Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 115

CHƯƠNG 115: TỶ MUỘI LÂM THỊ

Editor: Luna Huang

Trường Lan nhíu mày, ánh mắt tán thưởng nhìn Mạnh Thanh Hoan một mắt, gật đầu: “Không sai. Cam thảo cùng cá trích chính là độc dược, sẽ để tim người đình chỉ mà chết bất ngờ, hơn nữa, tra không ra nguyên nhân cái chết. Người bày cục có tâm tư tinh tế, hơn nữa tinh thông đạo lý thực vật tương khắc, trăm phương ngàn kế muốn hại chết Lưu Cảnh. May mà vương gia trước khi đi để ta chú ý ẩm thực cùng thuốc của Lưu Cảnh.”

Nếu như không có nhắc nhở của Dạ Quân Ly, chén dược này để Lưu Cảnh dùng rồi ngày mai Lưu Cảnh ăn cá trích bổ dưỡng nguyên khí sẽ bị mất mạng không đấu vết!

Nghe Trường Lan nói, Dạ Quân Ly phân minh từ lâu phát hiện có người muốn gây rối cảnh, nàng có chút ngoài ý muốn: “Ngươi lẽ nào biết có người muốn hại Lưu Cảnh?” Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu vẻ mặt kinh ngạc nhìn yêu nghiệt.


“Chỉ là có hoài nghi cho nên mới phải căn dặn Trường Lan thời khắc cẩn thận, để phòng tính toán. Chỉ là không nghĩ tới đối phương tâm tư sâu như thế!” Dạ Quân Ly khinh miệt cười cười, nhãn thần liễm liễm vẻ nguy hiểm.

Mạnh Thanh Hoan không biết Dạ Quân Ly làm sao tính đến, càng không nghĩ ra là ai muốn giết Lưu Cảnh? Nàng chính trầm tư suy nghĩ, đột nhiên nghe Dạ Quân Ly nói rằng: “Trăng đêm này đẹp, rất thích hợp đi tróc quỷ!”

Tróc quỷ? Hai mắt Mạnh Thanh Hoan sáng ngời, trợn to mắt nhìn Dạ Quân Ly.

Dạ Quân Ly cười bí hiểm, hắn hướng phía Trường Lan đưa tay tới: “Vật của ta muốn đâu?”

Khóe môi của Trường Lan chợt kéo, cực không tình nguyện từ trong lòng móc ra mặt nạ tiêm mỏng đưa cho hắn: “Dịch dung thành dung mạo của ta, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ làm lộ.”

Dạ Quân Ly tiếp nhận mặt nạ môi mỏng ngoắc ngoắc: “Chỉ thử một đêm, ai bảo Lưu Cảnh đang dưỡng thương.”

Trường Lan đỡ trán cười khổ, cũng không quên căn dặn bọn họ: “Tất cả cẩn thận, ta chờ tin tức của các ngươi.” Nói hắn bưng chén thuốc xoay người đi ra ngoài.

Trường Lan đi rồi, Mạnh Thanh Hoan mới hỏi nghi hoặc trong đáy lòng mình: “Ngươi nói đi tróc quỷ, Lâm ma ma? Lẽ nào ngươi hoài nghi, người muốn hại Lưu Cảnh là Lâm ma ma?”

Vọng Thư Uyển.com


Dạ Quân Ly mím môi, mạn bất kinh tâm đeo mặt nạ, lập tức nắm tay của Mạnh Thanh Hoan nói rằng: “Ta từng phái người đi thăm dò thân thế Lâm ma ma, phát hiện nàng còn có một tỷ tỷ đồng bào tên gọi Lâm Ngọc Châu, chết vào hai năm trước!”

Mạnh Thanh Hoan nhớ tới hồn phách phụ thân trên người Lâm ma ma, liên tưởng trước Linh Hư nói qua, cơ bản có thể kết luận hồn phách quấn quít lấy Lâm ma ma xác nhận là Lâm Ngọc Châu.

Chỉ là, Lâm Ngọc Châu này cùng Mạnh phu nhân đến tột cùng có ân cừu gì?

“Muội muội của Lâm Ngọc Châu Lâm Ngọc Hoa mười lăm tuổi đã bị bán đến Tôn phủ, làm thiếp thân thị nữ của Tôn Tịnh Dung, đi theo bên người Tôn Tịnh Dung đã có ba mươi năm, người chủ tử này vẫn là chân thành. Coi như là phong sinh thủy khởi tương đối không tệ.” Dạ Quân Ly vừa nói lôi kéo Mạnh Thanh Hoan ra khỏi cửa phòng.

Lâm Ngọc Hoa là khuê danh của Lâm ma ma, mà Tôn Tịnh Dung chính là hôm nay Mạnh phu nhân. Nhà mẹ đẻ của Mạnh phu nhân họ Tôn, phụ thân từng là triều thần tứ phẩm bất quá dưới mắt đã từ quan cáo lão hồi hương, không có phụ thân làm chỗ dựa vững chắc, Tôn Tịnh Dung chỉ có thể dựa vào bản thân tự cố gắng, ngồi vững vàng vị trí nữ chủ nhân của Mạnh phủ.

“Nhưng Lâm Ngọc Châu sẽ không tốt số như muội muội nàng.” Dạ Quân Ly mím môi, nương ánh trăng sáng tỏ nhìn Mạnh Thanh Hoan một mắt.


Thấy Mạnh Thanh Hoan nghiêm túc nghe hắn nói, hắn hài lòng cười, ngừng cước bộ tiếp tục nói: “Lâm Ngọc Châu bị bán đến Ngọc gia làm nha hoàn thô sử, sau lại không biết thế nào ly khai Ngọc gia, vẫn luôn là dựa vào tiếp tế của muội muội mà sống. Tình cảm giữa hai người có người nói rất thân hậu!”

Tay nhỏ bé của Mạnh Thanh Hoan vuốt cằm, nhất phó trầm tư đem tin tức Dạ Quân Ly nói cho nàng biết một lần sửa lại, ý đồ tìm ra một điểm liên hệ.

Dạ Quân Ly đột nhiên gõ đầu của nàng một cái, cười nhẹ nói: “Không cần nghĩ, có cái gì nghi hoặc gặp qua tỷ muội Lâm thị mới nói đi!”

Nói hơi lộ ra bá đạo lôi kéo cổ tay của nàng, đi ra Tô Hòa uyển.

 

Bình Luận (0)
Comment