Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1895


Quân Đô náo nhiệt đến lạ…
Chẳng biết từ đâu có vô số tán tu, tu sĩ đến từ khu vực bên ngoài tràn vào.

Mà Càn Quân Đế Quốc cũng là thế lực không ngại đối ngoại, chỉ cần ngươi không phải đến với mục đích gây sự và là người của thế lực thù địch, lãnh thổ Càn Quân Đế Quốc vẫn luôn sẳn sàng nghênh tiếp.

Dù sao thì người của Càn Quân Đế Quốc vẫn ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, nếu ngăn cấm người ngoài tiến vào chẳng khác nào cố tình gây sự.

Bất quá việc chỉ trong vài ngày ngắn ngũi có đến hàng nghìn, hàng vạn tu sĩ lạ mặt muốn vào Quân Đô thì thật sự khó thể lý giải.

Chính vì thế nên những quan viên, các thành chủ bên trong Càn Quân Đế Quốc cũng tiến hành điều tra, hỏi thăm nguyên nhân trong đó.

Mà khi biết được sự thật thì lại càng kinh ngạc đến ngây người.

Hằng La Đại Hải vậy mà xuất hiện một thế lực kỳ lạ tự xưng là Thiên Cơ Lâu tinh thông mọi chuyện trong thiên hạ, Lạc Gia Tiểu Thiếu Chủ ăn no rừng mỡ không có chuyện gì làm chạy đến thử nghiệm đầu tiên, kết quả đạt được một tin tức miễn phí.

Bởi vì muốn xác minh sự thật và mức độ tin cậy của Thiên Cơ Lâu, vô số tu sĩ đến từ Hằng La Đại Hải mới chạy đến Lạc Gia chờ đợi nghe ngóng.

Tin tức vừa ra, chẳng những là tu sĩ từ Hằng La Đại Hải…mà ngay cả tu sĩ bản địa của Càn Quân Đế Quốc cũng bắt đầu sinh lòng tò mò, kéo đến phía trước Lạc Gia chờ đợi.

Thậm chí ngay cả người của Lạc Gia nghe xong cũng nhịn không được, liền tập trung trước đại môn chờ Thiếu Chủ nhà mình trở về, trong lòng còn lo lắng hắn bị Thiên Cơ Lâu lừa gạt đi vào chỗ nguy hiểm.

“Tiểu tử ngốc này, vì tuyển hộ vệ cho ta mà hắn vất vả đến như vậy!” Lạc Sương giận dữ giậm chân, bộ ngực to tròn thở phì phò.

“Hắn không tìm hộ vệ cho ngươi, hắn muốn tuyển mỹ nhân làm ấm giường cho hắn, không nghe đồn yêu cầu của hắn với Thiên Cơ Lâu à?” Đại tẩu Ninh Huyền Tâm liếc xéo đôi mắt đẹp.

Các vị Trưởng Lão hai mặt nhìn nhau, đã không ít lần vị Thiếu Chủ mang danh phế vật này gây kinh ngạc cho các nàng, vì thế cũng không dám nghị luận bừa bãi về hắn.

Chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi.

Không để tất cả phải phí công…
Bảy ngày sau đó, chỉ thấy Lạc Gia Tiểu Thiếu Chủ nghênh ngang trở về, vẫn là khuôn mặt anh tuấn nở nụ cười xấu xa, tay cầm quạt xếp ra dáng hào hoa phong nhã, ngẩng đầu ưởn ngực ra vẻ muốn ăn đòn đi phía trước.

Nhưng lúc này toàn trường không ai rảnh chú ý đến bộ dạng cầu đấm của hắn, ngược lại tất cả ánh mắt đều bị cảnh tượng phía sau lưng hắn hấp dẫn.

Tĩnh…bầu không khí nhất thời tĩnh lặng đến cực hạn.


Chỉ thấy phía sau lưng Lạc Nam, ba mươi vị tuyệt sắc mỹ nhân không thừa không thiếu ung dung dạo bước, tất cả đều như hoa như ngọc, dù mang khăn che mặt chỉ để lộ đôi mắt, nhưng chỉ cần ngươi không ngu xuẩn chắc chắn sẽ biết được những vị này chính là chim sa cá lặn, chỉ dựa vào khí chất, thân thể và ánh mắt của các nàng cũng đủ vạn phần khẳng đị phía sau lớp khăn che mặt chính là đóa hoa rực rỡ.

