Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1384


Thấy kẻ vừa xuất hiện, trong mắt vô số người có mặt vô thức dâng lên ý nghĩ trong lòng:
“Kẻ này bề ngoài bất phàm, không hổ là nhân vật có thể khiến Châu Miên Mạn sa ngã…”
Hiển nhiên, khí chất và bề ngoài của Long Nghịch khiến bọn hắn đánh giá rất cao.

Đương nhiên, những kẻ đang có mặt ở nơi này chưa có ai đủ tư cách để nhận ra thân phận của hắn.

Phải biết rằng, mặc dù Thiên Đình và Châu Gia lúc này không tệ, nhưng để so sánh với Long Tộc còn kém xa vạn dặm.

Diện mạo của Long Nghịch là tình báo quan trọng mà chỉ những Thiên Đế Cấp Thế Lực cao cấp mới sở hữu, Thiên Đình và Châu Gia còn chưa đủ tư cách.

Cũng bởi vì điều này mà ở trong lịch sử, Long Nghịch thật sự chưa từng coi Thiên Đình là mối nguy hiểm ở những ngày đầu, dẫn đến một chướng ngại vật ngáng đường trong tương lai.

Ở kiếp này, Lạc Nam đương nhiên sẽ không tái phạm.

“Nàng không từ mà biệt, ta còn tưởng mình bị ăn xong lau sạch!” Lạc Nam chẳng thèm để ý ánh mắt của người xung quanh, chỉ nhìn Châu Miên Mạn nháy mắt nói.

“Hừ!” Châu Miên Mạn đỏ mặt giậm chân, thẹn thùng hừ một tiếng:
“Kẻ ăn sạch là chàng, mau chịu trách nhiệm đi!”
“Đương nhiên…” Lạc Nam mỉm cười.

“Tiểu tử, ngươi tiếp cận nữ nhi của ta với mục đích gì?” Châu Phát trừng mắt nhìn Lạc Nam, hận không thể nện một quyền vào mặt tên này.

Nữ nhi hắn phí công thương yêu chăm sóc, cuối cùng bị tiểu tử này ăn sạch, nữ nhi còn vì tiểu tử này chống lại phụ thân là hắn, Châu Phát sao có thể không giận?
“Haha, Mạn Mạn chính là thiên chi kiêu nữ, cũng là nữ nhân trưởng thành, sao ta có thể dụ dỗ?!” Lạc Nam chân thành đáp:
“Chúng ta lưỡng tình duyên tuyệt, hy vọng bá phụ tác thành!”
“Ai là bá phụ của ngươi?” Châu Phát hừ lạnh: “Mọi chuyện là do ngươi gây ra, hậu quả hiện tại ngươi gánh đi!”
“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Lạc Nam giả ngu hỏi.

“Ca ca, ngươi không biết đâu, có tên Thiên Đế xấu xa…” A Bích Đồng Tử nhanh nhạy tiến lên, đem mọi chuyện từ đầu đến đuôi kẻ lại một lần.

Ở trong miệng nàng, Du Thiên Nhai trở thành một tên đại ma vương hung ác đê tiện vô sĩ, vì ham mê sắc đẹp của Châu Miên Mạn mà tìm đủ trăm phương ngàn kế chiếm đoạt, nghe đến toàn trường khóe miệng co giật.

“Lại có chuyện như vậy?” Lạc Nam nhướn mày, nhìn sang Châu Miên Mạn ôn nhu nói:
“Đã để nàng ủy khuất rồi…”
Châu Miên Mạn bị ánh mắt của hắn nhìn lấy, chỉ cảm thấy toàn thân như muốn hòa tan, cắn môi thủ thỉ:
“Ngươi cẩn thận một chút, hắn rất lợi hại!”
“Vậy sao? nhìn không ra có chỗ nào lợi hại?” Lạc Nam nhìn Du Thiên Nhai từ trên xuống dưới, nhún nhún vai.

“Thật là cuồng vọng đến cực điểm!” Chúng cường giả Thiên Đình lửa giận phun trào.

