Thiên Du

Chương 6 - Chiếu Cố

Hôm nay là ngày cuối cùng cô ở đây , toàn bộ những gì cô để lại cho cậu đều đã được sắp xếp xong xuôi , chỉ cần cậu dốc sức tu luyện thì chuyện mười mấy năm sau kẻ thù kéo đến sẽ lo được chu toàn . Cô ngồi trên bàn thạch , nhìn về Lam hải đang tu luyện mà nói

- Lam Hải , đây sẽ là bài học cuối ta dạy cho con , cố gắng mà nghe cho kỹ , ngươi cùng toàn bộ đệ tử ký danh khác sẽ hơn thua nhau ở điểm này . Đại đạo vô hình, sanh dục thiên địa; đại đạo vô tình, vận hành nhật nguyệt; đại đạo vô danh, trường dưỡng vạn vật; ta chẳng biết gọi là gì, chỉ tạm gọi là đạo. Phàm Đạo ấy ,có thanh có trọc, có động có tĩnh ; thiên thanh địa trọc, thiên động địa tĩnh; nam thanh nữ trọc, nam động nữ tĩnh; giáng gốc giữ ngọn, mà sanh vạn vật. Thanh là nguồn của trọc, động là cơ của tĩnh; người thường hay thanh tĩnh, thì Đạo trời đất đều gồm đủ nơi thân . Vậy Lam Hải , ngươi tu luyện vì điều gì ?

- Vì .... bảo vệ những thứ yếu , không có sức kháng cự với sức mạnh to lớn hơn , kẻ bần cùng , tội nghiệp , nghèo nàn túng thiếu .

- Ồ , lý tưởng tốt , nhưng bảo vệ một lần , không thể bảo vệ cả đời , kẻ yếu cuối cùng trong mắt kẻ mạnh vẫn sẽ yếu , mạnh sẽ lại càng mạnh ,vì chỉ có như thế mới có thể sống sót trong thiên địa , giữa nhân thế nơi mà nhân tâm là biến số lớn nhất . Trước sức mạnh tuyệt đối thì mọi mưu mô chỉ là cát bụi ! Thế nên trở nên cường đại mới là con đường đúng đắn nhất ngươi phải đi , cả thế gian không có luật lệ do kẻ yếu tạo ra , chỉ có kẻ mạnh mới tạo ra luật lệ , vì mạnh là luật . Đó là quy tắc bất di bất dịch trong cả chư thiên vạn giới , không có mạnh nhất , chỉ có mạnh hơn . Huống chi xưa nay , mấy ai chạm được bí mật mà thượng thiên đã che dấu .

- Người không thể ở lại đây sao ?

Lam Hải có hơi buồn , cô là người rất quan tâm cậu chỉ sau mẹ cậu , dù thời gian dành cho nhau không lâu nhưng nó là một khoảng thời gian đẹp

- Hải nhi , tiệc rồi cũng sẽ tàn , có bắt đầu đương nhiên phải có kết thúc . Huống chi duyên sư đồ của chúng ta có thể tiếp tục nếu con thắng đợt thi đấu tuyển chọn , thì có thể trở thành đệ tử chính thức của ta . Cầm lấy !

Cô vung tay , thanh quang uyển chuyển uốn lượn tỏng không trung , kết thành một lệnh bài , lệnh bài bằng gỗ , trên đó có bảy lỗ nhỏ gắn bảy viên ngọc trắng .

- Đây là Võ Tiên Lệnh , mỗi một viên ngọc sáng lên là lúc đại hội thi đấu càng gần , khi chúng đã sáng đủ thì sẽ tự dịch chuyển ngươi đến nơi cần đến . Lệnh bài này có thể bảo vệ ngươi ba lần , khi ba lần được sử dụng hết thì ký ức về công pháp , tuyệt kỹ và ta sẽ bị xóa , tu vi đại giảm , khó có thể tu luyện lại lần nữa . Đồng nghĩa với việc mất tư cách làm đệ tử của ta .

- Đồ nhi sẽ cố gắng ! Chắc chắn sẽ không phụ sự kì vọng của ngài .

Cô gật tỏ vẻ hài lòng , đáp

- Ta đã giải phong ấn cho ngươi , kẻ thù sẽ mau chóng đến đây , bọn chúng muốn diệt Lam gia cho tới cành cây ngọn cỏ cuối cùng vì lo lắng những thế hệ như ngươi còn sót lại , một thiên tài , thiên kiêu có thể sẽ tìm đến . Họ sao mà không lo . Dốc sức mà tu hành , tới ngày đó , Thiên Phượng dù mạnh nhưng trí tuệ còn thấp sợ không thể giải quyết toàn bộ cho ngươi , bên dốc sức mà tu luyện đi , ít nhất ngươi có thể đuổi chúng đi , kéo dài thời gian . Không lâu đâu, kết giới sẽ bị phá , tu sĩ sẽ kéo đến đây , nơi đây là Trọng Địa , ta muốn ngươi chiếm giữ đảo này , để nó liên kết với ngươi , chỗ tốt đếm tới kiếp sau cũng không hết . Tuyệt đối đến thời điểm kết giới biến mất , không được lộ lai lịch của Thiên Phượng !! Nếu có lúc đó thì chỉ có là thượng thiên mới cứu ngươi . Nếu nó muốn thì cái linh vũ đó cho nó hấp thu càng sớm càng tốt .

Cô cầm thước gõ gõ lên tay , rồi xoay người tiêu thất trong hư không . Lam Hải lập tức quỳ xuống , Thiên Phượng đậu lại cúi đầu . Tia thanh quang nhè nhẹ rơi xuống trên đầu thiên phượng , nó biến thành một con linh điểu bình thường , không nổi bật gì cả .

- Cung tiễn sư phụ !

Sau đó cậu cùng thiên phượng trở về nhà . Mặt trời ban trưa , nắng chiếu trên từng kẽ lá , cậu nhìn lên đại nhật sáng chói , cậu bỗng nhớ lời sư phụ mà nhíu mắt

" Đừng nhìn thẳng vào mặt trời như thế , hỏng mắt " .

-----------------

Trên không trung một tòa tiểu đảo , có 2 tòa sơn phong , một cao một thấp , trên đảo không người , linh mạch yếu ớt , cây cối um tùm , yêu thú ít ỏi . Hư không bỗng hiện ra một cô gái , mỹ dung tuyệt thế , khí chất thoát phàm , tựa như cửu thiên huyền nữ , eo phải vắt sáo trúc cùng chung đồng , thân mang thanh y , huyền pù trên không trung tựa như thần nữ . Khuôn mặt bình tĩnh không gợn sóng bỗng thở dài .

- Trời ạ , ra vẻ thần bí với mấy đứa nhóc thiên kiêu sắp được tuyển chọn này thật mệt mỏi . Thân là Chủ của 1 trong tam nguyên lại phải thay thuộc hạ đi tìm thí sinh khảo thí , ta thấy mà ta tức aaaaaa . Đáng ghét nếu không phải bọn Cực Ám đang ngấp nghé thì còn lâu ta mới làm công việc này .

Cùng lúc này cô bỗng cảm nhận được giao động không gian, tuy cực nhỏ nhưng vẫn phát hiện được . Một bà lão thần khí sung mãn , tuy lưng bị khom xuống nhưng vẫn rất vui vẻ . Bà ta bỗng nhìn về cô cười nói

- Nguyên chủ , ta tìm ngươi thật mệt ! Nào về thôi !

Mặt cô tái mét , sợ hãi , giọng run run như lâm phải ác mộng

- Thái Thượng Trưởng Lão , bà... bà ở đây làm gì ?

Giọng cô hoảng hốt , bà lão trả lời một cách tự nhiên và nhướng đôi mắt của bà về phía cô .

- Đưa ngài về ! Về thôi , cả Nguyên giới đang đợi ngài đấy .

- Thật xin lỗi , Trưởng lão , giới này bao việc

Cô nhanh chóng xoay người biến mất , còn lại bà lão lắc đầu ngao ngán

- Đã là chúa tể của một trong tam nguyên , thậm chí sức mạnh viễn siêu cả 2 nguyên chủ còn lại vậy mà , tính tình trẻ con như vậy , thiên chân vô tà , để 2 nguyên chủ kia phải mê đến lên bờ xuống ruộng vẫn không buông , ngươi còn không về có khi bọn chúng phát động chiến tranh cũng nên . Không hiểu cô nhóc đó lên cảnh giới kiểu gì ? Thôi đi , dù sao sức mạnh ngài hơn ta quá nhiều , đuổi không kịp , ta phải báo với Linh Võng

Bà lão xoay người biến mất , tiêu thất trong hư không . Sau một lúc lâu , cô kaij hiện ra

- Hahahaha ta thật thông minh , chỉ có một chút đã lừa được bà ấy , thôi ta đi chơi tiếp .

Lúc này cô đáp xuống đỉnh núi , đi đến một hang động , thần niệm phóng ra , cả Hoàng Thiên bỗng rắc một tiếng , cả bầu trời bị nứt ra . Cô nhanh chóng thu thần niệm lại . Bà lão lại hiện ra

- Ngài lại làm như vậy nữa rồi ! Ta đã dặn không biết bao nhiêu lần , đừng phóng thần niệm ở một thế giới yếu nhớt như này , chỉ một chút nữa là nó đã bị chấn đến vỡ vụn rồi đấy . Thật là !

