Thánh Đế Ma Thần Hệ Thống

Chương 32

“Ký chủ!Có kẻ khác đến từ dị giới xâm nhập! Thực lực nhỏ bé không đáng ngại!” Hệ thống trần giọng thông bái.

“Cứ để bọn chúng làm gì làm đi! Nhưng động đến nữ nhân mà ta định sẵn thì cái chết sàng chờ đợi bọn chúng!”Hoắc Lân ngồi trên một cái vương tọa tà mị cười.

….

Bên ngoài đế đố 30000 dặm.

Có mấy cái tên mặc áo choàng màu đỏ truyền tống tới.

“Cuối cùng cũng tới! Chậc chậc mỹ nữ Esdeath thật hi vọng đem nàng áp dưới hán a!”

….

Hoắc Lân liền lập tức đem Shelle,Leone,Mine và mấy cái có tên mỹ nữ vào.

Bởi vì hệ thống thông báo cho hắn biết là mục tiêu của họ là truy giết có tên trong danh sách người.

Và trong đó Lesayu đã bị sát hại,Tatsumi may mắn sống sót chạy thoát.

“Xem ra không thể không đối đầu với các ngươi rồi!” Hoắc Lân hừ lạnh một cái,sát khí tỏa ra đằng đằng.

“Nếu là lựa chọn đối đầu với Ma thần ta thì sẵn sàng bị dày vò đến chết nhé!” Hoắc Lân nói xong sau đó tiêu thất.

….

Dần dần trên đế đô tụ tập nhiều hơn luân hồi giả.

( Một dạng xuyên việt giả,nhưng thực thì chúng là người chết được hệ thống hồi sinh và phải chấp hành mọi nhiệm vụ mà luân hồi hệ thống giao để lấy lại tự do! Không hoàn thành => chết)

Hiện tại trên bảng nhiệm vụ của hệ thống luân hồi là: tiêu diệt Esdeath!

Và điều này cũng dung hắn tức giận.

Hắn lập tức treo lệnh truy nã,huy động toàn bộ lực lượng tiêu diệt luân hồi giả!

….

Đêm tối Hoắc Lân để hơn 1000 phân thân ở nhà rồi tự mình ra ngoài săn giết.

Sau đó một bóng người xinh xắn từ con hẻm đi ra! Nàng mặc một cái đấu bồng trùm kín chỉ lộ gương mặt vóc người.

“Chào Hoắc ca! Đã lâu không gặp!” Một giọng nói quen thuộc vang lên.

“Ngươi là….” Nghe thấy giọng nói,Hoắc Lân mặt chán ghét càng lộ ra rõ trên mặt.

“Êu ôi mới bao lâu mà anh quên em rồi à? “ Nữ nhân kia mị mị cười.

“Ta chả biết cô là ai cả!” Hoắc Lân hờ hững cô ta nói.

“Tại sao lại quên em!”Cô ta bắt đầu tức tối lên.

“Vì cô chả đáng phải nhớ!” Lạnh giọng Hoắc Lân đi tiếp.

“Vậy là anh còn nhớ em rồi, anh chả phải đã hứa sẽ đợi em bên em cả đời sao? Sao bây giờ lại hờ hững như thế kia” Cô ta cười gượng sau đó nhìn hắn quát lên.

“Thế còn cô,vì tiền bao thằng chơi cô rồi,lời hứa? Năm đó cô mặc xác tôi lại đú theo mấy tên nhà giàu đại gia, lời hứa chăm sóc vẹn đời của cô đâu?” Hoắc Lân lạnh nhạt nói ra từng cái lí luận.

“Đó là vì…..để tránh cho anh bị đám thiếu gia ấy….”Cô ta giật mình hoảng hốt nói lắp bắp...nhưng chưa kịp nói hết thì….

“Ngụy biện! Chết ta không sợ,ta chỉ sợ sống trong nhục,tính cách của ta không phải cô hiểu rõ sao? Chết cùng chết nhưng cô thì sao đú đởn như một con điếm,đến khi bị hắn chơi chán ném qua một bên thì mới nhớ đến tôi sao?”

