Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1265


Lạc Nam cảm giác mình bước vào một thế giới hoàn toàn khác…
Chứng kiến một không gian rộng lớn vô hạn chẳng có điểm cuối, xung quanh là vô số vì tinh tú lấp lánh chiếu rọi, cảnh tượng không khác nào thần tích.

Nhưng thứ thu hút tất cả sự chú ý của hắn lúc này lại là một tòa Thư Viện tọa lạc ở trung tâm không gian.

Cổ kính, uy nghiêm, thần bí…đây là những từ ngữ có thể dùng để miêu tả Thư Viện này.

Lạc Nam có thể cảm giác được một loại khí thế uy nghiêm siêu quần từ Đại Điện Cổ Việt tỏa ra, áp bách nặng nề đến đỉnh điểm.

Trước loại khí thế này, trừ Lạc Hồng Kiếm…tất cả những Pháp Bảo khác trên người Lạc Nam đều run lên một cách đầy kính sợ, Không Động Chuông, Vũ Hoàng Kiếm…thậm chí ngay cả Linh Giới Châu cũng không ngoại lệ.

Sắc mặt Lạc Nam trở nên nghiêm túc, phải biết Linh Giới Châu là Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo.

Có thể khiến nó cũng phải sợ, chứng minh Thư Viện Cổ Việt này là một kiện Siêu Việt Đế Cấp Pháp Bảo, thậm chí những vật nó cất chứa bên trong có khả năng cũng tồn tại những thứ Siêu Việt Đế Cấp.

“Nội tình của Cổ Việt Tộc thật là đáng sợ…” Lạc Nam tán thán không thôi.

Rất nhiều Thiên Đế Cấp cường giả đang vì Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn của hắn mà động lòng tham, nào biết Cổ Việt Tộc còn khủng bố hơn thế.

Với thực lực của Cổ Việt Tộc, muốn nhất thống vũ trụ chỉ sợ cũng không khó khăn a…
Vậy tại sao bọn hắn lấy tư thái bàng quan đứng ngoài rìa tranh đấu, chỉ đặt ra quy tắc và quản lý quy tắc…
Bí ẩn trong đó, Lạc Nam thật sự khó lòng lý giải, chẳng lẽ Cổ Việt Tộc cũng bị thứ gì đó hạn chế hay sao?
Từng nghe Tuế Nguyệt Nữ Đế nói qua, cường giả một khi vượt qua Đế Cấp sẽ bị hạn chế, không thể xen vào mọi việc của Vũ Trụ này được nữa.

Nếu là như thế, vì sao Nghịch Long Đế từng muốn đột phá tầng thứ cao hơn để thống nhất Tiên giới? hắn không bị hạn chế sao?
Bên trong tất cả mọi chuyện ẩn chứa huyền cơ gì?
Lạc Nam lắc nhẹ đầu, đây không phải điều mình nên quan tâm vào lúc này…trái lại tăng cao thực lực cho mình và người thân bên cạnh mới là chân lý.

Không tiếp tục đoán già đoán non, Lạc Nam bước đến gần…
Một tấm bia đá đen kịch cao vút trong mây xuyên thấu tinh không, nằm cạnh thư viện, bên trên mặt đá có khắc bốn chữ huyền ảo như rồng bay phượng múa:
“Thư Viện Cổ Việt!”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, đi lướt ngang bia đá, muốn tiến vào Thư Viện.

“Trên người ngươi…có khí tức quen thuộc a…” Một giọng nói già nua vang lên đầy cảm thán.

“Ai?” Lạc Nam giật mình, ánh mắt đảo quanh.


Đáng tiếc, nào có người xuất hiện?
“Là vị tiền bối nào của Cổ Việt Tộc? tiểu tử ra mắt…” Lạc Nam bình tâm trở lại, chắp tay hành lễ.

Có thể lên tiếng ở trong không gian này, chứng minh người vừa lên tiếng là nhân vật của Cổ Việt Tộc.

Có thể tránh thoát tìm kiếm của hắn, chứng minh thực lực của đối phương cao hơn hắn rất nhiều.

Nói không chừng là một lão quái vật nào đó của Cổ Việt Tộc.

“Ai…” Có tiếng thở dài sảng khoái vang lên.

Trong ánh mắt trợn tròn của Lạc Nam, tấm bia đá đen kịch tưởng như không có gì đáng chú ý đột nhiên bao phủ hào quang.

Chỉ thoáng chốc, tấm bia đá biến thành một lão già với hai mắt lấp lánh hữu thần, râu tóc bạc trắng nhưng thân thể lại khí vũ hiên ngang, cao thẳng như đại tướng, lưng trên cởi trần, sau lưng có xăm bốn chữ lớn “Thư Viện Cổ Việt!”
“Cái này…” Lạc Nam khóe môi giật giật, ánh mắt trở nên quái dị.

