Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1195


“Như Lai Thần Chưởng!”
Ngộ Pháp sắc mặt lãnh liệt gầm thét, tay chắp trước ngực.

Theo sau đó, khí thế của hắn kéo căng như chưa từng có, Kim Đế Lực và Quang Đế Lực sôi trào.

Hư ảnh một tôn Như Lai che phủ bầu trời ngưng tụ mà thành, diện mục uy nghi, miệng niệm nam mô, đưa tay ấn xuống.

“Trấn!”
Chưởng án rực rỡ hào quang, trong thiên địa có Phật âm huyền ảo ngâm tụng, che phủ thương khung, trấn áp cửu thiên thập địa.

RĂNG RẮC…
Tầng tầng không gian như giấy vụn bị xé tan, động tác của hư ảnh Như Lai nhìn qua vô cùng nhẹ nhàng và chậm rãi.

Nhưng chẳng biết vì sao, Thành Bích toàn thân lại không thể động đậy, thiên địa xung quanh nàng như bị phong tỏa thành nhà ngục kiên cố bậc nhất thế gian, chỉ có thể trơ mắt nhìn Như Lai Thần Chưởng ngày một phóng đại trong tầm mắt.

BÙM BÙM BÙM…
Hàng trăm cổ Khôi Lỗi trước mặt Thành Bích nổ tung, những nơi Như Lai Thần Chưởng đi qua, vạn vật tịch diệt.

“Đó là uy lực của Vũ Kỹ mạnh nhất Tây Phương sao?” Đám đông hít một hơi lãnh khí.

Đứng ở bên ngoài, bọn hắn cũng cảm nhận được một luồng khí thế uy nghi phong tỏa càn khôn, đem vạn vật nắm giữ trong lòng bàn tay, không thể đào thoát.

Những Khôi Lỗi bảo vệ Thành Bích đẳng cấp kém nhất cũng là Tôn Cấp, nhưng ở trước thế công của Như Lai Thần Chưởng, tất cả đều không chịu nổi một kích.

RỐNG!
Trong cơn nguy cấp, một tiếng gầm kiệt ngạo bá đạo bất chợt chấn kinh tòan trường.

Nhiệt độ trong không gian trở nên sôi trào dữ dội, sức nóng gia tăng điên cuồng.

Đầy trời hàn băng do Băng Long Đế Tử, Cơ Nhã và Cơ Băng đánh ra cấp tốc bị hòa tan, hóa thành bọt nước bóc hơi trong thiên địa.

“Làm sao có thể?” Tu sĩ Hỏa Hệ như Phượng Cửu Huyền, Viêm Miên Châu, Nhân Kê, Hồng Hài cũng kiêng dè thốt lên.

Bởi vì trong khoảnh khắc này, bọn hắn cảm thấy Hỏa thuộc tính trong cơ thể mình đang run lên đầy sợ hãi.

Bất kể là Hỏa Kiếp của Nhân Kê, bốn loại Dị Hỏa của Viêm Miên Châu hay thậm chí cả Niết Bàn Thánh Hỏa của Phượng Cửu Huyền cũng đang run rẩy, không ngừng co rút lại vào cơ thể như gặp phải khắc tinh.

Trước ánh mắt khiếp đảm của toàn trường, một cái Đại Đỉnh thiêu đốt ngập trời Đế Diễm từ thân thể Lạc Nam bay vọt mà ra, đốt cháy khoảng cách, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Thành Bích.

Chính là Diễm Tâm Đỉnh.

Chỉ thấy toàn bộ thân Đỉnh được ngưng tụ từ số lượng lớn các loại Dị Hỏa, mỗi một loại hiển hóa hư ảnh khác nhau, mang theo sức nóng đủ để thiêu thiên phần địa, tất cả Dị Hỏa đều được hình thành từ Đế Lực.


“Đây rốt cuộc là Đỉnh gì?”
“Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo?”
“Đế Binh sao?”
Hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu đám đông, nhưng chẳng ai có một lời giải.