“Haizz, thật khiến ta cảm thấy thất vọng!” Du Thiên Nhai cũng lắc đầu thở dài:
“Cứ tưởng là thần thánh phương nào, thì ra chỉ là kẻ ếch ngồi đáy giếng!”
“Câm mồm!” Lạc Nam cắt ngang, khinh bỉ nói: “Ghét nhất là ngụy quân tử như ngươi, thật không hiểu sao nuôi được đám chó săn trung thành, biết Mạn Mạn là nữ nhân của ta còn muốn đổ vỏ, vậy cũng xứng xưng Thiên Đế?”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, ánh mắt trở nên quái dị, bởi vì bọn hắn nhận ra mình không phản bác được lời của Lạc Nam.

“Ngươi…” Du Thiên Nhai xém chút mất bình tĩnh.

Hít sâu một hơi lấy lại phong độ, hắn cười gằn nhìn Lạc Nam: “Mạnh miệng không giúp ngươi chiến thắng, thể hiện bản lĩnh bằng thực lực đi!”
“Chẳng lẽ sợ ngươi?” Lạc Nam khiêu khích.


Quảng Trường Châu Gia…
Đây là nơi các tộc nhân của Châu Gia dùng để luyện tập Vũ Kỹ, Công Pháp, Thí Luyện các loại…
Diện tích cực kỳ rộng lớn, dù là Địa Đế cấp cường giả đối chiến cũng không hề hấn gì.

Toàn bộ đội ngũ Thiên Đình và Châu Gia vây quanh Quảng Trường, đưa mắt nhìn hai thân ảnh đang lơ lửng giữa không trung.


Chỉ thấy Thiên Đế và Lạc Nam đứng đối diện nhau, chiến ý tung hoành, ánh mắt như phún hỏa.

“Trận chiến bắt đầu!” Châu Phát cao giọng tuyên bố.

Lời vừa nói ra, thân ảnh Thiên Đế đã hóa thành ánh hoàng kim, biến mất ngay tại chỗ.

Một lần nữa xuất hiện, hắn đã ở bên cạnh Lạc Nam, Chiến Ý tung hoành, điên cuồng ngưng tụ tạo thành một tầng Chiến Vực.

“Hoành Thiên Quyền!”
Thiên Đế ngạo nghễ tung quyền, một tầng Chiến Vực gia trì vào, nhất quyền hoành thiên, không gian phá toái.

“Tuổi còn trẻ đã sở hữu Chiến Vực, thật là kinh khủng!” Tộc nhân Châu Gia âm thầm hít sâu một hơi.

Nào ngờ cảnh tượng tiếp theo khiến bọn hắn trừng to mắt.

Chỉ thấy trước thế công của Thiên Đế, từ cơ thể Lạc Nam cũng có Chiến Ý điên cuồng ngưng tụ, hình thành Chiến Vực.

Nhưng không phải một tầng, mà là ba tầng Chiến Vực.

RĂNG RẮC…
Chiến Vực của Thiên Đế bị ép đến nổ tung, thân thể của hắn bị ba tầng Chiến Vực của Lạc Nam nghiền ép, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, không nhịn được lập tức gầm lên:
“Thiên Đế Biến – Thiên Hạ Vô Song!”
Tóc dài đen tuyền hóa thành hoàng kim cao quý, Thiên Đế như một nhân vật cái thế vô song giữa thiên hạ, cao cao tại thượng đưa mắt nhìn xuống Lạc Nam.

Nhờ vào Thiên Hạ Vô Song, hắn thành công chống lại ba tầng Chiến Vực.

“Lạc Nam cũng là quái vật, ba tầng Chiến Vực? trời ạ?”
“Hừ, tính là cái gì? Thiên Đế Biến vừa ra, Chiến Vực ba tầng cũng trở nên vô dụng!” Một đám cường giả Thiên Đình hừ lạnh phủ nhận, trong lòng lại khẩn trương.

Có thể sở hữu ba tầng Chiến Vực, cho thấy Lạc Nam này không phải kẻ đơn giản.

