Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1745


“Sắp tới ta phải rời đi một đoạn thời gian, các nàng phải cố gắng tăng cường thực lực, không chỉ riêng bản thân các nàng…mà toàn bộ Phiêu Miểu Tiên Cung cũng phải phát triển!”
Lạc Nam nằm trên giường, Tử Hàm cùng Tử Yên phân biệt nép mình ở hai bên lồng ngực ấm áp của nam nhân, ngoan ngoãn nghe hắn căn dặn.

Hắn đem một túi trữ vật giao cho các nàng, bên trong chính là một số công pháp và vũ kỹ thích hợp cho người tu luyện Tử Vong Lực và lượng Nguyên Thạch đủ để thực lực Phiêu Miểu Tiên Cung tăng vọt trong thời gian ngắn.

Đương nhiên, trước khi quyết định đánh cược để Phiêu Tử Hàm phế bỏ Phiêu Miểu Tử Tình Công, Lạc Nam cũng đã lường trước được tu vi của nàng sẽ suy giảm, hắn đem một chiếc Nhẫn Trữ Vật đặt vào tay nàng cười nói:
“Bên trong này có một giọt huyết mạch của chủng tộc Chu Tước Biến Dị - Cửu U Minh Tước, không sở hữu Chu Tước Thánh Hỏa như Chu Tước thông thường, Cửu U Minh Tước chấp chưởng ngọn lửa mang tên Cửu U Tử Hỏa, là ngọn lửa không hề thua kém Tịch Diệt Thánh Viêm của Tịch Diệt Phượng Hoàng!”
“Cửu U Minh Tước?” Tử Hàm cùng Tử Yên hai mặt nhìn nhau, mặc dù các nàng kiến thức rộng rãi cũng chưa từng nghe đến chủng tộc này.

“Vũ trụ này của chúng ta chưa từng xuất hiện Cửu U Minh Tước!” Lạc Nam cười nói:
“Các nàng thấy bất ngờ là chuyện bình thường!”
Hai nữ khẽ gật đầu, lại nghe hắn nói tiếp:
“Ngoài ra, ta còn chuẩn bị cho nàng một môn Công Pháp chuyên dụng để khống chế và triệu hoán Khô Lâu có tên Tuyền Tử Linh Công, tin chắc sẽ không để nàng thất vọng!”
“Một số Đế Đan phụ trợ nàng nhanh chóng phục hồi tu vi như Phá Đế Đan, Thăng Đế Đan, Phá Cảnh Đan!”
“Bởi vì nàng đã từng là Thiên Đế nên việc lạm dụng Đan Dược để khôi phục sẽ không gây ảnh hưởng đến tâm cảnh và căn cơ của nàng, trái lại có huyết mạch Cửu U Minh Tước chỉ giúp cảnh giới của nàng càng thêm vững chắc!”
“Còn có một số Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo cho Phiêu Miểu Tiên Cung và sư đồ các nàng!”
“Thi thể của đám cường giả bị chúng ta thu giữ, để các nàng luyện thành Khô Lâu!”
Nghe hắn nói thao thao bất tuyệt, hai nữ vừa cảm động vừa dở khóc dở cười.

Các nàng có cảm giác mình giống như tiểu cô nương được phụ thân chăm lo, căn dặn từng li từng tí vậy.

Bất quá càng là như vậy, hai nàng càng hạnh phúc khi đã trao thân gửi phận đúng người.

Vì hắn, đi ngược lại Phiêu Miểu Tử Tình Công cũng đáng…

Thần thanh khí sảng rời khỏi Phiêu Miểu Tiên Cung, Lạc Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm, bờ môi treo lấy nụ cười.

Cùng Hàm Nhi giải khai khúc mắc là một trong số những tâm nguyện lớn nhất trong thời gian vừa qua của hắn.

Để can đảm cùng nàng đánh cược, Lạc Nam đã chuẩn bị rất kỹ càng từ trước.

Ngoài việc liên tục làm mới Cửa Hàng tìm ra những vật phẩm thích hợp để nàng hồi phục tu vi trong thời gian sớm nhất, hắn còn phải cẩn thận quan sát, nhìn trộm nàng, xem thử suy đoán của mình về Phiêu Miểu Tử Tình Công rốt cuộc là đúng hay sai.

Sau khi nhiều lần nhìn thấy nàng thoáng biểu đạt cảm xúc dù rất nhỏ, hắn liền tự tin kết luận Phiêu Miểu Tử Tình Công chỉ có thể đem cảm xúc áp chế mà không phải triệt để xóa bỏ.