Tấm Bia Đá có thể hóa hình nhân loại, hơn nữa tu vi trên người hắn khiến Lạc Nam cũng nhìn không thấu, thật sự kinh khủng a, chưa từng thấy qua.

Bất quá, Lạc Nam vẫn là lịch sự chào hỏi: “Gặp qua tiền bối!”
“Ừm…” Lão già nhếch miệng, co dãn gân cốt một phen, nhìn Lạc Nam lớn tiếng nói:
“Tiểu tử, trên thân ngươi còn đọng lại khí tức và chiến ý của đệ tử ta, chắc hẳn ngươi đã từng chiến đấu với hắn một trận!”
Lạc Nam ánh mắt co lại, lão già này chẳng phải muốn trả thù cho đệ tử chứ? Gần đây tham gia Thiếu Đế Chi Chiến, hắn đánh không ít người đâu.

“Đệ tử của tiền bối là?” Lạc Nam cẩn thận hỏi.

“Chính là con khỉ kia!” Lão già hai tay chống nạnh cười haha: “Một tiểu tử chưa thành Đế như ngươi có thể khiến hắn phát sinh Chiến Ý, nói rõ thực lực không tồi, chẳng trách có thể tiến vào nơi này!”
Lạc Nam sắc mặt trở nên quái dị…
Gần đây, hai con khỉ mà hắn đụng độ còn ai khác ngoài Tôn Hầu Tử và Viên Hồng Ma?
Bất quá, lão già cảm thấy tán thưởng chỉ vì Lạc Nam có thể lấy tu vi dưới Đế khiến đệ tử của hắn nảy sinh Chiến Ý.

Mà Viên Hồng Ma còn chưa đủ tầm để được đánh giá cao như vậy, bởi vì con khỉ này cũng chỉ là hậu bối chưa thành Đế mà thôi…
Vậy đáp án chỉ có một, Lạc Nam há hốc mồm: “Tiền bối là sư phụ của Linh Minh Thạch Hầu?”
“Chính hắn!” Lão già thản nhiên khoác tay: “Con khỉ không nên thân đó hiện tại thế nào rồi?”
Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt.


Vạn vạn không nghĩ đến, sư phụ của Tôn Hầu Tử lại là một tấm bia đá…
Có thể bồi dưỡng ra đệ tử khủng bố như thế, sư phụ còn là cái dạng nhân vật gì?
Bất quá, Lạc Nam vẫn chưa tin tưởng lời của lão già lắm, hắn chưa từng nghe qua Tôn Hầu Tử có sư phụ là một bia đá a…
Trong lúc nhất thời không biết có nên trả lời lão già hay không.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam chỉ có thể hướng về Hệ Thống mở ra Thiên Cơ Bảng hạ lệnh:
“Dò xét cho ta cụ thể về sư phụ của Tôn Hầu Tử!”
“KENG, Thông Tin Cụ Thể vượt quá quyền hạn của Thiên Cơ Bảng, chỉ có Thông Tin Tổng Quát mà thôi, có bằng lòng tiêu hao 100 tỷ Điểm Danh Vọng dò xét Tổng Quát?” Hệ Thống nhanh chóng đáp lại.

Lạc Nam âm thầm nhảy dựng, tổng quát mà đã tốn 100 tỷ rồi, cụ thể còn tốn đến mức nào? sư phụ của Tôn Hầu Tử là nhân vật ra sao mà ngay cả Thiên Cơ Bảng cũng không dò được cụ thể?
“Dò xét tổng quát!” Lạc Nam cắn răng, chấp nhận tiêu hao Điểm Danh Vọng để mở mang kiến thức.

“KENG, dò xét tổng quát thành công!”
Điểm Danh Vọng lại tuột mất 100 tỷ, bên trên Thiên Cơ Bảng xuất hiện một dòng chữ không quá dài:
“Từng là một khối đá bình thường mà Long Chí Tôn hay đả tọa tu luyện, lâu dần sinh ra linh trí hóa hình nhân loại, sau khi cường đại thu nhận Linh Minh Thạch Hầu làm đồ đệ, cuối cùng ẩn cư Cổ Việt Tộc!”
“Hít…” Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh, dùng ánh mắt không dám tin nhìn lão già trước mặt, nuốt một ngụm nước bọt khô khốc.

Tin tức tổng quá mà Thiên Cơ Bảng mang đến thật sự quá mức dọa người.

