Thanh Long Phủ

Chương 7 - "Lùa Gà" Cũng Là Một Kỹ Năng.

Thiên Đức còn nhớ. Ở kiếp trước của hắn, có rất nhiều thanh thiếu niên tầm 17_18 tuổi, hay tụ tập lại thuê xe thuê tiền để chụp ảnh quay clip tung lên mạng nói đạo lý, dạy làm người, dạy kiếm tiền tỷ...vv.

Lúc đó hắn nhìn mà chỉ biết lắc đầu than thở cho một thế hệ ham ăn biếng làm. Vậy mà không ngờ bây giờ, khi đã trọng sinh qua một thế giới khác. Hắn lại sử dụng chiêu " Lùa gà" để tuyển thành viên cho Thanh Long Phủ của hắn.

Biết làm sao được. Mang tiếng là tổ chức hùng mạnh bậc nhất 3000 giới vậy mà đến đời hắn thì chỉ có một mình. Hắn cũng không định mở công ty TNHH một thành viên. Thôi thì nhắm mắt nhắm mũi tuyển đại.

Lại nói đến Vũ. Lúc này hắn đang hoang mang nghe Thiên Đức nói cái gì mà Thiên đế rồi Tổ chức mạnh nhất vũ trụ, công pháp đỉnh cấp, tài nguyên tu luyện dồi dào. Vân vân và mây mây.

" Ta nói Vũ đệ này. Chỉ cần gia nhập Thanh Long Phủ là cuộc đời ngươi sẽ sang trang mới liền. Nãy giờ ta kể ngươi cũng biết rồi. Sư phụ truyền chức vị Phủ Quân cho ta nhưng người bắt ta tự đi tìm thành viên. Ngươi nên cảm thấy may mắn vì ta nhìn trúng ngươi, ngươi mà không nắm bắt cơ hội. Đợi sau này ta cường đại lên thì lúc đó ngươi hối hận cũng muộn đó."

Sau gần một canh giờ kể về tương lai tươi sáng. Thiên Đức chốt hạ một câu như thế rồi nhìn Vũ với ánh mắt chờ mong.

" Cha mẹ ta đã chết rồi, ta cũng chẳng còn nơi nào để đi. Thanh Long phủ của ngươi hùng mạnh thế nào thì ta không biết. Nhưng có lẽ đi cùng ngươi cũng là một lựa chọn tốt."

Suy nghĩ một lúc. Nhớ lại cảnh Thiên Đức móc ra một đống Phù để giết người, sự nhạy bén và bản lĩnh của Thiên Đức khi đối đầu với âm mưu của bọn người Võ Bá Thiện. Vũ quyết định.

" Tốt. Tốt. Tốt! Chúc mừng ngươi gia nhập Thanh Long phủ. Từ nay ngươi sẽ là Đường chủ Thanh Long đường. Đường đầu tiên của Thanh Long phủ. Ta sẽ không thắc mắc quá khứ của ngươi, ta chỉ cần hiện tại và tương lai ngươi trung thành và ra sức cống hiến cho tổ chức. Ta cam đoan ngươi sẽ tự hào vì quyết định hôm nay." Thiên Đức vui mừng liên tục nói ba chữ tốt, không hỏi han gì thêm mà hào phóng phong chức luôn.

Sau đó hắn lấy ra một ngọc giản viết nội quy tổ chức mà hắn tìm được trong nhẫn trữ vật khi còn trong quán trọ cho Vũ.

" Đây là nội quy tổ chức. Ngươi đọc kỹ và ghi nhớ mà thực hiện. Nhớ kỹ. Tuy rằng ta sợ máu và ghét bạo lực, nhưng khi ngươi đã quyết định làm người của Thanh Long Phủ thì phải chấp hành quy tắc của Thanh Long Phủ."

Thiên Đức tuy vui mừng nhưng cũng không quên đe doạ thành viên mới.

Vũ nhận lấy ngọc giản áp lên trán. Trong đó viết.

" Nội quy Thanh Long Phủ.

_ Tuyệt đối trung thành với tổ chức.

_ Chấp hành mệnh lệnh cấp trên trừ trường hợp mệnh lệnh sai lệch tiêu chuẩn đạo đức và bị Giám Viện phản đối tuyệt đối.

_ Khi thực hiện nhiệm vụ. Mọi tài sản thu được phải quy về tổ chức

_ Giữ bí mật tuyệt đối những nội dung như công pháp, tài liệu...vv. của Phủ.

_ Thành viên cấp Đường chủ, Môn chủ khi gặp nhau phải dùng mặt nạ tượng trưng thân phận.

_ Thành Viên cấp Đường chủ, Môn chủ và một số thành viên quan trọng phải để lại mệnh bài sinh tử.

