Tiên Đế Trẻ Trâu

Chương 47 - Người Mạnh Nhất Việt Nam

Nghe được Không nói, Trần Quốc Hùng càng tức giận hơn. Ông ngày xưa cũng là vì hôn nhân chính trị nên mới cưới mẹ của Vy, nhưng như thế thì sao, ông chẳng phải vẫn yêu thương vợ con mình đến bây giờ hay sao. Một tên vắt mũi chưa sạch mà lại dám dạy đời ông thì làm sao ông nhịn được. Vận dụng nội lực của bản thân bộc phát khí tức Tiên Thiên hùng hậu muốn chèn ép cho người thanh niên trước mắt biết khó mà lui.

Nhưng mà ông đâu có biết được tu vi của Không hiện giờ hơn hẳn ông ta. Ngay cả đứa con gái yếu ớt của ông cũng đã có thể đánh ngang tay với ông rồi.

Khí thế Tiên Thiên vừa ra đám người xung quanh đều bị chèn ép nhưng người trong cuộc thì vẫn đứng sừng sững ở đó như có một con gió nhẹ thổi qua.

Bầu không khí đang ồn ào bỗng nhiên yên tĩnh. Cái cảm giác buồn cười dâng lên trong lòng làm cho Vy không khỏi cười ra tiếng:

-Với cái tu vi Tiên Thiên cùi bắp của mình mà cha cũng dám lấy ra hù doạ tụi con. Chắc ông nội còn chưa nói với cha, người có công lớn nhất tiêu diệt tên quái vật Thiên Cương Quỷ chính là anh Không có phải không?

Lời nói châm chọc làm cho Trần Quốc Hùng tức giận nhưng càng làm cho ông khiếp sợ hơn. Nghe nói trên biển, người có công lớn nhất tiêu diệt tên quái vật kia chính là một thiếu niên có tu vi Hậu Thiên. Một người một kiếm đánh ra hàng vạn tinh vân đánh tan nhục thân của tên quái vật tu vi Địa Tiên ba lần liên tiếp.

Sức chiến đấu như vậy nếu đem so với Mai Văn Khương thì chênh lệch không biết bao nhiêu lần. Nhưng mà sau khi nghĩ kỹ lại thì dù cho tu vi có cao nhưng cũng không thể nào so sánh được với thế lực của ẩn môn được.

-Tu vi Hậu Thiên thì làm sao? Hậu đài ở phía sau của Mai Văn Khương là ẩn môn Cửu Long Hội, con cũng biết Cửu Long Hội mạnh đến mức nào mà. Đừng có ngang bướng nữa.

Đại tá Trần Thế Nam mặc dù cũng hoảng sợ với tu vi của Không nhưng bây giờ nghe Trần Quốc Hùng nói cũng mạnh miệng chen vào.

-Đúng vậy. Cậu Khương là đệ tử thiên tài của Cửu Long hội. Mà Tổng đàn chủ của họ đã một chân bước vào Tiên Nhân chi cảnh. Rất nhanh sẽ trở thành Tiên Nhân chân chính. Một phàm nhân làm sao có thể so sánh được?

“Tiên Nhân chi cảnh tương đương với Địa Tiên của tu tiên giới. Ta bây giờ mặc dù có thể đánh ngang tay với Nguyên Anh Trung Kỳ nhưng mà người kia có lẽ đã tương đương với Nguyên Anh Hậu Kỳ rồi. Quả thật nếu đánh nhau ta sẽ chịu thiệt thòi. Mặc dù vậy vợ mình tuyệt đối không thể nhường ra”. Trong thoáng chốc Không nghĩ đến lợi và hại của vấn đề này.

Nhưng nó cũng biết được hai nơi có thể ẩn náu an toàn đó chính là cái hang động nơi Cơ Hoành Vũ ở và động phủ của Minh Nguyệt. Mặc dù không biết khi nào tên quái vật kia có thể thoát ra và Minh Nguyệt có mưu đồ khác hay không nhưng nó chắc chắn một điều là không ai có thể phát hiện ra được hai chỗ đó.

Lúc này, Vy trong lòng cũng sinh ra sợ hãi. Nàng không sợ mình sảy ra chuyện mà nàng lo Không bị người khác giết chết. Nàng nói nhỏ bên tai của nó:

-Tính sao bây giờ? Em thật không ngờ cha mình lại làm chuyện như vậy?

