Thanh Long Phủ

Chương 3 - Rời Khỏi Ma Lâm Sơn Mạch

“ Phù! Rốt cuộc cũng đến nơi có người sống rồi, thứ ngày gì mà hết gặp xương tiên nhân rồi sói đứt đầu khổng lồ. Muốn dọa chết lão tử sao?”

Hàn Phong nhìn đường mòn phía trước có người ngựa qua lại chợt trong lòng dâng lên cảm xúc ấm áp.

“ Hàn Phong huynh đệ, ngươi sao thế?”

Phi Vũ thấy Hàn Phong đứng thẫn thờ thì lên tiếng hỏi.

“ À! Không có gì, ta chỉ chợt thấy không khí có người sống thật đáng yêu.” Hàn Phong vuốt vuốt mũi cười nói.

Phi Vũ nhíu mày thầm nghĩ : “ thằng này bị thần kinh à”

Nghĩ đoạn hắn móc trong ngực ra một ít tờ giấy màu xám đưa cho Hàn Phong.

“Huynh đệ, ta phải đi rồi. Ở đây có 100 đồng, chắc là đủ cho huynh mua một bộ y phục mới và ăn uống trong 1 tuần. Ta thấy y phục huynh rách hết rồi, đa tạ huynh đã giúp đỡ ta trong Ma lâm Sơn mạch”

Phi Vũ tu vi quả thật có chút thấp nhưng hắn hiểu rõ ở cái thế đạo này. Yêu thú ăn thịt người cũng chưa chắc đáng sợ bằng người ăn thịt người, Hàn Phong trong hoàn cảnh hắn không còn sức nhúc nhích cánh tay vẫn sẵn lòng giúp đỡ hắn mà không hề nổi lòng tham với tài sản của hắn làm hắn rất cảm động.

Nghe vậy Hàn Phong chợt nhớ tới điều gì đó giật mình nhìn xuống thân. Chỉ thấy bộ áo gai nhìn không còn ra một bộ đồ mà như trong 1 cái bao bố rách lên, tay thì kẹp cây gậy nhìn hệt cái bang.

“Hắc hắc! Thật ngại quá, ta bị cướp mà”

Hàn Phong ngượng ngùng gãi gãi mũi cười nói, đồng thời tay rất nhanh nhận lấy xấp kim phiếu mà Phi Vũ đưa như thể sợ hắn đổi ý vậy.

Nói gì thế, hắn vừa xuyên không đến đây trong người không có tiền. Mà kiếp trước của hắn thì đúng là sống một cuộc sống không biết tiền là gì nên nhắc tới tiền mắt hắn liền sáng ra.

Thấy hành động của Hàn Phong. Phi Vũ cười gượng nhưng cũng không nói gì thêm.

“ Cảm ơn người anh em! Ta thật đúng là đang rất cần tiền đấy, mà người anh em bây giờ đi đâu thế. Chẳng lẽ không thể dẫn ta đi theo được sao, dù gì ở đây ta cũng không quen biết ai cả?”

Hàn Phong có chút lo lắng hỏi.

“ Bây giờ ta phải đi Tụ Bảo Hiên để đổi xác con Thanh phong lang này lấy linh thạch. Chỉ còn 2 ngày nữa là đến ngày khảo thí gia nhập Hồn sư điện rồi, vả lại ta cũng phải tranh thủ điều chỉnh lại vết thương và xử lý cánh tay của ta. Tay cụt thế này ảnh hưởng nhiều lắm nên ta sợ không giúp đỡ được nhiều cho huynh đệ”

Phi Vũ bất đắc dĩ trả lời.

Hàn Phong mặc dù có chút thất vọng nhưng cũng rất nhanh tươi cười nói: “ được rồi! Không sao, chúc người anh em thi tốt nhé. Có duyên sẽ gặp lại.”

“ Được. Tạm biệt, à phải rồi . Ở đây ta có một bản Long Ẩn đấu hồn sư ký sự. Giới thiệu về hoàn cảnh ở đây. Huynh đệ có thể tham khảo, biết đâu ngày nào đó huynh đệ cũng sẽ là người tu tiên giống ta”

Phi Vũ cười có chút đắc ý với thân phận Đấu hồn sư của mình.

Hàn Phong đứng nhìn Phi Vũ đi về phía xa cho đến khi không còn thấy thân ảnh cũng lắc lắc đầu đi tìm một chỗ ở lại để sắp xếp lại tâm trạng.

“ Cút cút cút! Cút ngay. Ở đây không có cơm thừa cho ăn mày đâu.”

