Thiếu Gia Bá Đạo! Anh Cần Gì?

Chương 2

Mặc dù đã biết hết tất cả nhưng cô vẫn chẳng thể làm gì khác được,bởi khi cô không đồng ý bọn họ cũng sẽ không màng tới đâu.

Đành phải chọn lấy người nhà giàu một chút biết đâu được sẽ có nơi mà dựa dẫm,như vậy cũng rất tốt rồi.

Ngày kết hôn cũng gần gần đến sát bên,cô một chút cũng không nhận thấy không khí vui vẻ,hạnh phúc của một gia đình sắp nhìn thấy con gái bước lên xe hoa,càng không nhìn thấy cảm giác vui sướng hồi hộp chút nào.

Đến cuối cùng cô mới biết,đó là do người chồng tương lai của cô vốn không thích náo nhiệt,ông ta cứ như vậy một lần cô cũng chưa được nhìn thấy mặt,cô đơn giản chỉ là nhận giấy kết hôn từ trợ lí của ông ta rồi kí tên,sau đó liền dọn quần áo đến dinh thự của ông ta ở,hoàn toàn không có một cái lễ cưới nào được diễn ra,phải chăng là ông ta sợ những lời đàm tiếu của người ngoài?Cô cũng chỉ dám thắc mắc riêng mình mà chẳng dám hỏi đến ai.

Rốt cuộc nhanh như vậy cô đã trở thành bà chủ của Tiêu gia,vợ hợp pháp của người chồng chưa thấy mặt mà chỉ có vỏn vẹn một cái tên...

Tiêu Đình Hạo.

3 ngày trôi qua,cô dâu mới về nhà chồng như cô vẫn sống như một cô gái độc thân đang trong thời gian chờ việc làm vậy,cứ sáng thức dậy đã có người làm chuẩn bị tất cả,quần áo cứ như thế mà mỗi ngày luôn được kiểm tra,nếu cũ liền được mua thế vào đó một cái khác,xa hoa vô cùng.

Nhưng đến tối hôm nay đã có chuyện khác,bởi thứ 7 và chủ nhật tất cả các người làm và quản gia đều phải về nhà thăm gia đình hoặc đi đến dinh thự chính của Tiêu gia báo cáo mọi chuyện trong dinh thự này,đến thứ 2 bọn họ mới quay lại.

Cô vốn rất chán,cứ đi đi lại lại,một bóng người cũng không có đúng là chán quá đi. *Bínggggg....

boooooooong....

*-tiếng chuông cửa vang lên làm cô vui mừng vô cùng,lỡ như có một người làm nào đó rảnh rỗi không muốn về nhà quay lại thì sao.

Mắt cô sáng rực lên,như vậy là có bạn rồi,cô lập tức phóng mình ra phía cổng lớn,đúng là bất tiện mà,dinh thự này vốn đã rất lớn rồi vậy mà sân cũng lớn không kém,vừa trang trí xa hoa kiểu cách lại còn rộng lớn thế này,cô mất thật là nhiều thời gian mới ra đến cửa được,cô nhẹ nhàng nhìn qua khe cửa thì nhìn thấy có một chiếc xe hơi lớn rất đắt tiền đang đậu trước dinh thự,bên ngoài có một vị đàn ông trung niên,gương mặt nghiêm nghị nói: "Cô có thể để chúng tôi vào không?" "Các người là ai?" "Người đang ngồi trong xe là chủ nhân của nơi này!" "Là...

là...

chủ sao?"-cô bắt đầu lắp bắp,không phải chứ,là chồng cô sao?Ông ta về đây là để cùng cô nói chuyện à,hay là làm vài chuyện khác nữa?Tuy rằng biết ý nghĩ đó quá đen tối nhưng Mặc Hinh cô vốn đã chuẩn bị trước tinh thần cho chuyện này,chỉ là nó đến nhanh quá.

Cô mở cửa rồi có ý muốn đi bộ vào thì người đàn ông lúc nãy lên tiếng: "Ông chủ kêu cô lên xe ngồi ạ!" "Hả?Lên...

lên xe sao?" "Vâng!" "À!Được!"-cô vẫn cố gắng giả vờ bình tĩnh mà bước lên xe.

Bên trong xe có một người đàn ông trung niên đang mỉm cười cùng cô và một nam nhân trẻ tuổi có khí chất vô cùng vương giả.

Không phải chứ,người đàn ông trung niên này là chồng cô,còn nam nhân kia là ai?Chắc sẽ không phải là con riêng của chồng cô chứ?
Bình Luận (0)
Comment