Thiên Nộ Biến Thiên (Bản Dịch)

Chương 40 - Câu Giờ

Cửu Lý chân nhân liền nhíu mày một cái rồi hỏi:

"Là thần công gì?"

Lý Văn Cường xoắn xuýt trong chốc lát rồi mới đáp:

"Đó là một loại công pháp có thể để cho người không có linh căn tu luyện, giúp cho hắn có thể một mực tu luyện tới Đại Thừa kỳ!"

Nói xong Lý Văn Cường chật vật bò dậy để nói tiếp:

"Loại thần công này mà ta chỉ nói ra ngoài miệng thì khả năng là sư thúc sẽ rất khó lý giải! Vậy ta sẽ biểu diễn khả năng xem một chút đi! Ta sẽ tu luyện tại hiện trường để cho ngươi quan sát, ngươi chỉ cần xem một chút thì liền biết!"

Lần này, Cửu Lý chân nhân đã triệt để hôn mê rồi.

Trong lòng của hắn cảm thấy có chỗ cổ quái, nhưng sau khi tỉ mỉ nghĩ đi nghĩ lại nghĩ lại cảm thấy hắn đang nắm giữ hết thảy sự tình.

‘Chẳng lẽ còn có sự tình gì mà mình không ngờ trước được đang tồn tại ư?

Không thể nào! Hết thảy mọi sự đều đang nằm gọn trong lòng bàn tay của ta rồi!

Cổ quái thì liền cổ quái đi! Có lẽ hết thảy đều là do Lý Văn Cường này đang sợ hãi a!’

Nghĩ như vậy xong thì Cửu Lý chân nhân cũng liền tiêu tan hết lo lắng, sau đó hắn nhàn nhạt mà nhìn xem Lý Văn Cường nói:

"Vậy ngươi biểu diễn một chút đi!"

Lý Văn Cường vội vàng ngồi xếp bằng dưới đất và nói ra:

"Ta nhìn sư thúc cũng là vì công pháp của ta mà đến, vậy ta liền biểu diễn tỉ mỉ một chút cho sư thúc quan sát a! Đầu tiên ta phải ngồi xếp bằng, sau đó lấy một loại phương thức thường quy để tiến vào trạng thái tu luyện. Rồi ta vận chuyển chân nguyên trong thân thể. . ."

Lúc này thời gian đếm ngược trong đầu Lý Văn Cường chỉ còn lại năm phút đồng hồ.

Lý Văn Cường khẽ động linh cơ, hắn vội vàng nói:

"Sư thúc! Ngươi chính là người xem thứ nhất của ta đó, bởi vì từ trước tới nay chưa từng có ai được nhìn thấy qua dáng vẻ tu luyện của ta đâu!"

"Do đó sư thúc nhất định phải nhìn cho thật cẩn thận a!"

". . ."

Cửu Lý chân nhân đã có chút mờ mịt, bởi vì hắn luôn cảm thấy Lý Văn Cường có chút cổ quái.

Nhưng hắn lại không nói ra được đến cùng Lý Văn Cường cổ quái ở nơi nào.

Theo đạo lý mà nói, chính Cửu Lý chân nhân và Lý Văn Cường cần phải tính là hai kẻ cừu gia mới đúng. Nhưng tại sao Lý Văn Cường lại sợ hãi hắn như thế chứ? Lý Văn Cường chủ động nộp lên công pháp thì không nói, mà Lý Văn Cường này còn muốn chính mình nhìn được rõ ràng hơn. Làm sao có khả năng tên Lý Văn Cường này lại còn có ý tốt muốn để cho mình càng thêm rõ ràng, càng thêm cẩn thận mà nhìn xem công pháp cơ chứ?

Đây là đạo lý gì?!!

Nhưng Cửu Lý chân nhân cũng lười đi suy nghĩ nhiều, bởi vì hắn cho rằng trước thực lực tuyệt đối thì hết thảy đều nắm giữ trong tay hắn.

Cửu Lý chân nhân quát lạnh:

"Ngươi nhanh lên một chút đi! Đừng chơi trò mèo với ta!"

Lý Văn Cường thống khoái gật đầu nói:

“Được!”

Sau khi nói xong, Lý Văn Cường vội vàng tiến vào trạng thái tu luyện.

Hắn vận khí rồi bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí và tiến vào luyện tinh hóa khí.

Cửu Lý chân nhân nhướng mày hỏi:

"Công pháp tu luyện này của ngươi. . . Không phải chính là công pháp tu luyện nhập môn của Tử Vân Phái sao?"

Lý Văn Cường mở mắt ra nói:

"Sư thúc! Ngài không nên gián đoạn ta a! Ngươi hãy để ta ổn định lại tâm thần mà tu luyện, còn ngươi cứ nhìn ta một hồi thì ngươi liền hiểu rõ! Đại chu thiên mà ta đi là không tầm thường so với các ngươi đâu!"

"Ồ?!!"

Cửu Lý chân nhân nhíu mày một cái, hắn ẩn ẩn cảm thấy Lý Văn Cường đang có chút kéo dài thời gian. Nhưng sau khi tỉ mỉ nghĩ lại, dưới thực lực tuyệt đối đã khiến hắn vô cùng tự tin.

Hết thảy đều đang bị hắn nắm giữ trong lòng bàn tay.