“Thực lực,khả năng của tôi cô cũng biết,cho dù là cán bộ hay chủ tịch nước tôi cũng đéo có sợ cái gì cả? Nhưng thì sao trước khi cô đòi chia tay,chính cô đã bỏ độc vào ly nước của tôi! Hại tôi đến tình trạng tàn phế bị chà đạp ngày ngày mà còn vác cái mặt lên nói là vì tau? Mày còn có biết xấu hổ không vậy? Nếu như không phải tôi còn giấu giếm đi khả năng chữa trị tuyệt hảo mà để lộ ra cho cô biể thì tôi đã nằm trong địa ngục từ lâu rồi!” Cắn răng, nói lưu loát chửi bới từng chữ từng câu đâm thẳng vào lòng cô ta.

“Ta….”

“Câm miệng, ta biết cô tới đây là vì cái gì! Cô tính dụng mỹ nhân kế làm bộ trở về với tôi sau đó lợi dụng khống chế kêu tôi giao ra Esdeath chứ gì? Bộ cô nghĩ bây giờ tôi là kẻ ngu à? Đừng cho rằng tui sở hữu Esdeath thì tôi sẽ xem nàng như một lá bài,một món đồ sưu tập thì đó là sai lầm lớn của ngươi! Họ trong mắt ta không phải là Npc mà là người thật sống thật yêu thật và đặc biệt họ tốt hơn cô gấp trăm ngàn lần cái con gái điếm sống vì tiền vì phản bội như cô!Mà cô thì chả nghĩ ngoài ai khác ngoài chính cô,đừng bao giờ quên chính cô đã lợi dụng tôi và hi sinh tôi như một quân cờ! Bây giờ muốn tôi giao ra Esdeath? Cô tưởng mình là ai?Là cái thá gì,cô tưởng mình là công chúa hay xuyên việt rồi cô ảo tưởng mình là nhân vật chính hả?” Hắn lần này cũng đã tỏa ra sát khí nòng nặc,hắn thực sự muốn đem cô ta phanh thây nhưng niệm tình là người cũ vì thế hắn nhịn hắn nhịn.

“Thế anh thì sao? Hai con ác quỷ Aria mà anh cũng dám yêu à, rồi đám số liệu đó mà đem ra so sánh với tôi à, liền mấy con Nhật bổn ( nói móc) anh liền yêu thì vì cái gì không chấp nhận tôi? Được tôi thừa nhận là tôi lợi dụng anh để giết Esdeath nhưng thì sao? Tôi làm vậy chỉ để sống? Anh tuyệt tình đến mức trơ mắt nhìn tôi chết như vậy hả? Hay là anh ghét bỏ tôi rồi đúng không,hãy nói đi anh từng nói là yêu không dựa vào bề ngoài chủng tộc cùng quá khứ mà còn bây giờ chê tôi là gái điếm à anh có quyền gì?” Ở biên giới nhịn con chó điên lập tức bạo phát sủa ầm lên.

“Không sai là tôi ghét bỏ cô,bây giờ tôi và cô tính là gì? Một cái người lạ cũng không bằng dựa vào đâu không niệm tình cũ? Nếu còn niệm tình cũ thì ngay tại đây tôi lập tức giết cô rồi! Cô cho rằng mình là ai,mẹ con Aria tuy tính cách vặn vẹo,Cosmina tuy nguyên tác là quái vật,nhưng họ bây giờ thì sao,trong mắt tôi họ là gia đình,còn như Saeko Nhật Bản thì lại làm sao? Chủ nghĩa phân biệt quá khứ của cô lên ngôi rồi à? Họ ai ai đều có đặc điểm riêng duy một thứ mà họ không bao giờ cho tôi mà chính cô cho tôi thì đó chính là sự phản bội cùng khuất nhục!” Chửi bới một hồi hắn liền cảm thấy hả hê,quá khứ bức xúc cuối cùng được thả ra ngoài.Hắn xoay người rời đi!