_ Thực hiện Thiên thệ ước pháp tam chương:

1 . Không phản bội tổ chức

2 . Không lợi dụng quyền hạn, sức mạnh,tài nguyên,danh tiếng của tổ chức để làm việc ác.

3 . Không nội đấu giữa các Đường_ Môn.

Cơ cấu tổ chức Thanh Long Phủ.

_ Phủ quân, đứng đầu Phủ và có quyền hạn tuyệt đối.

_ Trực thuộc dưới quyền Phủ Quân là 4 Đường 3 Môn 1 Viện lần lượt là Thanh Long Đường, Bạch Hổ Đường, Huyền Vũ Đường, Chu Tước Đường, Đan Môn, Đường Môn, Ẩn Môn, Giám Viện.

Trong đó. Người đứng đầu các Đường gọi là Đường chủ.

Các Đường đều có một nhiệm vụ chung là chiến đấu theo mệnh lệnh của Phủ Quân.

Ngoài ra mỗi Đường đều có thêm một nhiệm vụ riêng.

_ Thanh Long Đường là sức mạnh chính của Long Phủ, gần giống như Thân vệ của Phủ Quân.

_ Bạch Hổ Đường sử lý hình phạt.

_ Huyền Vũ Đường có nhiệm vụ bảo vệ căn cứ tổ chức.

_ Chu Tước Đường điều phối và quản lý tài sản chung.

Người đứng đầu các môn gọi là Môn chủ. Các Môn chuyên thực hiện nhiệm vụ phụ trợ( Đan môn chuyên luyện đan chế thuốc, Đường môn chế tạo vũ khí, xây dựng công trình, Ẩn Môn làm nhiệm vụ tình báo và nội gián.)

1 Viện không có người đứng đầu mà gồm một nhóm người gọi là Giám sư có nhiệm vụ tuyển mộ đệ tử và đào tạo, hướng dẫn đệ tử mới sau đó cung cấp cho các Đường, Môn.

Ngoài ra Giám Viện còn chức năng lập kế hoạch tác chiến và kiểm soát Phủ Quân cũng như các Đường Chủ và Môn chủ nếu có những quyết định sai lầm gây ảnh hưởng không tốt và có trách nhiệm truyền đạt mệnh lệnh, đảm bảo thông tin liên lạc của tổ chức.

Tất cả Đường chủ ,Môn chủ và Giám Sư chỉ nhận lệnh trực tiếp từ Phủ Quân.

Quyền lợi: Được Long Phủ cung cấp tài nguyên tu luyện, công pháp, đan dược, chỉ điểm tu luyện và một số quyền lợi khác.

Hình phạt: chia làm 3 cấp

Cấp 1: cắt giảm tài nguyên có thời hạn.

Cấp 2 : Phế tu vi và trục xuất( có biện pháp đảm bảo sau khi trục xuất không để lộ thông tin tổ chức).

Cấp 3: Hình thần câu diệt.

Khi khen thưởng và sử phạt đều phải thông qua Giám Viện và Phủ Quân."

Đọc xong ngọc giản, Vũ có chút bất ngờ với nội dung trong đó. Hắn chưa từng nghe về Thanh Long Phủ nhưng theo những gì viết trong tờ giấy. Hắn có thể tưởng tượng mức độ sâm nghiêm cũng như thực lực của Thanh Long Phủ.

Khiến Vũ có chút ngoài ý muốn là tuy rằng theo tưởng tượng thì Thanh Long Phủ rất mạnh. Nhưng khi nhìn qua Thiên Đức thì hắn hơi nghi ngờ tính thực tế của cái Phủ mà ai cũng chẳng biết này.

" Ta có chút thắc mắc. Những gì ngươi kể thì rất tuyệt. Nhưng nếu tuyệt như thế thì tại sao bây giờ ngươi không có tu vi và bây giờ mới tuyển người, ngươi định tay không bắt giặc à. Ngoài ra còn cái Giám Viện gì đó, hình như quyền lực hơi nhiều."

Nghĩ đi nghĩ lại Vũ quyết định nói ra suy nghĩ của mình. Dù sao thì cũng không thể đi theo một thằng điên được.

" Ta cũng hiểu thắc mắc của ngươi. Tuy rằng mọi thứ tiến triển hơi nhanh và ta vẽ ra một bức tranh tương lai quá đẹp. Nhưng ngươi có thể yên tâm là ta có cơ sở và thực lực để thực hiện. Còn về Thanh Long phủ thì mỗi đời Phủ Quân đều phải tự xây dựng thế lực của riêng mình. Những thành viên của Phủ Quân có 2 trường hợp. Một là chuyển sang Giám Viện, hai là chuyển sang chế độ Ẩn mình để trải đường cho Phủ Quân mới. Tạm thời ở Long Ẩn đại lục này không có thành viên cũ của Phủ Quân đời trước ở đây. Ta có thể nói cho ngươi biết là Thanh Long Phủ chân chính không nằm ở đây mà là ở Thượng giới cơ. Từ từ ngươi sẽ hiểu, bây giờ nói chuyện thượng giới thì có chút sớm quá".