Tấm Bia Đá này chỉ từng là một khối đá bình thường được Long Chí Tôn ngồi lên tu luyện, kết quả vậy mà sinh ra linh trí hóa hình nhân loại, sau còn trở thành cường giả thu nhận Tôn Hầu Tử làm đồ đệ, bồi dưỡng nên một trong hai vị Thánh Chủ của Vạn Yêu Thánh Địa như ngày hôm nay? Kẻ lấy tu vi Địa Yêu Đế khiến ngay cả Thiên Đế cũng phải kiêng kỵ.

Đó chỉ là thông tin tổng quát, về phần quá trình diễn biến cụ thể lại không có nói, ví như tu vi thực sự lúc này của lão già, ví như lý do vì sao hắn lại phải ẩn cư ở Cổ Việt Tộc mà không phải nơi khác, lại ví như vì sao sư phụ thì ẩn cư, còn đệ tử thì vẫn xông pha ở bên ngoài…
Thật sự làm Lạc Nam tò mò đến cực điểm a.

Bất quá bấy nhiêu đó cũng làm Lạc Nam đối với nhân vật như Long Chí Tôn thán phục không thôi.

Chỉ là một khối đá được hắn ngồi tu luyện mà thôi, vậy mà có thể đi đến mức độ khủng bố như hiện nay?
“Không biết tiền bối tôn tính đại danh?” Lạc Nam kính cẩn chắp tay hỏi.

Mặc kệ dù xuất thân là một khối đá bình thường, thì vị trước mặt hiện nay đã là tuyệt đỉnh cường giả, chưa kể hắn còn từng tiếp cận rất gần với nhân vật trong truyền thuyết như Long Chí Tôn, không thể xem thường được.

“Ngươi cứ gọi ta là Thạch Lão!” Lão già phóng khoáng nói:
“Lâu rồi ta chưa thấy con khỉ kia, lần này cảm nhận được khí tức của nó từ ngươi nên mới không nhịn được tỉnh giấc hỏi thăm, sẽ không phiền chứ?”
“Thạch Lão tiền bối khách khí…” Lạc Nam ngoài mặt cười một tiếng, trong lòng nể phục cảm giác của Thạch Lão quá mức kinh thiên động địa.


Cách trận chiến giữa hắn và Tôn Hầu Tử đã qua bao lâu rồi? ấy thế mà đến tận bây giờ còn bị cảm ứng được, có thể không kinh sao?
Mặc dù thán phục, Lạc Nam vẫn rõ ràng rành mạch đem tình huống của Tôn Hầu Tử cáo tri cho Thạch Lão, giải thích quan hệ giữa mình và Vạn Yêu Thánh Địa, chiến đấu với Tôn Hầu Tử chỉ là luận bàn.

Về phần chuyện của mình và Cửu Thánh Chủ, Lạc Nam không đề cập đến.

“Vẫn là Địa Yêu Đế a…” Thạch Lão ánh mắt thâm thúy, môi cười như có như không:
“Xem ra lão phu ẩn cư, con khỉ bị không ít lão quái vật gây khó dễ a…”
Lạc Nam nghe thấy vậy, nhanh chóng lên tiếng: “Ta và Tôn Hầu Tử xem như huynh đệ, nếu hắn gặp phiền phức…chỉ cần giúp được ta sẽ không chối từ!”
“Ngươi còn phải cố gắng nhiều…” Thạch Lão lắc đầu, than thở một tiếng:
“Mà thôi, ta thân là sư phụ…những năm này quá vô trách nhiệm với con khỉ!”
“Ngươi mang thứ này về giao cho hắn giúp ta!”
Nói xong, phất tay ném cho Lạc Nam một chiếc Nhẫn Trữ Vật.

“Thạch Lão Tiền Bối an tâm, nhất định không cô phụ kỳ vọng của ngươi!” Lạc Nam cẩn thận tiếp nhận, thầm nghĩ khi nào trở về Tiên Ma Vực chắc chắn sẽ giao đồ cho Tôn Hầu Tử.

Không nghĩ đến sau lưng thằng em vợ này còn nhân vật khủng bố như Thạch Lão, hàng hắn cho chắc chắn là đồ tốt rồi.

“Được rồi! vào đi thôi…” Thạch Lão phất tay, thân ảnh một lần nữa biến thành Bia Đá khổng lồ cao vút trong mây nằm cạnh Thư Viện Cổ Việt.

Lạc Nam lúc này mới chính thức bước vào Thư Viện Cổ Việt.


Đập vào trong mắt hắn như một phương thế giới hoàn toàn khác.

Liên miên bất tuyệt, vô cùng vô tận Trận Văn Huyền Ảo và trong suốt kết thành các loại Trận Pháp lơ lửng hai bên không trung.

Phía sau những Trận Pháp này lại chính là vô số quyền sách, cổ tịch nồng đậm khí tức cổ xưa và tang tóc.

