Thần Y Trở Lại

Chương 584

Chương 584

Đường Tử Di: “Buổi chiều em muốn mời phó chủ tịch tỉnh Từ đi ăn cơm. Em biết hai người có quan hệ rất tốt nên muốn nhờ anh đi cùng”.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Nhà họ Đường làm dự án ở tỉnh K sao?”

Đường Tử Di: “Anh từng nghe nói đến dự án treo lớn nhất của tỉnh K chưa?”

Ngô Bình ngạc nhiên. Dự án treo lớn nhất tỉnh K này mười năm trước anh đã biết đến rồi. Đó là một dự án siêu khủng, mười năm trước đã có mức đầu tư dự kiến là ba trăm tỷ tệ. Dự án đó là dự án xây dựng một khu đô thị mới, gọi là Giang Nam Thành.

Giang Nam Thành với tổng diện tích là mười hai triệu mét vuông, có thể trở thành nơi sinh sống và làm việc cho nửa triệu người. Theo kế hoạch, bệnh viện, trường học, trung tâm thương mại, rạp chiếu phim tốt nhất tỉnh K sẽ được đặt ở trong đó.

Tư duy thiết kế của khu đô thị đó vô cùng đi trước thời đại, cho dù đặt trong bối cảnh hiện tại cũng không bị lạc hậu. Khi đó, tập đoàn lớn nhất tỉnh K là tập đoàn Vạn Thắng đã nhận thầu công trình này. Trong giai đoạn đầu họ đã đổ vào đó năm mươi tỷ tệ. Còn lại là những tập đoàn tài chính khác cũng đổ hơn ba mươi tỷ tệ vào đó.

Sau khi số vốn tám mươi tỷ được đổ vào đó, công trình được khởi công. Nhưng nửa năm sau số vốn đầu tư đã hết, tập đoàn Vạn Thắng bị đứt gãy nguồn vốn, dự án khu đô thị Giang Nam Thành bị tạm dừng. Mà tạm dừng đến nay đã được tám năm.

Quy mô của dự án này quá lớn, hơn nữa hiện không thể nào tìm được đối tác để phân thầu xây dựng. Ngân hàng nhiều lần cho đấu thầu dự án khu đô thị Giang Nam Thành nhưng không có công ty nào dám nhận thầu. Bởi vậy công trình này mới đình công tới hiện tại. Cũng chính vì nó mà các ngân hàng tỉnh K phải chịu áp lực vô cùng lớn.

Mặc dù Ngô Bình không biết tường tận về tình hình của dự án khu đô thị Giang Nam Thành hồi trước nhưng anh cảm thấy bên trong chắc chắn có nội tình gì đó. Dự án này giống như hạt dẻ dại bên đường, không ai dám ăn vì sợ nó đắng.

“Tử Di, em phải nghĩ cho kỹ. Những dự án treo như vậy đều rất rắc rối, anh nghĩ em không nên dấn thân vào”, anh nói.

Đường Tử Di: “Cho nên em mới muốn mời phó chủ tịch Từ ăn cơm để thăm dò nội tình. Nếu có thể, em định sẽ nuốt trọn miếng thịt mỡ này. Em đã điều tra qua, nếu thầu dự án này thì tổng giá trị đầu tư không quá một trăm tỷ tệ. Còn giai đoạn sau, chúng ta có thể chia nhỏ thành từng đợt để xây dựng, sẽ không tốn quá nhiều vốn trong một lần”.

Ngô Bình vẫn cảm thấy kèo này không chắc, anh suy nghĩ một lát rồi đáp: “Chúng ta gặp nhau bàn bạc đi, việc này phải suy xét cẩn trọng, không được hành động hấp tấp”.

“Được, chiều nay gặp nhau nhé”.

Anh vừa cúp điện thoại thì lại có cuộc gọi tới, là thành viên của đội Sấm Sét – Chu Vũ.

“Đội trưởng, bạn tôi đã liên lạc với đội trưởng đội Thiên Thần. Đội trưởng đội đó muốn gặp mặt anh”.

Lần trước, Ngô Bình nghe tin toàn bộ đội Thiên Thần đã thiệt mạng, đội trưởng đội Thiên Thần cũng trúng kịch độc nên anh chỉ thuận miệng nói rằng mình chữa được độc. Thật không ngờ Chu Vũ lại để tâm đến lời anh nói rồi liên lạc với đối phương.

Ngô Bình: “Hiện giờ tôi đang có việc bận, bảo anh ta đến tìm tôi đi”.

Chu Vũ sững lại, đáp: “Đội trưởng, anh ấy là đội trưởng đội Thiên Thần, là người của Thiên Long”.

“Vậy thì đã sao? Không phải anh ta vẫn cần tôi chữa trị cho hay sao?”, Ngô Bình nói tiếp: “Nếu anh ta tới thì tôi sẽ bỏ thời gian trị độc giúp, còn nếu không tự tới được thì bỏ đi”.

Chu Vũ cười khổ: “Được rồi đội trưởng, tôi sẽ chuyển lời cho bạn tôi”.

Thiên Kinh, trụ sở Thiên Long.

Một người thanh niên một nửa mặt thối rữa đang ngâm mình trong bồn nước thuốc. Trên lưng anh ta đầy bọc mủ gây ra những cơn đau điếng người. Cảm giác đau đớn đó vượt quá khả năng chịu đựng của người thường, nhưng người thanh niên này lại không kêu than dù chỉ một tiếng, ngược lại còn vô cùng bình thản.

Bình Luận (0)
Comment