Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1766


Chuyện kỳ quái phát sinh lập tức thu hút sự chú ý của toàn trường.

Một cái đỉnh cũ kỹ không có chút lực lượng và điểm đặc biệt nào đột nhiên rung lắc, sau đó chậm rãi bay lên không trung.

Muốn người khác không để ý đến mới là chuyện lạ…
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Không đợi cả đám kịp thời phản ứng, vô cùng vô tận Tiên Khí và Ma Khí bên trong trời đất đột ngột điên cuồng hội tụ, nồng đậm đến mức hóa thành chất lỏng lao vào bên trong đỉnh.

“Chuyện gì xảy ra?” Tất cả thành viên Cao Gia trợn tròn mắt, lập tức nhìn thấy một tia hy vọng trên mặt của nhau.

Vốn dĩ cả đám đã chuẩn bị tinh thần cho cái chết, vậy nên bất kỳ biến cố nào xảy ra vào lúc này cũng có thể hóa thành hy vọng.

“Mau ngăn lại nó!” Quốc Chủ Đan Đế Quốc lớn tiếng quát lên.

Mặc dù chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cái đỉnh bên phía con mồi đột ngột xuất hiện phản ứng dữ dội như vậy khiến hắn cảm giác được sự bất an.

Thân đều là Thiên Đế cấp cường giả, tuyệt đối phải bóp chết mọi nguy cơ tiềm ẩn từ trong trứng nước.

HỪNG HỰC…
Hỏa Thiên Đế Lực được Đan Đế Quốc Chủ, Hóa Đan Môn Chủ và Ma Đan Viện Chủ đồng loạt triển khai Hỏa Diễm đầy trời, cuồn cuộn phong tỏa cái đỉnh vào bên trong, ngăn cản nó hấp thụ Tiên Khí và Ma Khí.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo càng khiến bọn hắn trợn mắt há hốc mồm.

Mặc kệ bọn hắn cố gắng phong tỏa như thế nào, cái đỉnh kỳ dị vẫn có thể hấp thu tất cả Tiên Khí và Ma Khí, thậm chí ngay cả Hỏa Diễm của bọn hắn cũng bị nó nuốt chửng vào cắn nuốt.

OÀNH!
Như một vụ nổ lớn kinh thiên động địa, cái đỉnh cấp tốc biến lớn.

Theo sau đó, một cổ lực lượng khủng bố vô biên từ bên trong đỉnh phá không mà ra.

Từ hình dáng củ kĩ tầm thường, vô số Văn Tự thần bí mang theo khí tức Bất Hủ Trường Tồn hiện lên trên thân đỉnh.

Vô số loại Thiên Địa Dị Vật hóa thành hư ảnh hiển hiện giữa tinh không làm hàng vạn ngôi sao phải run rẩy.

Một cổ lĩnh vực bá đạo tuyệt luân quét ngang toàn trường, dị tượng chẳng khác nào thiên tài hàng thế.

Sấm chớp, cuồng phong, tà độc, máu tanh, hỏa thiêu, hồng thủy, động đất, sâm lâm, ma khí, bóng tối, quang minh…
Cảm giác áp bách chí cao vô thượng như vũ trụ trấn áp lên toàn bộ cơ thể khiến tất cả người đang có mặt cảm giác như mình trở thành một con kiến hôi hèn mọn.

Ngay cả những Thiên Đế cấp cường giả như ba người Đan Đế Quốc Chủ cũng là linh hồn kinh hãi, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.

Bởi vì ngay ở thời khắc này, Hỏa Thiên Đế Lực trong cơ thể bọn hắn co ro vào đan điền, sợ hãi đến mức không dám vận chuyển theo ý muốn của chủ nhân như tội nhân gặp phải Hoàng Đế.

“Chẳng phải ta đã nói…không ai được phép nhắm vào Cao Gia để cướp Tam Diễm Hóa Dị hay sao?”
Một âm thanh trầm thấp từ bên trong đỉnh phát ra.

Lời nói chẳng có chút cảm xúc nào, hoàn toàn tự nhiên và điềm tĩnh nhưng lại khiến toàn thân tất cả thành viên của ba phương Thiên Đế Cấp Thế Lực dựng đứng cả tóc gáy.

“Đại…đại ca…”
Mà khi nghe được giọng nói đó, Cao Trung không dám tin trợn mắt há hốc mồm, sắc mặt trở nên cuồng nhiệt.