“Ực…”
Vô số âm thanh nuốt nước miếng vang lên.

Vô số cảm xúc được thể hiện trong khoảnh khắc.

Tất cả nam nhân tại đương trường ghen ghét, đố kỵ, ngưỡng mộ…hận không thể có được một vị giai nhân trong số đó làm thê tử.

Tất cả nữ nhân sinh ra cảm giác tự ti, cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng, sợ rằng mình sẽ bị đả kích.

“Ông trời của ta, thế gian này ở đâu có được nhiều nữ tử tuyệt sắc như vậy? chẳng lẽ tập hợp tất cả Thánh Nữ của các đại thế lực sao?” Một nam nhân vẫn chưa tỉnh hồn lẩm bẩm.

“Nằm mơ, đây chắc chắn là nằm mơ, không thể nào có chuyện như vậy, các nàng hoàn hảo như thế sao lại chấp nhận đi cùng một tên phế vật?” Có người đố kỵ gào thét.

“Hừ, người ta phế vật nhưng người ta có mẫu thân là Thánh Đế!” Một vị nữ tử chanh chua mắng chửi:
“Những nữ nhân kia tuy diện mạo xuất chúng nhưng tu vi thể hiện ra không quá cao, bước chân vào Thánh Đế Cấp Gia Tộc chưa chắc chịu thiệt đâu!”
Hàng loạt nam nhân nghe xong mà cười đắng chát, thầm nghĩ tại sao ông trời bất công như thế, tại sao ta không có mẫu thân là Thánh Đế?
Cảm nhận được tâm tình ghen ghét đố kỵ của nhiều người xung quanh, Lạc Nam châm dầu vào lửa, lớn tiếng nói ra:
“Câm mồm hết đi lũ hèn nhát, bổn Thiếu Chủ có được mỹ nhân vờn quanh không phải vì bối cảnh lợi hại, mà là vì bổn Thiếu Chủ can đảm hơn các ngươi, dám đánh cược và tin tưởng vào Thiên Cơ Lâu, nếu ngay từ đầu các ngươi có bản lĩnh như bổn Thiếu Chủ, nói không chừng hiện tại đã được đại cơ duyên rồi!”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, nhất thời á khẩu không trả lời được.

Đúng vậy, Lạc Nam dù bối cảnh lớn nhưng nếu không đặt cược vào Thiên Cơ Lâu ngay từ đầu cũng sẽ không dễ dàng hái quả ngọt như vậy, dù sao thì mỗi tin tức Thiên Cơ Lâu đưa ra cũng cần phải có cái giá tương ứng a.

Nghĩ đến đây cả đám hối hận như muốn phát điên, rất nhiều người có mặt ngay tại thời điểm Thiên Cơ Lâu hàng lâm nhưng vì nghi ngờ, mang tâm tính đề phòng, sợ bị lừa gạt và lợi dụng nên không dám tiến lên, để Lạc Nam hưởng hết.

“Hắn nói đúng đó, cơ duyên đôi khi cách chúng ta chỉ một bước nhưng chậm chân là mất!” Một lão già thở dài tiếc nuối.

Bỏ lại một đám hối hận, Lạc Nam cùng chúng nữ vẫn thản nhiên tiến đến Lạc Gia.

Chứng kiến Lạc Sương và Ninh Huyền Tâm trừng to mắt, ngay cả các vị Trưởng Lão cũng há hốc mồm, Lạc Nam âm thầm đắc ý chỉ tay vào chúng nữ giới thiệu:
“Ngày sau các nàng chính là đội nữ hộ vệ của Lạc Gia chúng ta, đồng thời cũng là hồng nhan tri kỷ của Bổn Thiếu Chủ, không ai được phép khi dễ!”
“Cái này…” Lạc Sương lắp ba lắp bắp.


