Thần Y Trở Lại

Chương 927

Chương 927

Ngô Bình cười bảo: “Chị tìm em là đúng rồi. Đối phó hạng lừa đảo chuyên nghiệp này thì mình phải dùng cách chuyên nghiệp. Nếu chị lỗ mãng xông vào đám cưới và bảo Mã Tuấn Kiệt là tên lừa đảo, thì trăm phần trăm sẽ bị bảo vệ ném ra ngoài. Làm vậy không chỉ không trả được thù mà còn bị tẩn một trận, làm trò cười cho người khác”.

Bạch Băng hỏi: “Vậy chị phải làm sao?”

“Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”, Ngô Bình cười bí ẩn: “Chuyện này cứ giao cho em. Thứ Hai chúng ta sẽ đến Hải Thành, đến hôm thứ Ba, em sẽ dành tặng một món quà bất ngờ cho Mã Tuấn Kiệt”.

Bạch Băng nói: “Nghe bảo bố vợ của gã có tiền có thế, có khi nào…”

Ngô Bình đáp nhẹ: “Đừng lo, mọi chuyện có em lo rồi!”

Trong tích tắc ấy, Bạch Băng có cảm giác an toàn vô cùng. Cô ấy khẽ gật đầu: “Cảm ơn em”.

Ngô Bình: “Không cần cảm ơn, chị là chị của em mà”.

Nhớ tới chuyện của Bạch Băng khi trước, Ngô Bình hỏi: “Chị, bác gái sao rồi ạ?”

Bạch Băng lắc đầu: “Mẹ chị vẫn thế, giờ đang dưỡng bệnh ở nhà”.

Ngô Bình: “Em nhớ nhà chị ở huyện Cái đúng không?”

Bạch Băng cười nói: “Em vẫn nhớ cơ à? Đúng đấy, huyện Cái cách đây không xa, chỉ mất một tiếng đi đường thôi”.

Ngô Bình: “Thế thì gần, à mà bác gái đến viện khám chưa chị?”

Bạch Băng: “Mẹ chị khám ở mấy viện rồi, nhưng các bác sĩ đều bó tay cả, giờ thì nghỉ ngơi ở nhà thôi”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Thế này đi, tối nay chúng ta về nhà chị, để em khám cho mẹ chị xem sao”.

Bấy giờ, Bạch Băng mới nhớ hình như Ngô Bình biết chữa bệnh, cô ấy gật đầu ngay: “Được, cảm ơn em nhiều”.

Uống cà phê xong, Bạch Băng giành thanh toán, sau đó cả hai chuẩn bị về huyện Cái. Vì thế Ngô Bình đã gọi Cương Tử lái chiếc Bugatti tới quán cà phê.

Vài phút sau, một chiếc xe đen đỏ đầy mạnh mẽ đã đỗ trước cửa quán, tiếng động cơ rất lớn, làm mặt đất rung chuyển.

Thấy chiếc xe đó, Bạch Băng ngạc nhiên hỏi: “Ngô Bình, xe này của em à?”

Ngô Bình cười đáp: “Em được một người bạn tặng, chúng ta đi thôi”.

Cương Tử phi con xe điện về, còn Bạch Băng đưa Bạch Băng về huyện Cái.

Trong nội thành thì không thể đi nhanh được nên vừa lên đường cao tốc một cái, Ngô Bình đã nhấn ga lao vù đi, thậm chí còn tăng tốc lên 300 km/h.

Vận tốc tối đa của xe này là 400 km.h, nhưng chất lượng đường cao tốc ở đây khá kém nên Ngô Bình không thể vít hết ga được, do đó anh chỉ giữ ở mức 300 thôi.

Vì thế, Ngô Bình chỉ mất hơn hai chục phút để đi hết quãng đường gần một tiếng. Anh giảm tốc độ, sau đó chậm rãi đi tới tiểu khu Phúc An mà nhà Bạch Băng sinh sống.

Tiểu khu này đã khá lâu đời nên không có bãi đậu xe, Ngô Bình đành đỗ xe ở bãi đậu xe gần đó rồi cùng Bạch Băng về nhà cô ấy.

Khi hai người vừa đến cổng tiểu khu, một bác bảo vệ già đã cất tiếng chào: “Bạch Băng, mới về à?”

Bạch Băng vội đáp: “Bác Chu, cháu mới về, bác vẫn khoẻ chứ ạ?”

Bình Luận (0)
Comment