Cao Tuệ, Cao Mẫn càng là lấy tay che lấy bờ môi, nước mắt lưng tròng ẩn chứa đầy kinh hỉ và kích động.


Sắc mặt tất cả thành viên Cao Gia mừng rỡ như điên.

“Không thể nào!? vị kia…thật sự đến…” Đan Đế Quốc Chủ khó khăn nuốt một ngụm nước bọt.

Một cảm giác tuyệt vọng dâng trào khiến nhịp tim hắn như ngừng đập.

Từ bao giờ…từ bao giờ thân là một Thiên Đan Đế có địa vị cao thượng như hắn phải khiếp sợ đến như vậy khi nghe đến tên của một người.

Người đó sau lưng có lực lượng khổng lồ hùng hậu, nắm giữ trong tay quân đội có thể chinh phạt thiên hạ.

Người đó có chiến lực vô biên, khiến những cường giả hàng đầu vũ trụ cũng phải liên thủ.

Người đó trắng trợn thu phục Tam Muội Chân Hỏa, đánh cho cường giả thần bí sử dụng Thánh Cấp cũng phải nhượng bộ lui binh.

Một nhân vật như vậy lại thực sự để tâm đến ba người trẻ tuổi của một cái Thiên Tôn Cấp Thế Lực?
Thật sự khó có thể tin, điều này quá mức phi lý.

“Chạy!”
Khi Đan Đế Quốc Chủ còn đang khiếp sợ thì ở bên cạnh, Hóa Đan Môn Chủ cùng Ma Đan Viện Chủ đã quyết tâm rút lui.

Nghĩ đến chiến tích và địa vị lúc này của người đó, bọn hắn sẽ không ngu xuẩn cho rằng một Thiên Đan Đế như mình sẽ được hắn nể mặt.

Cả hai quyết tâm chạy trốn, nhưng lại hãi hùng phát hiện cơ thể của mình như đang chống lại lý trí của mình.

Bá Vực phong tỏa bát phương, nghiền ép chặt chẽ khiến bọn hắn ngay cả cử động một đầu ngón tay cũng không thể.

Cái đỉnh cũ kĩ mà Cao Gia vô tình nhặt được đương nhiên chính là Bá Đỉnh.

Bởi vì vụ nổ trong trận đại chiến với Đại Thánh quá mức chấn động, Bá Đỉnh đã bị cuốn vào vòng xoáy không gian, vô tình va chạm vào Tinh Không Chiến Thuyền của Cao Gia khi đang chạy trốn.

Bởi vì chủ nhân lâm vào trạng thái hôn mê, Bá Đỉnh không muốn kẻ khác chú ý nên đã tạm thời vô hiệu hóa chính mình, tồn tại ở trạng thái mất sạch lực lượng.

Nhưng lúc này khi chủ nhân thức tỉnh, nó đã khôi phục phong thái bá đạo không gì cản nổi.

Bên trong Bá Vực, chỉ có một người là Bá Chủ.

Một ý niệm của hắn, Sinh Mệnh Huyền Mộc, Thánh Mệnh Quang Minh cùng Niết Bàn Linh Thủy nhanh chóng bao trùm lấy thân thể Cao Viễn, Cao Trung và tất cả tộc nhân Cao Gia đang bị thương.

Chưa đầy một hơi thở, tất cả thương tật trên người bọn hắn khôi phục hoàn hảo, Cao Viễn mọc lại cánh tay, vết bỏng toàn thân của Cao Trung biến mất, toàn thân thư thái dễ chịu không gì tả nổi.

Trong ánh mắt lấp lánh vô vàn ánh sao sùng bái của Cao Tuệ và Cao Mẫn.

Một tên nam tử ung dung xuất hiện, Bá Đỉnh kiệt ngạo bất tuần không gì cản nổi đã ngoan ngoãn xoay tròn, lơ lửng trong lòng bàn tay của hắn.

Tóc đen tùy ý xỏa tung, mày kiếm mắt sáng, hắc bạch phân minh hai đồng tử, bờ môi nhếch lên một nụ cười tà dị, ngũ quan như được tạo hóa điêu khắc mà thành.

Thân thể cao lớn lực lưỡng không quá thô kệt cũng không quá gầy yếu, sự dẻo dai ẩn chứa vô biên sức mạnh.