Nàng cho hắn tận ba tháng để tìm kiếm nhân tuyển, kết quả còn chưa đến một tháng hắn đã làm được, hơn nữa còn mang về những mỹ nhân vượt quá dự kiến của nàng.

“Dung mạo xinh đẹp nhưng có thể chiến đấu được hay không?” Ninh Huyền Tâm nhàn nhạt nói:
“Lạc Gia chúng ta sẽ không thu dưỡng những bình hoa!”
KENG! KENG!
Nàng vừa dứt tiếng, hai tiếng kiếm ngân đã xém xé rách thương khung.

Chỉ thấy Độc Cô Ngạo Tuyết và Băng Lam Tịch đặt tay lên chui kiếm, một thoáng rút ra, kiếm khí phóng lên tận trời, Kiếm Thế tầng tầng lớp lớp ập đến.

“Hít…” Vô số người hít sâu một ngụm khí lạnh, đây chính là mầm móng tốt, tương lai có hy vọng trở thành nữ Kiếm Hoàng a.

Ninh Huyền Tâm cũng hài lòng gật đầu, không nói gì thêm.

“Tiểu Thiếu Chủ, Lạc Gia cần phải cẩn thận, chúng ta cần xác minh thân phận của từng người các nàng, nhân phẩm và độ tin cậy!” Đại Trưởng Lão Lạc Hà cũng lên tiếng nói.

“Đương nhiên rồi, vào nhà nói tiếp!” Lạc Nam cười thần bí phất phất tay.

Trong ánh mắt luyến tiếc của vô số nam nhân, đại môn Lạc Gia chính thức đóng lại, ngăn cách mọi dò xét từ bên ngoài.

Nghĩ đến diễm phúc của Lạc Nam, cả đám bắt đầu đặt hy vọng vào Thiên Cơ Lâu huyền bí.

Mà vừa đi vào bên trong, Lạc Nam đã nhẹ nhàng phất tay.

Thất Tinh Nhẫn lóe lên, lại là hàng trăm mỹ nhân như hoa như ngọc hiện ra.

Đến lúc này ngay cả Ninh Huyền Tâm và Lạc Sương cũng choáng váng, vậy mà còn nhiều đến như thế? Tiểu tử thúi này còn ẩn giấu một nhóm trong Không Gian Pháp Bảo?
Đương nhiên rồi, Lạc Nam chỉ công khai mang theo 30 nữ về nhà cho thế nhân nhìn thấy, mấy nữ còn lại lúc này mới lộ diện, cũng có hàng trăm người, tránh cẩu Càn Quân Thánh Đế sinh lòng nghi ngờ.

Với nhân vật cấp Thánh Đế, vài chục mỹ nhân với dung mạo xuất chúng chưa đủ làm hắn để tâm, nhưng có đến hàng trăm người thì mọi chuyện lại khác.

Động tĩnh nơi này kinh động cả Ninh Vô Song đang xử lý chính vụ.

Vừa chứng kiến hậu viện Lạc Gia oanh oanh yến yến, nàng liền cất tiếng cười to:

“Tốt tốt tốt, tiểu tử có tiền đồ, mang về thật nhiều con dâu tốt!”
Với kiến thức và ánh mắt độc đáo của mình, Ninh Vô Song vừa liếc nhìn liền biết tất cả nữ nhân này đều là hòn ngọc quý, một khi bồi dưỡng thành cường giả, Lạc Gia có thể đi ngang khắp Tây Châu.

“Bất quá vấn đề thân phận và phẩm chất của các nàng phải do ta tự mình kiểm định!” Ninh Vô Song đề nghị.

“Mời mẫu thân ra tay, ta tin tưởng ánh mắt của mình sẽ không sai lầm.

” Lạc Nam cười haha.

Ninh Vô Song gật đầu, cẩn thận kiểm tra linh hồn của từng nữ.

Thấy nàng vất vả, các vị trưởng lão, tỷ tỷ và đại tẩu cũng phụ giúp một tay.

Mọi thứ đã được Lạc Nam chuẩn bị thỏa đáng, thông qua Ngụy Hồn Hư Trí Pháp, tất cả chúng nữ đều thống nhất ký ức và thân phận của mình giống y như đúc.