Bất quá, ở trạng thái Thiên Hạ Vô Song, Thiên Đế lấy lại tự tin.

“Diệt Ma Quyền!”
Đế Lực hội tụ mà về, hình thành một cái Đại Quyền khổng lồ giữa thiên không, sát phạt quả đoán.

“Chưa dừng lại ở đó đâu!” Thiên Đế ngạo nghễ cười dài, lại một tầng Chiến Vực ầm ầm nghiền ép mà ra.

Diệt Ma Quyền hướng đầu Lạc Nam hung hăng oanh tạc.

Chỉ là, chuyện diễn ra tiếp theo khiến Thiên Đế xém chút thổ huyết.

“Thiên Đế Biến – Thiên Hạ Vô Song!” Lạc Nam nhếch miệng nói.

Trong khoảnh khắc, tóc dài đen tuyền của hắn cũng hóa thành Hoàng Kim sáng chói, thực lực đại tăng.

Một quyền hờ hững đấm ra.

OÀNH!
Như một quả đạn pháo rời khỏi nòng, Thiên Đế bay vọt giữa không trung, cánh tay tê dại, ngửa đầu gầm thét:
“Làm sao có thể? Thiên Hạ Vô Song của ta?”
Toàn trường trợn mắt há hốc mồm, xoa xoa ánh mắt của mình, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Thiên Đế Biến chẳng phải là Bí Thuật tuyệt đỉnh do Thiên Đế sáng chế hay sao? vì sao Lạc Nam cũng có?
“Ta không tin, chắc chắn là ngươi chỉ mô phỏng theo Thiên Hạ Vô Song mà thôi!” Thiên Đế cố gắng giữ bình tỉnh, hai tay kết ấn:
“Thiên Đế Đệ Nhị Biến – Nộ Sát Đế Vực!”
Tóc vàng chuyển thành đỏ ngầu, Nộ Sát Đế Vực ngưng tụ đến cực điểm bùng nổ, kết hợp cùng Chiến Vực…thực lực của Thiên Đế tiếp tục đại tăng.


Nhưng mà, đả kích đối với hắn chưa dừng lại ở đó.

“Nộ Sát Đế Vực!” Lạc Nam nhếch miệng cười tà, mái tóc đỏ ngầu như máu.

Hơn thế nữa, Thiên Đế Biến mà hắn thi triển so với Thiên Đế còn trẻ tuổi còn tinh thông hơn.

“Khốn nạn, ta muốn giết ngươi!” Thiên Đế sắc mặt vặn vẹo như lệ quỷ.

Một thanh Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo – Hoàng Kim Kiếm xuất hiện.

Nộ Sát Đế Vực và Chiến Vực hòa vào Hoàng Kim Kiếm, Thiên Đế điên cuồng trảm xuống.

“Kiếm sao? ta cũng biết chơi Kiếm!” Lạc Nam mỉm cười, trong tay xuất hiện một thanh Cự Kiếm Đế Cấp Thượng Phẩm.

Trong ánh mắt vô pháp tưởng tượng của đám người, ba tầng Kiếm Vực từ cơ thể Lạc Nam bạo phát.

Bất kể là Chiến Vực hay Kiếm Vực những thứ này, Lạc Nam đều đã hình thành bên trong vạn kiếp Luân Hồi, khi sống ở những kiếp khác nhau, ở những thân phận khác nhau, hắn đã lĩnh ngộ được.

Có thể thấy, dù chưa hoàn toàn tỉnh lại nhưng quá trình trải qua hàng loạt kiếp Luân Hồi đã khiến thực lực của Lạc Nam đạt đến một tầng thứ hoàn toàn mới, tiến bộ kinh hồn.

Lại tinh thông những Vũ Kỹ, Công Pháp ở thực tại, có thể nói hắn hiện tại là một phiên bản Long Nghịch hùng mạnh, thủ đoạn so với Long Nghịch trong lịch sử càng kinh khủng hơn.

“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
Lạc Nam tay cầm Cự Kiếm, cơ bắp dồn lực, tầng tầng lớp lớp đường kiếm được chém xuống.

