Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1622


“Ngươi…” Đại Nguyên Lão chứng kiến hành vi điên cuồng của Lạc Nam mà vừa phẫn nộ vừa khiếp sợ.

Phẫn nộ vì Lạc Nam dám xem thường công kích cực mạnh của hắn, vậy mà dùng cơ thể nghênh đón trực diện.

Khiếp sợ vì Lạc Nam vậy mà thật sự thành công, mặc cho công kích của hắn mang tính hủy diệt vẫn không thể làm kẻ này trầy trụa dù chỉ là một lớp da.

Hơn nữa còn mang theo một cái Đỉnh khổng lồ hung bạo đến cực điểm nện thẳng xuống đầu hắn.

Bá Đỉnh vẫn không ngừng mở rộng, như thái sơn áp đỉnh có thể đè ép tất cả, phong tỏa phạm vi đào vong của mục tiêu.

Vì đã va chạm một lần, Đại Nguyên Lão thừa biết sức mạnh của cái Đỉnh này, không dám lơ là, vội vàng chuyển công thành thủ.

Ngũ Hành Phục Ma Thương Pháp điều khiển Ngũ Hành Thuộc Tính tương sinh gia trì, Diệt Ma Long Thương xoay tròn trước mặt tạo thành màn chắn cực đại để phòng ngự.

Chưa dừng lại ở đó, Đại Nguyên Lão thậm chí còn vận dụng Không Gian Chi Lực, mở miệng quát lớn:
“Không Gian Chi Thuẫn!”
Không gian tầng tầng lớp lớp ngưng tụ lại thành một tấm thuẫn khổng lồ và kiên cố, ngăn cản trước mặt hắn.

Tuy không mạnh mẽ và tinh thông như Điện Chủ, nhưng Đại Nguyên Lão cũng là nhân vật có được Không Gian Hệ.

Có thể thấy để trở thành Đại Nguyên Lão của thế lực cự đầu, không có ai là kẻ yếu kém.

Cùng lúc đó, Bá Đỉnh rốt cuộc nện xuống.

Lấy tư thái cường hoành đến cực điểm, Bá Vực dồn ép dữ dội, Bá Đỉnh điên cuồng xoay tròn…
RĂNG RẮC…
Bức tường không gian Đại Nguyên Lão tạo ra hoàn toàn như bụi mù vỡ vụn, hóa thành vô số điểm sáng trong suốt li ti tung bay, ngay cả ngăn cản Lạc Nam một nhịp cũng không được.

Bá Đỉnh thô bạo xuyên thủng không gian, đập xuống Diệt Ma Long Thương trực diện.

OÀNH!
Toàn trường chấn động, lỗ tai vô số người rỉ máu, mất đi thính giác tạm thời, hai mắt đầy ngơ ngác nhìn cảnh tượng như vụ nổ nguyên tử vừa diễn ra.

HỰ…
Nhị Nguyên Lão lạnh rên một tiếng, Thiên Đế Lực trong tay tán loạn, vô số Trận Văn sụp đổ trước dư ba của cuộc va chạm…
RĂNG RẮC…
Hàng loạt kiến trúc tại Săn Ma Điện sụp đổ, một đám Tiên Tôn, Đế Giả các loại chạy như ong vỡ tổ, né tránh dư ba của cuộc đụng độ.

Nhưng mà mặc dù rất nhiều cảnh tượng phát sinh như thế, tất cả ánh mắt lại đổ dồn về phía bầu trời, từng khuôn mặt tràn ngập rung động, kinh biến trước cảnh tượng mình đang nhìn thấy.

Chỉ gặp Đại Nguyên Lão như một quả đạn pháo bị Lạc Nam đánh bay, Diệt Ma Long Thương thoáng hiện hư ảnh Ma Long gầm rú đầy đau đớn, máu tươi cuồng phún, sắc mặt trắng nhợt, đôi mắt tràn đầy không dám tin.


Mà phía trước hắn, trên thân Bá Đỉnh phủ lấy 60 đường Hồng Hoang Tiên Văn, kết hợp sóng xung kích ầm ầm oanh tạc được Lạc Nam tiếp tục nện xuống, hiển nhiên muốn đập Đại Nguyên Lão thành bánh thịt.

“Đủ rồi!”
Đúng lúc này, một tiếng gầm uy nghiêm vang lên, Thời Gian Chi Lực bá đạo bao phủ lấy thân thể Lạc Nam, buộc tốc độ xuất thủ của hắn trở nên chậm chạp đến cực điểm.

