Tiên Đế Trẻ Trâu

Chương 82 - Ngó Sen Trong Suốt

Dĩ nhiên tên ngu ngốc đó không phải là nhân vật chính của chúng ta. Mặc dù nó là kẻ ngu nhưng cũng không ngu đến mức quá đáng như vậy.

Dĩ nhiên nó cũng không phải là kẻ lòng dạ đàn bà thương tiếc sinh mệnh của những người này để rồi liều mạng chống đối với tên quái vật Ô Cách. Còn có người thần bí ở phía xa kia.

Từ lúc tiến vào đầm nước đen, nó đã nhìn thấy cô ta. Với tu vi của nó hiện tại, còn không biết được tu vi của ả là gì. Càng không dám manh động liều lĩnh. Nó muốn quan sát tình hình ở đây như thế nào rồi tính tiếp.

Bởi vì Tử Liên nói cho nó biết, đồng loại của nàng hôm trước phát ra tín hiệu cầu cứu. Nhưng bây giờ tín hiệu đó đã không còn nữa rồi. Rất có thể Ma Liên chính là đồng loại của nàng hoá thành.

Sau khi nhìn thấy Hắc Vực Chi Chủ ấu thể đang được cô gái kia bảo vệ. Tử Liên mới dùng tâm thần nói với nó:

-Bào thai kia đang hút lấy sinh mệnh lực của đoá hoa sen kia. Đoá hoa sen kia mới chính là đồng loại của Tử Liên.

-Tử Liên an tâm. Có cơ hội anh sẽ giúp bạn của em thoát khỏi nơi đó. Nhưng tạm thời chưa phải lúc, cần phải chờ lấy cơ hội.

-Cám ơn chủ nhân.

Lúc này bên dưới đầm nước lại có mấy nghìn đoá hoa sen từ bên dưới mặt nước trồi lên. Mỗi một đoá hoa sen đều ở dạng búp hoa chưa nở rộ, từ bên trong toả ra ma khí và tử khí nồng nặc. Ma khí và tử khí không ngừng truyền qua không khí hội tụ vào bên trong đoá hoa sen lớn nhất. Hắc Vực Chi Chủ cảm nhận được năng lượng dồi dào thì dường như sắp mở mắt chào đời. Nó vô cùng hưng phấn, nét mặt tà dị vô cùng, hai hàm răng sắc nhọn nở một nụ cười mãn nguyện.

Cô gái Hộ Pháp nhìn về hướng Ô Cách nói:

-Ngươi cũng mau tu luyện đi. Sớm đột phá Địa Tiên, sớm có thể trợ giúp cho Hắc Vực Chi Chủ.

Ô Cách có chút lo lắng nói:

-Thuộc hạ không cần đi hỗ trợ Tam Trưởng lão nữa sao Hộ Pháp đại nhân?

-Bây giờ khe nứt đã ổn định. Chỉ cần một mình Tam Trưởng lão ở đó ổn định nó là được. Ngươi có đến cũng không giúp được gì. Mau tu luyện đi.

-Thuộc hạ tuân mệnh.

Ô Cách dẫn theo ba nghìn quân của mình ngồi trên từng chiếc lá sen để tu luyện. Lá sen khổng lồ có đường kính từ ba đến mười mét. Vô cùng cứng rắn có thể chứa vài con ma vật ở bên trên. Hơn nữa ma vật cũng không nặng như người thường, chúng chỉ có khung xương và ma khí bao phủ nên dễ dàng ngồi đầy cả lá sen.

Do đó Không đàng chọn lá sen to nhất để ngồi xuống ở trung tâm, bởi vì như thế mới hạn chế được sự nghi ngờ của đám ma vật này.

Sau khi ngồi xuống, nó mới có dịp kỹ càng quan sát khung cảnh xung quanh. Đây là một đầm sen khổng lồ, có đến hàng chục nghìn đoá hắc liên. Mỗi một đoá đều toả ra ma khí và tử khí đi nuôi dưỡng Ma Liên. Mà Ma Liên lại bị Hắc Vực Chi Chủ hút lấy năng lượng và sinh mệnh lực.

Phía dưới đầm nước là vô số thi thể đang trôi nổi, mà hồ nước cũng đang ngày càng mở rộng, về độ xa cũng như độ sâu. Sương đen cũng dần khuếch tán ra bên ngoài. Cứ cách một giờ thì bán kính của đầm nước sẽ tăng thêm được năm mét.