Hàn Phong vừa tìm vào được một thôn nhỏ gần Ma Lâm Sơn mạch. Định ghé vào cửa hàng mua một bộ y phục mới, vừa bước chân trái vào cửa thì nghe tiếng chửi rửa khó chịu vang lên.

Chỉ thấy một bà già béo mập ục ịch cầm cây chổi lông gà xua xua như đuổi tà vậy.

“Con mẹ bà! Con mắt nào của bà thấy ta đi ăn xin vậy, ta đường đường là nam tử Hán đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất mà mụ bảo ta ăn xin à” Hàn Phong khua khua xấp kim phiếu trên tay ra vẻ ta đây rất giàu

Ngay lập tức mụ béo đổi thái độ nhanh như lật bánh tráng giả lả cười nói: “Ai daaa. Vị công tử này, vừa nhìn ta đã biết là nhân trung long phượng rồi. Mời vào mời vào, ở đây ta có bán rất nhiều y phục đẹp được may bằng tơ Thiên tuyết tằm đó”.

Vừa nói mụ béo vừa õng ẹo lắc cặp mông núc ních mỡ lôi kéo Hàn Phong vào trong.

Hàn Phong hừ lạnh một tiếng rồi cũng bước vào trong. Hắn cũng không muốn mang bộ dạng tên khất cái đi lang thang khắp nơi như vậy.

“ Vị công tử này, đây là những bộ y phục tốt nhất của cửa hàng ta, đều được may bằng tơ Thiên tuyết tằm bắt ở trên đỉnh Tuyết Sơn trong Ma Lâm Sơn mạch đấy. Ngoài đẹp ra nó còn có tác dụng chống được đao kiếm nước lửa bất xâm nữa, ta thấy công tử chọn bộ màu xanh này là đẹp nhất. Cứ như là may riêng cho công tử đó”

Phải thừa nhận một điều là tuy rằng lúc đầu mụ béo này có hơi khinh người một chút nhưng khả năng bán hàng thì rất tốt.

Sau một lúc tư vấn nhiệt tình và chọn tới chọn lui Hàn Phong mua 2 bộ Thiên tuyết tằm y màu xanh nước biển.

Hắn thay y phục xong đứng trước tấm gương đồng ngắm nghía:

“Thân xác này trừ việc hơi ốm yếu một chút thì trông cũng khá anh Tuấn đấy chứ. Ta cũng không biết tại sao ngươi lại rớt xuống núi rồi mất mạng, nhưng bây giờ ta đã tiếp quản thân xác ngươi thì hãy để ta sống tiếp cho ngươi. Cả đại lục này sẽ phải run rẩy dưới chân ngươi. Yên tâm!”

Hàn Phong lẩm bẩm.

“Chậc chậc! Quả nhiên người đẹp vì lụa. Công tử vừa đổi y phục ta liền không nhận ra. Thật là khí chất ngời ngời” mụ béo tranh thủ nịnh nọt.

Hàn Phong cũng không nói nhiều, hắn muốn tu tiên lắm rồi. Thanh toán tiền xong, hết 10 kim phiếu.

Hàn Phong nghênh ngang bước ra đường với bộ thanh y trông bắt mắt hết sức khiến người qua đường đều trầm trồ không ngớt.

Hắn tìm được một quán trọ trong thôn trông cũng sạch sẽ yên tĩnh tên là Quán trọ A Phủ.

Sau khi mặc cả với chưởng quầy. Hàn Phong thuê 1 gian phòng độc lập nằm tít phía sau rừng trúc trong khuôn viên quán trọ với giá 50 kim tệ khiến hắn đau lòng không ngớt.

Tên tiểu nhị nhanh nhẹn dẫn hắn đến phòng và giao cho hắn chìa khoá rồi tiếp tục công việc đưa đón khách của mình.

Hàn Phong nhìn trước ngó sau một lúc thấy cũng ổn rồi. Hắn dựng Đả long côn vào góc tường rồi đi tắm rửa sau đó ăn một bát mì do tên tiểu nhị chuẩn bị cho hắn.

Xong xuôi. Hàn Phong đi dạo một vòng gian phòng kiểm tra xem có gì bất thường không rồi hắn đóng cửa phòng kiểm kê tài sản.

Ngồi chồm hổm trên giường. Hàn Phong lấy từ trong nhẫn trữ vật của mình ra quyển sách Long ẩn đấu hồn sư mà Phi Vũ cho hắn chăm chú đọc.

“Long ẩn đại lục không ai biết hình thành từ khi nào, chỉ biết ở đây có Nhân tộc, yêu tộc là chủng loại chủ yếu chia ra sinh tồn ở trong thành thị thôn xóm và Ma Lâm Sơn mạch. Ngoài ra còn có một số chủng tộc được gọi là tinh linh, nhưng chủng tộc này rất bí ẩn và ít người biết.

Nhân tộc được chia làm 3 loại :

Phàm nhân là đông đúc nhất

Võ sĩ là những người trả qua rèn luyện võ thuật mạnh hơn phàm nhân một chút

Đấu hồn sư là những người thức tỉnh được Võ hồn và hấp thu được linh khí trời đất. Tu luyện đến cảnh giới nhất định có thể một quyền phá núi một chưởng cạn sông.

Thành phần này là tầng lớp trên đỉnh của chủng tộc Nhân loại rất ít khi gặp ngoài đường.

Yêu thú cũng được chia làm 3 loại:

Phi cầm tẩu thú bình thường

Yêu thú có khả năng hấp thu linh khí trời đất và tu luyện hoá hình người.

Hồn thú cũng như yêu thú nhưng đặc biệt hơn chúng có truyền thừa thần thông.

Mỗi một hồn thú ngoài khả năng tu luyện còn có một thứ mà bất cứ hồn sư nào cũng muốn có gọi là hồn hoàn

Sau khi võ giả nhân loại liệp sát hồn thú sẽ nhận được hồn hoàn có truyền thừa năng lực của hồn thú đó khi còn sống.

Ở Việt quốc có 2 tông môn lớn là Tử Cực môn và Vân Lăng tông. Phần lớn Đấu hồn sư đều xuất thân từ 2 tông môn này.

Ngoài ra còn có một tổ chức là Hồn Sư điện có chi nhánh ở khắp nơi trên Long Ẩn đại lục chuyên thu nhận những Đấu hồn sư mạnh mẽ. Thực lực của Hồn sư điện không cùng một đẳng cấp với Tử cực môn và Vân Lăng tông. Nhưng Hồn sư điện cũng chẳng bao giờ tham gia vào các vấn đề tranh chấp giữa các tông môn ở Việt quốc nên đa số mọi người cũng không hiểu biết rõ ràng tổ chức này lắm. Chỉ biết nó là tồn tại không thể chọc.

Ma Lâm Sơn mạch. Nơi sinh sống của yêu thú thì được chia làm 3 khu vực

Ngoại vi, trung tâm và cấm khu. Ngoại vi là mới sinh sống của thú bình thường và yêu thú cấp thấp, trung tâm là nơi sinh sống của những yêu thú và hồn thú thực lực mạnh mẽ còn về cấm khu thì chưa nghe ai có đủ can đảm để đi vào mà còn sống đi ra nên cũng không có nhiều tư liệu.

Phân chia cảnh giới tu luyện của đấu hồn sư:

Đấu nhân- đấu linh- đấu sư - đại đấu sư- đấu tông- đấu tông- đấu vương- đấu tôn- đấu hoàng- đấu thánh và đấu đế. Sau đó còn cảnh giới nào không thì cũng chưa có tư liệu. Mỗi cảnh giới chia làm 9 tầng, sau khi đạt tới tầng 9 có thể đột phá cảnh giới tiếp theo.

Phân chia cảnh giới của yêu thú và hồn thú:

Từ cấp 1 đến cấp 9 tương đương với 9 cảnh giới từ Đấu sư đến đấu đế. Dưới đấu sư chỉ được tính là yêu thú cấp thấp không phân cấp bậc.”

Hàn Phong cuối cùng cũng hiểu biết sơ bộ về thế giới này, chỉ có điều hắn làm gì có Võ hồn thì làm sao mà tu luyện.

Hắn chợt nhớ đến Long Điển chí tôn trong đầu mình, hình như nó chia cảnh giới tu luyện là luyện khí trúc cơ gì đó chứ không phải đấu đấu lung tung như võ giả ở thế giới này.

Hàn Phong nhắm mắt lại một lần nữa tiến vào trạng thái phê đá.

Long điển chí tôn lại như bảng điện tử chạy trong đầu hắn:

LONG ĐIỂN CHI TÔN.

Tầng 1 từ luyện khí đến kết đan- Huyết khí như rồng

Chiến kỹ : loạn côn phá Sơn thập Tam thức

Điều kiện tu luyện : Sống chết có số. Mệnh ta do ta không do trời.

Đọc đến điều kiện tu luyện Hàn Phong chợt nhớ đến Natra trong Phong thần ký mà kiếp trước hắn xem.

“ Trùng hợp vậy sao? Mà thôi đằng nào cũng chết 1 lần rồi. Lần này thì không ai kể cả ông trời có thể làm ta gục ngã. “

Bình Luận (0)
Comment