Thiên Tài Bảo Bảo, Mẫu Thân Thần Y

Chương 46

“Phốc!” Lam Tử Duyệt nhịn không được cười lên. “A a! Lam Dịch Dịch, từ lúc nào con lại hiểu chuyện như vậy, hôm nay bộ dạng con nói chuyện giống như diễn thuyết ấy, hả?”

Lam Thành Thành cũng âm thầm cười một cái, xem ra, hơn một năm qua, đệ đệ này của bé hiểu chuyện hơn rất nhiều.

“Hì hì! Mẫu thân, thế sự nhìn thấu tất cả học vấn, nhân tình hiểu rõ tất cả văn chương, mẫu thân, hài nhi đói rồi, mẹ phải nhớ làm đùi gà Dịch Nhi thích ăn nha!” Lam Dịch Dịch cười vỗ vỗ cái bụng, bộ dáng vô cùng khả ái.

“A a! Đúng là cái đồ háo ăn, mẫu thân đã sớm chuẩn bị hoàn hảo rồi, tốt lắm, nếu các con không có chuyện gì thì ở trong xe ngựa đợi đọc một ít sách hoặc là tu luyện đi, mẹ đi làm cơm tối. Vào tháng mai nở có rất nhiều rau củ dại, mẹ đi vào trong núi hái một ít.” Lam Tử Duyệt đứng dậy, có thể nhìn thấy hai nhi tử cao hứng ăn đồ nàng làm, trong lòng nàng đặc biệt hạnh phúc.

“Mẫu thân, Thành Nhi sẽ giúp mẹ nhóm lửa! Mẫu thân chỉ cần tập trung chuẩn bị cơm gạo và thức ăn, hài nhi sẽ đi nhặt củi nhóm lửa.” Lam Thành Thành không đành lòng nhìn mẫu thân vì hai huynh đệ các bé mà bận rộn, nếu bé có thể làm gì giúp mẫu thân thì bé nhất định sẽ làm.

“Thành Nhi, những thứ này mẫu có thể tự mình làm, con và đệ đệ đi chơi đi!” Lam Tử Duyệt hôn lên trán Lam Thành Thành một cái, Thành Nhi quá mức hiểu chuyện là chuyện tốt, nhưng nàng hy vọng bé có thể có một tuổi thơ hạnh phúc thuộc về bản thân ở cái nơi cổ đại lạc hậu này, mặc dù có Không Gian Giới Chỉ tồn tại, nhưng đối với chuyện nấu cơm, hay là một món ăn nào đó phức tạp mà nói, thiếu mất củi, gạo này nàng nấu thật đúng là ăn không được chín lắm, ở dã ngoại, phải lấy nguyên liệu tại chỗ mới được.

“Mẫu thân, không chịu sao? Dịch Nhi và ca ca muốn cùng nhau làm việc, mẫu thân không phải luôn nói làm nhiều thì được hưởng nhiều, sống đến già thì học được đến già sao? Trước kia đều là ca ca giúp mẫu thân làm, bây giờ Dịch Nhi cũng muốn bắt chước làm, ngũ thúc nói, nam nhân cái gì cũng biết làm thì sau này mới có thể lấy được nương tử tốt, ngũ thúc còn nói, nữ nhân xinh đẹp đều thích nam nhân thập toàn thập mỹ, vậy thì Dịch Nhi phải làm nam nhân thập toàn thập mỹ, cưới một nữ nhân vừa xin đẹp vừa nhu thuận về làm con dâu của mẫu thân.” Lam Dịch Dịch nghiêng nghiêng đầu, nghiêm túc nói, hai con mắt cười híp lại thành một đường, vô cùng khả ái.

“Ách!” Lam Tử Duyệt có chút hóa đá, cái tên dính như keo kia đã dạy con trai nàng cái gì vậy hả? Người mới lớn được có một chút thì đã nghĩ đến chuyện làm sao để cưới được lão bà rồi, đáng chết cái đồ bám như keo kia, dạy hư nhi tử của nàng.

“Lam Dịch Dịch, xem tiền đồ của đệ kìa, học những thứ này chỉ vì cưới vợ, cũng chưa từng nghĩ tới mẫu thân cả ngày vì chúng ta vất vả sao?” Lam Thành Thành chỉ hận rèn sắt không thành thép nhìn mình em trai.

“A a! Được rồi, Thành Nhi, mang Dịch Nhi đi nhóm lửa đi! Mẫu thân đi hái rau củ dại, rất nhanh sẽ trở về, Dịch Nhi, con thật có tiền đồ nhỉ? Lại có lòng hiếu thuận nữa, mẫu thân sẽ cưới một tức phụ vừa xinh đẹp vừa hiếu thuận cho con, ý tưởng này không tệ đâu, mẫu thân đi đây.” Lam Tử Duyệt vừa nói vừa đi, vừa khoát tay với huynh đệ các bé một cái, đi vào trong núi.

Lam Thành Thành và Lam Dịch Dịch cũng bắt đầu hành động, Lam Thành Thành đem Bạch Tuyết đuổi qua một bên, mới bắt đầu đi nhặt một vài viên đá bằng phẳng, xếp thành bếp nhỏ, mà Lam Dịch Dịch phụ trách nhặt củi, hai bóng người nho nhỏ cần mẫn khiến cho những người đang nấu cơm chung quanh không khỏi cảm thấy hâm mộ và đau lòng.

“Đại ca, huynh nhìn xem, Thành Nhi và Dịch Nhi thật hiểu chuyện quá? Có thể thành thạo dựng bếp đốt lửa, ngay cả đệ cũng làm không được, huynh đệ hai người các bé làm thật ra khuôn ra dạng nha.” Long Thiên Ngâm đau lòng nhìn Lam Thành Thành và Lam Dịch Dịch, hai vị Thiếu chủ Ma Huyễn thành biết làm mấy cái chuyện này, nói ra ai tin đây?
Bình Luận (0)
Comment