Từ lúc xuất hiện cho đến bây giờ bán kính đầm nước cũng đã tăng đến hơn hai kilomet. Mà đầm nước tiến đến đâu, cây cối chim thú bị dính vào đều lập tức chết đi. Cứ mỗi sinh vật sống bị chết bởi dòng nước đen đều hoá thành một đoá hoa sen mới. Còn cây cối, đất đai đều bị hủ hoá thành nước đen hoà nhập vào bên trong đầm nước.

Lúc này mùi hương cầu cứu lúc trước lại được phát ra lần nữa. Nó không đến từ đoá Ma Liên mà nó đến từ phía dưới của đầm nước đen.

-Chủ nhân. Đồng loại của Tử Liên ở bên dưới.

-Em nói đồng loại của em ở bên dưới đầm nước này à?

-Vâng. Tử Liên cảm nhận được sự hiện diện của nàng ở phía dưới.

Sau khi, lén lút dùng ma khí khoét một lỗ thủng trên lá sen. Thử dùng Tử Liên bao phủ ngón tay cho vào dòng nước đen. Cảm nhận được không có vấn đề gì nó mới âm thần quyết định xuống dưới để tìm hiểu.

Ma khí từ từ dâng lên đánh nát lá sen khổng lồ bên dưới chỗ nó ngồi. Sau đó từng tiếng động người rơi vào nước vang lên. Đám ma vật gào rú kêu cứu, nhưng dòng nước đen này không buông tha cho chúng. Toàn bộ ma vật đều bị hủ hoá thành ma khí, bọn chúng không được gọi là sinh vật sống nên không thể hình thành hoa sen mới.

Những con ma vật khác cũng ồn ào nhìn về những tên ma vật xấu số đang dần dần chìm vào đáy đầm.

Bên dưới đầm nước, Không được Tử Liên bao phủ, vật chất năng lượng hủ hoá của dòng nước đen không xâm nhập vào được thân thể nó.

Bên dưới dòng nước đen, là một màu đen u tối không thể dùng mắt thường để cảm nhận. Ngay cả Long Nhãn cũng không có tác dụng gì nhiều, chỉ có thể nhìn được hai mét xung quanh người. Cuối cùng phải nhờ vào Tử Liên chỉ hướng đi.

Tiến vào bên dưới đáy đầm nước, nhiệt độ ngày càng lạnh lẽo. Từng bộ xương trắng nằm rải rác khắp cả đầm nước càng làm cho khung cảnh trở nên rùng rợn khiếp người. Những cuống lá và cuống hoa sen từ trên đâm thẳng xuống đáy nước như những cái trụ kình thiên. Trên cuống lại có từng cái gai nhọn vô cùng nguy hiếm, Không luôn tìm cách để không phải va chạm vào chúng.

Phía dưới đáy đầm, từng cuống cây đâm sâu vào trong bùn đất. Phía dưới bùn lại có vô số ngó sen kết nối lại với nhau hướng về chỗ cuống hoa to nhất. Chính là cuốn hoa của Ma Liên mẫu thể. Bên dưới cuốn hoa đó là một đầu ngó sen trong suốt, phát ra ánh sáng tinh khiết như một viên kim cương hoàn mỹ.

Mặc dù đang bên dưới đầm nước đen hôi thối nhưng xung quanh ngó sen này, dòng nước đã có màu trắng như nước tinh khiết. Lại không có một chút hôi thối nào, Không tiến lại gần khu vực bán kính hai mét này thì thân thể nó cũng tự động được tẩy rửa sạch sẽ.

Tử Liên không cần bảo vệ nó nữa mà hoá thành một đoá hoa sen màu tím bay đến chỗ ngó sen trong suốt kia.

-Xin chào! Là ngươi đang cầu cứu bọn ta à?

Ngó sen huyễn hoá ra một khuôn mặt dễ thương, nó mở miệng nói:

-Đúng vậy! Nhưng tiếc là các ngươi đến trễ, bản thể của ta đã bị đám người kia chiếm giữ. Ta chỉ còn cách trốn ở đây không có cơ hội ra ngoài.

-Ngươi không thể lấy lại bản thể của mình hay sao?