Các nàng sẽ đều là đệ tử của một thế lực cổ xưa tên Nhất Thế Chí Tông, bởi vì tông chủ đột phá Cấm Kỵ thất bại dẫn đến kẻ thù nhân cơ hội đánh vào, đôi bên đồng quy vu tận, mà những đệ tử xuất sắc có thiên phú bất phàm thì được các tiền bối Nhất Thế Chí Tông dùng biện pháp phong ấn, chờ ngày hữu duyên thức tỉnh.

Đặc biệt nhất, địa bàn trong quá khứ của Nhất Thế Chí Tông tọa lạc ở Trung Châu thuộc Nguyên Giới, khoảng cách giữa Trung Châu và Tây Châu cực kỳ xa xôi, di tích nhỏ ở bìa rừng Mê Linh Sâm Lâm chỉ là một chi nhánh bí mật của Nhất Thế Chí Tông để truyền tống trốn chạy, bảo vệ truyền nhân khi gặp nạn mà thôi.

Đối với những thế lực cường đại, việc lưu lại đường lui khi đến bước đường cùng cũng là điều dễ hiểu.

Kiểm tra xong tất cả, các vị trưởng lão cũng không nhịn được phải buông lời cảm thán:
“Không ngờ trên thế gian này lại có thế lực sở hữu nhiều đệ tử xuất chúng như vậy, các nàng mỗi người đều có sở trường đặc biệt, chiến lực và thủ đoạn đa dạng vô cùng!”
Ninh Vô Song nhẹ gật đầu nói: “Trung Châu là một trong số các địa phương hùng mạnh nhất Nguyên Giới, Nhất Thế Chí Tông này có tông chủ mơ đột phá Cấm Kỵ, nội tình khủng khiếp cũng là điều dễ hiểu!”
“Nghe nói ở Đông Vực từng xuất hiện một thế lực tên là Đông Hoa Cung thu nhận toàn mỹ nữ, có lẽ không thua kém Nhất Thế Chí Tông quá nhiều…” Lạc Sương cong môi nói.

Lạc Nam trong lòng giật thót, không ngờ danh tiếng của Đông Hoa Cung truyền xa như vậy, ngay cả tỷ tỷ ở Tây Châu cũng nghe tin.

Mà lúc này mẫu thân Ninh Vô Song đảo mắt nhìn chúng nữ lên tiếng:
“Các ngươi đều là thiên chi kiêu nữ không thể nghi ngờ, bất quá hiện tại tu vi còn thấp, lại tứ cố vô thân, Tiểu Nam muốn thu nhận các ngươi vào Lạc Gia không phải là không được, tuy nhiên phải đảm bảo trung thành, không được phản bội Lạc Gia, nếu như đáp ứng được tiêu chí trên, Lạc Gia sẽ toàn lực bồi dưỡng các ngươi trên mọi phương diện!”
Có một vị Thánh Đế Cấp Cường Giả cam kết bồi dưỡng chính là mơ ước của nhiều người, huống hồ đây còn là mẹ chồng ở kiếp này, chúng nữ làm sao dám phật ý?
Cả đám ngoan ngoãn thi lễ: “Mẹ chồng…à không, gia chủ yên tâm, tất cả chúng ta đã đem Linh Hồn Bổn Nguyên giao cho Tiểu Thiếu Chủ, đảm bảo hết lòng vì Lạc Gia!”
Đùa sao? Đây là gia tộc của phu quân các nàng ở Nguyên Giới, danh chính ngôn thuận, chẳng lẽ lại mang theo dị tâm?
Mà nghe thấy những vị thiên chi kiêu nữ này vậy mà cam tâm tình nguyện đem Linh Hồn Bổn Nguyên cho Lạc Nam, Lạc Gia đều cảm thấy quái dị.

Thầm nghĩ bản lĩnh dụ dỗ nữ nhân của Tiểu Thiếu Chủ vậy mà kinh khủng như vậy, ngay cả thiên tài của Chí Tôn Thế Lực từ thời xa xưa thức tỉnh cũng không thoát khỏi tay hắn.