"Còn Giám Viện là trường hợp đặc biệt. Giám Viện sinh ra nhằm đảm bảo Phủ Quân và thành viên tổ chức không thực hiện những quyết sách sai lầm. Ngoài ra, thành viên Giám Viện cũng phải kiểm soát lẫn nhau nên sẽ không xảy ra trường hợp lợi dụng chức vụ để giải quyết ân oán cá nhân nên ngươi có thể yên tâm. Về thực lực của ta. Haha. Ta tu luyện công pháp riêng biệt của Long Phủ, ngươi làm sao đánh giá được. Mà thôi! Ngươi đã nghi ngờ thì ta cho ngươi thấy."

Thiên Đức không nhanh không chậm trả lời từng thắc mắc của Vũ. Tuy rằng Phủ Quân đời trước chết rồi nhưng Thiên Đức đã nhận truyền thừa của hắn thì gọi hắn một tiếng sư phụ có lẽ cũng không sao. Còn về thành viên Long Phủ đời trước nếu còn cũng chắc chắn sẽ không có ở Long Ẩn đại lục rồi.

Nói xong, Thiên Đức dựng Đả Long Côn đứng một bên mỉm cười bảo Vũ nhấc thử.

Chỉ thấy Vũ phùng mang trợn má, gân xanh nổi đầy đầu vẫn không làm nhúc nhích được cây gậy đem thui này.

Vũ có chút không phục nhìn Thiên Đức đang khoanh tay cười mỉm, hít sâu một hơi. Hắn quyết định kích hoạt Võ Hồn.

" Nganggggg!!" Một tiếng long ngâm vang vọng đất trời. Sau lưng Vũ xuất hiện hư ảnh một con rồng màu xanh đang nhe nanh múa vuốt làm Thiên Đức giật nảy hết cả mình.

Hư ảnh Rồng cuộn quanh eo và hai tay của Vũ, lúc này nhìn Vũ hệt như một chiến thần đứng sừng sững giữa thiên địa.

Hắn chậm rãi nắm lấy Đả Long Côn rồi vận sức.

" Lên".

Mảnh đất nơi Vũ đứng sụt hết xuống bởi vì không chịu nổi sức mạnh lúc này Vũ bộc phát.

Nhưng. Đả Long Côn vẫn đứng im không xê dịch dù chỉ 1 li.

" Haha. Thế nào? Ngươi cảm thấy nếu ta gõ một côn lên đầu ngươi thì ngươi còn sống được không!" Thiên Đức haha cười rồi tiến tới, dùng 1 tay nhẹ nhàng cầm lấy Đả Long Côn quay vù vù để thị uy.

Vũ trợn trắng mắt nhìn Thiên Đức như nhìn quái vật. Phải biết rằng hắn có tu vi đấu nhân tầng 7, có lực nhấc đỉnh cả ngàn cân mà không làm nhúc nhích được cây gậy.

Hắn có cảm giác lúc nãy hắn không phải đang cố nhấc một cây gậy mà là nhấc cả một hành tinh.

Vậy mà bây giờ nhìn Thiên Đức nhẹ nhàng múa gậy như múa quạt. Hắn nghĩ đến câu nói của Thiên Đức mà toát hết cả mồ hôi.

" Lỡ mà ăn một gậy này vào đầu thì chắc mình sẽ chuyển kiếp luôn quá."

" A. Ngươi... Ngươi.". Đột nhiên Thiên Đức hét toáng lên.

" Chẳng phải Long Ẩn đại lục từ thời Hồng bàng đến giờ không còn xuất hiện Võ Hồn hình rồng nữa sao. Lúc nãy... Lúc nãy võ hồn của ngươi là rồng." Thiên Đức lắp bắp nói.

" Ta là song sinh Võ hồn. Trừ cha mẹ ta thì ngươi là người duy nhất biết Thanh Long võ hồn của ta. Ta nghe cha ta nói tổ tiên của mình là một trong những người con của Long Quân Đấu đế. Đến đời ta thì huyết mạch phản tổ nên mới thức tỉnh được Thanh Long. Bình thường ta dùng Võ hồn Chấn Thiên Chùy, cha ta nói khi chưa đủ cường đại thì tuyệt đối không được để lộ Võ Hồn thanh long. Nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.". Vũ hơi ngập ngừng đáp.

" Vậy tại sao ngươi lại để lộ trước mặt ta. Ngươi không sợ nguy hiểm sao?". Thiên Đức nghi ngờ.