-An tâm, có anh ở đây sẽ không để người khác bắt em đi đâu.

Lúc này từ bên ngoài có người chạy vào báo cáo:

-Cửu Long môn, đại đệ tử Mai Văn Khương đến.

Sau đó một thiếu niên anh tuấn, phong độ ngời ngời mặc một bộ đồ ves lịch lãm từ bên ngoài tiến vào. Theo sau là một vị trung niên, dáng người thon gầy nhưng cơ bắp chắc chắn, cả người như một con thú hoang sẵn sàng tấn công bất cứ kẻ nào có ý đồ thù địch.

-Mời cậu Khương vào. Mọi người đang chờ cậu ở bên trong đấy.

Trần Thế Nam tự mình ra ngênh đón hắn đi vào. Sau khi tiến vào nhìn thấy Vy thì tên Mai Văn Khương chạy đến đưa tay ra chào hỏi:

-Chào Vy Vy. Anh là chồng chưa cưới của em Mai Văn Khương.

-Anh câm miệng cho tôi.

Vy trừng mắt nhìn hắn, mặc dù nàng thật sự không đám đánh tên này vì sợ liên luỵ đến người nhà và Không nhưng cũng không muốn nghe hắn nói lung tung.

Mai Văn Khương có chút không vui nhưng cũng không thu tay lại mà không nể nan gì chồm tới muốn ôm Vy vô lòng.

Nhưng mà Vy đã nhanh chóng lách người qua một bên sau đó trốn sau lưng của Không. Lúc bấy giờ hắn mới chú ý đến Không đang nắm tay Vy đứng ở đó.

-Ngươi là ai? Vì sao nắm tay vợ của ta?

-Vợ con bà mày. Vy là vợ của tao. Câm cái miệng thúi của mày lại.

Mai Văn Khương sửng sờ ngay tại chỗ. Tất cả mọi người trong phòng khách cũng trợn tròn mắt, không ngờ người thanh niên nhỏ nhắn lại mở miệng mắng người bá đạo như vậy.

Mai Văn Khương vỗ ra một chưởng, khí lãng trùng điệp tạo thành một bàn tay màu vàng bay đến trước mặt Không. Nó tiện tay một chưởng đáp lại hắn, cánh tay như bàn thạch cứng rắn phá huỷ hư ảnh bàn tay. Dư lực không giảm bay đến đập vào ngực Mai Văn Khương.

Lúc này người đàn ông trung niên đi theo tên Mai Văn Khương giữ lại thân hình không để hắn bị té ngã. Nội lực truyền vào ổn định thương thế của hắn.

Người này kề sát bên tai của Mai Văn Khương nói nhỏ:

-Người này đã là Hậu Thiên cảnh. Thật không ngờ trẻ tuổi như thế đã đạt đến cảnh giới này. Thiếu chủ vẫn là không nên trêu chọc người này thì hơn.

Mai Văn Khương nghe như vậy cũng có chút lo lắng, nhưng bản tính kiêu ngạo làm cho hắn không chịu cúi đầu.

-Mày có biết tao là ai không mà dám đánh tao?

-Mày đánh tao mà không cho tao đánh trả à?

Mai Văn Khương có chút chột dạ không biết phản bác như thế nào. Người đàn ông đi theo hắn vội vàng đứng ra nói:

-Tuy cậu có tu vi cao hơn bọn tôi, nhưng mà Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, cậu đừng có quá tự đại.

-Tôi tự cao đó là tôi có bản lĩnh này. Các người không có thì cút đi.

Nhìn thấy hai bên giằng co, nhà họ Trần cũng không có nói xen vào mà ngồi xem hai bên đấu nhau. Họ muốn nhìn xem thử làm sao Không lại tự tin dám đối đầu với Cửu Long Hội như vậy. Chẳng lẽ còn có hậu thuẫn ở phía sau.

Đúng là bây giờ dựa vào lực lượng bản thân quả thực khó lòng đánh lại Cửu Long Hội, nhưng mà sau lưng của Không còn có một người bạn. Chỉ là không biết người bạn này của nó có chịu hỗ trợ nó không mà thôi. Nếu có trợ lực của người này thì chiến với Cửu Long Hội không phải là không thể.

Mai Văn Khương đánh không đánh lại Không, nói lí càng không nói lại hắn mới nhìn về phía nhà họ Trần gây khó dễ:

-Cuộc hôn nhân này là do người nhà các người sắp đặt. Bây giờ các người lại gọi một người khác đến đây là có ý gì?

Trần Viễn Siêu ngồi ở phía xa đứng dậy nói:

-Chuyện này là do các ngươi tính toán, bây giờ các ngươi đi mà giải quyết đi.

Trần Thế Nam và Trần Quốc Hùng bị đưa vào thế khó không biết làm sao. Họ không dám chống lại thế lực nhà Mai Văn Khương, nhưng mà Vy lại muốn theo Không. Hơn nữa bây giờ nếu muốn bắt Không cũng không phải chuyện dễ dàng.

-Các người tự mà đi giải quyết với nhau. Con nói lại lần cuối, con không phải là món hàng của mọi người. Trong đời này người con yêu, người con muốn lấy chỉ có mình anh Không.

Sau đó nàng nhìn về hướng của Không ôn nhu nói:

-Mình về nhà đi anh.

Nghe được lời này, Không không thèm để ý đến mọi người xung quanh nữa. Nó nắm tay Vy hiên ngang rời đi. Sau khi biết được tu vi của nó chẳng có ai dám cản bước của nó nữa cả.

Ra bên ngoài, nó không có đón xe mà trực tiếp đạp phi kiếm chở Vy trở về Phú Mỹ Hưng.

Để đảm bảo an toàn cho nàng nó bày ra Bắc Đẩu Trận ở xung quanh căn biệt thự, chỉ có một mình nó có thể điều khiển trận pháp này. Sau đó nó sử dụng Huyền Thạch làm ra mấy tấm ngọc phù, ngọc phù này có tác dụng là vật dụng để ra vào trận pháp Bắc Đẩu.

Nhìn thấy Không có vẻ lo lắng, Vy liền nghĩ đến vì sao, nàng tiến gần lại ôm lấy cổ nó nói:

-Anh đang lo lắng cho người nhà của mình phải không?

-Em đúng là đi guốc trong bụng anh mà.

Nó cầm lấy tay nàng kéo nàng ngồi xuống trước người mình tư thế ám mụi vô cùng. Nàng không có né tránh mà nhìn thẳng vào mắt nó. Nhẹ nhàng hôn nó một cái rồi nhẹ ngàng nói:

-Anh yên tâm đi. Người trong ẩn môn không tự tiện tấn công người bình thường nếu không sẽ bị Thăng Long Vệ và Quốc Tử Giám truy sát. Cho dù có là Cửu Long Hội cũng không dám làm bừa.

Thăng Long Vệ thì Không có nghe nói qua, còn Quốc Tử Giám thì nó chưa nghe qua bao giờ.

-Quốc Tử Giám vẫn còn tồn tại hả em?

-Anh không biết thôi chứ Quốc Tử Giám hiện tại là Học viện cổ võ duy nhất của chính phủ. Ở trong đó có rất nhiều thiếu niên thiên tài được chọn lọc và giảng dạy hết sức bài bản để phục vụ cho đất nước. Nghe nói Viện Trưởng của Quốc Tử Giám là Tiên Nhân chân chính. Có điều hơn bốn mươi năm nay vị Viện Trưởng này không rời khỏi học viện lần nào.

Không có chút hiếu kỳ với người này, bởi vì muốn tu luyện đến Tiên Nhân cảnh trong thời buổi bây giờ (tương đương với Địa Tiên bên tu tiên) thì quả thật là khủng bố.

-Nói như vậy vị ViệnTrưởng này là người mạnh nhất Việt Nam rồi đúng không em?

Vy có chút do dự vì thông tin nàng biết được đều do ông nội của mình nói, nàng còn chưa có đến Quốc Tử Giám lần nào. Hơn nữa nàng cũng không biết vị Tiên Nhân trong truyền thuyết kia có thật sự tồn tại hay không nữa.

-Em cũng không rõ nữa. Nhưng mà nghe ông nội em nói thì vị Viện Trưởng đó quả thật là người mạnh nhất Việt Nam.

-Hết Chương-

Bình Luận (0)
Comment