Bá Y khoác trên cơ thể, lấy màu trắng làm chủ đạo, phiêu dật xuất trần.

Không quá chân thật…nam nhân như thế này thật sự không nên tồn tại trên thế gian này.


Bởi hắn có thể dễ dàng khiến vô số nữ nhân phải luân hãm, vô số nam nhân đố kỵ ghen ghét đến phát rồ.

“Lạc Nam!”
Đan Đế Quốc Chủ, Ma Đan Viện Chủ cùng Hóa Đan Môn Chủ trong lòng đắng chát, cùng lúc thốt lên một cái tên.

Lạc Nam lại không để ý đến bọn hắn, ngược lại quay đầu nhìn về phía Cao Trung và hai muội muội, ôn hòa mỉm cười:
“Thật xin lỗi, ta đến chậm một chút!”
ONG!
Trong đầu tất cả người của Cao Gia chẳng khác nào địa chấn.

Nam nhân chí cao vô thượng kia vậy mà hạ mình xin lỗi.

Trời ạ, bọn hắn đang nằm mơ sao?
Lời hứa của nam nhân đáng giá vạn kim, hắn bỏ qua tất cả chênh lệch về giai cấp và địa vị, mở miệng xin lỗi người người thua kém hắn vô số lần.

Phải có lòng dạ vĩ ngạn, phóng khoáng cỡ nào mới làm được như vậy?
“Không…không…không…” Cao Trung dẫn hai muội muội lắc đầu như trống bõi, kích động đến lỗ mũi cay cay, hốc mắt ửng hồng lắp ba lắp bắp:
“Ngay từ đầu chúng ta liền biết Lạc Đại Ca có nỗi khổ tâm!”
“Chúng ta…chúng ta không dám trách ngươi, đừng có xin lỗi…” Cao Tuệ, Cao Mẫn lí nhí cúi thấp đầu nói.

Lạc Nam cười cười gật đầu, đưa mắt nhìn đến đám người Đan Đế Quốc, giọng điệu hờ hững:
“Ta đã từng nói trước mặt các vị, dám động vào Cao Gia nhằm chiếm Tam Diễm Hóa Dị chính là tử tội!”
“Nghịch…Nghịch Long các hạ…” Ma Đan Viện Chủ cố gắng phơi bày tư thế xinh đẹp nhất của mình, nở nụ cười quyến rũ:
“Lần này là thiếp thân sai, thiếp thân nguyện ý làm một tiểu nha đầu bưng trà rót nước, hầu hạ ngài sửi ấm giường!”
Nói xong, cố ý ưởn người, khoe lấy bộ ngực bạo mãn nẩy nở đầy mê hồn của mình.

Đổi lại, Lạc Nam chỉ nhẹ nhàng hướng về phía nàng nâng lên bàn tay cách không đè xuống.

BÙM!
Trong ánh mắt không tưởng của toàn trường, cơ thể Ma Đan Viện Chủ nổ tung thành hư ảo, ngay cả linh hồn và xương cốt Thiên Đế cũng chẳng còn tồn tại.

Lạc Nam lại đưa mắt nhìn chiến thuyền của Ma Đan Viện, bàn tay cách không nắm chặt.

ĐÙNG!
Toàn bộ chiến thuyền nổ tung, tất cả cường giả Ma Đan Viện tồn tại bên trên hóa thành thịt nát.

“Không…ngươi không thể như vậy…ngươi không thể tàn nhẫn như vậy!”
Chứng kiến cảnh tượng đó, Đan Đế Quốc Chủ cùng Hóa Đan Môn Chủ vãi cả ra quần, ôm đầu gầm thét:
“Chúng ta nguyện ý quy hàng, chúng ta là thế lực Luyện Đan cao cấp, chúng ta nguyện ý cống hiến!”
Lạc Nam chỉ đơn giản hướng về bọn hắn tung ra hai quyền.

OÀNH OÀNH…
Triệt để hủy diệt…
Trong ánh mắt ngơ ngác của Cao Gia, những thế lực vừa mới hung hăng càn quấy, cao cao tại thượng không gì cản nổi bị oanh sát sạch sẽ.

“Ta đã từng tuyên bố sẽ tru cả nhà những kẻ tham lam!” Lạc Nam nhếch miệng:
“Nếu như không làm được, lời nói của ta làm sao còn trọng lượng ở vũ trụ này?”
Thiên Đan Đế cấp thế lực hắn có thể bồi dưỡng được.