Dù bề ngoài tỏ vẻ tự tin, thật ra trong lòng hắn vẫn còn thấp thỏm lo lắng.

Bằng không một khi nàng phế bỏ Phiêu Miểu Tử Tình Công mà vẫn còn ở trạng thái vong tình, chẳng phải hắn vĩnh viễn mất đi nàng hay sao?
Cũng may, ông trời đối xử với hắn không tệ…
“Trời ơi, thành công…thành công rồi, hahahahahahahaha!”
Đột ngột toàn bộ Côn Lôn Giới vang lên tiếng gầm thét điên cuồng đầy kích động.

“Lão già này…” Lạc Nam hai mắt như điện, thân ảnh biến mất tại chỗ.

Bên trong một gian thạch thất, Cuồng Khí Lão Nhân quỳ rạp dưới mặt đất, lệ nóng doanh tròng, hai mắt đỏ bừng và cuồng nhiệt nhìn lấy một kiện đồ vật lơ lửng trên lò luyện nóng hừng hực ở trước mặt.

Đó là một thanh Cự Đao nặng nề to lớn, lưỡi đao sắt lẹm, thân đao đỏ thẳm.

Nếu nhìn thoáng qua, thanh Cự Đao này có hình dạng giống sáu bảy phần so với Lạc Hồng Kiếm, tuy nhiên vẫn kém cõi hơn không ít.

Mặc dù là như vậy, Cuồng Khí Lão Nhân vẫn dùng đôi tay run run nâng lên thân đao, vuốt ve nó như vuốt ve nhi tử vừa chào đời của mình vậy, sắc mặt rất khó để diễn tả.

Lạc Nam vừa lúc tiến vào nhìn thấy hiện tượng này, ánh mắt liền bị thanh Cự Đao hấp dẫn.

Bởi vì chẳng biết vì sao, hắn loáng thoáng cảm nhận được một chút uy nghiêm trên thân Đao, loại cảm giác này chỉ xuất hiện khi tiếp xúc với Binh Nhân Tộc.

“Thành công rồi!” Cuồng Khí Lão Nhân ánh mắt nóng rực khi thấy Lạc Nam tiến vào, lao đến ôm lấy chân hắn:
“Đa tạ thiếu chủ, nhờ có ngươi mà nguyện vọng của lão già ta đã thành hiện thực, hahaha!”
Lạc Nam giật mình, hắn đương nhiên biết nguyện vọng của Cuồng Khí Lão Nhân là cái gì.

Chính là nghiên cứu ra vũ khí tiệm cận Binh Nhân Tộc, sở hữu những ưu điểm của Binh Nhân Tộc.

Hiện tại lão già làm được rồi hả?
Không đợi Lạc Nam hỏi, Cuồng Khí Lão Nhân đã cuồng nhiệt nói ra:
“Đao này tên là Hấp Huyết Đao, ta dùng Lạc Hồng Kiếm làm cảm hứng để luyện chế!”
“Ở trong cùng cấp bậc, Hấp Huyết Đao có thể khiến những loại vũ khí khác cảm thấy e dè, độ bền vượt trội hơn gấp đôi, còn có thể thăng cấp liên tục trong chiến đấu một cách tự nhiên mà không cần Luyện Khí Sư dùng nguyên liệu để cải thiện, tăng cấp!”
“Thần kỳ như vậy?” Lạc Nam hứng thú:
“Thế làm sao để nó thăng cấp? chẳng lẽ là nó cũng biết ăn vũ khí khác như Binh Nhân Tộc?”
“Đương nhiên là không!” Cuồng Khí Lão Nhân lắc lắc đầu:

“Nó đâu thể hóa thành nhân loại như Binh Nhân Tộc nên tuyệt đối không thể ăn được vũ khí khác!”
“Hấp Huyết Đao thăng cấp nhờ vào việc hấp thụ càng nhiều máu huyết của địch nhân, máu của người có tu vi càng cao sẽ càng dễ dàng khiến nó thăng cấp!”
“Ồ!” Lạc Nam càng thêm hứng thú, trích một giọt máu của mình nhỏ lên Hấp Huyết Đao.

Rất nhanh, giọt máu đã biến mất dạng, thân đao của Hấp Huyết Đao rõ ràng đỏ sậm thêm một chút, khí tức có chút đề thăng.

