Thông Thiên Vũ Hoàng (Dịch)

Chương 20 - Càn Khôn Châu

Trác Vũ làm việc trong lò rèn, ngày tháng trải qua vẫn tính là tiêu sái. Mỗi ngày đều có thể ăn no ngủ ngon, việc thiên chuy bách luyện xác thịt cần rất nhiều năng lượng để bổ sung.

10 ngày trôi qua, cách lúc bắt đầu kiểm tra còn có thời gian 5 ngày, mà Trác Vũ ngoại trừ rèn luyện thân thể thì chính là cả ngày đập thép. Để hắn phiền muộn chính là bây giờ cường độ thân thể hắn, dựa vào một ít rèn luyện căn bản bình thường không cách nào tăng lê. Trừ phi có thể như thời điểm tại Cao gia, thân thể chịu ngoại lực xung kích mới có thể tiến thêm một bước. Nếu chỉ là một ít rèn luyện phổ thông, căn bản không có tác dụng gì với hắn, chỉ tương đương với làm nóng người mà thôi.

Trác Vũ không còn cách nào, chỉ có thể chờ đợi tiến vào Tinh Vũ viện, xem ở bên trong có phương pháp luyện thể phù hợp với hắn hay không.

Đêm khuya trong hậu viện, Trác Vũ đang nhìn ngôi sao giữa bầu trời, trong tay cầm tiểu bạch châu đã đem Noãn ngọc hấp thu. Hầu như mỗi ngày trước lúc đi ngủ hắn đều sẽ lấy tiểu châu ra xem xét cẩn thận, muốn từ bên trong xem có chút manh mối nào không, dù sao đây cũng là đồ vật có thể đem một khối Noãn ngọc lớn hấp thu.

"Hạt châu này xem ra thật giống đan dược mà Đổng Y Quân cho ta, nếu như lại nhỏ hơn một chút thì càng giống." Trác Vũ nhìn nói thầm.

Nhưng vào lúc này, Trác Vũ suýt chút nữa bị dọa đến la hoảng lên, cái tiểu bạch châu kia đang chầm chậm nhỏ đi!

Trác Vũ miệng dài đến không ngậm được, không thể tin được cái vừa phát sinh là thật sự, tiểu châu màu trắng này xác thực là biến nhỏ theo ý hắn!

"Đồ vật này lẽ nào là một ít linh đan diệu dược?" Trác Vũ trong lòng kinh ngạc, chính hắn đang cân nhắc có muốn đem tiểu châu màu trắng này nuốt vào trong bụng hay không, trong lòng hắn cũng có ý nghĩ mãnh liệt như vậy, chính hắn cũng không biết tại sao.

Trác Vũ nuốt nước miếng, đem hạt châu chậm rãi để vào trong miệng, trong lòng nghĩ: "Đồ vật này hẳn là không có độc, trước ta liếm qua cũng không có chuyện gì phát sinh, nếu như vô dụng nhiều lắm chính là thời điểm đại tiện lại đem nó lôi ra."

"Ùng ục" một tiếng, Trác Vũ vì có thể thuận lợi nuốt vào, vẫn uống một hớp nước, sau đó đang lẳng lặng đợi hiệu quả.

Chỉ chốc lát sau, cả người Trác Vũ chấn động!

"Mẹ kiếp, có hiệu quả rồi!" Trác Vũ một mặt kinh hỉ, hắn cảm thấy trong bụng có một cảm giác lạnh lẽo, dù sao lần trước hắn giằng co lâu như vậy, tổn thất nhiều bạc như vậy, kết quả là chỉ lấy được tiểu bạch châu kỳ quái này. Vẫn không biết hạt châu này có công hiệu gì, hiện tại hắn biết nó là hữu dụng, cũng không oán giận sự tình bị mất Noãn ngọc.

"Không biết sẽ có tác dụng gì? Tiểu bạch châu này còn chưa có đi đến đan điền ta, nếu như đến đan điền có thể cùng linh châu xung đột hay không?" Trác Vũ nghĩ tới vấn đề này, sắc mặt lại ngưng trọng.

Bỗng nhiên Trác Vũ cảm thấy một trận đau đớn trong bụng, hắn ôm bụng lăn lộn trên mặt đất. Hắn nhịn xuống không phát ra âm thanh, hắn lo lắng hạt châu kia sẽ phát sinh dị biến, đến thời điểm đó sẽ có rất nhiều người biết, chuyện này đối với hắn không có gì hay.

Trác Vũ đau đến cắn nát môi, sắc mặt tái xanh, không ngừng lăn lộn trên mặt đất. Kéo dài như vậy trong chốc lát đau đớn trong bụng liền biến mất, nhưng lại chuyển dời lên đầu.

Đầu hắn đau đớn kịch liệt như bị người dùng chuỳ sắt điên cuồng gõ, từng đợt gai đau. Trác Vũ trên mặt đất ôm đầu lăn lộn, ngay thời điểm hắn không chống đỡ nổi muốn ngất đi bỗng nhiên cảm thấy một trận buồn nôn. Sau đó hắn nôn tất cả ra, tiểu bạch châu kia cũng bị hắn phun ra.

