Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1204


“Hừ, quả nhiên nam nhân không có một tên nào tốt!”
Nhìn thấy Lạc Nam cùng một đám nữ nhân vờn quanh, Đế Nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ Tộc – Hồ Ảnh khoanh tay cười nhạo, ra vẻ khinh bỉ đảo mắt nhìn quanh đám nam nhân xung quanh các nàng.

“Chẳng trách toàn bộ các nàng đều đứng về phía hắn, thì ra có quan hệ như vậy sao…” Viêm Miên Châu cùng Đào Kỷ liếc mắt nhìn nhau, thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.

Những nữ nhân này, mỗi một người đều là tuyệt sắc trong vạn dặm chưa chắc có một, lại còn có thiên phú và chiến lực siêu quần, không ngờ cùng phát sinh quan hệ với một người nam nhân.

Điều này khiến các nàng không thể không tấm tắt lấy làm kỳ lạ…đánh giá Lạc Nam thật kỹ, nhớ lại vừa rồi hắn chẳng có chút thương hương tiếc ngọc dùng Bá Lực bạo nổ chính mình, âm thầm lắc đầu, không thể nào hiểu được.

Phượng Cửu Huyền chỉ nhàn nhạt đưa mắt liếc qua một chút rồi lập tức thu hồi.

Nàng tìm một nơi yên tĩnh ngồi xuống, khoanh chân xếp bằng, lấy ra Đế Đan cao cấp bỏ vào trong miệng, luyện hóa khôi phục thực lực.

Thời gian một canh giờ để khôi phục không dài, phải tận dụng nếu muốn vòng cuối cùng có thể leo cao hơn.

Lãnh Vận Dung lạnh lùng đứng ở khóc khuất, ánh mắt tràn đầy phức tạp nhìn lấy Lạc Nam và Thiên Diệp Dao đang ở bên cạnh hắn.

Trong lòng nàng đã dám chắc chắn, Thiên Diệp Dao và Lạc Nam có quen biết với Lãnh Nguyệt Tâm, cũng vì chính điều này mà Thiên Diệp Dao nhiều lần gây khó dễ cho nàng.

Nhưng thứ khiến Lãnh Vận Du không thể nào hiểu được chính là, hai nhân vật cường đại như Lạc Nam và Thiên Diệp Dao làm sao nhận biết được Lãnh Nguyệt Tâm chứ?
Phải biết rằng, Lãnh Nguyệt Tâm được nàng ném xuống hạ giới tu luyện, chờ thời cơ thích hợp là bắt về Đế Ma giới làm vật thế thân.

Trong khoảnh thời gian đó, Lãnh Nguyệt Tâm tuyệt đối không có cơ hội tiếp xúc với các thế giới cao cấp khác.

“Chẳng lẽ bọn hắn quen biết ở hạ giới?” Lãnh Vận Du trong lòng hơi trầm ngâm, ánh mắt biến ảo thất thường.

Theo suy nghĩ của nàng, Lạc Nam và Thiên Diệp Dao tuyệt đối không thể xuất thân ở hạ giới cấp thấp được, chắc có lẽ vì một lần tình cờ nào đó vô tình đi xuống hạ giới mới nhận biết Lãnh Nguyệt Tâm mà thôi.

Tên khốn Lạc Nam nhìn qua là biết thuộc loại phong lưu đa tình, chắc chắn đã nảy sinh quan hệ tình cảm với Lãnh Nguyệt Tâm…
Lãnh Vận Du bắt đầu hối hận vì năm đó tạo ra phân thân không thay đổi diện mạo của chính mình.

Bất quá có ai nghĩ đến, một nơi khỉ ho cò gáy như phiến hạ giới kia lại giúp Lãnh Nguyệt Tâm có được mối quan hệ như vậy?
“Không được, mặc kệ như thế nào ta cũng phải che giấu Lãnh Nguyệt Tâm!” Lãnh Vận Du kiên định nghĩ.