Thân ảnh Hỏa Nhi quyến rũ nóng bỏng xuất hiện bên trên Diễm Tâm Đỉnh, mặc kệ đám đông đang nghĩ gì, môi đỏ yêu kiều quát lên:
“Hỏa Thần Tướng ra trận!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Diễm Tâm Đỉnh điên cuồng xoay tròn giữa không trung…từ bên trong miệng đỉnh, Huyết Cốt Cơ Viêm bá đạo hiện lên, thân kỵ Nham Tượng Trọng Viêm, lưng mọc Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, Xích Luyện Hỏa Xà quấn quanh cơ thể, Kim Ô Hư Hỏa lượn lờ quanh thân, bốn cánh tay được ngưng tụ từ Tứ Thủ Bạch Hỏa, ở mỗi một cánh tay lại mang theo sức mạnh của bốn loại Dị Hỏa khác nhau phân biệt là U Minh Quỷ Hỏa, Đại Lực Địa Viêm, Nộ Lôi Cương Hỏa, Phần Lực Thiêu Linh Viêm.

Tử Tâm Phần Không Viêm nằm ở ngực trái tượng trưng cho trái tim của lửa.

Sau lưng là Vạn Thú Mộ Hỏa huyễn hóa thành hàng vạn con thú đang ngửa đầu gào thét…
Trạng thái mạnh nhất của Hỏa Thần Tướng chính thức hàng thế.

Quan trọng nhất, trong lúc tìm đến đây, Lạc Nam đã tranh thủ để Diễm Tâm Đỉnh hấp thu toàn bộ sức mạnh đến từ một tia Vĩnh Hằng – Tam Muội Chân Hỏa, nhờ đó thành công chuyển đổi toàn bộ Hỏa Tôn Lực thành Hỏa Đế Lực.

Lúc này đây, Diễm Tâm Đỉnh sở hữu ngọn lửa đã xứng danh với cái tên Đế Diễm, trở thành Đại Đỉnh có kích thước lớn nhất, oai phong nhất trong đan điền Lạc Nam.

Và đương nhiên, Hỏa Thần Tướng cũng trở thành tôn Thần Tướng mạnh nhất.

Sự xuất hiện của nó lập tức khiến tất cả tu sĩ sở hữu Hỏa Hệ ở đương trường phải khiếp sợ, khiến tất cả Dị Thuộc Tính đang có mặt phải run lên…
Đối mặt với Như Lai Thần Chưởng, Hỏa Thần Tướng ngửa đầu thét dài, Đế Diễm cuồn cuộn bùng cháy, bốn cánh tay khủng bố hung hăng oanh phá.

Trước biểu tình đại biến trên gương mặt của Ngộ Pháp, Như Lai Thần Chưởng bá đạo không gì cản nổi bất chợt bị đẩy lui.

Ở trước mặt Đế Diễm, Quang Minh Đế Lực và Kim Đế Lực tạo thành chưởng ấn trở nên phai mờ ảm đạm.

Hư ảnh Như Lai cùng Hỏa Thần Tướng chính diện ngạnh kháng, dư ba quét ngang chiến trường, sau đó ầm ầm nổ tung.

“PHỐC!”
Ngộ Pháp phun ra một ngụm máu, lực phản chấn dữ dội đẩy thân thể hắn bay vọt ra ngoài, ánh mắt vốn điềm tĩnh hiện lên sự hoảng hốt tột độ, không dám tin tưởng.

“Chiến!” Hỏa Nhi hưng phấn thét vang, thống ngự Hỏa Thần Tướng thô bạo lao đến Ngộ Pháp.

Ngộ Pháp lấy lại bình tĩnh, hít sâu một hơi ra sức ứng đối.


“Như Lai Thần Chưởng vậy mà bại?”
Bên ngoài đại điện, vị Thiên Phật đến từ Tây Phương Giáo đã đứng bật khỏi ghế, nắm tay siết chặt, cảm giác như mình đang nằm mơ.

Toàn bộ đại điện trở nên tĩnh lặng, tiếng hít thở không thông chậm rãi vang lên…

Ai có thể nghĩ đến, Vũ Kỹ mạnh nhất của Tây Phương Giáo lần đầu được thi triển ở Thiếu Đế Chi Chiến đã bị chính diện nghiền ép một cách như vậy?
“Thật là kinh khủng…” Phượng Nghi Nữ Đế run giọng thốt lên, môi đỏ kiều diễm vẫn chưa khép lại.

Bởi vì ở trong khoảnh khắc Hỏa Thần Tướng xuất chiến, ngay cả Niết Bàn Thánh Hỏa của một Thiên Yêu Đế như nàng cũng loáng thoáng sinh ra cảm giác e ngại.

“Tất cả là nhờ Tam Muội Chân Hỏa!” Một vị Hỏa Tu Thiên Đế cuồng nhiệt nói ra:
“Hỏa Thần Tướng của Lạc Nam trước đó vẫn chưa mạnh mẽ như vậy, nhưng từ khi đạt được một tia Tam Muội Chân Hỏa từ tay của Hồng Hài, nó đã hoàn toàn lột xác!”
Chúng cường giả gật đầu, hoàn toàn tán thành lời nói của vị Hỏa Tu Thiên Đế.

Hỏa Thần Tướng của Lạc Nam không phải lần đầu thi triển, trước đó tất cả cường giả đều đã từng nhìn thấy Hỏa Thần Tướng.

Nhưng khi đó, các loại Dị Hỏa hợp thành Hỏa Thần Tướng vẫn còn là Tôn Lực mà thôi, khi kết hợp lại cũng không đủ cho Vũ Kỹ khủng bố Như Lai Thần Chưởng oanh tạc.

Đáng tiếc, Hồng Hài dùng Tam Muội Chân Hỏa muốn hãm hại Lạc Nam, kết quả còn trở thành lực lượng để Hỏa Thần Tướng lột xác.

Điều khiến các cường giả không ngờ là thiên phú của Lạc Nam quá mức kinh khủng, có thể lợi dụng Tam Muội Chân Hỏa trong khoảng thời gian ngắn đến như vậy.

“Hừ, thật là ngu xuẩn!” Hai vị La Hán của Tây Phương Giáo hung tợn trừng mắt nhìn sang Trưởng Lão Săn Ma Điện.

Chính Hồng Hài là kẻ đã khiến Lạc Nam mạnh lên nhanh như vậy, làm sao bọn hắn không cảm thấy tức giận?
Trưởng Lão của Săn Ma Điện sắc mặt cũng vô cùng âm trầm, mọi thứ diễn ra bản thân hắn đâu dự kiến được?
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, nhờ có Hồng Hài xuất hiện mà Lạc Nam không thể tiến hành Sưu Hồn Nhị Lang Thần kịp lúc trước khi hắn và Dị Linh Tháp tự bạo, qua đó bảo vệ được một vài bí mật không muốn người biết của Săn Ma Điện, mà một số Dị Thuộc Tính cũng bị nổ tung không rơi vào tay của Lạc Nam.

Có thể xem như đánh đổi, Hồng Hài hy sinh một tia Tam Muội Chân Hỏa là hoàn toàn đáng giá.

Một khi để Lạc Nam sưu hồn Nhị Lang Thần thành công, chỉ sợ mọi thứ diễn biến còn phức tạp hơn…ngay cả Săn Ma Điện cũng khó thể giải quyết.


“Phu quân…”
Nhìn thấy Lạc Nam ra tay cứu mình, Thành Bích hai mắt ướt át nhìn lấy hắn.

“Làm rất tốt, có thể ép Giáo Tử của Tây Phương Giáo thi triển Vũ Kỹ mạnh nhất, nàng đã cố gắng lắm rồi!” Lạc Nam mỉm cười khích lệ nói.

Nói thật, biểu hiện và sự tiến bộ của chúng nữ đã vượt quá mong đợi của hắn.

Mặc dù các nàng cần phải liên thủ để chiến đấu, mặc dù các nàng còn chưa phải đối thủ…
Nhưng phải xem kẻ mà các nàng phải đối đầu là ai.

Bọn hắn đều là nhân vật kiệt xuất bậc nhất trong thế hệ trẻ tuổi của những thế lực cự đầu trong vũ trụ, có tích xúc, có nội tình, có kinh nghiệm qua vô vàn thế hệ…
Chúng nữ có thể chiến cùng bọn hắn, Lạc Nam đã vì các nàng cảm thấy tự hào.


Ngay từ đầu, hắn đã định trước mình sẽ độc chiến toàn trường.

Sự xuất hiện của Nhân Kê, Cự A Man, Tiểu Đậu Bỉ và chúng nữ đều là niềm vui ngoài ý muốn…
Hắn thật sự bất ngờ và cảm động, cũng ngồi im xem thử tiến bộ của mọi người…
Nhưng cũng không thể để bọn hắn và các nàng rơi vào tình cảnh nguy hiểm…
“Đứng lâu như vậy cũng mỏi chân rồi, các vị còn chờ gì nữa?”
Và thế là, Lạc Nam quay đầu mỉm cười, hướng về phía Long Ngạo Thế, Thủy Tinh, Hắc Y Nhân, Bạch Y Nhân, Lâm Tích và Quỷ Đỏ lên tiếng.

Hiển nhiên, đương trường chỉ còn lại sáu nhân vật này vẫn chưa tham chiến.

Lạc Nam không cho rằng nữ nhân hay chiến hữu của mình ở đây có bất kỳ ai địch nổi bọn hắn.

Hắn phải tự thân vận động…
Hệ Thống vẫn chưa thông báo nhiệm vụ hoàn thành, xem ra cần đích thân hắn ra mặt rồi.

“Cuồng ngạo sẽ khiến ngươi trả giá thật nhiều!” Lâm Tích trợn trắng đôi mắt, giọng điệu thanh lãnh nhìn lấy Lạc Nam.

Mặc dù nàng biết Lạc Nam thật sự lợi hại, nhưng không có nghĩa là hắn có thể độc chiến sáu người đang có mặt.

Bởi vì theo như Lâm Tích, năm người còn lại ai cũng đủ sức chiến một trận với nàng…
Lạc Nam cùng lắm mạnh ngang nàng mà thôi.

“Có đúng không? Vậy mời ngươi!” Lạc Nam cười tà.

“Ta sẽ dạy ngươi một bài học!” Lâm Tích rốt cuộc không nhịn nữa, hai tay cấp tốc kết ấn.

Không Gian sền sệt nhanh chóng được hình thành xung quanh Lạc Nam, muốn đem hắn trói chặt vào trong đó.

XOẸT…
Nhưng mà ngay lúc này, Không Gian xung quanh Lâm Tích bất chợt hình thành vòng xoáy với lực hút cự đại, muốn đem nàng hút vào bên trong.

“Kẻ nào?” Lâm Tích quát lạnh, ra sức phản kháng.

“Thích chơi Không Gian và Thời Gian, để ta tiếp ngươi!” Một giọng nói thanh thúy trong veo truyền vào trong tai Lâm Tích.

Lực hút từ không gian gia tăng dữ dội, cưỡng ép đem Lâm Tích hút vào bên trong, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.

Hiển nhiên, có một nhân vật nào đó đã khiêu chiến với Lâm Tích, mà chiến trường của hai người bọn hắn sẽ diễn ra bên trong không gian vô tận.

Thấy tình cảnh này, Long Ngạo Thế cùng Quỷ Đỏ đám người hơi nhíu mày.

Bọn hắn đưa mắt nhìn sang Lạc Nam, phát hiện tên này đang ngẩn người thất thần, ánh mắt đầy vẻ phức tạp…
“Tiểu nha đầu ngốc…” Lạc Nam trong lòng có một dòng nước ấm chảy ngang qua.

Ở Tiên Ma Mộ Địa này…đủ bản lĩnh để cưỡng chế hút Lâm Tích vào không gian, còn ai khác ngoài một người?
Nha đầu kia không chịu xuất hiện, nhưng lại thay hắn ngăn cản một đối thủ cường đại.

Thật sự trưởng thành rồi.


Quỷ Đỏ và Long Ngạo Thế khó hiểu, chẳng biết vì sao nhân vật kia sẽ vì Lạc Nam ra mặt.

Khoan đã…
Họ Lạc…không lẽ là huynh muội?
Nghĩ đến đây, tròng mắt Quỷ Đỏ cùng Long Ngạo Thế co rút lại.

Nếu đúng như phán đoán của bọn hắn, như vậy bối cảnh của đôi huynh muội này cao đến dọa người a.


“Tuế Nguyệt Đế Nữ lại ra mặt vì Lạc Nam?” Bên ngoài đại điện, chư vị cường giả không biết đã kinh ngạc bao nhiêu lần.

Bọn hắn phát hiện, những chuyện liên quan đến Lạc Nam điều đủ khiến tâm cảnh nhiều năm bất biến của mình sinh ra dao động.

Đầu tiên là liên tiếp có nữ nhân ưu tú xuất chiến vì hắn, hiện tại ngay cả nhân vật như Lạc Kỳ Nam, đệ tử của đệ nhất cường giả đương thời cũng ra mặt?
Ai nói cho bọn hắn, Lạc Nam rốt cuộc là thần thánh phương nào hay không?
“Lạc Kỳ Nam, Lạc Nam…tên của bọn hắn có quá nhiều nét tương đồng!” Trưởng Lão Thiên Địa Hội vuốt râu, nhíu chặt chân mày suy đoán:
“Chẳng lẽ hai người có quen biết?”
Thông thường, gốc gác và rể má của bất kỳ ai trong vũ trụ này cũng khó thể thoát khỏi ánh mắt của Thiên Địa Hội.

Nhưng Lạc Kỳ Nam là đệ tử của Tuế Nguyệt, Thiên Địa Hội không dám điều tra về lai lịch cũng như nguồn gốc của nàng a.

Chỉ biết Lạc Kỳ Nam năm đó được Tuế Nguyệt mang về sau khi đúc thành Thời Không Thánh Thể mà thôi.

“Hừ, thế gian này người trùng tên cũng có vô số!” Thiên Đế vội vàng lên tiếng phủ nhận:
“Bấy nhiêu đó còn chưa kết luận được gì, nói không chừng đơn giản chỉ là Lạc Kỳ Nam muốn chiến với Lâm Tích để phân cao thấp mà thôi!”
Hắn là kẻ không muốn Lạc Nam dính liếu nhất đến Tuế Nguyệt Cung, bởi vì Thiên Đình của hắn đang ngấp nghé Côn Lôn Giới a, nếu Côn Lôn Thiếu Chủ có Tuế Nguyệt Cung chống lưng, vậy hắn còn tham lam cái rắm.

Tuế Nguyệt Nữ Đế khi chưa đúc thành Thời Không Thánh Thể đã có chiến lực không kém gì hắn, càng đừng nói hiện tại.

Đám đông âm thầm gật đầu, lời của Thiên Đế cũng có chút đạo lý…

Lạc Nam nở nụ cười đầy mãn nguyện, không rảnh để ý đám đông đang suy đoán lung tung.

Hắn hít sâu một hơi, lao vụt lên khỏi ghế:
“Nếu các vị chưa muốn chiến, vậy ta chiến!”
Tiếng nói vừa dứt, Lạc Hồng Kiếm lóe lên, hai tầng Kiếm Vực bùng nổ, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm gào thét mà ra, bay lượn giữa trời như quần long loạn vũ.

Lạc Nam tay cầm Lạc Hồng Kiếm, chân đạp Thiên Hạ Vô Cực, mang theo 109 Vũ Hoàng Kiếm.

Không có mục tiêu cố định, Bá Lực phun trào, hắn cầm Kiếm chém ngang một đường như rạch trời.

Bao phủ cả Long Ngạo Thế, Thủy Tinh, Hắc Bạch Y Nhân và Quỷ Đỏ vào bên trong, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm cũng tách rời, càn quét về năm người bọn hắn.

“Hừ!” Thấy tên này cuồng ngạo như vậy, Quỷ Đỏ đám người không nhẫn nhịn nữa.

Lạc Nam phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình!
Đại chiến chính thức bùng nổ!

Bình Luận (0)
Comment