Đau đớn cả người cũng toàn bộ biến mất, hắn ngã sấp trên đất thở hổn hển, vừa nãy để hắn cảm thấy so với chết vẫn tốt hơn.

Trác Vũ lau mặt sau đó nhặt tiểu bạch châu lên, vừa định chửi ầm lên thì trong đầu bỗng nhiên chấn động. Một không gian màu trắng xuất hiện ở trong đầu của hắn, bên trong còn có rất nhiều mảnh Noãn ngọc nát!

Cảnh này khiến Trác Vũ nhất thời kinh ngạc cực kỳ, hai mắt trừng tròn xoe!

"Lẽ nào đây chính là này không gian bên trong hạt châu? Vật nhỏ này có thể chứa được nhiều đồ vật như vậy!" Trác Vũ hãi hùng khiếp vía, đồng thời liên tưởng đến những tiểu thuyết quỷ thần, trên đó thường xuất hiện cái gọi là "Túi càn khôn", mà trong hạt châu này lại có cả một không gian, có thể chứa nạp vạn vật!

Trác Vũ cũng không biết tại sao mình có thể nhìn thấy bên trong tiểu bạch châu này, bên trong còn có không gian vô cùng lớn. Hắn chỉ quan tâm là làm sao đem những khối Noãn ngọc nát này lấy ra, chỉ cần lấy ra thì hắn cũng không cần phải bận tâm cái học phí kia.

"Tiểu bạch châu, lấy một mảnh Noãn ngọc ra cho ta đi!" Trác Vũ nhắm mắt lại, ở trong lòng mặc niệm, bởi vì vừa nãy tiểu bạch châu kia chính là như vậy mới nhỏ đi một chút.

Sau khi nhắm mắt mặc niệm mấy lần, Trác Vũ mở mắt ra nhìn xung quanh không có thấy Noãn ngọc, nhất thời nổi giận lên: "Con mẹ nó ngươi, lão tử thiên tân vạn khổ lấy được Noãn ngọc lại bị ngươi ăn, mà ta muốn ăn ngươi ngươi lại không cho, làm cho lão tử vừa nãy như chết đi sống lại. Hiện tại để ngươi nhổ ra một mảnh Noãn ngọc ngươi lại không chịu, có tin hay không lão tử đem ngươi ném vào trong lò luyện thép!"

Lời này vừa nói ra, Trác Vũ liền hối hận hơn nữa lại là lần thứ hai khiếp sợ, tiểu bạch châu kia lại chậm rãi nhập vào trong bàn tay hắn tựa như hòa tan, trong chớp mắt liền biến mất không thấy bóng dáng.

"Ta... Ta ĐCMM nha!" Trác Vũ tức muốn nổ tung ngửa đầu mắng to, sau đó nổi giận đùng đùng trở về phòng ngủ.

Trác Vũ cũng biết tiểu bạch châu kia không có biến mất, khẳng định vẫn ở trong cơ thể hắn. Linh châu trong cơ thể hắn vô cùng quỷ dị, có thể đem một thanh kiếm hút vào, huống chi một tiểu bạch châu như thế. Hắn bây giờ chỉ có thể chờ đợi đến lúc gặp Hắc Thiết Tượng hoặc là Đổng Y Quân lại hỏi cho rõ, nói chung sự tình hạt châu này không phải hắn bây giờ có thể làm rõ.

Trước khi ngủ, hắn lại nghĩ đến tiểu bạch châu, trong đầu bỗng hiện lên một cái tên, Càn khôn châu!

Bởi vì bên trong trong hạt châu này có Càn khôn, vì lẽ đó cứ gọi như vậy.

Sáng sớm ngày thứ hai Trác Vũ đã thức dậy rất sớm rèn luyện thân thể, vì để có thể sản sinh một ít hiệu quả nên hắn tăng cường độ luyện tập lên. Thời điểm hắn rèn luyện, trên bắp chân, trên eo, trên bả vai, trên cổ tay đều cột vài khối chì, sau lưng còn đeo 30 cân thiết bản.

Rèn luyện như vậy, hắn cảm nhận được một ít hiệu quả, sau đó hắn lại tiếp tục điên cuồng rèn luyện.

Chỉ cần làm cho bắp thịt, gân cốt uể oải đến một cái cực hạn, sau đó đi đột phá cái cực hạn này liền có thể thu được kết quả!

Ngăn ngắn 5 ngày rèn luyện, mỗi ngày Trác Vũ đều đột phá cực hạn, làm cho bắp thịt, gân cốt được cường hóa lên, mỗi lần như vậy linh châu có thể nhanh chóng chữa trị thân thể hắn, sau đó lại tiếp tục rèn luyện.

Không có vũ kỹ, không có công pháp, hắn chỉ dùng biện pháp như vậy để rèn luyện. Làm cho gân mạch, xương cốt bên trong thân thể sản sinh nhiều tia năng lượng ấm áp, đây chính là nội gia chân khí!

Tháng 9 đã tới, Trác Vũ như lần trước, mặc y phục bằng vải thô rồi mang theo thanh kiếm gãy, lần thứ hai đi tới Tinh Vũ Thành, lần này là đi tham gia kiểm tra!

Bình Luận (0)
Comment