Thế lực của Tru Tiên Điện quá lớn, Ma Đế đã hứa gả nàng cho Chấn Hào, đây là điều không thể thay đổi được nữa.

Chỉ có hy sinh phân thân của mình để đổi lấy tự do cả đời mà thôi.

Dù Lạc Nam cường đại đến đâu, hắn cũng không dám đích thân đến Ma Đình gây sự.


Nghĩ đến đây, Lãnh Vận Du cảm thấy an tâm hơn không ít, cũng tìm chỗ ngồi xuống khôi phục.

“A di đà phật…” Ngộ Pháp nghiêm chỉnh miệng tụng kinh văn, từ đầu đến cuối không thèm liếc nhìn chúng nữ dù chỉ một chút, giường như tất cả mỹ nhân trong thiên hạ đối với hắn chỉ là khô lâu, chẳng có gì hấp dẫn.

“Ta chắc chắn không thể để sư phụ thất vọng!” Thiên Lãm hít sâu một hơi, đè nén cảm giác đố kỵ và ghen ghét đối với Lạc Nam, tiến hành tập hợp củng cố lại đội hình Thiên Binh Thiên Tướng.

Bản lĩnh của Thống Quân Sư một lần nữa được triển khai, hắn cùng hàng ngàn Thiên Binh Thiên Tướng như hòa làm một thể, mỗi người bỏ vào miệng một viên Tiên Đan, cùng lúc vận chuyển Tiên Khí trong trời đất, cuồn cuộn chữa trị với tốc độ khủng bố.

Bằng bất cứ giá nào hắn cũng phải thành công ngán đường Lạc Nam thăng hạng ở vòng cuối cùng, khi đó Thiên Đế mới có tư cách ngẩng đầu trước mặt Nữ Hoàng.

Lần đầu tiên lộ diện, Thiên Lãm không cho phép mình thất bại thảm hại.

Dù hắn có thể không bằng Lạc Nam, nhưng cũng muốn liều lĩnh lưỡng bại câu thương.

“AAAAA, khốn kiếp, đây rốt cuộc là thời đại gì…” Ma Long Nhị nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ thẩm như máu, ra sức áp chế phẫn nộ trong lòng.

Ma Long Tộc xuất động tổng thế bốn vị Đế Tử phân biệt gồm Ma Long Ngũ, Ma Long Tứ, Ma Long Tam và Ma Long Nhị.

Cuối cùng chỉ còn một mình Ma Long Nhị hắn sót lại, một lần Thiếu Đế Chi Chiến trực tiếp tổn thất ba vị huynh đệ.

Chưa kể hắn còn bị đẩy ra khỏi top 10…
Càng nghĩ càng tức giận, Ma Long Nhị quyết tâm chuyển phẫn nộ thành sức mạnh, ở vòng cuối cùng dù phải liều mạng hắn cũng sẽ lột một lớp da trên người Lạc Nam.

Kiệt Thanh của Trận Điện nhắm mắt đăm chiêu, trong lòng âm thầm suy tính…
Chiến Trận Sư như hắn rất khó thể hiện ở vòng cuối cùng, bởi vì cần có thời gian để thiết lập Trận Pháp, trong quá trình đó đối thủ sẽ không để hắn có được cơ hội.

Viên Hồng Ma thu hồi trạng thái Tâm Ma, chiến ý ngút trời nhìn chằm chằm Lạc Nam…giường như hận không thể lập tức nổ ra đại chiến.

Bất kỳ loài nào trong Hỗn Thế Tứ Hầu đều là nhân vật hiếu chiến, chỉ cần chưa bại trận, bọn hắn sẽ chiến đến tận cùng.

Thông Túy Viên Hầu như Viên Hồng Ma hắn cũng không ngoại lệ.

“Vụ nổ kia của ngươi còn chưa thể trọng thương ta, hy vọng có thể nhìn thấy thủ đoạn mạnh hơn…” Viên Hồng Ma hưng phấn cười sảng khoái.