Cửu Lý chân nhân quát:

"Đừng có nhiều lời, tranh thủ thời gian đi!"

Lý Văn Cường gật đầu đáp:

"Vâng, sư thúc!"

Lý Văn Cường lại tiến vào trạng thái tu luyện một lần nữa.

Bây giờ đã đi qua hai phút đồng hồ.

Lý Văn Cường không phải kẻ ngốc nên không có chuyện mới vừa vào sân mà hắn liền đưa chân nguyên tới hốc nách.

Hốc nách chính là nơi bí mật trọng yếu nhất của Lý Văn Cường. Chỉ có Cửu Huyền mới được biết, còn người khác thì không được biết. Chí ít trước khi mình không có quá cường đại, thì Lý Văn Cường sẽ không để cho người khác biết được bí mật này.

Lý Văn Cường vẫn lưu lại một tay để phòng ngừa kết quả Cửu Lý chân nhân không có trở thành người qua đường may mắn. Bởi nếu như thế thì Lý Văn Cường sẽ gặp nguy.

Đương nhiên có lẽ Cửu Lý chân nhân sẽ không thể bị lọt ra ngoài tầm ngắm được.

Đoán chừng tên Cửu Lý chân nhân này sẽ bị Thiên Đạo đánh chết để diệt khẩu mới là khả năng lớn hơn...

59

58

57

Đếm ngược đã bắt đầu.

Tích tích tích!

"Cuối cùng chỉ còn lại 50 giây cho túc chủ, mời túc chủ mau chóng tiến vào trạng thái tu luyện. Không được lại kéo dài thời gian."

"Cảnh cáo, cảnh cáo sau cùng."

"Hiện tại túc chủ mau lập tức tiến vào trạng thái tu luyện, túc chủ có thời gian một tuần để đột phá vào Ngưng Khí kỳ. Sau khi đột phá vào Ngưng Khí kỳ túc chủ có thể thu hoạch được một bộ « kiếm thuật ». Nếu như chưa hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ vô tình đánh chết một người qua đường may mắn."

"Mời túc chủ lập tức tiến vào trạng thái tu luyện, mời túc chủ lập tức tiến vào trạng thái tu luyện."

. . .

Trong đầu Lý Văn Cường không ngừng vang lên âm thanh của hệ thống. Đồng thời khóe miệng của Lý Văn Cường cũng dần dần phác hoạ lên một vệt ý cười:

‘Ta liền không tu luyện a!’

Hệ thống này là một gia hỏa phi thường khắc nghiệt. Sau khi nó bố trí nhiệm vụ cho Lý Văn Cường, thì nó cũng không cho Lý Văn Cường được lãng phí thời gian. Thậm chí cả việc ăn cơm và thả phân thì theo hệ thống đó đều là những hành vi lãng phí thời gian.

Đột nhiên Lý Văn Cường mở mắt ra, ánh mắt của hắn sáng rực lên mà nhìn về phía Cửu Lý chân nhân.

Cửu Lý chân nhân mang sắc mặt lạnh lẽo quát:

"Có phải ngươi đang cảm thấy ta rất kiên nhẫn đối với ngươi hay không? Ta bảo ngươi tu luyện mà ngươi không có nghe thấy sao? Ngươi dám dùng công pháp tu luyện của Tử Vân Phái để lừa gạt ta ư?"

Mặt mũi Lý Văn Cường tràn đầy ủy khuất nói:

"Sư thúc, ta khát nước a!"

". . ."

Cửu Lý chân nhân liền đứng lên quát:

"Nếu ngươi đã một lòng muốn chết, vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!"

Lý Văn Cường vội nói:

"Không phải vậy đâu sư thúc, ta thật sự khát nước mà!"

Sau đó Lý Văn Cường khẽ đứng lên nói:

"Sư thúc, trước tiên có thể cho ta uống một bầu nước được không?"

Cửu Lý chân nhân cười nhạo một tiếng rồi nói:

"Lý Văn Cường, ngươi đang kéo dài thời gian với ta đúng không? Ngươi còn non lắm! Nhớ năm đó. . ."

Lời nói của Cửu Lý chân nhân còn chưa ra hết thì bỗng nghe oànhhh một tiếng. Một đạo âm thanh lôi đình khủng bố đang vang vọng khắp toàn bộ Kê Lung Sơn.

Giờ khắc này, toàn bộ Tử Vân phái đều thất kinh!

Trên không Kê Lung Sơn lúc này đang có mây đen cuồn cuộn, uy áp nặng nề từ mây đen áp bách cho tất cả mọi người đều không thở nổi.

Một loại uy áp khủng bố đến nổi khiến cho người ta phải run sợ.

Trong nháy mắt uy áp khủng bố này đã tràn ngập khắp toàn bộ Tử Vân Phái.

Giờ khắc này, tất cả cường giả trong Tử Vân Phái đều bị hù dọa.

"Tình huống này là như thế nào a?!!"

"Tê!!! Lại là Thiên Địa uy áp a!"

"Cái này. . . là làm sao?!!"

"Gần nhất trong khoảng thời gian này cũng có chút không yên ổn a!"

"Sét đánh kìaaa!!!"

"Cái kia. . . chính là thiên lôi a!"

". . ."

Bình Luận (0)
Comment