“Anh không được đi! Tự tay tôi sẽ giết anh, tôi sẽ biến anh thành một con rối để anh bên cạnh tôi!” Cô ta bắt đầu điên lên.

“Đối phương sử dụng thẻ khiêu chiến cân bằng nên ký chủ hiện có sức chiến đấu tương đương với cô ta,mọi trang bị xịn đều không được phép sử dụng, kỹ năng thể thuật vẫn hoạt động!” Hệ thống lạnh nhạt thông báo.

“Cô cho rằng nhiêu đó có thể áp chế tôi à?” Hoắc Lân coi thường cười một cái.

“Tuy không lâu nhưng vừa đủ để giết anh!” Cô ta điên cuồng mị mị cười.

….

“Trận đấu bắt đầu”.

“Haki sắc màu,Kami-e!”

“Mưa đạn” Ả lấy súng từ bên hông ra hướng về phía Hoắc Lân dùng hết mana dồn vào đạt bắn liên tục.

Biết trước nên Hoắc Lân tránh như chả có gì xảy ra.

Nhìn ả,Hoắc Lân vẻ chán ghét càng nồng,vội bay tới vả một phát đem cô ta ngã xuống đất.

“Không thể nào? Rõ ràng ngươi bằng cấp độ của ta mà thế nào mà ngươi…..”Cô ta kinh hãi lùi về sau nói.

“Tuy thực lực bị cầm cố,nhưng sức mạnh cơ thể cùng phản xạ vẫn còn huống chi là các kỹ năng và nội tại đâu? Chúng chỉ bị làm yếu đi thôi nhưng vừa đủ để tôi giết vạn người cùng cấp đấy.”Vừa nói vừa bước tới sút mạnh vào bụng cô ta.

“Đau...quá!” Phun ra một miếng máu cô ta co rúm lại ôm bụng!

“Khác xa với ngươi,ta đã tự rèn luyện 1 cách rất tàn nhẫn với bản thân chính mình rất nhiều nên về khống chế và gia tăng lực đạo thì ta hơn hẳn ngươi!”

Hoắc Lân lấy chân giẫm lên cái kia đáng yêu lại buồn nôn gái điếm khuôn mặt không có thương hương tiếc ngọc ý tứ.

Nói đùa hương ngọc cũng méo phải dành cho nàng.

“Muội muội!” Từ phía xa chạy tới một người.

Hắn lấy dao găm hướng về hắn công kích.

“Đồ khốn tại sao ngươi đem nàng thành ra nông nỗi này hả? Đồ khốn tau muốn giết mày thằng súc sinh! “Không nói hai lời đều hóa điên,hướng hắn cô g kích!

Tuy rằng tạm thời yếu cấp hơn hắn nhưng hắn chỉ biết lao tới đầy kẻ hỡ lật bàn.

Hắn cũng không do dự đớp tới cơ hội!

Vội xoay nghiêng người,xoay chân tránh né đi lần húc mạnh của hắn ta sau đó đá thật mạnh đem hắn đánh gẫy một cái cây.

“Yếu xìu đừng nhiều lời! Hôm nay ta đã niệm tình các ngươi là người yêu cũ tha các ngươi một mạng,nhưng lần sau ta không phải chỉ đám đến trọng thương như vậy đâu!” Hừ lạnh Hoắc Lân lập tức hóa thành bóng tối biến mất.

Lúc này ả ta đứng lên và vác anh trai cô ta lên người….cô ta lấy điện thoại nhấn một dãy số...thế nhưng chả ai bắt máy.

Đầu dây biên kia điện thoại thì là dạng điện thoại nokia đập đá run lên và vang lên từng tiếng nhạc!

Xung quanh nó là một bãi chất thành đống xác chết luân hồi giả.

“Đừng có coi thường ta chứ! Dẫu có một người nhưng ta đủ sức để đem các ngươi giết chết đấy!” Hoắc Lân trên không trung đứng giữa màn đem điên cuồng cười haha.

….

Ta miêu tả một số về tình cảm một chút nhưng sẽ không thiếu vụ đánh mặt đám phản bội
Bình Luận (0)
Comment