Kiếm sau chồng lên kiếm trước, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, Chiến Vực, Nộ Sát Đế Vực và Kiếm Vực hòa vào thân kiếm.

Tổng cộng 27 kiếm…
Hãm Quân vừa ra, Thiên Đế cảm nhận được mùi vị tử vong nồng đậm.

RĂNG RẮC…
Hoàng Kim Kiếm vừa mới chém xuống của hắn nổ tung thành mảnh nhỏ, mà Cự Kiếm trong tay Lạc Nam cũng chịu không thấu áp lực đến từ 27 kiếm, băng liệt ngay khi vừa thi triển xong.

Ánh kiếm kinh hoàng dọa vô số người nhảy dựng.

PHỐC!
Máu tươi nhuộm đỏ cả một bầu trời, không gian phá toái.

Lại thêm hai kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo phát nổ, tạo thành một làn lực lượng dữ dội che phủ hiện trường, khói bụi mù mịt, không ai thấy nổi tình cảnh bên trong.

“Thật mạnh…thật là mạnh, trời ạ!” A Bích trừng lớn cái miệng nhỏ nhắn.

Châu Miên Mạn cũng ngơ ngác nhìn lấy tình cảnh này, nhịp tim gia tốc chưa từng có.

Nàng không nghĩ đến, nam nhân của mình khủng bố đến tình trạng này.

Đem Thiên Đình Chi Chủ, Thiên Đế hoàn toàn áp chế.

Nghĩ đến ở Bách Lan Sơn mình muốn dùng thực lực động thủ đuổi hắn đi, nàng âm thầm xấu hổ, má đào nở hoa.

Thời gian nhẹ trôi…
Khói bụi tán đi, toàn trường chỉ thấy Thiên Đế toàn thân hoàn hảo, chẳng qua chỉ là có chút chật vật!
Mà ở trước mặt hắn, vô số khối thịt vụn, xương cốt, máu tanh phân tán khắp nơi, thê thảm đến cực điểm.

Toàn trường ánh mắt không đành lòng, một số người yếu bóng vía sắc mặt tái nhợt.


“Dùng Thiên Binh Thiên Tướng chết thay, ngươi quả nhiên chỉ có thủ đoạn này!” Lạc Nam ánh mắt trêu tức nhìn lấy Thiên Đế.

Không sai, trước mặt Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển, Thiên Đế vô pháp chống lại, đành triệu hồi một ngàn Thiên Binh Thiên Tướng xuất hiện làm khiên thịt, thay hắn giữ mạng.

Trong lịch sử, Nghịch Long Đế cũng bị Thiên Đế dùng chiêu này nhiều lần ngăn cản.

“Ta sẽ giết ngươi để trả thù cho sự hy sinh anh dũng của bọn hắn!” Thiên Đế căm hận nói.

“Thiên Đế Biến – Chấp Chưởng Càn Khôn!”
Xuất sử tầng thứ ba, Thiên Đế mái tóc từ đỏ chuyển thành trắng, như một vị cái thế đế hoàng nắm trong tay tất cả.

Chỉ là chưa oai phong được bao lâu, hắn lại một lần nữa trở nên tuyệt vọng.

“Chấp Chưởng Càn Khôn!”
Bởi vì ở đối diện, Lạc Nam một lần nữa thi triển tầng thứ ba của Thiên Đế Biến.

“Rốt cuộc là sao? ai giải thích cho ta vì sao Lạc Nam nắm giữ Thiên Đế Biến?” Châu Phát ngơ ngẩn hỏi.

Toàn bộ Thiên Đình á khẩu không trả lời được.

Thiên Đế sáng tạo Bí Thuật này, chỉ có một mình hắn có thể sử dụng, lúc này Lạc Nam lại làm được, chỉ có thể hỏi Thiên Đế.

“Hỏi cái rắm a…” Thiên Đế muốn thổ huyết, ngay cả hắn cũng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Biết Chấp Chưởng Càn Khôn không làm gì được Lạc Nam.