Cần gì đến đám tham lam, lòng lang dạ sói.

Hắn phất tay, Nhẫn Trữ Vật của đám người Đan Đế Quốc Chủ, Ma Đan Viện Chủ, Hóa Đan Môn Chủ liền rơi vào trong thuyền của Cao Gia xem như đền bù và ban thưởng.

“Ta có việc phải làm!” Lạc Nam nhìn các thành viên của Cao Gia mỉm cười:
“Tiễn các ngươi đến Côn Lôn cho an toàn!”
Nói xong, Không Đạo Na Di mở ra, trực tiếp liên thông đến thẳng Côn Lôn Giới.

Hắn đem Tinh Không Chiến Thuyền của Cao Gia đẩy vào.

“Lạc đại…”
Cao Tuệ và Cao Mẫn còn chưa kịp nói dứt câu, toàn bộ Cao Gia đã được truyền tống biến mất.

Nếu là trước đây, Không Đạo Na Di của Lạc Nam chắc chắn không thể truyền tống được người sống, hơn nữa còn là số lượng lớn người sống.

Nhưng hiện tại, sau khi đã nắm giữ Không Gian Chi Lực và đột phá Thiên Đế, Lạc Nam đã dễ dàng cải tiến Không Đạo Na Di của mình để trở nên tiện dụng hơn.

Có Không Đạo Na Di, chẳng cần đến Hi Vũ phải vất vả sử dụng Kim Khẩu Ngọc Ngôn mở ra đường hầm không gian, hắn vẫn có thể mang theo lượng lớn người truyền tống đến khoảng cách trong phạm vi có thể.

Không sai!
Lạc Nam hiện tại chẳng những đã đột phá Thiên Đế, mà còn thành công nắm giữ Không Gian Chi Lực.

Tất cả phải kể đến công lao của nàng…
Nở một nụ cười ôn nhu, Lạc Nam quan sát cảnh tượng trong đan điền của mình.

Chỉ thấy lúc này, đan điền của hắn trở nên rộng lớn như chưa từng có, thuần một màu đen kịch như tinh không vô tận.

Nói là đan điền, thực chất giống như một phiến vũ trụ thu nhỏ vậy.

Ở bên trong đó, có hai cái Ngũ Hành Tiểu Thế Giới như hai hành tinh đang chậm rãi xoay tròn, bên trong mỗi hành tinh ẩn chứa sức mạnh cường đại như một phiến Đại Tiên Giới.

Hiển nhiên, Lạc Nam tiêu tốn hơn một năm thời gian, đã đúc thành công Hóa Vũ Bá Thần Thể.

Lập ra vũ trụ bên trong cơ thể, khai sáng hành tinh.

Nhờ vào số Hỗn Độn Khí mà Lạc Nhất Vương để lại, hắn đã sáng tạo được hai hành tinh đó.

Vừa mới vận dụng sức mạnh của hai hành tinh và Bá Vực áp đảo, Lạc Nam đã dễ dàng miểu sát đám người Đan Đế Quốc Chủ.

Mặc dù bọn hắn là Luyện Đan Sư nên chiến lực không mạnh, nhưng có thể miểu sát Thiên Đế đã chứng minh sự cường hoành của Hóa Vũ Bá Thần Thể là như thế nào.

Chưa dừng lại ở đó…
Ngoài hai cái hành tinh vẫn đang lơ lửng, vẫn còn một thứ khác mới toanh tồn tại bên trong đan điền của Lạc Nam vào lúc này.

Đó là một cái phôi Đỉnh vẫn chưa hoàn thiện, toàn thân trong suốt như gương, ẩn chứa nồng đậm Không Gian Chi Lực.

Kiến thức của tên Đại Thánh kia vẫn là có giới hạn.

Thế Giới Thụ không những sở hữu Mộc Hệ Bản Nguyên như lời của hắn, mà còn tồn tại cả Không Gian Hệ Bản Nguyên.

Mà bản nguyên chính là lực lượng tinh khiết nhất do vũ trụ sơ khai tạo thành, cũng chính các loại lực lượng bản nguyên đã tạo nên những tồn tại thiên nhiên được xưng là Thần Vật.

Ví dụ như Ngô Đồng Thụ vừa sở hữu Mộc Hệ Bản Nguyên, vừa sở hữu Hỏa Hệ Bản Nguyên.

Ví dụ như Luân Hồi Thụ có được Luân Hồi Bản Nguyên.

Mà Thế Giới Thụ với khả năng xuyên qua không gian kết nối với rất nhiều thế giới, đương nhiên cũng có cả Không Gian Bản Nguyên rồi.

Sau khi có được Thụ Tâm để khai mở vũ trụ, Lạc Nam còn luyện hóa Không Gian Bản Nguyên, vận chuyển Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, hình thành một cái phôi của Không Gian Đỉnh.


Cũng chính số lượng Không Gian Bản Nguyên này vừa đủ để Lạc Nam đột phá Thiên Đế.

Có thể thấy bản nguyên chất lượng như thế nào.

Nhưng đó chưa phải điều kỳ diệu nhất.

Làm hắn mừng rỡ như điên chính là, nữ nhân mà hắn tưởng chừng sẽ mất đi nàng vĩnh viễn, nữ nhân cam tâm tình nguyện hy sinh vì hắn cũng không tiêu tán.

Nàng chính là mỹ nhân Thế Giới Thụ.

Nàng không hề biết hắn tu luyện Cấm Kỵ, càng không biết khả năng Tụ Đỉnh của hắn, vì vậy cũng đâu ngờ được nàng sẽ có thể sống sót với một hình thức khác.

Ngay cả Lạc Nam cũng không ngờ.

Lúc này đây, nàng vẫn đang hiện diện bên trong cái phôi của Không Gian Đỉnh.

Nàng còn có quyền lựa chọn.

Một là trở thành Khí Linh của Không Gian Đỉnh.

Hai là trở thành Khí Linh của Thiên Mộc Đỉnh.

Bởi vì Thiên Mộc Đỉnh vẫn luôn dung nhập cùng Bá Đỉnh ở bên ngoài, Lạc Nam vẫn chưa luyện hóa số lượng Mộc Hệ Bản Nguyên nồng đậm đang lơ lửng vô định trong đan điền mình lúc này.

Càng nghĩ càng kích động, Lạc Nam liền triệu tập Bá Đỉnh trở về bên trong đan điền.

ONG!
Bá Đỉnh phân tách, các tôn Đại Đỉnh lần lượt bay ra.

Thiên Mộc Đỉnh ngay lập tức phát hiện Mộc Hệ Bản Nguyên.

Nó điên cuồng thôn phệ và hấp thụ, luyện hóa lấy Mộc Hệ Bản Nguyên một cách nhiệt tình.

Lực lượng của Lạc Nam theo đó cũng gia tăng một cách khủng bố.

Vừa mới đột phá Thiên Đế, sức mạnh của hắn lại tăng thêm đáng kể.

Nhờ có Mộc Hệ Bản Nguyên, Thiên Mộc Đỉnh kích thước liền biến lớn sánh ngang với Đế Độc Đỉnh.

Chưa dừng lại ở đó, tất cả Mộc Đế Lực nhanh chóng được nâng cấp thành Mộc Thiên Đế Lực.

Vậy là lúc này Lạc Nam đã sở hữu Độc Thiên Đế Lực khi luyện hóa Tu La Độc, Hỏa Thiên Đế Lực khi luyện hóa Tam Muội Chân Hỏa và Mộc Thiên Đế Lực khi luyện hóa Mộc Hệ Bản Nguyên và Long Thiên Đế Lực.

“Cảm giác này…thật con mẹ nó sảng khoái!”
Lạc Nam ngửa đầu lên trời thét dài, âm thanh cuồn cuộn như sấm.

Hắn nhìn lấy mỹ nhân Thế Giới Thụ còn thẹn thùng bên trong đan điền mình, mỉm cười hỏi:
“Thế nào? nàng muốn làm khí linh của Thiên Mộc Đỉnh hay Không Gian Đỉnh?”
Đó là cách duy nhất để nàng có thể tồn tại bên cạnh hắn mà không bị tiêu tán sau khi bản nguyên và thụ tâm đã bị luyện hóa.

Mỹ nhân thế giới thụ chưa kịp trả lời…
OANH!
Toàn bộ đan điền Lạc Nam bỗng nhiên chấn động dữ dội khiến hắn hộc máu.

Dị biến phát sinh!

Sáng mai 7h phải đi khám nghĩa vụ nên giờ em ngủ sớm.

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Bình Luận (0)
Comment