“Làm rất khá nha!” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi:
“Mặc dù hỏi thủ thuật của người khác là không đúng, nhưng ta thật sự tò mò ngươi đã làm cách nào?”
“Đây là thủ thuật bất truyền của lão phu, nhưng Thiếu Chủ có đại ân với ta, là người giúp ta khám phá ra thủ thuật này, lão phu sẳn sàng chia sẽ với ngươi và Ái Tâm chủ mẫu!” Cuồng Khí Lão Nhân cẩn thận truyền âm đáp:
“Sau thời gian dài nghiên cứu các Binh Nhân Tộc, ta nhận ra một điều Binh Nhân Tộc dù là ở hình dạng nhân loại hay vũ khí cũng là một sinh mạng hoàn chỉnh, có được thiên phú, khả năng tu luyện và tự chiến đấu không khác nào tu sĩ nhân loại!”
“Nói tóm lại dù không có chủ nhân, Binh Nhân Tộc vẫn có thể tự mình học Công Pháp, Vũ Kỹ để phát triển độc lập!”
“Một kiện vũ khí dù đạt đến Đế Binh, có được Khí Linh hoàn chỉnh cũng không thể nào làm được như vậy, mà e rằng những vũ khí Thánh Cấp trong truyền thuyết cũng vô pháp làm được!”
“Đây là lẽ đương nhiên!” Lạc Nam gật đầu tán thành, từ lúc Xích Tà đem Sinh Linh Đồ Thán truyền thụ, hắn liền biết được điều này, không ngờ Cuồng Khí Lão Nhân có thể tự khám phá ra.

“Cho nên ta liền nghĩ ra một cách, dù vũ khí của ta không thể tự mình luyện công, nhưng ta có thể đem Công Pháp và cách vận hành truyền sang cho nó, để nó tự hình thành một loại bản năng!” Cuồng Khí Lão Nhân hai mắt sáng quắc nâng lên Hấp Huyết Đao nói:
“Hấp Huyết Đao được luyện thành từ 7 loại nguyên liệu luyện khí riêng biệt!”
“Ta đã cẩn thận đem khẩu quyết của một môn Công Pháp gọi là Phệ Huyết Công khắc đều lên từng loại nguyên liệu, khắc theo thứ tự vận hành khẩu quyết!”
“Xin ít máu của Tiểu Hồng Nhi, cấy ghép lên từng loại nguyên liệu nhằm khai mở linh trí, tăng cường uy áp và độ bền của chúng!”
“Cuối cùng bắt đầu luyện chế 7 loại nguyên liệu lại với nhau, trong quá trình này ta vẫn tự mình vừa thi triển Phệ Huyết Công vừa tiến hành Luyện Khí!”
“Rốt cuộc khi Hấp Huyết Đao được luyện thành, nó đã có ưu điểm của Binh Nhân Tộc và khả năng hấp thụ máu huyết của Phệ Huyết Công để thăng cấp!”
“Ngày sau nếu như Phệ Huyết Công không đủ đáp ứng nhu cầu tấn cấp của nó, chỉ cần tìm một công pháp khác cao cấp hơn có công dụng tương tự khắc vào là được!”
Lạc Nam nghe xong âm thầm cảm khái, Cuồng Khí Lão Nhân thật sự là quái tài.

Để các loại nguyên liệu luyện khí vận hành được Công Pháp, e rằng suy nghĩ như vậy chỉ có một mình hắn nghĩ ra được.

Thậm chí dù không cần đến máu của Binh Nhân Tộc, Hấp Huyết Đao vẫn sẽ mạnh hơn những vũ khí đồng cấp khác, chỉ là sẽ mất đi một số ưu điểm mà thôi.

Tuy nhiên quá trình này nghe thì đơn giản, thực chất khi bắt tay vào thực hành chắc chắn sẽ rất khó khăn.

Bởi vì nếu như không cẩn thận, ngươi chẳng những không khắc được khẩu quyết lên trên nguyên liệu mà còn phá hỏng nó.

Để làm được như vậy đòi hỏi Luyện Khí Sư tay nghề và kinh nghiệm cực kỳ cao minh, bảo vệ được nguyên liệu một cách tuyệt đối.


Bằng không đối với các nguyên liệu cấp cao nếu liên tục phá hỏng, đây chẳng khác nào hành vi phá của, bại gia chi tử.

