Thiên Du

Chương 9 - Lạc Hoa Phái - Thùy Hi Thánh Nữ

Cô đứng trước bàn ngọc , tay gõ gõ , âm thanh " cạch , cạch , cạch " vang liên tục trong không trung .

 

- Bách Tộc Đồng Linh Phổ , Vạn Cổ Di Âm Cầm cũng vào tay , chỉ cần một vài thứ nữa thôi là đủ ...

 

Cô điểm nhẹ vào không trung , Vạn Cổ Di Âm Cầm cùng Bách Tộc Đồng Linh Phổ hiện ra trước mặt cô .

 

- Hi Linh đem chúng đặt ở trung tâm của đại điện , ta sẽ phải đi ít lâu , có gì sẽ liên hệ với ngươi sau , giữ nơi này cho kĩ .

 

Hi Linh cung kính gật đầu rồi hóa thành bạch quang nhập vào nền của cung điện . Việc giữ nơi này đối với cô không khó , lúc cô được tạo ra thì tu vi đã định là ở cảnh giới Đạo Đồ chiếu theo vực ngoại tinh thần , là tồn tại đỉnh cấp mà giới diện này không thể chứa nổi .

Cô đi thu xếp một chút rồi lại biến mất vào hư không . Khi cô vừa rời khỏi , cả đảo lại bắt đầu dâng lên tầng tầng sương mù , che đậy toàn bộ hòn đảo , không một thứ gì có thể nhìn thấu , có thể che đậy thiên cơ đại sự .

 

 

--------------------------------

Một thành thị nhỏ , náo nhiệt , tấp nập , mọi người mua qua bán lại , trò chuyện vui cười , đây có thể gọi là một nơi rất bình yên . Thành này tên Dương Ca .

 

Dương ca là một tiểu thành trong Lục Quân Quốc , cách Kiêu Thiên Quốc cô cần đến hơn nửa đại lục , nơi đây linh khí ít ỏi , tu vi đến Trúc Cơ có thể coi là nhân trung long phượng rổi . Đặc biệt là thành Dương Ca gần như chả có một vị tu sĩ thực thụ nào cả , chỉ có một vài tên Khai Linh bậc hai ba cùng một số luyện thể sĩ trung cấp , nếu thú triều có đến thì tòa thành này chỉ có đường đi chầu tổ tiên .

 

Lúc này không trung không chút dao động , một thanh y nữ tử hiện ra , mặt đeo khăn che đi , chỉ còn đôi mắt thanh tú vô cùng , vì huyền phù trên không trung nên binh lính trong thành nhanh chóng náo loạn một phen . Có tiếng vọng ra hỏi

- Xin cho vãn bối hỏi , đại nhân là ai ? Đại nhân đại giá quang lâm Dương Ca thành chúng ta làm gì ?

 

Cô nhẹ giọng đáp lại họ , âm thanh có thêm vào chút linh khí , nhanh chóng vang vọng cả một khu vực .

 

- Ta là ai chưa đến lượt các ngươi biết , ta đến đây là làm một số việc , chắc không cần bẩm báo với các ngươi nhỉ ?

 

Bọn hắn hiểu , giờ có ngăn cản cũng vô lực mà ngăn cô , tiên nhân quá hiếm thấy , nhưng thực lực mạnh mẽ không cần phải nhắc nhiều , hắn cắn răng đáp

 

- Mời đại nhân vào trong , mong ngài đại sự mau thành !

 

Tất cả nhanh chóng cúi xuống rồi cô bay đi mất , bọn họ ổn định tâm thần một phen rồi tiếp tục canh gác . Lúc này họ lo lắng và sợ hãi vô cùng , một vị tiên nhân lại đến ngôi thành nhỏ bé này , bọn hắn mong cô biết giữ đúng quy tắc mà các tu sĩ để đề ra với phàm nhân từ trước mà để họ an toàn .

Sau khi vào thành , cô nhanh chóng đi đến một phủ đệ nhỏ , trong sân chỉ có một nô tỳ đang quét rác , tĩnh mịch vô cùng . Đối với đường phố bên ngoài như hai thái cực .

 

- Này , ờmmm ....... Phó Thùy Hi là ai trong đây ?

 

Cô vừa cầm một mảnh giấy vừa đọc tên cho nữ tỳ đang quét sân nghe . Bỗng nhiên có âm thanh bật lên khiến cô ta ngã nhào ra sân nhìn lên bầu trời .

 

- Tiên ... tiên nhân !!

 

Cô gật đầu rồi đáp xuống , tay nhẹ nâng lên trong không khí , bỗng làn gió nhẹ từ đâu thổi đến , nâng nữ tỳ lên , nhanh chóng làm khô cả người mồ hôi của cô .

 

- Ta không có địch ý , nói đi

- Ai là Phó Thùy Hi ?

 

Nữ tỳ nhẹ gật đầu rồi trả lời cô , bây giờ cô đang rất bối rối và sợ hãi . Tự nhiên có người từ trên trời đáp xuống ngay chỗ mình như thế , có ai mà không kinh hoảng .

 

- Thưa đại nhân , Thùy Hi tiểu thư là đại tiểu thư của Phó Gia chúng ta .

- Vậy bây giờ cô ấy ở đâu ?

 

Tỳ nữ giật mình , cô nhanh chóng chỉ về hướng một căn phòng gần đó rồi đưa cô vào .

 

- Cho tiểu nhân mạn phép hỏi , ngài tìm đại tiểu thư của chúng ta có việc gì ? Giờ cô ấy đang bệnh nặng , không thể tiếp xúc với bất kì ai

 

Cô nhìn tỳ nữ rồi nhanh chóng lướt qua rồi đi vào trong . Căn phòng mộc mạc , bàn ghế ngăn nắp nhưng cũ kĩ , cùng với một cô gái khoảng mười bảy mười tám đang nằm trên giường .

 

- Ngươi là Phó Thùy Hi ?

 

Cô gái giật mình khi có một giọng nói đột nhiên vang lên . Cô quay sang nhìn . Một thanh y nữ tử , độ tuổi ngang cô , mặt che còn mắt nhưng từ đôi mắt của nữ tử này thì cô vạn phần chắc chắn đây là dung nhan tuyệt thế , mắt sáng như ngọc , đẹp như phượng , từ sâu trong đôi mắt đó cô dường như thấy cả tinh hà ngàn vạn tinh thần , đẹp động lòng người .

 

- Cô ... cô là ai ? Trúc Nghiên đâu ?

 

Thân thể gầy yếu vì bệnh của cô lúc này đang cố gắng ngồi dậy , cô gọi nữ tỳ nhưng chả có ai đáp lại .

 

- Ta đã tạo ra cấm chế bao phủ cả căn phòng này rồi , cô có kêu thêm cũng chẳng ai nghe đâu .

- Đồng đạo à ...

 

Cô nhìn thẳng mặt nữ tử kia , miệng thì thầm gì đó , một lúc cô ngưng trọng nhìn nữ tử nói

 

- Ta đã không còn quan hệ với Lạc Hoa Phái , cô hãy về đi

 

Nghe cô nói xong , nữ tử ngẩn người ra . Lạc Hoa Phái ? là cái gì ? Môn phái đệ nhất của Hoàng Thiên à , sao ta không thấy ghi chú ?

 

- Hình như ngươi hơi nhầm , ta đến đây hôm nay không liên quan đến Lạc Hoa Phái gì đó , mà là chữa thương cho ngươi ! Nằm

Cô nhanh chóng bị thiên địa linh khí đè xuống , thân thể không thể gây ra bất kì sự phản kháng nào . Đây là áp chế tuyệt đối .

Ngọc thủ vươn lên , thanh ti như suối nhẹ nhàng bay ra đâm vào người cô . Thanh ti mỏng manh , nhưng linh khí cuồn cuộn , sinh lực tràn trề đổ vào cơ thể cô không dứt , cùng lúc đó , thanh quang hóa kim , châm vào cơ thể cô . Thân thể cô chấn động kịch liêt , hắc khí bỗng trào ra liên miên , nhưng chẳng mấy chốc bị thanh ti làm tán đi hết .

 

Sắc mặt cô trở nên hồng hào , thân thể tràn đầy sức sống , toàn bộ nội lẫn ngoại thương từ bé đến giờ của cô đều đã hoàn toàn biết mất , tựa như thoát thai hoán cốt , cải tử hồi xuân . Cô thử hấp thu thiên địa linh khí , một điều bất ngờ xảy ra . Đan điền , kinh mạch , linh căn toàn bộ bị vỡ nhưng lầm nữa đã được chữa trị , thậm chí được cải thiện lên rất nhiều lần so với trước .

 

- Thế nào , Bách Vũ Triều Thiên Thuật không làm ngươi thất vọng chứ ?

 

Một giọng nói đắc ý vang bên tay cô , cô mới bỗng nhớ người đã chữa cho mình , quay sang vội vàng quỳ xuống cảm tạ .

 

- Đa ta tiền bối đã giúp , ơn này Thùy Hi ta cả đời không quên . Sau này ân công có nhờ cho dù là núi đao biển lửa ta cũng không từ .

 

Nữ tử gật đầu rồi cô đứng lên , nhanh chóng đem linh trà mình cất giữ bấy lâu ra tiếp đãi .

 

- Này , kể cho ta nghe một chút về sự tình của Lạc Hoa Phái cùng thương thế đó của ngươi , theo ta biết thì đáng lẽ ngươi không có thương tổn gì , còn đang chuẩn bị cho Lục Quân Điển gì đó chứ ?

Thủy Hi bỗng bối rối , làm thế nào đối phương biết nhiều chuyện của cô như vậy , rõ ràng là tin tức cô bị thương cùng chuyện của Lạc Hoa Phái đều đã bị phong kín , đồng thời tất cả mọi chuyện diễn ra trong bí mật , chỉ có cô cùng đại trưởng lão cùng thái thượng trưởng lão của Lạc Hoa Phái biết , sao tự dưng lại có thêm một người thứ tư , còn không phải người của Lạc Hoa Phái .

Bình Luận (0)
Comment