Chẳng lẽ dung mạo anh tuấn chính là ưu thế? Chẳng trách ngay cả Lôi Giai Nghi đã có được địa vị siêu tuyệt như hiện tại vẫn không muốn từ hôn với hắn.

“Đại tẩu, tỷ tỷ…nhờ các ngươi sắp xếp phòng ở cho các nàng, tốt nhất là ở cùng một khu vực!” Lạc Nam hướng Ninh Huyền Tâm và Lạc Sương đề nghị.


“Yên tâm đi, Lạc Gia chúng ta đất rộng lại vắng người, chứa hàng vạn người một lúc cũng được…” Lạc Sương hưng phấn nói, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Nàng cảm thấy việc bồi dưỡng những thiên chi kiêu nữ này là một thử thách lớn đối với mình, điều này làm nàng cảm thấy k.ch thích.

Nhưng đâu biết rằng chúng nữ đã sớm xem nàng là tỷ tỷ của phu quân mình, là người một nhà, không cần câu nệ.

Sắp xếp xong xuôi mọi việc, Lạc Nam thoải mái vươn vai.

Cứ như vậy, chúng nữ đã có thể triệt để hòa nhập cùng Nguyên Giới một cách đường đường chính chính mà không phải vô duyên vô cớ, trống rỗng từ đan điền xuất hiện.

“Tiểu tử thúi mau đi theo ta!”
Đột ngột Ninh Vô Song kéo lỗ tai Lạc Nam, hung hăng lôi hắn vào phòng.

Lạc Nam còn chưa hiểu ra sao, nàng đã đem hắn lật úp xuống, hung hăng lấy roi ra đánh đòn vào mông.

“Á mẫu thân làm gì thế?” Lạc Nam nhảy dựng, tự nhiên bị đánh đòn khiến hắn cảm thấy cực kỳ ủy khuất.

“Hừ, thằng nhãi con ngươi dám liều mạng như vậy? Thiên Cơ Lâu kia huyền bí khó lường, ngay cả ta cũng chẳng có thông tin nào, ngươi chưa thương lượng với ta một lời đã tự ý tin tưởng bọn hắn, chẳng may đó là cái bẫy thì sao?” Ninh Vô Song giận dữ nói.

Hiển nhiên là nàng bất mãn Lạc Nam chưa hỏi ý kiến của mình đã tin tưởng Thiên Cơ Lâu, đi vào di tích cổ.

Nàng đâu biết hắn mới là kẻ đứng sau thao túng Thiên Cơ Lâu, đứng ở tư cách của mẫu thân, nàng không tán thành việc hắn tự ý tin tưởng một thế lực xa lạ, chưa rõ ràng mục đích như Thiên Cơ Lâu là điều dễ hiểu.

Cũng may Thiên Cơ Lâu này xem như bước đầu đáng tin, không hãm hại hắn.

Lạc Nam chỉ biết cười khổ trong lòng, cũng không thể giải thích Thiên Cơ Lâu là của mình, chỉ có thể ngoan ngoãn vâng dạ, cười làm lành:
“Mẫu thân cho ta nhiều thủ đoạn hộ thân như thế, ta có thể gặp nguy hiểm gì chứ?”
“Ngu xuẩn, ngay cả Chí Tôn cũng có thể ngã xuống, mẫu thân của ngươi còn chưa thần thông quảng đại đến mọi chuyện đều có thể giải quyết!” Nàng quất roi thật mạnh:
“Lần sau mọi nguy hiểm phải thương lượng trước với ta, cũng giống như lần này phải để ta mang ngươi cùng vào di tích!”
“Tuân lệnh!” Lạc Nam chân thành đáp.

“Như vậy còn tạm được…” Ninh Vô Song lúc này mới hài lòng gật đầu, lại nghiêm khắc dặn thêm một câu:
“Mặc dù ta không cấm việc ngươi có nhiều nữ nhân, nhưng tuyệt đối không thể vùi đầu vào nhuyễn ngọc ôn hương mà bỏ bê việc tu luyện, nhất là Thể Tu.


“Nếu dám vi phạm, thiến không tha!”
Lạc Nam âm thầm rùng mình.



Bình Luận (0)
Comment