Mặc dù chẳng thể bảo vệ được Phạm Chí như ước định ban đầu, bất quá hắn cảm thấy mình đã làm cố hết sức mình, không có gì phải hối hận hay tự trách.

Huống hồ Lạc Nam nể mặt Thiên Địa Hội tha mạng cho Phạm Chí, hành vi này rất được hảo cảm của Viên Hồng Ma.

Bằng không một khi Lạc Nam tiêu diệt Phạm Chí một cách đường hoàng chính chính trong Thiếu Đế Chi Chiến, với quy tắc của Thiên Địa Hội cũng sẽ bỏ qua chuyện này, không hề làm khó dễ hay kết thù với Lạc Nam.


“Tên khốn này…” Long Ngạo Thế không còn bình tĩnh như lúc đầu, ánh mắt nhìn về phía Lạc Nam đã mang theo từng tia sát cơ như hóa thành thực chất.

Phải biết rằng từ khi Thiếu Đế Chi Chiến bắt đầu, Long Ngạo Thế hắn từng giữ vị trí top 1.

Ấy vậy mà hiện tại bị đẩy xuống tận top 9…
Tất cả là tại ai?
Còn không phải vì Lạc Nam hãm hại hắn? bắt chặt lấy hắn cùng liều mạng đón nhận công kích của một đám yêu nghiệt đứng đầu.

Chính hành vi hiểm ác đó của Lạc Nam đã khiến hắn hao hụt một lượng lớn Điểm Sinh Mệnh, thân mang trọng thương, ảnh hưởng đến quá trình chiến đấu sau đó.

Nếu không có Lạc Nam, Long Ngạo Thế tự tin mình sẽ tuyệt đối ngang hàng đám người Thủy Tinh hay Ngộ Pháp.

Chưa kể tên đáng chết này còn khiến hắn phải đố kỵ…
Phải biết rằng dục tính của Long Tộc rất mạnh, bản thân Long Ngạo Thế dù là tuyệt đỉnh thiên tài nhưng cũng không áp chế dục vọng.

Ở Long Tộc, thê thiếp của hắn có đến thành đàn, bên trong đa dạng các chủng tộc khác nhau.

Nhưng ở trong mắt Long Ngạo Thế, những nữ nhân của mình đa số đều là bình hoa để trưng bày cho đẹp, thậm chí ngay cả tư cách tham gia Thiếu Đế Chi Chiến cũng không có.

So sánh với nữ nhân của Lạc Nam trợ giúp hắn tung hoành chiến trường, kề vai sát cánh, chiến lực và thiên phú của mỗi người kém nhất cũng lọt vào top 50 Thiếu Đế Bảng.

Vì sao đều là nam nhân phong lưu đa tình, nhưng chất lượng nữ nhân giữa hai người lại chênh lệch xa như vậy?
Long Ngạo Thế sao có thể không ghen tị? không đố kỵ đến phát cuồng.

Vòng ba chưa bắt đầu, đã có một đám nhắm vào Lạc Nam, quyết tâm dốc hết vốn liếng để liều mạng cùng hắn.

So với đó, Ngưu Ma Vương lúc này lại chẳng để tâm, hắn chạy ngang chạy dọc, tìm kiếm bóng dáng Hắc Trư, chẳng biết để làm cái gì.

“Con trâu này lên cơn đê tiện từ bao giờ…” Đám người nhìn thấy quần lót vàng óng của Ngưu Ma Vương, sắc mặt tập thể trở nên tối sầm.

Tưởng tượng một tên cao to đen hôi, hình thể lực lưỡng lại mang theo cái tiểu nội khố nhỏ xíu vàng chóe, bất kỳ ai cũng thấy chướng mắt.

Bốn nhân vật tương đối yên tĩnh lúc này là Thủy Tinh, Hắc Y Nhân, Bạch Y Nhân và Quỷ Đỏ.

