Đại Trưởng Lão.

“Phần lễ vật này đối với Vạn Yêu Thánh Địa chúng tôi rất quý trọng, lão thân sẽ không để ngươi thiệt thòi!” Đại Trưởng Lão nghiêm túc hướng toàn trường nói ra:
“Lấy thêm bốn quả Bàn Đào tặng cho Lạc công tử, ngoài ra Vạn Yêu Thánh Địa thiếu ngươi một ân tình, chỉ cần không trái nguyên tắc, Vạn Yêu Thánh Địa nhất định sẽ xuất thủ!”
Đám người nghe vậy toàn thân chấn động, cả đám ngưỡng mộ ghen ghét nhìn về phía Lạc Nam, ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa…tại toàn bộ Tiên Ma Vực chẳng phải có thể đi ngang? Ai dám cử Tiên Đế ra đánh Lạc Nam chính là muốn chết.

Mộng Chi Tiên mừng rỡ thay cho Lạc Nam, nàng đoán Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà cũng xuất sứ từ tay của vị sư phụ thần bí đứng sau lưng hắn, đối với việc tên này lấy cớ tìm được trong Loạn Cổ Chiến Trường tán thưởng vô cùng.

Xích Lôi Tông Chủ lạnh cả sống lưng, vốn hắn còn định tìm cách trả thù Lạc Nam, lúc này Đại Trưởng Lão mở miệng như thế, còn dám đánh cái rắm a.

Lạc Nam nếu liều lĩnh nhờ Vạn Yêu Thánh Địa diệt đi Xích Lôi Tông, quả thật không thể tưởng tượng.

Trong lúc nhất thời, Xích Lôi Tông Chủ trong lòng hãi hùng và bất an.


Không ai cho rằng một ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa là không đáng…
Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà, nếu Lạc Nam không tặng mà đem ra bán, chỉ sợ cũng bán được một cái giá trên trời, mà Vạn Yêu Thánh Địa còn bắt buộc phải mua…
Bởi vì theo cổ tịch ghi chép, Cửu Thải Thôn Thiên Xà có tiềm lực trở thành một vị Thiên Yêu Đế, đây đối với bất kỳ thế lực nào mà nói đều là chuyện đại sự, chuyện động trời.

Thử tưởng tượng trong tương lai Thải Quỳnh Dao trở thành một vị Thiên Yêu Đế mà xem, bốn quả Bàn Đào với một ân tình sẽ trở nên nhỏ bé vô cùng.

Lạc Nam đã trực tiếp tạo cơ hội cho Vạn Yêu Thánh Địa sở hữu một vị Thiên Yêu Đế.

Thậm chí, Đại Trưởng Lão vẫn còn cảm thấy lần này thua thiệt Lạc Nam, chỉ tiếc Bàn Đào Quả tích trữ cũng không còn nhiều, bằng không bà còn đưa thêm.

Đại Trưởng Lão cẩn thận thu vào Huyết Mạch, không để hư ảnh của nó tiếp tục áp bức Thải Quỳnh Dao.

Bởi vì khi Huyết Mạch xuất hiện, Thải Quỳnh Dao giống như gặp được tổ tiên, ngay cả nói năng cũng không nên lời.

“Đây là đại sự, chờ Thánh Chủ xuất quan chắc chắn sẽ đích thân hỗ trợ ngươi Luyện Hóa Huyết Mạch, hiện tại lão thân tạm giữ!” Đại Trưởng Lão hài lòng nói.

Thải Quỳnh Dao lúc này mới xem như thả lỏng, hóa hình trở về hình dáng nhân loại, ánh mắt yêu mị chăm chú nhìn lấy Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan, chân thành khẩn thiết nói:
“Ân tình của công tử và Làng Nhất Thế, Quỳnh Dao không dám quên!”
Bằng lý trí và sự thông minh, Thải Quỳnh Dao biết món lễ vật này của Lạc Nam là gián tiếp tặng cho mình, có thể khiến nàng một bước lên trời.

Ngay cả chính nàng cũng không dám tưởng tượng ra mọi việc sẽ phát sinh như vậy.

Nàng thưởng thức thực lực của Lạc Nam nên mời hắn đến dự lễ, chậm rãi rút ngắn quan hệ đôi bên, sau đó tiếp tục tìm cơ hội đổi lấy pho tượng con Mèo kia cho sư phụ của mình.

Đó là ý nghĩ ban đầu của Thải Quỳnh Dao, cũng là nguyên nhân nàng đưa ra thiệp mời cho hắn.

Hiển nhiên Thải Quỳnh Dao đối với pho tượng vẫn chưa có quên, chỉ là muốn dùng biện pháp ôn nhu từ tốn đạt đến mà thôi.

Không nghĩ ra, pho tượng chưa đạt được, nàng đã có lợi ích khổng lồ khác rồi.

Lạc Nam với Âu Dương Thương Lan lúc này vẫn còn đang thất thần, kinh hỉ bao trùm trong lòng.

Ngay cả chính hắn cũng không tưởng tượng được tình huống này xảy ra nha.

Một ân tình của Địa Đế Cấp Thế Lực, bốn quả Bàn Đào…chưa kể hai quả trước đó…
Theo Lạc Nam thấy, 9 tỷ Điểm Danh Vọng mua sắm Huyết Mạch đổi lấy từng này…
Thật là lời lớn…

Bình Luận (0)
Comment