Thiên Hạ Ma Chủ

Chương 8 - Lần Đầu Ra Ngoài Đã Gặp Nữ Quỷ

Trường Sinh sau mấy ngày thì cũng đã quen dần với cảnh giới mới, kỹ thuật giả chết của tiên tử cũng sắp thành đạo. Cho nên, hôm nay Trường Sinh quyết định đi ra thế giới bên ngoài

Đứng trước cổng ra vào tiểu thế giới, nhìn lại phía sau non xanh nước biếc, vườn hoa, ao cá, căn phòng nhỏ, Trường Sinh xúc động không thôi:

"Vĩnh biệt con mẹ nó tiểu thế giới, ông đi đây, thân ái và không hẹn gặp lại."

Thoắt cái Trường Sinh đã ở thế giới bên ngoài, hai tay cậu dang rộng ra, hít sâu vào một hơi:

"Con mẹ nó, sao vẫn là rừng cây núi non thế này."

Trường Sinh lúc này mặt như xám tro, nhìn bốn phía. Vị trí đứng của cậu lúc này là một hang động nhỏ, xung quanh bốn phía là rừng cây.

Theo như lời nói cửa sư đệ, sư muội, Cửu U giáo kinh doanh sôi nổi nhất ở Diễn Châu quận, đó cũng là địa bàn của giáo phái bọn họ, hai đại ma giáo kia là không được đến gần.

Nhưng mà sống ở tiểu thế giới mười mấy năm, Trương Sinh đối với thế giới bên ngoài quá lạ lẫm. Nếu là bình thường, có lẽ cậu đã phi kiếm bay đi, nhưng dù sau đi là lần đầu chân chính bước ra bên ngoài, Trường Sinh như một nhà thám hiểm, muốn đi chinh phục từng đồi núi, con đường.

"Không ngờ thế giới bên ngoài lớn như thế, mới đi một lát mà trời đã tối". Trường Sinh cảm khái trong lòng.

Thật ra do lần đầu đi lại trong rừng, lại không có cái phương hướng cụ thể, Trương Sinh nguyên một ngày chỉ đi một vòng quanh chỗ cũ. Không biết đánh bậy đánh bạ thế nào, mà thoát ra được vòng tròn đó.

Nhìn trời đã bắt đầu chuyển sang tối, phía trước lại có một cái miếu hoang, Trường Sinh tiến tới đành tạm nghỉ ở đây một đêm.

Trường Sinh bước vào trong liền thấy ngạc nhiên, vậy mà không chỉ có cậu, còn có thêm bốn người cũng đang ở trong này, một tên ăn mặc quần áo đạo sĩ, trên mặt còn có con ve chó, một tên ánh mắt lạnh lùng trên tay còn cầm theo kiếm, còn có hai nữ nhân ăn mặc giống nhau, tựa hồ là cùng một bọn.

Thấy Trường Sinh đi vào, mọi người cũng là không để ý. Dù sao bèo nước gặp nhau, suốt đời chưa hẳn gặp lại.

Cậu tìm một góc trống gần tượng sơn thần, ngồi xuống dựa vào tường.

"Quá mệt mỏi".

Những người ở đây tu vi trừ nữ nhân mang theo khăn che mặt kia là trúc cơ sơ kỳ, còn lại đều là luyện khí đỉnh phong. Trường Sinh có Cửu u che chở, cho nên bọn người không cảm nhận được tu vi của cậu, còn tưởng cậu là phàm nhân.

"Sư tỷ, có cần nhắc tên phàm nhân kia tránh xa nơi này không?". Tên thiếu nữ kia hỏi sư tỷ nha mà.

Mà vị sư tỷ mang theo khăn che mặt nói: "không cần, tránh bứt dây động rừng, chỉ cần chút nữa kéo chiến trường ra xa hắn là được."

Bốn người bọn họ tuy không quen biết nhau, nhưng đều có chung một mục đích. Nghe đồn phụ cận gần đây có một con lệ quỷ, chuyên moi tim ăn thịt thợ săn cùng người lên núi.

Cho nên bọn họ đến đây để trừ yêu, hai người trước thì là được người ta thuê để trừ ma, còn đôi tỷ muội đồng môn đang trên đường du lịch thì cảm nhận được lệ khí cho nên muốn giúp một tay.

Tên đạo sĩ kia bắt đầu nói:

"Thời gian sắp tới rồi các vị, còn lệ quỷ này rất hung hăng càng quấy, dù cho biết có người bắt nó, nó cũng không sợ. Bần đạo đã dùng trận pháp che giấu, che giấu sự hiện diện bốn chúng ta, vốn là sẽ do Dương đại hiệp đây làm mồi nhử, nhưng bây giờ có thiếu niên này đến, đánh tạm ủy khuất cậu ta làm mồi nhử, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn."

Người gọi là Dương đại hiệp trên tay cầm kiếm kia không nói lời nào, chỉ là gật đầu. Hai thiếu nữ kia cũng là như thế, bọn họ đã tính đến chuyện xấu nhất, khi xong chuyện nhất định sẽ đền bù thiếu niên.

Trường Sinh lúc này kế bên nghe mà miệng co giật mấy lần, cái mẹ gì nói trực tiếp ra như thế, các người không thể truyền âm nói với nhau được à, có nghĩ đến cảm nhận của ta không.

Đang lúc Trường Sinh muốn đứng dậy rời đi, thì bên ngoài gió thổi mù mịt, lá cây rụng theo cơn gió bay vào trong miếu.

Trường Sinh lấy tay trái che lên trán muốn nhìn rõ là thế nào, liền có một bóng thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần, bầu ngực đẩy đà, chỉ che đi phân nửa, thân mặc quần áo toàn thân đều là đỏ, đi chân trần bay lại gần Trường Sinh.

Bốn người đang ẩn thân kia lúc này căng cứng, nhưng bọn họ trước mắt đang muốn xem xét tình hình.

Trường Sinh cũng là lần đâu tiên gặp phải trường hợp này, kinh nghiệm là chưa có nha, nên một chỉ giết chết, hay giả heo ăn thịt hổ. Đang lúc suy nghĩ rối bời, nữ quỷ kia đã đến gần Trường Sinh:

"Công tử anh tuấn tiêu sái sao lại muốn đi vội vàng, hãy để nô gia chung vui công tử một đêm."

Khá lắm yêu quái, còn dám nói ra những lời vô liêm sĩ như thế, khuôn mặt của Trường Sinh nếu đặt ở đám đông, thì không khác gì Trương Tam Lý Tứ, ở đâu ra anh tuấn tiêu sái, người nói dối không nên tồn tại nữa, chết được rồi.

Trường Sinh nhìn nữ quỷ một cái, cười nói:

"Thật sao?"

Nhìn nụ cười dâm tiện của Trường Sinh, nữ quỷ thật muốn ói tại chỗ, nhưng mấy ngày gần đây người đi ngang qua núi ít quá, nàng đã đói đến héo khô gầy mòn, muốn hiện lên xương sườn luôn ròi nha.

Trường Sinh cười lạnh nhìn nữ quỷ một cái, tốt, dám chê ông. Không biết từ đâu câu lấy ra một cái chén sứ, sau đó đẩy nữ quỷ ra một cái rồi ném xuống mặt đất, chén sứ vỡ tung, Trường Sinh cười nói:

"Động thủ".

Bốn người kia thấy tình huống bất ngờ, cũng không có bàn trước là sẽ có màn biểu diễn này nơi hơi lung túng. Nhưng thiếu nữ trúc cơ kia có lẽ gặp qua nhiều chuyện đời, liền nhanh như chớp đánh về hướng nữ quỷ.

Nữ quỷ tá hỏa giật mình, không kịp trở tay liền ăn thiếu nữ che mặt một chưởng. Những người khác thấy vậy cũng lao lên.

Nữ quỷ nghiến răng nghiến lợi: "rất tốt, dám chọc bổn cô nương."

Hai bên lao vào đánh nhau như phim hành động, Trường Sinh lấy ra một cái ghế đặt xuống đất ngồi xem, phải nói là sống động vô cùng.

Mặc dù bốn người chiếm thiên thời, nhưng nữ quỷ là trúc cơ trung kỳ, cơ hồ là nữ quỷ chiếm thế thượng phong. Trường Sinh để ý tên đạo sĩ kia đồ vật không ít, thiếu nữ che mặt còn tế ra một thanh hạ phẩm pháp khí, có thể là người của ngũ đại tiên môn.

Lúc này hai bên đánh một hồi đã lưỡng bại câu thương, nữ quỷ tuy lấy một địch bốn, nhưng thời gian dài ăn thịt người, đạo hạnh rất cao.

Nữ quỷ bỗng nhiên nhìn về phía Trường Sinh, cậu cũng vô tình nhìn về nữ quỷ, hai bên cộng minh hiểu ý lẫn nhau.

Nữ quỷ muốn ăn Trường Sinh để hồi phục sau đó mới giết bốn tên này, dù sao ở đây cậu là duy nhất "người phàm", là trái cam dễ bóp nhất.

Trường Sinh thấy thời cơ hiển linh đã tới, vào lúc này thu thập nữ quỷ chính là tốt nhất.

Đám người thấy không ổn, cô gái đeo khăn che mặt kia hét lên:

"Thiếu niên mau chạy đi, nữ quỷ muốn tấn công ngươi."

Trường Sinh lúc này nhìn qua thiếu nữ che mặt.

Đám người thấy Trường Sinh không chạy mà còn nhìn gái, chuyến này nghĩ phải xong rồi.

Nữ quỷ càng là cười lạnh, nhanh như vũ bão bay về phía Trường Sinh.

Trường Sinh nhìn thiếu nữ che mặt cười một cái, sau đó tiện tay dùng tay trái dữ chặt lại cổ nữ quỷ.

Bình Luận (0)
Comment