-Không thể. Bản thể đã bị ma khí xâm nhập trở thành Ma Liên rồi. Còn ta bây giờ chỉ là một chút bổn nguyên lực. Mặc dù linh hồn ở đây nhưng cũng không thể nào lấy lại được bản thể của mình.

-Ngươi làm sao lại để bọn họ bắt được.

-Ta vốn dĩ trốn ở đây tu luyện bên trong lòng núi để tránh bị người đời làm phiền. Thế nhưng mấy tháng trước, đột nhiên có đám người đào đến tận nơi căn nguyên của ta. Sau đó đám ma vật này xuất hiện, khống chế giam cầm ta lại. Bọn chúng dùng trận pháp cưỡng ép ma khí xâm nhập vào bản thể. Sau đó để cho thằng nhóc kia hút lấy năng lượng bản thể của ta.

Hắc Vực Chi Chủ là một bào thai ma vật do hai đại cự đầu của ma giới sinh ra. Bởi vì cần số lượng lớn sinh mệnh lực, cho nên không thể tiến hành chém giết ở Tiên Giới vì rất dễ gặp phải phản kháng của hai vực còn lại. Cho nên phải tìm kiếm nhân giới để tiến hành càng quét sinh linh.

Do vượt giới chỉ có thể mang theo ma vật cấp bậc Ma Tướng (tương đương Nguyên Anh) trở xuống cho nên không thể mang theo nhiều người. Riêng nữ hộ pháp kia thì lại có chút khác biệt, nàng là người giám hộ của Hắc Vực Chi Chủ cho nên được hai đại cự đầu thi triển pháp lực xé rách hư không để cho nàng và Tam Trưởng lão đến nhân giới. Tu vi chỉ bị phong ấn đến mức chỉ còn là Độ Kiếp Kỳ. Do Tam trưởng lão phải cung cấp năng lượng duy trì khe nứt không gian kia cho nên người hoạt động thật sự chỉ có mình vị nữ hộ pháp này.

Những lời Tử Liên nói với ngó sen kia Không cũng đều nghe thấy. Nó nhìn lấy ngó sen thầm nghĩ “Cái ngó sen này mà làm gỏi hoặc đem xào thịt thì ngon phải biết”. Nghĩ đến đó nước miếng cũng muốn trào ra khỏi miệng. Ánh mắt sáng như sao nhìn lấy ngó sen nói:

-Nếu ngươi đã không thể trở về bản thể để tu hành. Chi bằng hiến thân cho ta làm gỏi ngó sen đi.

Ngó sen vô cùng tức giận hét lên:

-Ngươi … ngươi … ngươi! Cái tên thừa nước đục thả câu này. Ta mới không thèm hiến thân cho ngươi.

Không cười lên vui vẻ nói:

-Ngươi nghĩ mình có sự lựa chọn hay sao. Sớm muộn cũng bị ma vật làm thịt, chi bằng để ta ăn nâng cao tu vi không tốt sao?

Tử Liên lúc này cười khổ nói:

-Chủ nhân đừng có chọc nàng nữa. Tuy rằng không thể trở về bản thể nhưng ta thấy nàng vẫn có thể tự tu luyện tiếp được.

Không không cam tâm nói:

-Nếu như không cho ăn hết thì để cho ta một nửa cũng được. Nhìn ngươi thật sự rất ngon.

Ngó sen rụt xuống bùn đất chỉ nhô ra hai con mắt nói:

-Ta không cho. Ngươi mà làm bậy ta lôi tên quái vật ở trên đó xuống để hắn tiêu diệt ngươi.

Không vô cùng bỉ ổi nói:

-Ngươi có ngon kéo hắn xuống cho ta. Ta chết hay không thì không biết mà ngươi thì chết chắc rồi.

Ngó sen suy nghĩ một lúc thấy lời nó nói rất có lí nên có chút do dự nói:

-Ta cho ngươi một phần ba cơ thể và mười hạt sen. Ngươi thấy thế nào?

Không nhìn nó, nó nhìn không, hai bên nhìn chằm chằm nhau một lúc Không nói:

-Một phần ba cơ thể và một trăm viên hạt sen.

-Con mẹ nó. Ngươi đi ăn cướp đi. Một trăm năm lão nương mới sinh ra được một trăm viên hạt sen. Ngươi há mồm một cái đòi một trăm viên. Sao ngươi không đi chết đi.

-Hết Chương-

Bình Luận (0)
Comment