Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1239


“Tố Huyết Hồng Liên đã có thể sinh sôi và khôi phục máu huyết…”
“Tuyết Cơ Ngọc Cốt Quả hình thành da thịt, bồi dưỡng xương cốt…”
“Đan Điền Tạng Đế Sâm lo phần lục phủ ngũ tạng, mở rộng đan điền…”
Lạc Nam thống kê một phen, lẩm bẩm nói:
“Cần thêm hai loại nguyên liệu bổ sung sinh mệnh, gia tăng sức sống và bồi dưỡng tàn hồn đã bị tổn thương…”
“Bổ sung sinh mệnh và gia tăng sức sống đã có Sâm Nhi hoặc Bất Tử Thụ, bồi dưỡng Linh Hồn cũng đã có Tẩy Hồn Thủy!”
Hắn vỗ tay vui vẻ: “Tốt lắm, tất cả nguyên liệu đều đã có đủ, hiện tại chỉ còn thiếu vật quan trọng nhất là khung xương của Nữ Thiên Đế…”
Tất cả tài nguyên dùng để đúc lại thân thể cho Bắc Cung Hàm Ngọc gồm có: Đế Cấp Thượng Phẩm Tố Huyết Hồng Liên, Đế Cấp Cực Phẩm Tuyết Cơ Ngọc Cốt Quả, Đế Cấp Cực Phẩm Đan Điền Tạng Đế Sâm, Đế Cấp Cực Phẩm Nhân Sâm Tỷ Năm hoặc không định đẳng cấp lá cây Bất Tử Thụ, cuối cùng là đỉnh cấp tài nguyên tu hồn Tẩy Hồn Thủy…
Mỗi một loại tài nguyên đều là thứ khiến cả Thiên Đế cũng phải thèm thuồng, tất cả dung nhập vào nhau, tin chắc có thể đúc nên thể chất hoàn mỹ nhất.

Đáng tiếc, khung xương của Nữ Thiên Đế vẫn còn biệt vô âm tính.

“Không biết con hàng Tiểu Đậu Bỉ có không…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.

“Được rồi, không cần vội…ta cảm thấy như hiện tại đã rất tốt!” Bắc Cung Hàm Ngọc giọng điệu ôn nhu nói.

“Không được, ta sắp có một vị Nữ Thiên Đan Đế làm lao động miễn phí, đương nhiên phải càng nhanh tận dụng càng tốt!” Lạc Nam nghiêm mặt nói ra.

“Hừ!” Bắc Cung Hàm Ngọc yêu kiều hừ một tiếng, cái tên này rõ ràng quan tâm đến nàng, lại giở giọng điệu đáng ghét.

Bất quá, một người như hắn lại có sức hấp dẫn đặc thù…là thứ mà những nam nhân đạo mạo, lúc nào cũng ra vẻ đứng đắn nghiêm túc, hoặc những tên khô khan chỉ biết vùi đầu vào tu luyện không thể nào có được.


Một canh giờ rất nhanh đã qua…
Toàn thể mọi người lập tức bị truyền tống khỏi Bảo Khố trở về Đại Điện, biểu cảm trên mặt từng người mang theo các cảm xúc khác nhau.

Có người vui vẻ, hưng phấn vì chọn được thứ giá trị, phù hợp với mình.

Có người vẫn còn luyến tiếc, hụt hẫng vì Điểm Sinh Mệnh của mình quá ít, đứng trước vô số vật phẩm giá trị chỉ có thể nhìn mà không thể chạm.

Cũng có người đấm ngực giậm chân vì không đổi được vật mình ưng ý…
Tuy nhiên phần lớn đều hận Điểm Sinh Mệnh của mình quá ít, âm thầm hối hận vì ở hai vòng đầu không cố gắng liều mạng hơn.

Bản thân Lạc Nam cũng không ngoại lệ, một triệu tám trăm nghìn Điểm Sinh Mệnh chỉ đổi được 3 vật phẩm, hắn vẫn còn chưa đã thèm.

Tóm lại, tất cả đều có thu hoạch riêng biệt…đây cũng là một loại hấp dẫn của Thiếu Đế Chi Chiến, dù biết cuộc thi khắc nghiệt, tính đào thải cao, cửu tử nhất sinh nhưng vẫn nỗ lực tham gia.


“Baba…phu quân…”
Lạc Kỳ Nam và chúng nữ nhanh chóng tụ họp với Lạc Nam.

“Thu hoạch thế nào?” Lạc Nam cười hỏi.

Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, Yên Nhược Tuyết có chút tiếc nuối đáp:
“Chỉ giúp chàng lấy được hai loại Dị Quang, hai loại Ma Vật…bỏ lỡ một loại Dị Hỏa!”
“Ồ…” Lạc Nam kinh ngạc, phải biết hắn có được Bá Đỉnh cảm ứng nên đã chỉ định phương hướng rõ ràng cho chúng nữ, vậy mà các nàng vẫn bỏ lỡ một loại Dị Hỏa à?
Với Điểm Sinh Mệnh của chúng nữ cộng lại, dù lấy hết 5 loại cũng còn thừa không ít đâu.

“Là Viêm Miên Châu của Vô Tận Hỏa Giới!” Địa Ngọc Huyền bất đắc dĩ nói:
“Nàng ấy đến nhanh hơn bọn thiếp một bước, thu lấy Dị Hỏa từ trước rồi!”
“Khó trách…” Lạc Nam bừng tỉnh gật đầu.

Vô Tận Hỏa Giới sở hữu công pháp đặc biệt có thể dung hợp nhiều loại Dị Hỏa.

Viêm Miên Châu là Đế Nữ của Vô Tận Hỏa Giới, cảm ứng được Dị Hỏa và tranh thủ đoạt lấy trước tiên cũng là chuyện dễ hiểu.

“Như vậy…Viêm Miên Châu đã có tổng cộng 5 loại Dị Hỏa!” Lạc Nam vuốt cằm.

Bất quá hắn cũng không để trong lòng, Viêm Miên Châu đoạt được Dị Hỏa trước tiên là bản lĩnh của nàng, với tính cách từ trước đến giờ của mình…Lạc Nam còn chưa đến mức vì tham lam 5 loại Dị Hỏa mà tính kế gây sự với một nữ nhân.

“Không sao, các nàng đã làm rất tốt!” Lạc Nam ôn nhu cười.

“Chàng giữ lấy đi!” Chúng nữ nhanh chóng giao cho Lạc Nam bốn chiếc Nhẫn Trữ Vật, bên trong chính là hai loại Dị Quang và hai loại Ma Vật.

Lạc Nam cũng không khách khí thu lấy.

Phần phật…
Óng tay áo tung bay, Bụt phi thân lên giữa trung tâm Đại Điện, cao giọng tuyên bố:
“Thiếu Đế Chi Chiến kỳ này chính thức khép lại, tân Thiếu Đế Bảng sẽ được công khai rộng rãi, cảm tạ các Thế Lực, các thí sinh nhiệt liệt tham dự, mọi người có thể trở về…”
“Ngoài ra, mời top 3 Thiếu Đế Bảng - Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ - Lạc Kỳ Nam, top 2 Thiếu Đế Bảng – Chiến Mệnh Cung Truyền Nhân – Quỷ Đỏ, Top 1 Thiếu Đế Bảng – Côn Lôn Thiếu Chủ - Lạc Nam…chuẩn bị sẳn sàng, một canh giờ sau khởi hành, theo lão phu đến Cổ Việt Tộc một chuyến!”
Vô số người nghe xong, đồng loạt dùng ánh mắt hâm mộ nhìn sang ba nhân vật hàng đầu Thiếu Đế Bảng.

Cổ Việt Tộc a, đây là nơi mà rất nhiều Thiên Đế Cấp Cường Giả dù muốn cũng không được phép vào, vậy mà lúc này chủ động mời ba người, hơn nữa sắp được tiếp nhận nhánh Tre Cổ Việt, hai người đứng đầu còn được vào Thư Viện Cổ Việt…
Bạch Y Nhân, Hắc Y Nhân mấy người âm thầm thở dài tiếc nuối…
6000 năm trước, Thiếu Đế Chi Chiến phần thưởng không được hậu hĩnh như kỳ này…

Có lẽ bởi vì thế hệ này càng thêm khắc nghiệt, cho nên phần thưởng cũng càng cao cấp hơn…
Nghe Bụt nói xong, Lạc Nam nhìn sang Côn Lôn Nữ Hoàng bằng ánh mắt hỏi ý.

“Cứ yên tâm đến Cổ Việt Tộc đi, trẫm sẽ mang các nàng trở về Côn Lôn an toàn…” Côn Lôn Nữ Hoàng ung dung nói:
“Xong việc có thể dùng Truyền Âm Ngọc liên hệ, trẫm sẽ đích thân đến Cổ Việt Tộc đón ngươi trở về!”
Lạc Nam gật đầu, bất quá có chút không nỡ nhìn sang chúng nữ truyền âm hỏi:
“Các nàng muốn theo ta chứ? Có thể ở trong Linh Giới Châu!”
Các nàng mỗi người đều được nhận một lượng Nguyên Thạch, đồng thời đổi được không ít thứ tốt trong Bảo Khố Khen Thưởng, hoàn cảnh tu luyện trong Linh Giới Châu thuộc dạng cực đỉnh rồi, ở trong đó tiêu hóa thu hoạch lần này là một ý kiến không tồi.

Bất quá không hề do dự, Địa Ngọc Huyền dẫn đầu đại diện chúng nữ Làng Nhất Thế lên tiếng:
“Bọn thiếp ở Làng Nhất Thế chờ chàng, để Thương Lan tỷ tỷ một người tọa trấn không quá an tâm!”
“Ừm, bọn thiếp đã không nhịn được muốn đem chiến tích của chàng báo về Làng!” Kiều Tố Tố nháy đôi mắt đẹp, tràn đầy hưng phấn.

“Các tỷ muội nói không sai, sau Thiếu Đế Chi Chiến lần này, chúng ta mâu thuẫn với rất nhiều thế lực, cần phải về Làng đẩy nhanh tiến độ tu luyện!” Ỷ Vân tán thành nói.

“Nhờ Y Thiền và các tỷ muội Hậu Cung chiếu cố phu quân vậy…” Đạm Đài Uyển che miệng cười khẽ.

“Cái gì…hả…sao lại có ta…” Hoàng Y Thiền đỏ thẳm cả khuôn mặt, oán trách liếc Đạm Đài Uyển một cái.

Nàng vẫn còn là hoàng hoa khê nữ nha, lúc này bị đẩy lên thuyền giặc rồi hả?
“Khanh khách, Tiểu Uyển nói rất đúng, Y Thiền phải đại diện Làng chúng ta theo chăm sóc phu quân, tránh để hắn bị các tỷ muội Hậu Cung mê đến thần hồn điên đảo!” Thục Phi, Độc Cô Ngạo Tuyết mấy nữ tiến đến trêu chọc nói.

Lạc Nam thỏa mãn nhìn một màn này…
Hắn không phải ngu ngốc, làm sao không hiểu ý đồ của chúng nữ Làng Nhất Thế?
Các nàng nói muốn về Làng với Âu Dương Thương Lan chỉ là một phần nguyên nhân, phần lớn lý do thật sự chính là muốn tạo cơ hội cho hắn được trùng phùng với mấy nữ Hậu Cung sau tháng ngày dài xa cách…
Đồng thời còn thúc đẩy quan hệ giữa hắn và Hoàng Y Thiền…
Có những thê tử hiểu chuyện như vậy, còn cầu gì nữa?
Chúng nữ Hậu Cung cũng âm thầm cảm động và cảm kích, thầm nghĩ ánh mắt của phu quân nhà mình quả nhiên vẫn luôn rất tốt, tuyển chọn nữ nhân luôn vừa đẹp vừa hiểu chuyện.

Các nàng cũng đều là thiếu phụ thành thục, đâu còn rụt rè xấu hổ như gái đôi mươi?
Nếu các tỷ muội ở Làng Nhất Thế đã kiến tạo cơ hội để mình ở cùng với phu quân, các nàng đâu cần phải rụt rè hay giả vờ xấu hổ từ chối làm gì?
Với thực lực và thân phận hiện nay của các nàng, sau lưng đều có sư phụ Thiên Đế làm chỗ dựa, đâu cần phải nom nớp lo lắng lẩn trốn ở Tuế Nguyệt Cung như trước?
Yên Nhược Tuyết tiến đến căn dặn đoàn người của Thủy Hoang Tộc, nói rằng nàng muốn theo phu quân một thời gian, không cần phải lo lắng.

“Tiểu Nhã, Tiểu Băng…về Quảng Hàn Cung thôi, Thiếu Đế Chi Chiến đã kết thúc, sắp tới hai vị sư phụ sẽ giúp các ngươi toàn lực đột phá Đế Giả!” Bất quá ngay lúc này, Lăng Ba Nữ Đế mang theo Thường Nga Nữ Đế với từng làn sương lạnh bước đến đề nghị.


“Ra mắt hai vị Nữ Đế!” Lạc Nam vội vàng hành lễ: “Cảm tạ nhị vị chiếu cố Nhã Nhi và Băng Nhi trong thời gian qua, tiểu tử hết lòng biết ơn!”
Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế nhàn nhạt liếc nhìn tên tiểu tử này…
Không thể không nói, tầm mắt của hai nữ đồ đệ nhà mình thật sự rất chuẩn.

Tên tiểu tử thúi này thiên phú tuyệt đỉnh, dung mạo và khí độ đều là hàng đầu trong đám nam nhân, điều này ngay cả hai vị Nữ Đế cũng phải công tâm thừa nhận.

Thành tích của hắn ở cái độ tuổi này đã chứng minh tất cả.

Chỉ có điều quá mức trăng hoa và phong lưu, điều này khiến hình tượng của Lạc Nam âm điểm trong mắt hai vị Nữ Đế.

Các nàng muốn mang theo Cơ Nhã và Cơ Băng trở về, không để cho đồ đệ yêu dấu của mình trộn lẫn vào một đám nữ nhân đi theo hầu hạ hắn.

“Sư phụ…” Cơ Nhã với Cơ Băng lập tức gấp gáp, cắn cắn môi, không nỡ rời xa Lạc Nam.

Lạc Kỳ Nam thấy tình cảnh này, vội vàng hướng về Tuế Nguyệt Nữ Đế nháy nháy mắt ra hiệu.

Tuế Nguyệt Nữ Đế lườm tiểu đồ đệ của mình một chút, bất quá vẫn bước đến, cao quý nói ra:
“Thường Nga, Lăng Ba…đã lâu chúng ta không gặp, Bổn Đế có không ít chuyện muốn cùng các ngươi tâm sự, theo ta về Tuế Nguyệt Cung một chuyến đi!”
“Cái này…” Lăng Ba Nữ Đế cùng Thường Nga Nữ Đế kinh dị nhìn nhau, không hiểu nổi ngay cả nhân vật như Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng đang sáng tạo cơ hội cho Lạc Nam tán gái.

Bất quá các nàng có thể không nể mặt bất kỳ ai, nhưng lại không thể không nể mặt Tuế Nguyệt.

Bởi vì năm đó nếu như Tuế Nguyệt không gật đầu, các nàng rất khó thu được Cơ Nhã và Cơ Băng làm đồ đệ.

Nghĩ đến đây, hai vị Nữ Đế tuyệt đại sương giá trừng Lạc Nam một chút, hướng về Tuế Nguyệt Nữ Đế gật đầu:
“Được rồi…chúng ta theo ngươi!”
Về Tuế Nguyệt Cung cũng tốt, tránh vô số nam nhân nhắm vào các nàng đến Quảng Hàn Cung ngấp nghé.

“Tuế Nguyệt, rất đa tạ nàng…” Lạc Nam trong lòng mừng hớn hở, nhanh chóng hướng về Tuế Nguyệt Nữ Đế truyền âm.

Nếu xét về tuổi tác và thực lực, có lẽ hắn nên gọi Tuế Nguyệt Nữ Đế một tiếng tiền bối.

Nhưng đừng quên, Tuế Nguyệt là sư phụ của nữ nhi hắn, có Tiểu Kỳ Nam là trung gian đứng giữa hai người, đồng nghĩa thân phận của Lạc Nam và Tuế Nguyệt ngang hàng với nhau.

Tuế Nguyệt Nữ Đế không thèm để ý đến hắn, nếu không phải Tiểu Kỳ Nam van xin, nàng sẽ chẳng bận tâm đến.

“Chi Tiên! sự vụ ở Thiên Địa Hội đang rất bận rộn, tỷ tỷ không có thời gian mang ngươi trở về, nhờ Lạc công tử sau khi xong chuyện mang Chi Tiên về nhà giúp ta, đa tạ!”
Vô cùng đột ngột, Mộng Thải Vân ở hàng ngũ Thiên Địa Hội lớn tiếng nhìn Lạc Nam và Mộng Chi Tiên nói ra, sau đó như chạy trốn, thân thể biến mất tại chỗ.

Mộng Chi Tiên gò má đỏ hồng như quả đào chín, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

Chúng nữ chính thức im lặng, thầm mắng Mộng Thải Vân một tiếng gian xảo.


Ngươi nha, vì sao bận đúng lúc như vậy? hơn nữa còn đến mức không mang theo được một nữ nhân yếu đuối trở về?
Rõ ràng là muốn đẩy thuyền cho Đế Nữ nhà mình và Lạc Nam, còn lấy cớ vụng về như vậy?
Trưởng Lão của Thiên Địa Hội và Linh Khê Trận Đế khóe miệng co giật, chúng ta là người cùng một thế lực có được hay không? Ngươi dù thật sự bận thì nhờ chúng ta mang Chi Tiên về cũng được mà?
Bất quá nếu Mộng Thải Vân đã lên tiếng, hai người cũng đành giả vờ không quen Mộng Chi Tiên, mang theo Phạm Chí và Linh Trần trở về.

