Thần Y Trở Lại

Chương 908

Chương 908

Sau đó, cô nheo mắt lại, nói: “Tôi đã nói với ông nội rồi, lần luyện đan đầu tiên này chỉ luyện được khoảng hai viên thôi”.

Ngô Bình cười đáp: “Ý cô là, số còn lại là của tôi hả?”

Đường Băng Vân: “Nếu không thì sao tôi có thể đồng ý chỉ trả một trăm triệu một viên chứ?”

Ngô Bình gật đầu: “Một lần luyện có thể được bốn đến năm viên”.

Đường Băng Vân sáng mắt lên: “Mau luyện đi, tôi sắp không chờ được nữa rồi!”

Đường Băng Vân đi ra khỏi phòng luyện đan, Ngô Bình ở bên trong bắt đầu luyện Long Hổ Luyện Hình Đan. Đúng như anh dự đoán, hai tiếng sau, lần luyện đan đầu tiên được bốn viên đan tam phẩm. Lần thứ hai ra được năm viên đan nhị phẩm. Vậy sau hai lần luyện, thành phẩm cuối cùng được chín viên!

Nửa đêm, Ngô Bình bước ra khỏi phòng luyện đan với cả thảy chín viên đan trong tay. Đường Băng Vân cầm lấy viên đan trong tay, hít hà mùi thơm dễ chịu của nó. Đôi mắt xinh đẹp của cô như phát sáng, cô reo lên: “Thì ra đây chính là viên đan dược trong truyền thuyết!”

Ngô Bình bỏ ba viên Long Hổ Luyện Hình Đan tam phẩm và hai viên nhị phầm vào trong chiếc bình rồi nói: “Đan dược đây, nhưng quên trả tôi tiền trà nước nhé”.

Đường Băng Vân gật đầu, sau đó cẩn thận cất chiếc bình ấy đi.

Ngô Bình lấy ba viên Long Hổ Luyện Hình Đan còn lại ra rồi bỏ vào trong một chiếc bình khác, sau đó nói: “Ba viên này tôi sẽ cho cô một viên”.

Đường Băng Vân cười nói: “Thế là đủ rồi”.

Loại đan dược này có tác dụng hỗ trợ võ giả đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên, vì thế giá trị của nó không thể đo bằng tiền bạc được, dẫu sao cao thủ cảnh giới Tiên Thiên cũng rất hiếm trên đời.

Đường Băng Vân cầm lấy viên đan dược rồi đi ngay, xem ra cô ấy đang vội đi đưa đan dược.

Sau khi luyện chế hai lò đan dược xong, Ngô Bình mệt lử, anh ngồi xuống sofa nghỉ ngơi. Đêm khuya lạnh lẽo, Lạc Mộng Trần pha cho anh một ấm trà rồi lặng lẽ ngồi bên cạnh.

Ngô Bình nhấp mấy ngụm trà rồi thả lỏng người dựa vào ghế sofa, Lạc Mộng Trần lập tức đi tới bóp vai cho anh với lực vừa phải.

Ngô Bình hé mắt nói: “Mộng Trần, ai đặt cái tên Hoả Long cho cô thế?”

Lạc Mộng Trần cười nói: “Là ông tôi, sau khi tôi chào đời không lâu, ông đã qua đời vì quyết chiến với đối thủ”.

Ngô Bình thấy hơi bất ngờ: “Sao? Có người dám giết con trai của Lạc Trường Sinh ư?”

Lạc Mộng Trần thở dài một hơi: “Người giết ông tôi là thiên tài Nhẫn Đạo của Đông Doanh, thế lực chống lưng cho người đó đến cụ của tôi cũng không thể làm gì được”.

Ngô Bình gật đầu: “Không ngờ ông Lạc cũng có lúc phải bó tay”.

“Ban đầu, cụ định trả thù cho ông tôi, nhưng cuối cùng lại bị thương nặng, từ đó cụ không còn quan tâm tới chuyện trong giang hồ nữa”.

Ngô Bình: “Mộng Trần, mẹ tôi bảo sắp tới cô phải làm hết việc trong nhà tôi, cô nấu ăn ngon lắm, vậy phiền cô nhé”.

Lạc Mộng Trần mỉm cười: “Bác gái không ghét là Mộng Trần vui lắm rồi”.

Ngô Bình nói: “Cô vừa xinh vừa biết điều, ai mà ghét cho nổi?”

Anh lấy một viên Long Hổ Luyện Hình Đan ra đưa cho Lạc Mộng Trần rồi nói: “Cô hãy uống viên đan dược này rồi tiếp tục tu luyện vài luyện thể mà tôi truyền cho, đảm bảo sẽ đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên trong một tuần”.

Bình Luận (0)
Comment