Thiên Đế quyết đoán phất tay.

“CHIẾN CHIẾN CHIẾN CHIẾN CHIẾN!”
Năm vạn Thiên Binh Thiên Tướng xuất hiện, ngửa đầu thét dài, tầng tầng lớp lớp Quân Ý ngưng tụ.

Bốn tầng Quân Vực nghiền ép mà ra, đem khí thế mà Lạc Nam áp bách trên người Lạc Nam phá diệt, còn khiến hắn phải lùi liên tục vài bước giữa không trung.

“Chưa trưởng thành đã có thực lực như vậy, chẳng trách tương lai thành chướng ngại…” Lạc Nam vuốt cằm đánh giá.

“Gian lận, hắn sao lại gọi thêm người? cái này đâu phải đơn đấu?” A Bích không phục la lớn.

“Hắn là Thống Quân Sư, quân đội cũng là một phần lực lượng của hắn!” Châu Miên Mạn siết chặt nắm tay lo lắng.

“Hừ, năm vạn Thiên Binh Thiên Tướng vừa ra, kết cục đã định!” Chúng cường giả Thiên Đình thở phào nhẹ nhõm, âm thầm lau mồ hôi lạnh.

Bọn hắn bị biểu hiện của Lạc Nam khiến chút nữa lại quên, Thiên Đế mạnh nhất là bản lĩnh của một Thống Quân Sư.

“Chết cho ta! CHIẾN!”
Thiên Đế thống ngự năm vạn quân, khí thế kéo căng, cùng năm vạn người dung hợp thành một.

Lực lượng của năm vạn người ngưng tụ thành một thanh Thiên Đế Kiếm khổng lồ vắt ngang giữa không trung, hòa vào năm tầng Quân Vực và các tầng Vực khác, bá đạo đến cực điểm.

“Một chiêu này, đoạt mạng ngươi!” Thiên Đế gào thét đầy phẫn nộ.

“Ngu ngốc!” Lạc Nam lại dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn Thiên Đế.

Bốp bốp…
Hắn nhẹ nhàng vỗ tay hai tiếng.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Thiên Địa kịch chấn, toàn bộ quảng trường nổ tung.

Chỉ thấy vô cùng vô tận Trận Văn huyền ảo chẳng biết từ bao giờ lấp lánh mà lên.

Những trận văn hình thành một tòa Trận Pháp cự đại che đậy thương khung, đem năm vạn Thiên Binh Thiên Tướng bao phủ.

“Tru Quân Trận hiện!”
Lạc Nam hờ hững điểm ngón tay xuống, sắc mặt cũng có chút tái đi.

Hiển nhiên hắn cũng tiêu hao rất nhiều lực lượng, dù sao kiếp này không có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, không sở hữu nguồn Tiên Lực vô cùng vô tận.


Bất quá, chỉ với nhiêu đó, cũng đã là kết cục cuối cùng của Thiên Đế.

Tru Quân Trận vừa ra, vô số Sát Kiếm xuất hiện giữa trời, từ bốn phương tám hướng oanh tạc năm vạn Thiên Binh Thiên Tướng.

Sát cơ và sức mạnh của một tòa Đế Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp khiến toàn trường rùng mình.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Sát Kiếm xuyên thấu mà vào, tầng tầng lớp lớp Thiên Binh Thiên Tướng ngã xuống như rạ, máu tươi ngập trời, trận hình rối loạn.

PHỐC!
Thiên Đế bị phản phệ phun máu, tê tâm liệt phế gầm rống:
“Làm sao có thể? ngươi bố trí Trận Pháp từ bao giờ?”
Hắn cảm thấy giường như mình bị kẻ địch bắt bài, mọi thủ đoạn của hắn vừa ra đều bị thuộc nằm lòng, trêu đùa trong lòng bàn tay.

Sợ rằng việc triệu hoán Thiên Binh Thiên Tướng cũng nằm trong tầm kiểm soát của Lạc Nam rồi.