Còn con khỉ Viên Hồng Ma vốn chạy nhảnh lung tung quen rồi, thời gian hắn ở Thiên Địa Hội cực ít, đa phần chỉ rèn luyện bên ngoài vũ trụ, hai vị Trưởng Lão của Thiên Địa Hội cũng lười để ý.

“Tử Yên tỷ tỷ, ngươi theo Chi Tiên được không? Một mình ta rất ngại a…” Mộng Chi Tiên thấy mình chính thức bị bỏ lại, đành chuyển sang cầu cứu Tử Yên cho có bạn.

“Đúng nha…tiểu thư đi cùng Lạc công tử đến Cổ Việt Tộc mở mang tầm mắt đi, chúng ta theo Nữ Hoàng ở Côn Lôn Giới chờ ngươi về!” Hai tiểu thị nữ Thu Thi cùng Đông Mai luyên thuyên, nhìn sang Lạc Nam nói:
“Nhờ Lạc công tử chiếu cố Tiểu Thư!”
Tử Yên im lặng không nói, hai tay đan chéo vào nhau, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao.

Lạc Nam biết đã đến lúc mình nên thể hiện, hắn tiến lên một bước ôn hòa nói:
“Thiếu Đế Chi Chiến lần này đa tạ các nàng thay ta ngăn địch, ta có rất nhiều chuyện muốn nói với hai nàng, theo ta một chuyến nhé?”
Có nam nhân lên tiếng, chúng nữ khác cũng dùng ánh mắt động viên, Mộng Chi Tiên với Tử Yên cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu “ừm” một tiếng.

Sắp xếp đã xong…
Lạc Nam mang theo Yên Nhược Tuyết, Cơ Nhã, Cơ Băng, Thiên Diệp Dao, Thành Bích, Lệ Huân, Bảo Kiều, Hoàng Y Thiền, Mộng Chi Tiên, Tử Yên cùng với Lạc Kỳ Nam và Loan Loan đến Cổ Việt Tộc.

Trong đó Lạc Kỳ Nam và Loan Loan đến với tư cách khách mời top 3 Thiếu Đế Bảng.

Nữ đồ nhi Tiểu Tiểu, Minh Không, Vô Ưu và chúng nữ Làng Nhất Thế theo Nữ Hoàng trở về…
“Sư phụ…người mang theo những thứ này trở về Côn Lôn sử dụng, tặng cho Đế Sư Côn Lôn Lão Nhân một ít, hy vọng có thể bù đắp lại tu vi hao hụt của lão nhân gia…” Lạc Nam đặt vào tay Côn Lôn Nữ Hoàng một chiếc Nhẫn Trữ Vật.

Bên trong Nhẫn chính là hai vạn khối Nguyên Thạch ẩn chứa Nguyên Lực tinh khiết và khủng bố.

Côn Lôn Nữ Hoàng thật sâu nhìn hắn một chút, tiếp nhận Nhẫn Trữ Vật, truyền âm:
“Sau khi trở về, Trẫm có vài chuyện cũ muốn kể cho ngươi!”
Lạc Nam ánh mắt co rút lại, nhìn nàng gật mạnh đầu, hắn biết Nữ Hoàng sư phụ sắp đem tất cả mọi chuyện tiết lộ cho mình, điều này đồng nghĩa với nàng đã hoàn toàn tiếp nhận hắn.

“Nàng mang về cho Làng mình sử dụng!” Lạc Nam lại quay sang Độc Cô Ngạo Tuyết, đem một chiếc Nhẫn Trữ Vật khác có chứa hai vạn khối Nguyên Thạch giao cho nàng, nở nụ cười xấu xa:
“Còn nữa, khi nào ta chưa cho phép, không được lấy vật giữa chân ra…”
“Phi!” Độc Cô Ngạo Tuyết oán trách liếc xéo hắn, viên ngọc kẹp trong khe thịt đã thành quen, lúc này nghe hắn thủ thỉ nàng đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy mãnh liệt.

Phân phối ổn thỏa, Lạc Nam lại sang cùng đám người Hắc Trư và mấy tên huynh đệ chào hỏi, mời bọn hắn đến Côn Lôn làm khách, chờ mình trở về.

Lạc Nam rốt cuộc phất tay, đem tất cả mấy nữ theo mình thu vào Linh Giới Châu.

Trong lúc hắn định bước đến đi cùng với Bụt, Tuế Nguyệt Nữ Đế bỗng nhiên lấy ra một thứ, lên tiếng:
“Giao lại cho ngươi!”

Bình Luận (0)
Comment