Săn Ma Điện Chủ ra tay.

Đại Nguyên Lão cũng nhân cơ hội cầm về Diệt Ma Long Thương, dịch chuyển không gian rời khỏi tầm oanh tạc của Bá Đỉnh, vội vàng lấy ra một viên Đế Đan nuốt vào ổn định thương thế.

Ngoài mặt của hắn tỏ vẻ bình tĩnh như chưa có gì, nhưng nếu nhìn thật kỹ sẽ phát hiện bả vai của Đại Nguyên Lão đang nhẹ nhàng run rẩy.

Hiển nhiên, việc bị một tiểu bối áp đảo trước mặt toàn bộ Săn Ma Điện khiến tâm cảnh của hắn như đang gặp phải sóng lớn ngập trời, trong lòng vừa nhục nhã và phẫn nộ.

Đại Nguyên Lão trong mắt lóe lên nồng đậm sát cơ, muốn nhân lúc Lạc Nam đang bị Thời Gian Chi Lực của Điện Chủ tác động mà ra tay diệt sát hắn thành cặn bã.

“Được rồi, luận bàn mà thôi! Đến điểm là dừng!” Săn Ma Điện Chủ hiện ra trước mặt Đại Nguyên Lão ngăn cản hắn hành động, ra vẻ tán dương nói:
“Hai vị đều là cường giả hàng đầu, có các ngươi chính là vinh dự của Tiên giới, Ma Tu sao dám lộng hành?”
Vạn Cổ Bất Hủ Thân rốt cuộc đạt đến giới hạn, Lạc Nam đem Bất Hủ Kinh Văn thu hồi, cảm giác Thời Gian Chi Lực của Săn Ma Điện Chủ không còn bao quanh cơ thể mình, hắn lạnh lùng chất vấn:
“Tự ý xen vào cuộc luận bàn, ý của Điện Chủ các hạ là sao?”
“Đã gọi là luận bàn thì nên biết điểm dừng, đánh tiếp tổn thương hòa khí a!” Săn Ma Điện Chủ cười tủm tỉm đáp:
“Nếu vừa rồi Lạc Nam ngươi rơi vào thế yếu, ta cũng sẽ ra tay ngăn cản Đại Nguyên Lão, khuyên hắn hạ thủ lưu tình!”
“Vậy sao…” Lạc Nam như cười như không nhìn lấy hắn, trong lòng cười gằn liên tục.

Vừa rồi nếu như kẻ lâm vào thế yếu là mình, chỉ sợ rằng Săn Ma Điện rất vui lòng xem náo nhiệt cho đến khi Đại Nguyên Lão “vô tình” giết chết Côn Lôn Thiếu Chủ trong quá trình “luận bàn hữu nghị” a.

Bất quá dù sao đây cũng là địa bàn của Săn Ma Điện, Lạc Nam tuy tiếc nuối nhưng cũng hiểu rõ muốn giết Đại Nguyên Lão ở nơi này là điều không thực tế.

Nghĩ đến đây, hắn khiêu khích nhìn Đại Nguyên Lão:
“Thế nào lão già? Đừng tưởng dùng bộ dạng thanh niên là giấu được tuổi tác, nhiều năm như vậy đầu ngươi sống trên thân chó sao? một tên tiểu bối như ta cũng đánh không lại còn muốn dạy đời? ta nhổ vào!”
Nghe Lạc Nam mắng chửi độc mồm độc miệng, lại thêm rất nhiều ánh mắt đồng tình nhìn về phía mình, Đại Nguyên Lão xém chút thổ huyết.

Vô số năm rồi, hắn chưa từng chịu nhục nhã đến như vậy.

Không tiếp tục nhìn Lạc Nam để đè nén cơn giận trong lòng, Đại Nguyên Lão bất mãn truyền âm:
“Điện Chủ, vì sao không để ta nhân cơ hội vừa rồi diệt hắn?”
“Ngươi tưởng bổn Điện Chủ không muốn sao?” Săn Ma Điện Chủ hừ lạnh hồi đáp:
“Tuế Nguyệt ả tiện nhân kia vẫn như âm hồn bất tan theo dõi chúng ta, nếu như vừa rồi ngươi dám nhân lúc Lạc Nam bị ta khống chế mà xuất thủ, hậu quả khó mà lường được!”
Đại Nguyên Lão âm thầm hít sâu một ngụm khí lạnh, không cam lòng chấp tay:
“Điện Chủ anh minh!”
“Đi nghỉ ngơi đi!” Săn Ma Điện Chủ phất tay, truyền âm nói:
“Là chúng ta vẫn còn đánh giá thấp tên yêu nghiệt này, bổn Điện Chủ sẽ tìm hướng giải quyết khác!”