Hiển nhiên là lưu truyền không biết bao nhiêu năm tháng rồi…
Chúng nó được Trận Pháp cường đại bảo vệ và lưu tồn, so với tuyệt thế trân bảo còn quý hiếm hơn.

Lạc Nam đặt nhẹ bước chân, đảo mắt qua những quyển sách ở phạm vi gần nhất, nhìn tên của chúng nó:
“Sơn Hải Kinh – Tổng Hợp Thần Thú – Ma Thú!”
“Nội tình Kim Ô Tộc!”
“Thống kê sức mạnh các đời Phượng Hoàng Tộc Trưởng!”
“Bảng xếp hạng cường giả thời Thượng Cổ!”
“Tổng hợp Đế Cấp Thế Lực trong vũ trụ qua từng giai đoạn!”
“Bối cảnh thành lập Tru Tiên Điện!”
“Thời Đại của Tiên Ma Cung!”
“Lịch Sử Côn Lôn Giới!”
“Thời Kỳ Loạn Lạc – Loạn Thế Nghĩa Tộc!”

“Ma Giới Hình Thành – Thủy Tổ Ma Tộc!”
“Thời Đại Nghịch Long tung hoành!”
“Lai Lịch Bạch Y Nhân – lý giải Hư Vô Chi Lực!”
Lạc Nam toàn thân chấn động, thật lâu không thể bình tĩnh.

Chẳng trách vô số cường giả công nhận Thư Viện Cổ Việt là kho tàng của cả vũ trụ.

Những quyển sách này, nội dung bên trong tuyệt đối là quỷ thần khó lường, có thể giải khai vô số sự kiến từ lớn đến nhỏ qua các thời đại khác nhau.

Ngay cả Côn Lôn Giới cũng nằm trong phạm vi hiểu biết của Cổ Việt Tộc, nói không chừng ngay cả bí ẩn mà Nữ Hoàng vẫn chưa tiết lộ cũng ở bên trong.

Lạc Nam hận không thể lấy sạch tri thức khổng lồ của Thư Viện Cổ Việt xuống mà tìm tòi, khám phá.

Đáng tiếc, hắn chỉ có hai lần cơ hội mà thôi…
Cẩn thận bước tiếp, rốt cuộc…toàn thân Lạc Nam chấn động nhìn một quyển Cổ Tịch mang tên:
“Lý Giải Thần Thông – Phân Chia Đẳng Cấp!”
Hai mắt của hắn kinh dị không thôi, hứng thú trong lòng dâng lên đến tột đỉnh.

Thời gian gần đây, hắn liên tục đối mặt với đủ các thể loại Thần Thông, từ Thần Thông công dụng không quá nổi bật cho đến những Thần Thông có tác dụng kinh khủng, đủ xoay chuyển chiến cuộc trong thoáng chốc.

Nhưng lại chưa từng nghe qua Thần Thông được phân cấp rõ ràng, ngay cả Thiên Đế Cấp cường giả cũng không đủ lý giải về Thần Thông.

Không ngờ hiện tại ở trong Thư Viện Cổ Việt lại có…
Một tấm Lệnh Bài đã xuất hiện trong tay Lạc Nam, hắn muốn đem Lý Giải Về Thần Thông đổi lấy.

Bởi vì càng hiểu rõ hơn về Thần Thông, ngày sau trong lúc chiến đấu với kẻ thù, có thể biết cách ứng phó trong hoàn cảnh thích hợp…
Nhưng mà bỗng nhiên, một ý niệm trong đầu Lạc Nam lóe lên.

Hắn thu hồi Lệnh Bài, đồng thời hướng về Hệ Thống hạ lệnh:
“Mở ra Thiên Cơ Bảng, dò xét cụ thể cho ta thông tin về Lý Giải Thần Thông – Phân Chia Đăng Cấp!”
Bởi vì thông tin về Thần Thông không phải là Cấm Kỵ, càng không có Thiên Cơ che đậy, nó lại không nằm ngoài tầm của Vũ Trụ.

Lạc Nam cho rằng Thiên Cơ Bảng sẽ có thể dò xét đi ra.

Khi đó, mình có thể biết được thông tin cần thiết mà không cần tiêu tốn một tấm Lệnh Bài quý giá.

Quả nhiên, không để Lạc Nam phải thất vọng…
“KENG, Thiên Cơ Bảng dò xét thành công, tiêu hao 400 tỷ Điểm Danh Vọng!”
“KENG! Hoàn thành tích lũy tiêu hao Điểm Danh Vọng, Cửa Hàng May Mắn đã đủ điều kiện nâng cấp!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Bình Luận (0)
Comment