Bọn hắn không bị Bá Lực của Lạc Nam ảnh hưởng chút nào, chiến lực vẫn còn sung mãn…
Cả bốn người đang yên lặng đứng ở một góc khác biệt, chẳng thèm để ý chuyện xung quanh.

Bất quá bọn hắn không để ý nhưng Lạc Nam lại để ý.


Hắn quyết tâm ở vòng cuối cùng phải lột xuống áo choàng của ba tên này, xem thấu thủ đoạn của bọn hắn.

Có thể khiến Thiên Cơ Bảng không thể dò xét, đáng giá để Lạc Nam tò mò.

“Hừ, từ đầu đến cuối chỉ để ý nữ nhân…” Bên trong không gian, Lạc Kỳ Nam u oán ngồi ôm chân, bĩu môi nhìn lấy cảnh tượng Lạc Nam đoàn tụ cùng mấy nữ.

Trong lòng thiếu nữ sinh ra cảm giác chua chua, hình như người kia quên mất sự hiện diện của nàng.

“Thế tại sao muội không ra gặp người?” Tiểu Loan Loan đậu trên bả vai nàng liếc mắt hỏi.

Lạc Kỳ Nam lắc đầu như trống bõi…trong lòng trăm mối ngổn ngang.

Vừa bồi hồi, vừa chờ mong, vừa ái ngại lo lắng, ngàn lời có mà diễn tả.

“Có phải chưa biết cách đối mặt với người sao từng ấy thời gian xa nhau?” Loan Loan cười hỏi:
“Khi đó muội còn nhỏ xíu, suốt ngày quấn quít lấy phụ thân làm nũng, hiện tại đã là thiếu nữ trưởng thành…”
“Thì sao?” Lạc Kỳ Nam phồng má.

“Thời gian là một thứ rất tàn nhẫn…” Loan Loan thở dài: “Nó tạo ra một vách ngăn vô hình giữa hai người, muội chưa chuẩn bị tâm lý để gặp người…”
“Chẳng lẽ hắn cũng như ta sao? Chưa chuẩn bị tâm lý để gặp lại ta?” Lạc Kỳ Nam lo lắng hỏi.

“Làm sao lại có thể?” Loan Loan mỉm cười: “Con cái dù trưởng thành đến mức nào thì vĩnh viễn là đứa bé trong mắt phụ mẫu!”
“Người chưa chủ động tìm muội vì biết muội vẫn chưa sẳn sàng, huống hồ với lòng tự tôn của người, sẽ không tự tiện tìm muội khi thứ hạng trên Bảng vẫn còn cách muội xa như vậy!”
Lạc Kỳ Nam thoáng thất thần, từng mảng ký ức tuổi thơ như một thước phim quay chậm trôi qua trong tiềm thức.


Lạc Nam cùng chúng nữ ôn tồn, nhìn sang Tử Yên mở miệng:
“Đối thủ nàng phải gặp chính là Lãnh Vận Du của Ma Đình, liệu có nắm chắc?”
“Ta sẽ cố gắng hết sức để gặp được ngươi!” Tử Yên không chút do dự đáp.

Với tính cách không tranh quyền thế của nàng, Thiếu Đế Chi Chiến trước đây chưa từng để tâm đến thứ hạng.

Nhưng hiện tại thì khác, nàng muốn tiến càng xa càng tốt, để không chênh lệch quá lớn với nam nhân trước mặt này.

“Không cần tự ép chính mình, an toàn của nàng là trên hết!” Lạc Nam ôn nhu nói.

Tử Yên cong môi gật đầu, bất quá quyết tâm trong mắt không hề suy giảm.

“Một canh giờ đã qua, Đăng Đỉnh chính thức bắt đầu!”
Đúng lúc này, thanh âm trầm ổn quen thuộc lại vang lên:
“Thả lỏng toàn thân, tất cả các ngươi sẽ rời Tiên Ma Mộ Địa!”
Lạc Nam cùng chúng nữ hai mắt nhìn nhau, thầm nghĩ xem ra vòng cuối cùng diễn ra ở nơi khác.

