Tiên Đế Trẻ Trâu

Chương 60 - Cạm Bẫy

Lữ đoàn Đặc công 429 được giao nhiệm vụ giám sát toàn bộ hoạt động của nhà họ Đào. Sau khi đáp trực thăng xuống một căn cứ quân sự ở gần đó, tất cả mọi người đều mang lên mặt nạ, tai nghe sau đó đi đến địa điểm tập kết của mình chờ hiệu lệnh.

Bộ đội và dân phòng ở đây bắt đầu được điều động để di tản người dân ra xa khỏi cuộc chiến lần này.

Đúng mười giờ, Đại Tướng Lê Hoàng Kha, Tổng tư lệnh chiến dịch Thanh Tẩy lần này ra lệnh:

-Chiến dịch Thanh Tẩy bắt đầu.

Tất cả các cánh quân của Quốc Tử Giám cùng với bộ đội đặc công từ từ tiến vào khu biệt phủ nhà họ Đào. Tổng cộng có ba biệt phủ khổng lồ nằm trong một khu đất vô cùng rộng lớn, phía trước là một khu vườn cay cảnh nhân tạo, phía sau là một khu vườn trái cây không nhìn thấy điểm cuối.

Lợi dụng khu vườn trái cây này, Quốc Tử Giám dễ dàng tiếp cận biệt phủ và giải quyết những tên lính canh của họ mà không gây ra bất kỳ động tĩnh nào.

Ở khu cảng tư nhân, đội viên của đội Kim Tinh gồm tám người trực tiếp xông vào từ cửa chính gặp người thì trực tiếp bắt giữ. Nhóm của Không thì trốn ở bên dưới nước tiếp cận từ một hướng khác. Đội đặc công thì được giao nhiệm vụ bao vây không để cho cá lọt lưới.

Sau vài phút, thuận lợi bắt giữ hơn mười người, bọn này đều tu “ngải” nhưng lại có tu vi rất yếu ớt chỉ từ Đại Sư đến Tông Sư hậu kỳ.

Đội của Không cũng bắt giữ được chục tên là nhân viên thuỷ thủ ở đây, tu vi cũng cực kém. Sau đó, giáo viên giám sát của đội Kim Tinh là cô giáo Huyền truyền lệnh tới:

-Mọi người lập tức rút lui.

Nguyễn Trọng Nhân còn chưa kịp hỏi lý do thì bốn người có tu vi trên Kim Đan Kỳ đã mang theo bốn người khác lao thẳng lên bầu trời. Thế nhưng toàn bộ bầu trời biến thành một màu đen u tối, toàn bộ khu vực cảng Thiên Môn bị một trận pháp khổng lồ bao phủ. Tám người kia không thể nào thoát ra được. Cô Huyền dùng pháp bảo của mình là một ấn bằng ngọc màu xanh lục ném ra, sau đó ấn từ từ to lên nện vào kết giới.

Một âm thanh trầm đục vang lên, ấn ngọc bị văng trở lại lòng bàn tay cô. Mà lúc này vô số quỷ hồn gào thét từ bên dưới lòng đất chui ra.

Lúc bấy giờ những nơi khác cũng gặp phải tình cảnh tương tự. Thê thảm nhất là Thăng Long Vệ toàn bộ bị phục kích gần như toàn diệt.

Phía trên bầu trời biện phủ nhà họ Đào, Đại Tướng Lê Hoàng Kha đang đánh nhau với hai ông lão khác. Tốc độ của cả ba người cực nhanh, người ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy được từng đạo bóng mờ.

Bốn vị giáo viên giám sát khác có tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ cũng đang chiến đấu với sáu người khác.

Còn những thành viên khác của lớp Siêu Cấp thì đang bị bao vây ở bên trong khu biệt phủ. Có hàng hơn hai trăm người đang bao vây hơn sáu mươi người bọ họ ở bên trong. Khung cảnh chiến đấu ác liệt vô cùng.