“Định hướng thăng cấp của Vũ Khí dạng này sẽ phụ thuộc rất lớn vào công pháp mà chúng ta khắc lên các nguyên liệu trước khi tạo thành nó!” Cuồng Khí Lão Nhân nói tiếp:
“Ví dụ như chúng ta muốn nó hấp thụ linh hồn để thăng cấp thì phải tuyển loại Công Pháp nào đó chuyên cắn nuốt linh hồn!”
“Ví dụ như chúng ta muốn nó hấp thụ Dị Hỏa để thăng cấp, thì phải chọn Công Pháp tương tự của Hỏa Kỵ Quân!”
“Thậm chí có thể tuyển chọn Công Pháp hấp thu Tiên Khí và Ma Khí là nâng cấp được, nhưng những công pháp này thường rất mất thời gian trong việc thăng cấp bởi vì quá mức truyền thống!”
Nói đến đây hắn lại lắc đầu than thở:
“Điểm đáng tiếc duy nhất là phụ thuộc quá nhiều vào máu của Binh Nhân Tộc, lão phu vẫn chưa nghĩ ra thứ nào có thể thay thế…”
“E rằng vũ khí mạnh mẽ như Hấp Huyết Đao không thể luyện chế với số lượng lớn được!”
Lạc Nam vỗ vỗ vai hắn tán thưởng: “Bước mở đầu như thế này đã cực kỳ thành công rồi, vũ trụ này không có vật phẩm thay thế máu của Binh Nhân Tộc được không có nghĩa là ở thế giới bên trên không có!”
“Chỉ cần ngươi tiếp tục cống hiến cho ta, chắc chắn ta sẽ giúp ngươi hoàn thành mộng tưởng!”
“Hahaha, thiếu chủ đúng là tri âm của lão phu vậy!” Cuồng Khí Lão Nhân cười lên ha hả, đem Hấp Huyết Đao đặt vào tay Lạc Nam:
“Hy vọng thiếu chủ tìm ra chủ nhân thích hợp để Hấp Huyết Đao có thể tỏa sáng rực rỡ, lão già như ta chỉ ưa thích luyện khí, để nó ở bên mình khác nào một thanh sắt vô dụng!”
“Tốt!” Lạc Nam không khách khí nhận lấy, nhìn lấy hắn hỏi:
“Ngươi định đặt tên cho Thủ Thuật này là gì chưa? Các vũ khí được nó tạo ra thì gọi là gì?”
“Xưng là Dị Khí Thuật, xem như giúp Vũ Khí sinh ra biến dị!” Cuồng Khí Lão Nhân ánh mắt lấp lóe nói:
“Những Vũ Khí do Dị Khí Thuật tạo ra thì gọi là Dị Binh!”
“Haha, tên rất khá!” Lạc Nam khen ngợi.

“Tinh thần của lão phu gần đây đạt đến giới hạn!” Cuồng Khí Lão Nhân cười khổ:
“Chắc phải tìm nơi nào đó giải khuây một thời gian rồi mới tiếp tục nghiên cứu!”
“Đến Ải Nhân Đảo ở Việt Long Đế Quốc đi!” Lạc Nam mỉm cười đề nghị:
“Nơi đó chắc chắn ngươi sẽ thích, thỉnh thoảng giúp ta chỉ điểm bọn họ đôi chút!”
Cuồng Khí Lão Nhân gật đầu tán thành.

Đã sớm nghe Ải Nhân Tộc là chủng tộc có thiên phú luyện khí tốt nhất trong quá khứ, hắn cũng muốn tìm hiểu một phen.


Rời khỏi chỗ của Cuồng Khí Lão Nhân, Lạc Nam liền dùng Truyền Âm Ngọc liên hệ với Ái Tâm đang ở Ải Nhân Đảo, đem Dị Khí Thuật và Dị Binh báo cho nàng, cũng yêu cầu nàng giữ bí mật.

Hắn tôn trọng Cuồng Khí Lão Nhân, sẽ không đem Dị Khí Thuật truyền thụ cho người khác ngoài thê tử của mình.

Quả nhiên Ái Tâm liền hứng thù, nàng từ Ải Nhân Đảo sử dụng lệnh bài truyền tống trở về Cung Đình Thụ trong Linh Giới Châu.

Lạc Nam cũng tiến vào bên trong, cùng nàng nghiên cứu Hấp Huyết Đao và Dị Khí Thuật.

Hắn chỉ chỉ vào con mắt bên phải của mình cười nói:
“Tiền thân của Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn là Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn cũng có thể hấp thụ và thôn phệ Linh Hồn để nâng cấp, nhưng nó lại không phải vật do Luyện Khí Sư tạo ra mà là sản phẩm của tạo hóa!”
Mỗi tộc nhân của Bạch Nguyệt Tộc sinh ra đã sở hữu Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, nó có thể xem là Pháp Bảo tự động thăng cấp được.


Nhưng đúng như Lạc Nam đã nói, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn là thiên phú trời ban cho Bạch Nguyệt Tộc, là sản phẩm của tạo hóa, muốn mô phỏng theo cũng không được.

Hơn nữa di chứng khi đoạt hồn của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn cũng rất lớn.

Ấy thế mà Cuồng Khí Lão Nhân đã sáng tạo nên Dị Khí Thuật giúp những Vũ Khí trở thành Dị Binh, có công năng như trời phú…quả thật là thần kỳ vô cùng.

“Cuồng Khí Lão Nhân tiền bối quả thật là quái tài, thiếp không bằng vậy…” Ái Tâm nhẹ giọng cảm thán nói.

“Haha, tuổi tác của nàng chỉ bằng số lẽ của lão già đó!” Lạc Nam nhún nhún vai nói:
“Ngay cả người Vạn Kiếp Luân Hồi như ta cũng không nghĩ ra phương pháp như vậy, nàng đừng tự xem nhẹ mình!”
Có lẽ chỉ những người toàn tâm toàn ý đầu nhập vào Luyện Khí, xem Luyện Khí Thuật như cuộc sống và sinh mạng của mình mới thành công.

“Ca ngợi cái gì chứ? Hàng giả thì vẫn là hàng giả mà thôi!” Xích Tà đi đến bĩu nhẹ bờ môi.

Nàng chỉ tuồn ra một thoáng uy áp, Hấp Huyết Đao liền nhẹ ngân lên như gặp phải khắc tinh, tuy nhiên không biểu lộ quá mức như các vũ khí thông thường khác.

“Binh Nhân Tộc các nàng chính là nguồn cảm hứng để tạo ra Dị Binh mà!” Lạc Nam dở khóc dở cười trừng mắt nhìn Xích Tà:
“Làm được như thế này đã là bước tiến lớn trong giới Luyện Khí Sư, sẽ mở ra một thời đại mới !”
“Chờ lão già đó hoàn thiện thủ thuật đi rồi nói!” Xích Tà vẫn không phục: “Phải phụ thuộc vào máu huyết của Binh Nhân Tộc để luyện ra Dị Binh, tại sao không trực tiếp sử dụng Binh Nhân Tộc cho rồi?”
Hiển nhiên đối với Dị Binh dám nhái theo những đặc điểm của mình làm nàng phản cảm.

“Binh Nhân Tộc các nàng nhiều như rau cải trắng sao mà ai cũng có thể dùng đến?” Lạc Nam xụ mặt nói:
“Ngược lại chỉ cần một vị Binh Nhân Tộc đồng ý cống hiến máu huyết, chúng ta có thể sản xuất đại lượng Dị Binh mạnh mẽ!”
“Khanh khách!” Ái Tâm cười giải vây:
“Bởi vì phải dùng máu của Binh Nhân Tộc nên Xích Tà mới chán ghét Dị Binh đó!”
“Nàng yên tâm đi, phương pháp này rồi sẽ hoàn thiện, một ngày nào đó không cần đến máu của Binh Nhân Tộc mà sẽ tìm ra thứ để thay thế!” Lạc Nam hứa hẹn nói.

“Hy vọng là như vậy!” Xích Tà lười biếng muốn quay đi.

Lạc Nam lại kéo nàng đến gần, mỉm cười ôn tồn:
“Đó chỉ là chuyện tương lai, còn hiện tại ta muốn luyện một kiện Dị Binh cho Tiểu Thiên Ý, cần nàng cho xin ít máu!”
Đây là món quà bất ngờ mà hắn đã hứa tặng Tiểu Thiên Ý.

Vốn định luyện một pháp bảo cường đại như Hỗn Nguyên Thủ Trạc, nào ngờ Dị Binh ra đời, Lạc Nam liền nhịn không được muốn làm theo.

Xích Tà vốn không ưa gì Dị Binh nhưng nghe đến Tiểu Thiên Ý cũng mềm lòng, nhếch môi đỏ nói:
“Được rồi, nể mặt Tiểu Thiên Ý vậy!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment