Thông Thiên Vũ Hoàng (Dịch)

Chương 22 - Gặp Phải Yêu Thú

Có người hi vọng Trác Vũ không thông qua, cũng có người đang âm thầm lo lắng cho Trác Vũ.

"Chỉ bằng sức mạnh thân thể lại có thể làm tốt như vậy, một chút nội lực cũng không có, nhìn bộ pháp hẳn là từ nhỏ đã tu luyện vũ kỹ rẻ tiền, căn cơ cũng không tệ. Chẳng qua hắn đã bỏ lỡ thời gian tu luyện tốt nhất, tương lai cao nhất cũng chỉ đến Hậu thiên cửu phẩm!" Trong đám người, Long Thiên Kỳ xem thường nói.

Lời này vừa nói ra mọi người lập tức nghị luận sôi nổi, bọn họ cũng biết Trác Vũ không có có nội lực. Nội lực là phải tu luyện từ nhỏ, mà Trác Vũ cũng đã 17-18 tuổi. Chỗ cường đại của võ giả chính là dựa vào nội lực để thi triển vũ kỹ, chuyện này ý nghĩa tương lai Trác Vũ thành tựu sẽ không lớn!

Trác Vũ trở lại được nửa đường, hắn chảy rất nhiều máu, quần áo nửa người trên đều bị máu nhuộm đỏ, mặt trắng bệch. Tuy rằng linh châu đang giúp hắn chữa thương nhưng do vận động mạnh nên vẫn tiếp tục chảy máu, lúc này đồng hồ cát cũng sắp chảy hết.

"Lão tử phải chống đỡ! Bằng không sẽ lãng phí những máu huyết này!" Trác Vũ cắn chặt hàm răng, tăng nhanh tốc độ!

Một bước, hai bước, ba bước... tốc độ Trác Vũ nhanh hơn rất nhiều. Người trong sân cũng nín hơi nhìn, thậm chí có đội ngũ ngưng kiểm tra để quan sát thợ rèn này, nhìn hắn có thể thông qua cửa kiểm tra thứ nhất hay không!

Trác Vũ khí tức không loạn, bộ pháp vẫn vững vàng như cũ, phần bản lĩnh này lần thứ hai khiến quan giám khảo âm thầm bội phục!

Lúc cát sắp chảy hết Trác Vũ dùng đại lực nhảy một cái, trực tiếp phóng qua điểm xuất phát ngã trên mặt đất. Sau đó Trác Vũ chậm rãi bò dậy, một tay chạm vết thương, miệng thở hổn hển đi tới trước mặt quan giám khảo.

Lúc này trong quảng trường cũng bùng nổ tiếng kinh hô, nhưng cũng lập tức yên tĩnh lại...

"Ta có thông qua khảo hạch không?" Trác Vũ thở hổn hển hỏi, chính hắn cũng không có thể xác định.

Mọi người cũng nín hơi nghe kết quả, bọn họ cũng không thể xác định, bởi vì Trác Vũ trở về lúc cát vừa chảy hết.

Quan giám khảo gật đầu, trên mặt nghiêm túc cũng trở nên hòa hoãn, nói: "Thông qua rồi! Đây là phù hiệu để ngươi tham gia cửa thứ hai, đây là Kim Sang dược, ngươi bôi vào đi!"

Đám người lập tức bùng nổ, rối loạn tưng bừng, dồn dập nghị luận! Một thợ rèn bần cùng cũng có thể thông qua kiểm tra, chuyện này đối với bọn họ có đả kích rất lớn!

Cường giả luôn nhận được tôn trọng! Trác Vũ tuy rằng không phải cường giả, nhưng biểu hiện của hắn khiến người ta phải tôn kính!

Trác Vũ tiều tụy lộ ra nụ cười, sau khi nói cám ơn liền tiếp nhận Kim Sang dược bắt đầu bôi lên. Xong việc liền cầm lại kiếm, dưới ánh mắt đố kị của rất nhiều người rời khỏi Tinh Vũ viện!

Lúc này trong quảng trường lại bùng nổ, bàn tán sôi nổi!

"Tiểu tử thợ rèn có thể thông qua kiểm tra, thật quá may mắn đi!"

"Hắn không phải gặp may mắn, mà là có thực lực!"

"Thế thì thế nào? Sức mạnh thân thể vĩnh viễn cũng không thắng nổi nội lực, hắn tu luyện nội lực chậm hơn so với nguòi khác, tương lai sẽ không có thành tựu gì. Ngươi không nghe Đại Xương Thái tử kia nói sao?"

"Đúng nha, chúng ta từ nhỏ đã tu luyện nội lực, tương lai nhất định mạnh hơn hắn."

"Đúng rồi! Đúng rồi! Một thợ rèn làm sao có thể có công pháp để tu luyện? Phải biết mạnh mẽ nhất không phải thân thể, phải dùng nội lực thi triển vũ kỹ đó mới là lợi hại nhất!"

×××××

Trác Vũ không nghe thấy những điều này, hắn bây giờ chỉ cảm thấy đói bụng, phải đi về lấp đầy bụng. Hiện tại hắn không có vận động kịch liệt, linh châu cũng đang chầm chậm chữa trị thương thế cho hắn.

Chuyện của hắn bị người ta thảo luận một chút liền quên lãng, dù sao hắn chỉ là một thợ rèn không địa vị gì, hơn nữa không có nội công tương lai sẽ không thể nào trở thành cường giả, bằng không hiện tại sớm đã có người dựa dẫm hắn.

Cho dù hắn có đi vào Tinh Vũ viện tương lai so với người khác vẫn kém hơn rất nhiều, thân thể có thể tu luyện đến cực hạn được nhưng quan trọng nhất chính là nội ngoại kiêm tu, còn Trác Vũ thì từ nhỏ đã không có công pháp để tu luyện. Trong mắt Hắc Thiết Tượng chỉ cần có một thân thể tốt, mặc kệ cái gì mà độ tuổi để tu luyện nội lực đều không là vấn đề nên hắn mới để Trác Vũ như vậy.

Thân thể giống với lọ chứa, mà thân thể càng rắn chắc thì sẽ chứa được càng nhiều đồ.

Trác Vũ hiện tại cần nghỉ ngơi, cần bổ sung năng lượng, đợi 10 ngày sau tham gia vòng kiểm tra thứ hai. Vòng kiểm tra thứ hai càng thêm tàn khốc, gian nan, rất nhiều người đều cho rằng Trác Vũ chỉ có thể thông qua cửa thứ nhất, cửa thứ hai tuyệt không qua nổi. Bởi vì bản thân hắn có thương tích, hơn nữa nội dung kiểm tra cửa thứ hai với hắn vô cùng bất lợi.

Trác Vũ không biết trước nội dung kiểm tra như người khác để làm tốt chuẩn bị, hắn cho rằng chỉ cần có năng lực thì bất cứ dạng kiểm tra gì cũng không khó hắn được. Nếu như không có năng lực, dù có chuẩn bị kỹ thế nào cũng sẽ không vượt qua được.

Trở lại hàng rèn, Thiết Cái nhìn thấy Trác Vũ quần áo đầy máu nên bị dọa đến không nhẹ.

Nhìn thấy Thiết Cái giật mình, Trác Vũ vội vã cười nói: "Thiết đại thúc, không cần phải lo lắng, ta đi ngang qua một cái chỗ giết lợn, không cẩn thận ngã vào một cái nên mới như vậy."

Thiết Cái không biết Trác Vũ vừa đi tới Tinh Vũ viện tham gia kiểm tra, mà bây giờ thấy Trác Vũ sắc mặt hồng hào, không giống như dáng vẻ bị mất máu nên cũng yên lòng.

Trác Vũ trên đường trở về đã được linh châu chữa tốt thương thế, hắn bây giờ nhìn lại cũng không có gì trở ngại. Hắn chảy không ít máu huyết, nếu như chậm trễ bồi bổ sẽ ảnh hưởng đến thực lực chính mình.

Trác Vũ không có nhiều tiền để mua đồ bổ, những thứ đó người có tiền mới ăn được. Trác Vũ mỗi ngày chỉ có vài lượng bạc căn bản là mua không nổi, cho nên hắn chỉ có thể nghĩ biện pháp khác. Hắn muốn trong 10 ngày tẩm bổ lại cơ thể vì mất máu quá nhiều, linh châu chỉ có thể chữa trị thương thế, cũng không thể bổ máu. Hắn bây giờ đã rất tiều tụy, bởi vì thể trạng hắn to lớn nên không ai nhìn ra.

Ngày thứ hai, sau khi hoàn thành công việc Trác Vũ liền cầm phá kiếm đi ra khỏi thành, hắn muốn vào trong rừng thử thời vận, xem có thể bắt được dã thú hay không.

Khu rừng này hắn rất quen thuộc, hắn đã tới vài lần, cũng ở bên trong sống qua vài ngày, chỉ bất quá chưa bao giờ gặp được dã thú thôi.

"Ha ha, có phát hiện!" Trong rừng dưới một thân cây Trác Vũ nhìn thấy có một đống phân dã thú, hắn tỉ mỉ kiểm tra vết tích trên mặt đất, theo vết tích cẩn thận từng li từng tí đi theo.

Hắn bây giờ chỉ cần không phải gặp phải yêu thú là có thể tay không chống lại, hắn đã là võ giả Hậu thiên tam phẩm. Kém một chút liền có thể bước vào giai đoạn dịch cân trở thành một võ giả có thể sử dụng nội lực, cái kia mới thật sự là võ giả!

Đang đi theo vết chân dã thú lưu lại trên mặt đất, Trác Vũ bỗng nhiên vui vẻ, hắn đã nghe thấy tiếng gào thét trầm thấp!

"Ha ha, rốt cục cũng gặp được dã thú rồi!" Trác Vũ tâm tình vô cùng vui vẻ, bước nhanh hơn. Trước đó thời điểm hắn tới nơi này luôn cảm thấy những dã thú này tại sao lại trốn hắn, bây giờ gặp được một con dã thú làm hắn vô cùng cao hứng.

Hắn không biết Càn khôn châu kia sau khi tiến vào trong cơ thể hắn đã xóa đi khí tức Hắc Giao lưu lại, do đó hiện tại dã thú, yêu thú đều sẽ không trốn hắn nữa.

Tiếng gầm kia càng ngày càng rõ ràng, Trác Vũ đang tới gần nó, mà đầu dã thú kia giống như đang một mực ở tại chỗ đợi Trác Vũ tới!

Trác Vũ đột nhiên cảm giác thấy có chút không đúng, bởi vì thanh âm kia nghe không phải âm thanh dã thú!

"Yêu thú! Lão tử dĩ nhiên gặp phải yêu thú rồi!" Trác Vũ đột nhiên bay lên ý nghĩ này, có chút kích động lại có chút thấp thỏm. Yêu thú là quái vật vô cùng cường đại, hắn vẫn cũng chỉ là nghe nói mà thôi, không có tự mình thấy qua! Hắn lần trước tuy rằng gặp được Hắc Giao nhưng không thấy được nó, cái này cũng là tiếc nuối của hắn, dù sao người trẻ tuổi lòng hiếu kỳ đều rất lớn.

"Yêu thú cũng có linh trí, lẽ nào yêu thú này cố ý đem ta dẫn dụ tới? Ta rốt cuộc có nên qua hay không đây?" Trác Vũ dừng bước, trong lòng tính toán. Nếu quả thật gặp phải yêu thú hắn có thể lập tức Ảnh Hóa thoát đi, thậm chí là dựa vào Ảnh Hóa thần thông đánh giết con yêu thú này!

"Liều mạng!" Trác Vũ quyết định tiếp tục đi về phía trước, đồng thời chậm rãi rút kiếm.

Ngao...

Một tiếng gầm gừ truyền ra, Trác Vũ cảm thấy như một trận gió lạnh kéo đến, lập tức Ảnh Hóa, thân thể như gợn sóng hóa thành hư ảnh.

Bình Luận (0)
Comment