“Lúc hai thanh Kiếm phát nổ, ngươi cho rằng ta làm cái gì?” Lạc Nam nhún vai cười nói.

Thì ra lúc Cự Kiếm của Lạc Nam dùng Hãm Quân Xa Luân va chạm với Hoàng Kim Kiếm của Thiên Đế, hai thanh Kiếm tạo thành vụ nổ che phủ toàn trường, Lạc Nam nhân thời gian đó thiết lập Tru Quân Trận, vì lẽ đó không ai nhận ra.

“Kinh khủng, kẻ này quá kinh khủng…”
Bất kể là Châu Gia, Thiên Đình lúc này chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc theo sống lưng.

Bọn hắn liên tưởng đến những lời của Lạc Nam khi vừa mới xuất hiện.

Lúc đó cứ tưởng kẻ này cuồng vọng không xem ai ra gì, hiện tại mới hối hận phát hiện hắn có tư cách để cuồng vọng.

“Không…không thể…” Thiên Đế lắc đầu, chứng kiến từng Thiên Binh Thiên Tướng liên tục bị Tru Quân Trận diệt sát.

Tâm linh bị đả kích nặng nề, bản tĩnh tiểu nhân trổi dậy.

“Lên cho ta, các ngươi còn chờ cái gì?” Thiên Đế nhìn đến Lý Tịnh và một đám cường giả Thiên Đình uy nghiêm hạ lệnh:
“Toàn lực xông lên, giết chết kẻ này!”
“Vô liêm sĩ, đây là đơn đấu mà ngươi nói sao?” Châu Miên Mạn tức giận đến nhánh hoa run rẩy.

“Hừ, kẻ này trộm lấy Thiên Đế Biến của ta, đây không còn là mâu thuẫn cá nhân nữa!” Thiên Đế nghĩa khí đường hoàng nói:
“Đây là xung đột lợi ích giữa thế lực, Thiên Đình có thể toàn lực tru diệt kẻ trộm Thiên Đế Biến!”
“Tuân mệnh!”
Chúng cường giả Thiên Đình bất chấp mặt mũi, cảm thấy lời của Thiên Đế không sai.

Cả đám lao vọt lên, từng người bùng nổ tu vi, bao vây Lạc Nam vào trung tâm.

“Châu Gia, toàn diện xuất động, bảo hộ con rể của ta!”
Nào ngờ Châu Phát đột ngột cười lên ha hả, mang theo một đám Địa Đế của Châu Gia tiến lên viện trợ cho Lạc Nam.

“Châu gia chủ, ngươi có ý gì đây?” Thiên Đế xém chút thổ huyết vì giận, sao lại có kẻ trở mặt nhanh như vậy?
“Hừ, Thiên Đình dám ở địa bàn Châu gia động vào con rể của Châu Phát ta, muốn chết sao?” Châu Phát mặt dày nói.

Hắn trong lòng đang sướng như điên.

Không nghĩ đến nữ nhi bảo bối ánh mắt thật là tốt, chọn con rể ưu tú như vậy, ngay cả Thiên Đế cũng bị đè lên đánh.

Tán tu thì đã sao? chỉ cần có Châu Gia nâng đỡ, tin chắc ngày sau Lạc Nam sẽ là cường giả đại chấn tứ phương, giúp Châu Gia phát triển huy hoàng chưa từng có.

“Phụ thân tốt nhất!” Châu Miên Mạn vui vẻ mỉm cười, cũng bay lên hỗ trợ cho nam nhân của mình.

Chỉ là mọi chuyện chưa dừng lại ở đó…
NGAO! NGAO! NGAO!
Theo thanh âm gào thét vang rền từ ngoài xâm nhập, từng bóng đen cự đại che phủ thiên không, khiến lãnh thổ Châu Gia chìm vào đêm tối, tiếng Long Ngâm kiệt ngạo vang vọng đất trời.

Châu Gia cùng Thiên Đình rùng mình, ngẩng đầu nhìn lên, đồng loạt thét lên đầy kinh hãi:
“Long Tộc?”

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Bình Luận (0)
Comment