Thần Y Trở Lại

Chương 4478

Chương 4478

Anh hỏi Bàn Nguyên: “Ngươi xuống đó rồi à?”

Bàn Nguyên: “Chưa, nhưng ký ức trong huyết mạch nói cho tiểu nhân biết kỷ nguyên trước từng có một cường giả của Thần tộc vào đây, đồng thời còn nhận được lợi ích lớn. Về sau, cường giả ấy còn trở thành một trong những người mạnh nhất của Thần tộc”.

“Chắc không ít tu sĩ đến đây rồi nhỉ?”

Bàn Nguyên: “Đúng thế, cứ một thời gian lại có một lượng lớn tu sĩ vào đây, nhưng theo tôi được biết thì chưa có ai sống sót trở ra. Cả Thần tộc, Nhân tộc, Yêu và Ma tộc đều thất bại hết”.

Sau đó, anh ta lại khuyên Ngô Bình: “Chủ nhân, người phải cẩn thận đấy, tôi nghĩ tốt nhất là không nên xuống”.

Ngô Bình cười khẩy: “Chắc chắn trong lòng ngươi rất mong ta xuống đó đúng không?”

Bàn Nguyên sững người rồi vội nói: “Tiểu nhân không dám!”

Ngô Bình: “Không sao, nếu ta đã đến đây rồi thì phải xuống xem sao chứ”, nói rồi, anh kéo Bàn Nguyên cùng nhảy xuống dưới, tiến vào màn sương mù.

Bàn Nguyên không ngờ Ngô Bình lại kéo mình xuống theo nên hét lớn: “Chủ nhân, tốt nhất chúng ta đừng xuống…”

Song đã muộn, cảnh vật trước mắt nó nhanh chóng thay đổi, không lâu sau, một người một chó đã đáp xuống mặt đất.

Vừa đáp xuống, Ngô Bình đã cảm thấy cơ thể và tinh thần của mình đang chịu một sức ép rất lớn, nếu không nhờ có sức mạnh lớn thì anh đã ngã khuỵ và không thể cử động rồi.

Bàn Nguyên thì không ổn chút nào, người nó chao đảo, đứng không vững.

Ngô Bình: “Thế giới này mạnh thật đấy!”

Bàn Nguyên: “Vâng thưa chủ nhân, tôi khó chịu quá!”

Ngô Bình nhìn ra xa thì thấy đây là một thảo nguyên vô cùng rộng lớn, cách đó không xa có một loại động vật trông giống ngựa đang ăn cỏ. Nói là giống vì chúng không phải là ngựa một trăm phần trăm, tuy cũng có bốn vó nhưng trên người chúng mọc đầy vảy, ngoài ra còn mọc thêm hai cái sừng trên đầu.

Bàn Nguyên rất cảnh giác, liên tục quan sát xung quanh. Lúc này, đột nhiên có một con chuột to đùng chui từ dưới đất lên, nó có bộ lông màu xám, trông đầu giống con mèo.

Nó ngửi ngửi rồi lao về phía Bàn Nguyên.

Bàn Nguyên há miệng ra thị uy không cho nó lại gần, nhưng con chuột vẫn mặc rồi cứ thế chạy tới, sau đó cắn vào chân Bàn Nguyên.

Bàn Nguyên đau đớn hét lên rồi cũng cắn lại con chuột, nhưng con chuột này rất mạnh, nó ngoảnh lại rồi hất bay Bàn Nguyên đi, làm Bàn Nguyên ngã mạnh xuống đất.

Ngô Bình giật mình, không ngờ đến con chuột cũng mạnh như vậy.

Anh đi tới rồi đá văng con chuột đi, tuy anh chưa dùng hết sức lực, nhưng một con chuột cũng không thể chịu được. Vậy mà, con chuột chỉ quay vài vòng trên không rồi đáp vững vàng xuống đất.

Đôi mắt bé tí của nó nhìn chăm chăm vào Ngô Bình, cuối cùng nó rít lên, đôi mắt chuyển thành màu đỏ máu rồi hung hăng lao về phía anh.

Chưa xong ư? Ngô Bình cười mỉa rồi túm lấy nó bằng một tay.

Con chuột liên tục vùng vẫy trong tay anh, nhưng nó càng phản kháng thì anh nắm tay càng chặt, cuối cùng nó không thể cử động được nữa.

Ngô Bình quan sát kỹ con chuột thì thấy cấu tạo của nó rất hoàn hảo, thể chất mạnh bất ngờ, đến Thần Vương cũng phải chào thua trước thể chất của con chuột này.

Bình Luận (0)
Comment