Cả đám buông lỏng, Sinh Mệnh Bài trong người kích hoạt.

Trận Pháp Truyền Tống lần lượt mở ra, đem tất cả hút vào.



Thoáng chốc, Lạc Nam phát hiện mình đang ở trong một căn phòng trong suốt nằm giữa trung tâm Đại Điện khổng lồ và cổ kính.

Có tận 18 căn phòng riêng biệt giành cho 18 người đứng đầu, không ai được liên hệ với ai.

Liếc mắt xung quanh, cả đám giật mình chứng kiến hầu hết tất cả cường giả đỉnh cao trong vũ trụ đang hội tụ, ngồi vây quanh bên ngoài.

“Sư phụ…” Tiểu Tiểu ngồi cạnh Côn Lôn Nữ Hoàng cười lên khanh khách, hướng về Lạc Nam làm ra động tác cổ vũ.

Lạc Nam mỉm cười, nhìn thấy mấy nữ ngoài top 18 như Kiều Tố Tố, Địa Ngọc Huyền, Đạm Đài Uyển… đều đã trở về bên cạnh Côn Lôn Nữ Hoàng và Làng Nhất Thế.

Mộng Chi Tiên về đến cạnh Mộng Thải Vân…
Yên Nhược Tuyết trở về hàng ngũ Thủy Hoang Nhất Tộc.

Bảo Kiều, Lệ Huân, Thành Bích ngồi cùng một chỗ.

Mà Cơ Nhã, Cơ Băng lại ở cạnh hai vị Nữ Đế cường đại tuyệt mỹ không nhiễm bụi trần…
Qua một canh giờ tâm sự với các nàng, Lạc Nam cũng biết hai vị Nữ Đế này chính là sư phụ của các nàng: Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế.

Nói tóm lại, chỉ top 18 người đứng đầu vẫn còn tách riêng biệt, những thí sinh khác đã trả về tự do, lấy tư cách khán giả quan sát vòng thi cuối cùng sắp đến.

Điều này đồng nghĩa, Đăng Đỉnh sẽ diễn ra bên trong Đại Điện cổ kính này.

Quả đúng như Lạc Nam dự đoán…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Toàn bộ Đại Điện khổng lồ đột ngột rung lên, mặt đất ở tại trung tâm tách ra, từ bên dưới lòng Đại Điện trồi lên một Đấu Trường khủng bố hình vòng cung.

Hùng vĩ, uy nghiêm, khí phách…là những từ có thể miêu tả Đấu Trường này.

Nó mang đến cho Lạc Nam một loại cảm giác, dù mình thi triển tất cả con bài cũng không thể phá vỡ…
Đấu Trường nằm ở trung tâm đại điện, xung quanh là hầu hết thế lực và cường giả đỉnh cao trong vũ trụ trực tiếp quan sát…
Tình cảnh này, trực tiếp để máu huyết trong cơ thể 18 người sôi lên sùng sục…
Dù sao thì quan sát qua Màn Ảnh và quan sát Trực Tiếp là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Ở vòng cuối, chẳng những các cường giả được quan sát top 18, mà top 18 cũng có thể quan sát các cường giả.

Ai chẳng muốn thể hiện một phen trước mặt toàn bộ vũ trụ?
Phần phật…
Óng tay áo tung bay, một thân ảnh già lão tiên phong đạo cốt chậm rãi bay lên Đấu Trường, chính là Bụt của Cổ Việt Tộc.

Bụt nhẹ vuốt râu, đảo mắt nhìn qua 18 căn phòng độc lập, ôn hòa mở miệng:
“Vòng Đăng Đỉnh sẽ lập tức diễn ra!”
“Nhưng trước đó, để khích lệ tinh thần cho các yêu nghiệt…lão phu sẽ công bố phần thưởng!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment