Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1047


Giải quyết xong Dạ Đế, Côn Lôn Nữ Hoàng không có chút khó xử nào.

Dạ Đế vì muốn trả thù nàng mà phát rồ đến mức bất chấp an nguy của toàn bộ sinh mạng vô tội Côn Lôn Giới.

Đối với một kẻ như vậy, nàng giết hắn mà không chút chút chướng ngại tâm lý nào.

Phất tay giải trừ kết giới…
Chứng kiến đám thuộc hạ dưới trướng của Thiết Đế và Dạ Đế vẫn đang cùng Nữ Cấm Vệ liều mạng, nàng mặt không biểu tình nâng hai tay.

Hai cái Côn Lôn Ấn cự đại càn quét, những nơi đi qua, tầng tầng cường giả hóa thành thịt vụn.

Trước cơn phẫn nộ của Thiên Đế, không có cái gọi là may mắn hay kỳ tích, toàn diện phản loạn chết sạch.

Thật ra, bên trong đám phản loạn này ngoại trừ thuộc hạ của Thiết Đế còn có rất nhiều sát thủ của Dạ Đế bồi dưỡng ở bên ngoài tụ tập mà về, bằng không chỉ với thuộc hạ của một Địa Đế là không thể nào chống lại Nữ Cấm Vệ được.

Phải biết rằng Nữ Cấm Vệ mỗi người đều tinh thông Đao Ý, ở trong cùng cấp cũng là nhân vật mạnh mẽ.

Mà lúc này, sau khi Thanh Nguyệt Nương chết đi, dưới sự liên thủ của tứ đại cung nữ, ba tên Đại Đế dưới trướng Dạ Đế cũng nỏ mạnh hết đà.

Bọn hắn muốn tự bạo, nhưng ở trước mặt Thiên Đế thì điều đó chính là viễn vong, Nữ Hoàng dễ dàng dọn dẹp.

Lúc này, nàng mới hướng ánh mắt sang một bên…
Chỉ thấy Minh Đế, Vô Đế, Kiếm Đế cùng Thanh Đế vết thương chồng chất, hô hấp toán loạn, khí tức suy yếu đến cực điểm.

Nếu không có người khác tác động, kết quả cuối cùng sẽ là nỏ mạnh hết đà.

Về phần đám trưởng lão của các gia tộc, Thanh Gia sau khi bị Thượng Cổ Dị Độc thôn phệ, Kiếm Gia một mình phải đối mặt với Minh Gia và Vô Gia…phản kháng trong vô vọng, cũng bị giết gần sạch rồi.

“Nữ Hoàng tha mạng…chúng ta biết tội! người hiểu rằng giết đi chúng ta sẽ ảnh hưởng đến Côn Lôn Giới rất nghiêm trọng a…”
Thanh Đế, Kiếm Đế hai người sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, thấy Nữ Hoàng nhìn qua vội vàng buôn lời cầu khẩn.

Bọn hắn không muốn chết, bọn hắn là Địa Đế…tuổi thọ vẫn còn rất dài, bọn hắn là tầng lớp đỉnh cao của Vũ Trụ, không cam lòng chết đi một cách thê lương như vậy.

Nhất là khi cả Kiếm Đế và Thanh Đế đều biết mình chỉ là kẻ bị Dạ Đế lợi dụng, chỉ vì kế hoạch của Dạ Đế, hai người bị khích bác ly gián, lúc này gần như mất sạch tất cả rồi.

“Giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, trẫm tha các ngươi khỏi chết!”
Côn Lôn Nữ Hoàng chắp tay, thản nhiên nói.


Kiếm Đế và Thanh Đế sắc mặt biến ảo, tâm cảnh của một cường giả như bọn hắn, nếu chấp nhận giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, đời này chỉ sợ vĩnh viễn cũng không thể trở thành Thiên Đế.

Tuy nhiên, so với không thể trở thành Thiên Đế…tính mạng còn quan trọng hơn.

Bọn hắn biết, chỉ cần hai người dám nói một chữ “không”, Nữ Hoàng chắc chắn sẽ vô tình ra tay.

Không có bất kỳ vị đế vương nào chấp nhận được phản bội, nhất là chính sự phản bội của hai người xém chút nữa khiến Côn Lôn Giới hủy diệt.

Nghĩ đến đây, Kiếm Đế cùng Thanh Đế cười thảm quỳ xuống, dâng lên Linh Hồn Bổn Nguyên.

Cường giả cao tầng đã chết hết, nhưng Kiếm Gia và Thanh Gia vẫn còn, bọn hắn vẫn còn gia tộc, vẫn còn hậu bối, vẫn còn rất nhiều thành viên không liên quan và không được biết đến chuyện tạo phản lần này.

Nữ Hoàng hài lòng gật đầu, tiếp nhận linh hồn bổn nguyên của bọn hắn, khóe miệng sau lớp kim quang nhẹ nhàng cong lên.

Nói thật, nàng rất muốn giết Thanh Đế và Kiếm Đế vì những chuyện bọn hắn đã làm.

Tuy nhiên thân là người đứng đầu của một thế lực, cần phải cân nhắc lợi ích của toàn cục thay vì cảm xúc cá nhân.

Thứ nhất, nếu giết đi Thanh Đế và Kiếm Đế, Côn Lôn Giới sẽ tổn thất hai vị Địa Đế, thực lực suy yếu gần như một nửa.

Thứ hai, mặc dù lần này Thanh Gia và Kiếm Gia tạo phản, nhưng Thanh giới và Kiếm giới vẫn còn đó…
Nữ Hoàng cần Thanh Đế và Kiếm Đế còn sống để ổn định và duy trì hai phương Đế Địa Giới này, tránh lòng người bàng hoàng, dân tâm dao động bất ổn.

Sau lần này, danh vọng của Thanh gia và Kiếm gia sẽ hao tổn rất nhiều, lại thêm nàng đã nắm giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của bọn hắn, không cần thiết lo lắng chuyện như lần này lại phát sinh.

Cuối cùng, vì một nguyên nhân đặc biệt mà nhiều năm qua nàng vẫn chưa động đến bọn hắn, đây cũng là chuyện Nữ Hoàng định nói cho Lạc Nam nếu hắn đồng ý trở thành quốc sư của Côn Lôn Giới, nếu giết tứ đại Địa Đế! hậu quả sẽ khá nghiêm trọng.

“Tội sống có thể thả, nhưng tội chết khó tha…” Côn Lôn Nữ Hoàng hai tay chắp sau, lạnh lùng nói:
“Trẫm muốn hai người các ngươi dùng chín phần mười tài sản của Gia Tộc, xây lại quy tắc vạn chúng bình đẳng ở Thanh Giới và Kiếm Giới, khai mở hàng ngàn Học Phủ bồi dưỡng hậu nhân, biến Thanh Giới và Kiếm Giới giống với Côn Lôn Giới!”
“Ngoài ra còn phải xây dựng lại Côn Lôn Giới, khôi phục Hi Vũ Thành như hiện trạng ban đầu!”
“Thuộc hạ nguyện ý lập công chuộc tội!” Thanh Đế với Kiếm Đế quỳ rạp xuống đất dập đầu.

Bất quá bởi vì thân thể đầy máu, bọn hắn toàn thân run rẩy, xém chút không chịu nổi phải ngất đi.

“Tốt lắm…” Côn Lôn Nữ Hoàng hài lòng gật gù, lúc này nhìn sang Vô Đế cùng Minh Đế, giọng điệu hòa hoãn xuống:
“Các ngươi…không để trẫm thất vọng!”
Vô Đế với Minh Đế sắc mặt tái nhợt, Minh Đế càng cụt mất một tay.

Trận này nếu cả bọn hắn cũng phản bội, Nữ Hoàng không dám tưởng tượng hậu quả sẽ thế nào.


“Chúng ta những năm qua có thể thẹn với Nữ Hoàng, nhưng chưa từng thẹn với Côn Lôn Giới!” Minh Đế cùng Vô Đế nghiêm nghị nói ra.

“Trẫm chỉ cần có thế!” Côn Lôn Nữ Hoàng phất lấy óng tay áo.

Dạ Đế suy cho cùng còn chưa đến mức thần thông quảng đại lôi kéo được cả Minh gia với Vô gia trước mắt Nữ Hoàng.

Có thể lôi kéo được Thanh Gia cùng nhau làm phản, chẳng qua là lợi dụng chỗ tình cảm của Thanh Nguyệt Nương mà thôi.

Suy cho cùng, Thanh Nguyệt Nương cũng là nữ nhân đáng thương, đến chết nàng cũng không hề hay biết nam nhân mình yêu là Kiếm Phi Vân đã bị Dạ Đế chiếm cứ thể xác, sau đó còn trở thành công cụ cho hắn sử dụng từ đầu đến cuối, mãi đến lúc bị Thượng Cổ Dị Độc rút sạch lực lượng mà chết.

“Nữ Hoàng…”
Tứ đại cung nữ sắc mặt trắng bệch, y phục rướm máu dìu nhau đến hành lễ…
Kiếp Tâm bước lên một bước, giọng điệu bi thương báo cáo:
“Nữ Cấm Vệ các tỷ muội hy sinh 79 người, trọng thương 413 ngươi!”
Côn Lôn Nữ Hoàng hít sâu một hơi, Nữ Cấm Vệ người yếu nhất cũng là Tiên Tôn, do đích thân nàng bồi dưỡng từ nhỏ đến lớn, nhớ kỹ tên và mặt của từng người.

Lúc này hy sinh 79 người, trái tim Nữ Hoàng như muốn rỉ máu.

Bất quá ở trước mặt người ngoài, nàng vẫn ra dáng uy nghiêm của một Nữ Hoàng, điềm tĩnh phân phó:
“Cấp tốc an táng các Nữ Cấm Vệ đã hy sinh, lập bia ghi công, trọng thưởng người nhà, hậu bối của các nàng sẽ được hưởng thụ đãi ngộ cao nhất bên trong Học Phủ!”
“Những Nữ Cấm Vệ trọng thương lập tức thỉnh toàn bộ Luyện Đan Sư cấp tốc điều trị, bất chấp cái giá nào cũng phải cứu sống!”
“Tuân lệnh Nữ Hoàng!” Tứ đại Cung Nữ sắc mặt hiện lên nét mừng, cảm kích hành lễ, muốn quay người đi phân phó.

“Các ngươi bị thương cũng không nhẹ, tranh thủ nghỉ ngơi đi!” Nữ Hoàng dặn dò.

“Đội ơn Nữ Hoàng quan tâm, chúng nô tỳ cúc cung tận tụy, thề chết mới dừng!” Tứ đại Cung Nữ tự hào đồng thanh hét.

“Nữ Hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế!” Nữ Cấm Vệ còn sống thanh âm như sấm, được Nữ Hoàng quan tâm mà cảm động không thôi.

“Câm miệng, nhanh chóng trị liệu!” Nữ Hoàng giận dữ quát.

Chúng nữ lè lưỡi, nhau nhau bắt đầu trị thương…
Từ phía xa, không ít lão già bay đến, tại chỗ mở lò Luyện Đan, tiến hành cứu trị những Nữ Cấm Vệ bị thương tổn.

Đế Thiên Côn Lôn dù sao cũng là Thiên Đế Cấp Thế Lực, trước sự nỗ lực của Nữ Hoàng cũng chiêu mộ được một đám Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư, mặc dù chỉ là Đế Cấp Trung Kỳ trở xuống, nhưng trong lúc mấu chốt cũng có thể phát huy tác dụng.


Điển hình như lúc này…
“Nữ Hoàng, cầu xin người cho các vị Đan Đế cứu trị bọn hắn!”
Lúc này, Vô Đế và Minh Đế vội vàng tiến đến, đem Vô Ưu cùng với Minh Không thả ra ngoài.

Mặc dù có Đế Cấp Pháp Bảo hộ thân nên tạm thời không chết, nhưng bọn hắn cũng nhiễm phải kịch độc trong người Thanh Huy khi đó, sinh mệnh đang chậm rãi trôi di.

Cực kỳ nguy hiểm.

“Muốn trị độc…phải lấy độc!” Nữ Hoàng ánh mắt lấp lòe, nhìn về vị trí Tù Không Bát đang sừng sững giữa thiên địa, bình tĩnh nói ra:
“Chờ hắn đi!”
Tứ đại Địa Đế nghe vậy giật bắn người, lúc này mới nhớ đến chiến cuộc lần này cải biến là do đâu.

Trong lúc nhất thời, bọn hắn trong lòng nghiêm nghị, đối với vị Côn Lôn Thiếu Chủ vẫn chưa nhận chức này không dám có chút xem nhẹ, thậm chí xem hắn như nhân vật ngang hàng luận giao với mình.

Bởi vì chính vị thiếu chủ này đã phá tan kế hoạch mà Dạ Đế bố trí trong tám ngàn năm, cứu vớt Côn Lôn Giới.


Vừa tiến vào Tụ Không Bát, Thượng Cổ Dị Độc đã trợn lên đôi mắt đẹp, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Lạc Nam:
“Tiểu tử, ngươi đã cho Hi Vũ con tiện nhân kia ăn thứ gì?”
Thượng Cổ Dị Độc hận Lạc Nam không kém chút nào so với Dạ Đế.

Bị Nữ Hoàng phong ấn hơn chín ngàn năm, Thượng Cổ Dị Độc tâm trí đã sớm vặn vẹo, không xem bất kỳ sinh mạng nào ra gì chỉ để trả thù.

Vậy mà trong thời khắc quan trọng nhất, mắt thấy dù mình có hơi chật vật nhưng sắp trả thù thành công, Lạc Nam lại đột ngột xuất hiện giúp kẻ thù lật ngược thế cục, mà tu vi của mình bị thụt lùi nghiêm trọng.

Thượng Cổ Dị Độc không trực tiếp phát điên vì hận đã là tốt lắm rồi.

“Ở trước mặt ta mắng chửi sư phụ tương lai của ta? Ngươi muốn chết sao?” Lạc Nam giọng điệu lạnh lùng hỏi.

Dạ Đế và Thượng Cổ Dị Độc căm hận, còn hắn cũng đang rất phẫn nộ đấy.

Cứ tưởng lần này đến Côn Lôn Giới sẽ dễ như trở bàn tay giành lấy vị trí Côn Lôn Thiếu Chủ, có một vị Thiên Đế chống lưng, sau đó giải cứu Mộc Linh Tộc, lại dùng thân phận Đế Tử tham gia Thiếu Đế Chi Chiến, hoàn thành nhiệm vụ Huyền Thoại.

Nào ngờ Dạ Đế cùng Thượng Cổ Dị Độc giết ra, xém chút khiến thân phận Thiếu Chủ của hắn trở thành không khí, hãm hại Nữ Hoàng, hại hắn tiêu tốn một cánh Cửu Diệp Liên Hoa mới lật ngược thế trận.

Trong lòng Lạc Nam đang rỉ máu…
Một cánh hoa, phải tốn bao nhiêu tâm huyết mới hình thành, hiện tại còn chưa đủ khôi phục di chứng sau phản phệ của Nữ Hoàng nữa chứ.

Lỗ nhiều như vậy, không lấy lại lời đâu phải phong cách của Lạc Nam?
Một cái Dị Độc có đẳng cấp ứng với Đế giả, xem như đáng giá.

“Ngươi muốn làm gì?” Thượng Cổ Dị Độc thấy ánh mắt Lạc Nam nhìn mình chằm chằm, trong lòng dâng lên một chút bất an.

Nàng cũng chứng kiến Lạc Nam có thể cầm cự trước mặt Địa Đế như Thiết Đế, mà nàng hiện tại chỉ còn là Đế giả, phần thắng chiến đấu với hắn không hề cao.


Lạc Nam cười tà, phất tay một cái.

Trong khoảnh khắc, bên cạnh hắn xuất hiện ba thân ảnh nghiêng nước nghiêng thành, mỗi người mỗi vẻ.

“Phu quân…” Hỏa Nhi cùng Quang Nhi mềm giọng gọi.

“Ca ca!” Ám Nhi cũng ngọt ngào kêu lên một tiếng.

Thượng Cổ Dị Độc ánh mắt co rụt lại, không dám tin thốt lên: “Ba Dị Thuộc Tính có thể hóa hình?”
Lạc Nam nhún vai, chỉ vào Hỏa Nhi mấy nữ, sau đó nhìn Thượng Cổ Dị Độc cười nhạt:
“Ngươi phải giống như các nàng…”
“Nằm mơ!” Thượng Cổ Dị Độc gầm thét: “Từng có Thiên Độc Đế ép buộc luyện hóa cũng không thể khiến lão nương khuất phục, ngươi đừng có suy nghĩ hảo huyền!”
“Việc này không phải do ngươi có thể quyết định!” Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng.

Đối với Dị Thuộc Tính khác, hắn sẽ rất ôn nhu và săn sóc…
Nhưng Thượng Cổ Dị Độc tính cách tàn nhẫn, tâm tính vặn vẹo, giết người vô tội không chút gớm tay.

Loại tính cách này, nếu không dùng vũ lực, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không thể trấn áp.

NGAO!
Long ngâm vang vọng không gian, Nghịch Long Chiến Thân ầm ầm bao phủ cơ thể Lạc Nam.

“Chấp Chưởng Càn Khôn!”
Thiên Đế Đệ Tam Biến kích hoạt, Lạc Nam như một vị Thiên Đế thực thụ trong tay nắm giữ thiên hạ xuất hiện.

Trong lúc nhất thời, Long Uy và cả Đế Uy hung hăng nghiền ép đến Thượng Cổ Dị Độc…
“KHÔNG!” Thượng Cổ Dị Độc thét lên thất thanh, sắc mặt mỹ lệ yêu dị như gặp phải chuyện kinh khủng nhất thế giới.

“Nghịch Long và Thiên Đế…làm sao có thể? Làm sao có thể?”
“Sao lại không thể?” Lạc Nam cười mỉm.

“Ngươi rốt cuộc là ai…ngươi rốt cuộc là ai…” Thượng Cổ Dị Độc dùng ánh mắt như nhìn thấy quỷ xem Lạc Nam.

Hiển nhiên nàng cũng là người có kiến thức, biết trạng thái hiện tại của Lạc Nam là khủng khiếp đến mức nào.

Một khi lộ ra, chấn kinh vũ trụ.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Vì quá kích động và hoảng loạn, Thượng Cổ Dị Độc lặp lại câu hỏi lần thứ ba.

Trước thắc mắc của nàng, Lạc Nam khóe miệng nhếch lên, chậm rãi nói:
“Ta là ai? Là người sắp thành chủ nhân của ngươi!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Bình Luận (0)
Comment