Đại Nguyên Lão lắc đầu cười khổ, nếu Săn Ma Điện thật sự đánh giá thấp Lạc Nam thì cũng không để đích thân nhân vật đứng đầu trong các Nguyên Lão như hắn xuất thủ.

Đáng tiếc chiến lực của tên kia quá mạnh, dù là phòng ngự hay công kích đều quá trâu bò.

Nghĩ đến đây, Đại Nguyên Lão quyết tâm bế quan gia tăng thủ đoạn chiến đấu, chờ ngày phục thù.


Bảo Khố của Săn Ma Điện…
Nhìn từ bên ngoài, bảo khố này có hình dạng một toà tháp cao nhiều tầng, nhưng khi tiến vào bên trong lại chỉ là một vùng không gian duy nhất, liên thông chọc trời, nhìn từ dưới đất lên cao chót vót khó mà thấy điểm cuối.

Vô số quả cầu ánh sáng trôi lơ lửng một cách tự do trong vùng không gian này, ở trong mỗi quả cầu ánh sáng được phong ấn một kiện vật phẩm.

“Thoải mái lựa chọn đi, dùng Săn Ma Bài để giải phong ấn ở mỗi quả cầu, giá trị vật phẩm sẽ tự động tiêu trừ số Săn Ma Điểm tương ứng mà Săn Ma Bài của ngươi đang có!” Nhị Nguyên Lão hờ hững nói.

Lạc Nam gật đầu, đảo mắt đánh giá vài vật phẩm ở phạm vi phụ cận.

Rất dễ dàng nhận thấy nhiều loại vật phẩm, tài nguyên cao cấp.

Có thể xuất hiện trong bảo khố này, vật phẩm đều là hàng Đế Cấp Thượng Phẩm trở lên, đẳng cấp thấp hơn ngay cả tư cách tồn tại ở nơi này cũng không có.

Ở trên mỗi quả cầu ánh sáng cũng có hiện lên những con số, đây chính là số Săn Ma Điểm cần bỏ ra để đổi lấy vật phẩm bên trong.

“Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo – Lăng Tiêu Kiếm: 30 triệu Săn Ma Điểm.


“Đế Cấp Thượng Phẩm Thể Kỹ – Động Thiên Quyền: 30 triệu Săn Ma Điểm.


“Đế Cấp Cực Phẩm Thân Pháp – Ngạo Phong Lôi Ảnh Bộ: 120 triệu Săn Ma Điểm.


“Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Ngọc Cốt Kinh: 120 triệu Săn Ma Điểm.


Lạc Nam chép miệng cảm thán, giá trị của Cực Phẩm và Thượng Phẩm chênh lệch nhau tận 4 lần, cũng xem như hợp lý.

Săn Ma Điện quả thật tài đại khí thô, chỉ riêng Công Pháp, Vũ Kỹ…các loại thủ đoạn chiến đấu đã có một bó lớn nhìn hoa cả mắt rồi.

Bất quá Lạc Nam không rảnh để ý đến những thứ này, Cửa Hàng May Mắn không hề thiếu, Điểm Danh Vọng cũng dễ tìm kiếm hơn Săn Ma Điểm.


Hắn thả người bay lên, Thấu Thị Vạn Lý mở ra, tìm kiếm những vật phẩm hy hữu.

Rất nhanh, một thứ đã thu hút sự chú ý của Lạc Nam.

“Dị Thổ - Vẫn Thạch Khải Huyền Thổ!”
Đây là một loại Dị Thổ có hình dáng như chiến khải của đại tướng hoành hành sa trường, Thổ Thuộc Tính tinh khiết ngưng tụ thành các bộ phận như mũ, giáp, ngoa…thuần một màu đen kịch, cứng rắn như thiên ngoại vẫn thạch.

Nghĩ đến Linh Thổ Đỉnh đang là một trong các tôn Đại Đỉnh yếu nhất của mình, Lạc Nam lập tức nảy sinh hứng thú.

Có Vẫn Thạch Khai Huyền Thổ, chắc chắn chiến lực của Thổ Thần Tướng sẽ tăng thêm một bậc.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Lạc Nam trở nên cực kỳ khó coi.

Bởi hắn nhìn thấy giá của Vẫn Thạch Khải Huyền Thổ lên đến con số 250 triệu Săn Ma Điểm.

“Khinh người quá đáng!” Lạc Nam nổi giận đùng đùng nhìn Nhị Nguyên Lão chất vấn:
“Hừ, theo ta được biết giá của Dị Thuộc Tính ước chừng khoảng vài chục triệu Săn Ma Điểm mà thôi, vì sao loại Dị Thổ này có giá cao như vậy?”
“Thiên Địa Dị Vật vốn là những thứ khó thể định giá, biến động thất thường là điều dễ hiểu!” Nhị Nguyên Lão cười đắc ý:
“Ngươi không thích có thể tuyển thứ khác, thuận mua vừa bán, Săn Ma Điện chưa hề ép buộc!”
Đúng như lời Lạc Nam nói, Thiên Địa Dị Vật tùy vào mức độ mạnh yếu mà có giá khác nhau, nhưng ở bảo khố này thì trung bình mỗi loại chỉ vài chục triệu Săn Ma Điểm mà thôi.

Sau khi biết Lạc Nam tiến đến, Điện Chủ đã hạ lệnh tăng giá tất cả Thiên Địa Dị Vật lên gấp 5 lần, bởi ai cũng biết Bá Đỉnh của tên này chắc chắn thèm muốn chúng nó.

Đối với Tiên Đế cường giả bình thường, Thiên Địa Dị Vật tuy hữu dụng nhưng còn chưa đủ cải thiện phần lớn chiến lực.

Bởi lẽ nếu không có thủ đoạn đặc biệt, ngươi chỉ có thể luyện hóa và sở hữu một loại Thiên Địa Dị Vật mà thôi.

Nhưng với những kẻ như Lạc Nam thì khác, Thiên Địa Dị Vật có thể hấp thụ số lượng lớn, giá trị của chúng trong mắt tên này cao hơn so với cường giả khác rất nhiều.

Săn Ma Điện thừa cơ ép giá là điều dễ hiểu.

Thậm chí nếu không phải sợ gây nên người ngoài nghi ngờ hoặc Lạc Nam không chịu đánh đổi, Săn Ma Điện Chủ còn muốn tăng giá Thiên Địa Dị Vật lên gấp 10 lần nữa kìa.

Lạc Nam hừ một tiếng, tạm thời bỏ qua Vẫn Thạch Khải Huyền Thổ, tiếp tục tìm kiếm thứ khác.

Hắn cũng không vội, dù sao mục đích lần này đến Săn Ma Điện còn có ý đồ khác, bất quá Nhị Nguyên Lão cứ kè kè bên cạnh thật khó mà hành sự.

Không lâu sau, lại có thứ khiến Lạc Nam dừng bước.

“Dị Kim – Chiến Cung Chi Kim, giá trị 250 Triệu Săn Ma Điểm!”
Đây là Dị Kim có hình dạng như một thanh Hoàng Kim Trường Cung, ẩn chứa Chiến Ý lẫm nhiên cường liệt như vạn quân ra trận.

Lại một loại thiên địa dị vật thích hợp.

Kim Thần Tướng của Lạc Nam vốn là chuyên sử dụng Cung Tiễn, nhưng cả cung và tiễn đều được ngưng tụ từ Cuồng Sát Tinh Kim, uy lực không quá mạnh.

Nhưng nếu có Chiến Cung Chi Kim làm cung, Cuồng Sát Tinh Kim làm tiễn, chắc chắn những mũi tên bắn ra sẽ nguy hiểm hơn, trí mạng hơn…
Thậm chí cả bản thân Lạc Nam khi không dùng đến Lạc Thần Cung cũng có thể vận dụng Chiến Cung Chi Kim làm vũ khí thay thế.


Quả là nội tình của thế lực cự đầu, chỉ trong thời gian ngắn đã có hai loại Thiên Địa Dị Vật khiến Lạc Nam chú ý.

Tuy không đủ gia tăng tu vi, nhưng chắc chắn có thể gia tăng chiến lực.

Nhìn thấy Nhị Nguyên Lão đi theo kè kè, Lạc Nam cưỡng ép nhẫn nhịn ham muốn cướp sạch bảo khố.

Qua khỏi Thiên Địa Dị Vật, hắn đưa mắt nhìn đến một số kỳ trận dị bảo, miệng tùy ý hỏi:
“Săn Ma Điện sao lại nghèo đến như vậy? Thần Thụ cũng không có, Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng không, ngay cả Binh Nhân Tộc cũng chẳng thấy đâu!”
Nhị Trưởng Lão thân thể lảo đảo, xém chút ngã sấp mặt xuống.

Tiểu tử này lời như vậy cũng dám nói?
Thần Thụ toàn bộ vũ trụ chỉ có bảy cây độc nhất vô nhị, đa phần đều có chủ nhân, một số chưa có chủ thì thần bí không rõ tung tích hoặc thực lực kinh hồn, ngay cả Điện Chủ cũng chưa chắc có thể chiến thắng.

Nghe đồn Thần Thụ đứng đầu kia đã đạt đến mức khủng bố.

Vĩnh Hằng Thuộc Tính so với Thần Thụ còn hy hữu hơn, toàn bộ vũ trụ chỉ có Tam Muội Chân Hỏa nổi danh, còn Hắc Ám Vĩnh Kiếp cũng vừa mới được công khai ra ánh sáng.

Binh Nhân Tộc…chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, nếu dễ dàng đạt được Binh Nhân Tộc…e rằng kẻ chấp nhất điên cuồng như Cuồng Khí Lão Nhân đã đạt thành tâm nguyện từ lâu rồi.

Biết Lạc Nam muốn đả kích chính mình, Nhị Nguyên Lão hừ lạnh một tiếng:
“Dù có cũng không đến lượt ngươi đổi, số Săn Ma Điểm ít ỏi kia có thể làm nên trò trống gì?”
Lạc Nam nhún nhún vai ra vẻ khinh thường: “Lạc Hồng Kiếm của ta còn không phải Binh Nhân Tộc sao? Các ngươi có không?”
“Ngươi…” Nhị Nguyên Lão xém chút thổ huyết, dứt khoác im hơi lặng tiếng không thèm quan tâm đến Lạc Nam.

Lạc Nam cười haha, ánh mắt vẫn chưa rời đám vật phẩm.

“Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan – giá 100 triệu Săn Ma Điểm!”
“Đế Cấp Cực Phẩm Trận Pháp – Vạn Binh Trận – giá 120 triệu Săn Ma Điểm!”
“Nhân Sâm Tỷ Năm – giá 150 triệu Săn Ma Điểm!”
“Một nhánh Bồ Đề Thụ - giá 120 triệu Săn Ma Điểm!”
Đồng tử Lạc Nam co rút lại, một vật phẩm khiến hắn phải lưu tâm.

“Giới Linh Trung Tiên Giới – Hải Vực Tinh, chỉ cần nhận chủ ngươi sẽ là chủ nhân của thế giới đó, giá 500 triệu Săn Ma Điểm!”
Trong quả cầu ánh sáng, một con Hải Ngư xinh đẹp như cá chép với từng lớp vảy trong suốt như ngọc bị giam cầm, hai mắt có linh tính long lanh nước, cực kỳ đáng thương.

Chính là giới linh của Hải Vực Tinh, địa vị giống như Kim Long của Việt Long Tinh vậy.

Hải Vực Tinh là địa bàn trước đây của Bồng Lai Tiên Đảo, là nơi ẩn chứa quá nhiều kỷ niệm của Lạc Nam và chúng nữ Âu Dương Thương Lan.

Năm xưa vì tình cảnh bắt buộc, hắn và các nàng phải rời bỏ hành tinh này, nhưng Lạc Nam đã từng hứa sẽ quay trở lại.

Nào ngờ lúc này nhìn thấy Giới Linh của hành tinh này bị bắt cóc, làm sao không giận dữ?
Lạc Nam phẫn nộ nhìn sang Nhị Nguyên Lão: “Các ngươi vậy mà dám bắt cóc Giới Linh đem ra làm vật trao đổi?”
“Ăn nói cho cẩn thận? ai mà thèm bắt cóc?” Nhị Nguyên Lão cười rộ lên, dường như rất hài lòng bộ dáng phẫn nộ của Lạc Nam lúc này, trêu tức đáp:
“Biết Thông Linh Giới Trận sao? Là nó tình nguyện đi theo chúng ta!”

Chúc cả nhà sáng vui vẻ &LT3.

Bình Luận (0)
Comment