Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 28 - Gia Nhập Võ Quán (2)

“Ui ui ui, nóng, nóng, nóng”. Lý Lập Ba dùng hai tay lật qua lật lại, chờ cho nguội bớt rồi cắn một miếng, chỉ cảm thấy trong miệng tràn đầy mùi thơm.

Lương Cừ từng ăn bánh quế hoa nhưng chưa từng ăn bánh bao quế hoa, sau khi cắn một miếng, cũng không ngon như trong tưởng tượng, chênh lệch quá lớn so với sản phẩm được sản xuất bằng công nghệ hiện đại ở kiếp trước.

Trấn Bình Dương này phồn hoa vượt xa tưởng tượng của hắn, người đi đường đông đúc, quả thật có thể so sánh với Biện Kinh vào ngày Thanh Minh, xem ra sức sản xuất ở thế giới này còn phát đạt hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, không biết thủ đô của Đại Thuận sẽ có dáng vẻ như thế nào nhỉ?

Lương Cừ suy tư, dưới sự dẫn dắt của Lý Lập Ba, bất tri bất giác đã đến Võ quán Dương thị mà hắn hằng mong ước.

Nơi này cũng không có rường cột chạm trổ gì nhưng diện tích rất lớn, nằm ở rìa thị trấn Bình Dương, phía sau là rừng linh sam, có một hậu viện dùng tường đá ngăn cách, thường xuyên có thể nhìn thấy người ra người vào, có lẽ nơi đó chính là chỗ ngủ nghỉ của những người nộp 10 lượng bạc.

Trước cửa Võ quán có một cái bàn dài, một thanh niên đang ngồi ở đó, thấy có người đi tới liền đứng dậy ngăn cản, ôm quyền nói:

“Tại hạ là Hướng Trường Tùng, trông hai vị rất lạ mặt, không biết tới đây có việc gì? Muốn đăng ký học võ hay muốn tới thăm bạn vậy?”

Lý Lập Ba lớn tuổi hơn, hắn cũng đứng ra, ra dáng mà ôm quyền hành lễ:

“Xin chào, hai chúng ta tới đăng ký học võ”

“Hai vị đã biết về chi phí đăng ký chưa?”

“Biết một chút, 7 lượng là đủ rồi đúng không?”

“Không sai, 7 lượng bạc không bao ăn ở, 10 lượng bạc bao ăn ở, 20 lượng bạc bao ăn ở cùng nước thuốc, 50 lượng bạc bao ăn ở cùng nước thuốc và thuốc tắm, đồng thời mỗi học kỳ chỉ có 3 tháng, đương nhiên, việc dạy học đều như nhau, còn việc học được nhiều ít bao nhiêu thì phải dựa vào bản thân mỗi người”

“Sau 3 tháng, nếu vẫn không thể đột phá cửa ải Da trong bốn cửa ải Da, Thịt, Cốt, Huyết, mà muốn tiếp tục ở lại thì nhất định phải nộp học phí lần nữa”

Lương Cừ nghe mà líu cả lưỡi, 50 lượng bạc mới có thuốc tắm cao cấp, vậy chẳng phải là bắt được mười con cá chim sừng trâu mới đủ sao, người bình thường cả đời này cũng không tích cóp đủ.

Còn về phần học kỳ thì cũng không có gì lạ, nếu như không có thiên phú, vậy cũng không thể ăn vạ mãi ở đây không đi được.

Hơn nữa, Võ quán Dương thị này cũng được trang bị đầy đủ, ở cửa có người tiếp đón chuyên nghiệp, thái độ cũng hiền hòa, hoàn toàn không vì trên người hai người có mùi cá tanh mà có biểu hiện khác thường.

Không giống như trong tiểu thuyết miêu tả, trang bức vả mặt đâu rồi?

Lý Lập Ba liên tục gật đầu:

“Biết rồi, biết rồi, chúng ta chỉ báo danh 7 lượng bạc thôi”

Sắc mặt Hướng Trường Tùng không hề có chút khinh thường nào, chỉ vào chiếc bàn mình đang ngồi rồi nói:

“Nếu đã như vậy, mời ngồi xuống đăng ký, cho ta biết rõ tên họ, tuổi tác cùng quê quán, sau đó liền nộp học phí”

Hai người đi tới ngồi trước mặt hắn, đăng ký thông tin, Hướng Trường Tùng viết xong liền đọc lại một lần cho hai người.

Văn tự của thế giới này cũng là chữ tượng hình, hơn nữa lại ngoài ý muốn không sai biệt lắm so với kiếp trước, khi vừa xuyên tới, Lường Cừ thật ra cũng cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng lâu dần cũng thành quen, hơn nữa cũng không để lộ ra mình biết chữ, chỉ làm bộ giống như Lý Lập Ba, gật đầu khẳng định.

Sau khi xác nhận không có sai lầm gì, Hướng Trường Tùng dẫn theo hai người bọn họ tiến vào Võ Quán, đi dọc theo hành lang, đến chỗ nộp học phí, đưa lên trang giấy có viết thông tin của hai người.

Cân bạc xong thấy không có sai sót gì, Hướng Trường Tùng liền nhận lấy hai tấm bảng gỗ, đưa cho Lương Cừ và Lý Lập Ba.

Toàn bộ quá trình bái sư vô cùng quen thuộc, ở phương diện này có lẽ Võ quán đã tiếp đón qua khá nhiều Học đồ rồi.

Sau khi nhận lấy tấm bảng gỗ của mình, Lương Cừ liền đánh giá qua, phát hiện nó được làm rất đơn giản, chỉ là khắc tên của mình cùng với thời gian nhập học, chờ đến khi ba tháng qua đi, tấm bảng gỗ này sẽ vứt đi.

Võ quán Dương thị cũng không có quá nhiều người, là học đồ hay không vẫn chủ yếu là dựa vào việc nhớ rõ khuôn mặt, cũng chẳng phải đề phòng giả danh.

“Chúc mừng hai vị, từ hôm nay trở đi, hai vị chính là đệ tử của Võ quán Dương thị, hai người có thể gọi ta là Hướng sư huynh”

“Hướng sư huynh x2”

Hướng Trường Tùng cười nói:

“Để ta dẫn các ngươi đi xung quanh một vòng, làm quen với hoàn cảnh nơi đây, lại đơn giản giới thiệu một ít tri thức Võ đạo cho các ngươi, để các ngươi có hiểu biết hơn về con đường Võ đạo của mình”

“Đa tạ Hướng sư huynh”

Lương Cừ lên tinh thần, thời khắc mình mong chờ nhất rốt cục sắp tới, xuyên tới nơi này gần tháng rồi, chẳng phải chỉ chờ mong mỗi cái này thôi sao?

Bình Luận (0)
Comment