" Ta tin tưởng ngươi. Vả lại ta cũng đã đồng ý gia nhập Thanh Long phủ. Lúc nãy ngươi đã biết bọn người Võ Bá Thiện tìm cách hại mình, sau khi ngươi gặp ta ngươi không thắc mắc thân phận của ta mà vẫn chọn tin tưởng ta, giúp ta trả được thù cho cha mẹ. Đời này ta sẽ dùng để báo đáp ngươi. " Vũ nhìn thẳng vào mắt Thiên Đức chân thành nói.

" Haha! Tốt. Ta thích tính cách phóng khoáng như thế. Không hỏi quá khứ, không hỏi tương lai. Tập trung sống cho hiện tại. Võ hồn của ngươi là Thanh Long. Ngươi gia nhập Thanh Long phủ, làm Đường chủ Thanh Long Đường. Quá thích hợp. Haha."

Thiên Đức vỗ vai Vũ hào sảng nói.

" Đúng vậy. Không hỏi quá khứ, không hỏi tương lai. Chỉ cần hôm nay còn sống là còn ý nghĩa." Vũ cũng cười đáp.

Bản thân Thiên Đức có một thói quen từ kiếp trước chính là không bao giờ quan tâm đến quá khứ của người khác trừ khi họ tự kể. Đối với người mà hắn chọn tin tưởng thì hắn một là không hỏi xuất thân, 2 không hỏi điều kiện( kiếp trước là của cải, tài sản. Kiếp này cộng thêm thực lực, tu vi) 3 không hỏi dung mạo.

Nói tóm lại, chỉ cần không kiếm chuyện với hắn thì ai cũng là bạn.

Sau khi Vũ thực hiện Thiên thệ ước pháp tam chương. Thanh Long Phủ đời thứ 2 chính thức ra đời.

Thiên Đức đưa cho Vũ một mặt nạ Thanh Long, một lệnh bài mặt trước khắc chữ Thanh Long Đường. Ẩn phía dưới Thanh Long Đường là một con Thanh Long đang cuộn mình thành hình chữ thập. Mặt sau lệnh bài có hình một Đại Môn trông hết sức uy nghiêm.

" Ngươi nhỏ máu vào lệnh bài và tập trung nghĩ về tên của mình đi" Thiên Đức hướng dẫn.

Vũ cắn ngón tay nhỏ máu vào hình Đại Môn ở mặt sau lệnh bài và nhắm mắt minh tưởng. Chỉ thấy bên trên Đại môn hiện lên một chữ Vũ.

" Ngươi hãy giữ kỹ tấm lệnh bài này. Nó đại biểu cho thân phận và đồng thời là cầu nối với mệnh bài ở chỗ ta. Còn mặt nạ ngươi thích thì đeo không thích khỏi đeo, ta không quan trọng việc đó. Nhưng hãy nhớ là mặt nạ đó có tác dụng không nhỏ đâu, ngươi từ từ nghiên cứu đi."

" Đợi trời gần sáng, ta sẽ giúp ngươi bắt con Hắc Hổ Báo hay Hắc Báo Điện gì đó. Sau đó ngươi sẽ nhận nhiệm vụ đầu tiên." Thiên Đức chậm rãi nói.

" Là Hắc Điện Hổ, không phải Báo. Nhưng chỉ bằng ta và ngươi sao có thể là đối thủ của nó chứ. Ngươi quên là cả ta và bọn người Võ Bá Thiện còn không chắc có thể khống chế được nó sao?" Vũ không cho là đúng nói.

Nghe vậy Thiên Đức chỉ cười nhạt. " Đó là tại các ngươi ngu ngốc. Ta đã nói làm gì cũng cần dùng cái đầu, đừng lúc nào cũng đánh đánh giết giết ghê thấy mẹ.".

Nói rồi trước sự chứng kiến của Vũ. Thiên Đức lấy ra một đống chai lọ bốc mùi nồng nặc kinh khủng( mấy lọ đan dược bị hỏng trong động phủ của Thanh Long Thiên Đế) bịt chặt mũi pha pha trộn trộn. Trông ghê tởm hết sức. Mất một lúc sau Thiên Đức mãn nguyện nở một nụ cười khiến Vũ nổi da gà.

" Đi thôi. Ngươi dẫn đường đi. Mọi chuyện để ta lo."

Không biết tại sao. Nhưng sau khi thấy một loạt hành động của Thiên Đức. Vũ bỗng thấy con Hắc Điện Hổ thật đáng thương.

Trên đường đi đến nơi ở của Hắc Điện Hổ. Vũ thỉnh thoảng lại nhớ đến nụ cười của Thiên Đức khi pha chế thuốc mà người cứ run lên từng chặp như gặp gió rét vậy.

Bình Luận (0)
Comment