Về phía cảng Thiên Môn, lúc này trên bầu trời có hai bóng người xuất hiện. Mỗi người đều ngồi trên bảo vật của mình lơ lửng giữa không trung. Một người phụ nữ trung niên người nước ngoài sử dụng tiếng Anh nói:

-Thật không ngờ đám nhóc con Quốc Tử Giám này thật sự ra tay rồi.

Đáp lại lời của cô ta là một thanh niên trắng trẻo, ánh mắt sắc bén tà mị.

-Cám ơn cô Mun giúp đỡ nhà con. Bây giờ cô bắt cô gái dẫn đội kia lại cho con với nha.

-Cái thằng nhóc cậu. Cứ thấy gái đẹp là không nhịn nổi, có ngày sẽ gây hoạ lớn cho ông nội cậu cho mà xem.

Nghe cô Mun nói, hắn ta không những không sợ mà còn đắc ý nói:

-Bây giờ trên nước Việt Nam làm gì còn có ai đánh lại ông nội của con, hơn nữa cao thủ trong nhà nhiều như vậy co dù Quốc Tử Giám toàn bộ tập kết cũng không thành vấn đề.

-Con đừng quên lão quái vật trong Quốc Tử Giám. Nhớ năm đó toàn bộ cao thủ của TC còn bị ông ta đánh cho chạy trở về nước đấy.

-Nhưng mà năm đó ông ta cũng bị thương nặng, hơn hai mươi năm ông ta cũng chưa từng xuất hiện. Có khi đã xuống lổ rồi cũng nên.

Trong lúc hai người đang trờ chuyện trên không trung, phía dưới mọi người đã tập trung lại cùng một chỗ. Để phòng bị lại đám lệ quỷ đang không ngừng tấn công.

Lệ Quỷ không mạnh nhưng mà chúng dường như bất tận, đánh mãi không bao giờ hết. Cứ đánh chết một đám lại có một đám lớn hơn lao vào tấn công. Mà trên người của bọn chúng còn có độc tố rất mạnh có thể giết chết cả tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.

Cho dù với sức chiến đấu mạnh mẽ của cô Huyền và đội Kim Tinh thì cũng không thể nào phát huy được tác dụng mà còn tiêu hao chân khí rất nhiều.

Cuối cùng mọi người chỉ có thể dựa vào ngọn lửa do Tử Liên tạo ra thành một vòng bảo hộ tất cả mọi người ở bên trong. Ban đầu Không cho Tử Liên ra thiêu chết bọn chúng, nhưng chúng cũng không giảm đi chút nào, Lệ Quỷ ở đây dường như liên miên bất tận.

Cuối cùng chỉ có thể co cụm lại cùng một chỗ để phòng ngự. Ở phía trên, cô Mun sử dụng một cái chuông để điều khiển trận pháp ở bên dưới.

Cũng may ngay từ ban đầu Không đã làm ra Vũ Khúc Giáp cho mọi người, nên không có ai bị thương nặng. Nếu không có Vũ Khúc Giáp chắc đội Quy sẽ thê thảm hơn nhiều vì những thành viên của đội Kim Tinh có tu vi cao hơn mà lại bị thương nặng hơn.

-Mọi người cầm lấy đan dược mà trị thương. Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách phá trận pháp này, bởi vì theo tình huống ở đây cho thấy có lẽ chúng ta đã đi vào bẫy của đám người nhà họ Đào rồi.

Cô Huyền nhận lấy đan dược từ trong tay của Không, cô ngạc nhiên nói:

-Cô cũng nghĩ như vậy. Đây là đan dược gì vậy? Hình như trong học viện không có loại đan dược này.

Viên trị thương đan màu vàng này là do Vy luyện chế, chỉ bán lại cho các bạn trong đội Quy cho nên những người khác không biết được.

-Đây là đan dược độc môn của em. Viên màu vàng là đan dược trị thương, viên màu xanh là giải độc đan tạm thời. Mọi người ở đội Quy đều đã thử qua hiệu quả rất tốt cho nên cô không cần lo.

Nghe được như vậy cô Huyền ăn vào một viên rồi phân phát số còn lại cho những thành viên của đội Kim Tinh. Hiệu quả dược lực rất nhanh làm cho mọi người kinh ngạc. Vết thương nhanh chóng lành lại, độc tố trong cơ thể cũng được kiểm soát lại không phát tán nữa.

-Đan dược này còn tốt hơn đan dược của cửa hàng trong học viện.

-Đúng vậy. Quả thật là thần đan mà. Không biết bạn học này, nếu còn đan dược như thế nào có thể bán cho tôi một ít không?

Không nhìn bộ dáng say mê quên cả tình cảnh hiện tại của mọi người nó không ngần ngại mà dội một ca nước lạnh về phía họ.

-Sống sót rời khỏi đây rồi nói.

Lúc này từ trên không trung truyền đến âm thanh của cô Mun:

-Tất cả mọi người bên dưới nghe đây. Mau bó tay chịu trói nếu không thì đừng có trách ta độc ác.

Mọi người đều trầm mặt không nói lời nào. Chỉ có Nguyễn Trọng Nhân là tức giận mắng:

-Các ngươi là thứ gì? Đợi ta ra khỏi trận pháp sẽ cho bọn ngươi biết tay.

Phía trên lại truyền xuống âm thanh trêu tức:

-Đã lọt vào bẫy của ta mà còn hung hăng như vậy. Xem ra không giáo huấn bọn ngươi một chút thì các ngươi không biết sự lợi hại của ta rồi.

Cô ta rung chuông càng mạnh, vô số Lệ Quỷ theo sự điều khiển của tiếng chuông, bọn chúng bắt đầu lao về cùng một hướng. Hàng ngàn, hàng vạn con Lệ Quỷ hợp thành một con Lệ Quỷ khổng lồ màu đen u ám. Nó há mồm phun ra ngọn lửa màu đen quỷ dị, bên trong có độc tố cực mạnh tấn công về hướng mọi người.

Tử Linh bay ra hướng đó, một tay đưa lên bắn ra một đoá hoa sen màu tím khổng lồ, xung quanh có sấm sét bao phủ.

Ngọn lửa màu đen va chạm vào hoa sen tạo ra tiếng nổ vang trời. Chấn động làm cho khí độc bay ra bốn phía. Để tránh cho mọi người hít phải khí độc, Không lắc mình nhảy lên không trung. Miệng nó há to, sau đó hút tất cả khí độc vào trong bụng mình.

Cảnh tượng này làm cho mọi người hoảng sợ, ngay cả Vy cũng vô cùng lo lắng. Nhưng nàng biết Không có lý do của mình nên hoàn toàn tin tưởng nó. Mãi đến khi nó đáp người xuống, không có một dấu hiệu trúng độc nào thì nàng mới thở ra một hơi.

-Anh có sao không?

-Thể chất anh đặc thù cho nên bách độc bất xâm, em không cần lo.

Do đám Lệ Quỷ đã tập trung lại một chỗ cho nên Tử Linh không cần bảo vệ mọi người nữa mà tiến hành tấn công bọn chúng.

Từ lúc nãy đến giờ Không luôn dùng Long Nhãn để quan sát xung quanh, cuối cùng nó cũng phát hiện ra lý do vì sao đám Lệ Quỷ liên tục xuất hiện như vậy.

Phía dưới nền đất của toà nhà quản lý có chôn một cái cổng năng lượng, mà Lệ Quỷ đang từ cánh cổng đó chui ra bên ngoài.

Nếu phá huỷ nó thì mọi chuyện sẽ dễ dàng xử lý hơn. Nó lập tức nói nhỏ với cô Huyền vài câu, sau đó mới phối hợp với Tử Linh đánh nhau với con Lệ Quỷ khổng lồ kia.

Mặc dù Lệ Quỷ khổng lồ có sức mạnh ngang với tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ, nếu là tu sĩ nguyên anh bình thường thì với lực chiến của mọi người phối hợp lại dễ dàng đánh bại. Nhưng Lệ Quỷ này mang theo kịch độc, chỉ có Không và Tử Linh là không sợ độc này. Cho nên những người khác đứng ngoài chỉ có Không và Tử Linh ứng chiến.

-Hết Chương-

Bình Luận (0)
Comment