Cô làm vẻ mặt hối lỗi với đôi mắt mèo con nhằm làm ba ấy bớt giận , nhưng bà ấy thở dài rồi quay mặt về phía vết nứt khổng lồ trên bầu trời , vô số liệt diễm bỗng xuất hiện từ trên cao , tựa như dung nham chảy xuống thế gian , lúc này bà ấy đưa tay , hoàng kim văn triện từ không trung bỗng giện ra , hàng loạt hoàng kim văn triện kết lại thành dòng , dùng thần niệm của bà làm kim , hoàng kim văn triện làm chỉ , bà muốn vá trời ! Lúc này chiếc kim như tinh cương sắc bén , sợi chỉ như làm từ thần thiết cứng chắc vô cùng , cả hai phối hợp nhuần nhuyễn cuối cùng trời được vá lại , toàn bộ cảnh quan biến mất .

Một đoàn kim quang từ trời cao giáng xuống , âm thanh vang vọng nói , tuy lớn nhưng vô tình .

- Công đức vá thiên , vĩ ngạn vô song , công đức trợ thế , vô tiền khoán hậu .

Bà lão cười nhếch mép , bà biết đáng lẽ chả có công đức cái gì ở đây cả . Chỉ là thiên đạo thấy bà ta tai to mặt lớn nên lúc cô gái kia xé trời mới không ban xuống nghiệp lực khổng lồ . Thậm chí bây giờ còn ban xuống hàng đống công đức , chủ yếu là tranh thủ với đại năng một chút , có ích về sau . Bà đưa tay lên , công đức chi lực vào tay , tụ thành một viên đan sáng chói , bà đưa nó cho cô . Rồi nhìn lên thượng thiên mà đưa ngón tay giữa .

- Chiếu cố cô ấy một chút , nếu không thì đoạn thiên là còn quá nhẹ .

Sau dó bà biến mất trong không trung , lần này bà đã đi thật rồi . Khí trời ở đảo nhỏ lúc này bỗng đẹp hơn , trời quang mây tạnh , cây cỏ bỗng tươi tốt diệu kì , linh mạch bỗng tăng lên cực nhiều , chất lượng hơn xa cực phẩm linh mạch , thậm chí đảo rộng ra không ích . Phía trên còn xuất hiện một động phủ , đại môn to lớn , trên đó viết

" Chí Tôn Phủ " , toàn bộ đều được dát vàng , linh thú trên núi cũng xuất hiện , toàn là loài cực hiếm , cực hiền hòa , cực dễ thương .

- Các ngươi không cần làm vậy , cái Chí Tôn Phủ hãy sửa thành Thanh Điện , biến ngọn núi thành cung điện vừa đủ , có hoa viên , có chuồng thú , có hồ nước , đầy đủ tiện nghi là được .

Lần nữa đảo nhỏ lại bị biến đổi , từ nhỏ thành lớn , bên trong xuất hiện một tòa cung điện bằng Thanh Tâm Ngọc Bích , trước điện ghi Thanh Điện , phía sau là Hoa Viên , Phía trái là cho thú , bên phải là hồ nước , trước cung là một con đường dài dát vàng để đi vào . còn lại xung quanh là sâm lâm , đồi núi , thậm chí tòa cung điện được xếp vào nơi có khí vận tốt nhất , âm dương cân đối , ngũ hành hài hòa , linh khí tinh thuần , sung túc . Hồ nước được làm từ linh tuyền đã điều chỉnh thích hợp để có thể trồng sen , thả cá . Chuồng thú được bày bố tiện nghi nhất có thể , gọn gàng sạch sẽ . Còn dược viên thì được đưa xuống loại thần nhưỡng tốt nhất để làm đất trồng . Khắp đảo đi té đập đầu xuống cũng có thể gặp được kì trân dị bảo . Mỗi một dòng suối đều là linh tuyền nỗi cáis

mỗi một công năng khác nhau . Thậm chí sơn phong xung quanh đi tùy tiện cũng gặp thần thiết tinh cương , dị bảo trùng điệp . Đến cả tòa sâm lâm mỗi một đại thụ đều có linh tính , tất cả reo mừng chủ nhân của chúng .

- Tốt lắm , ta rất vừa ý , đây là quà .

Cô phất nhẹ tay , một giọt linh dịch uyển chuyển đi ra , bay vào thượng thiên . Đó là Thánh thiên toàn linh dịch , có thể nâng cấp vị diện , cải tạo toàn bộ linh khí đất trời , uẩn nhưỡng vạn vật , thậm chí cả thiên đạo cũng nhặt được không ít chỗ tốt .

Bình Luận (0)
Comment