Thần Y Trở Lại

Chương 4447

Chương 4447

Ngô Bình: “Là tôi, anh tới tặng huy hiệu cho tôi hả?”

Người nọ khó nhọc rặn ra một nụ cười: “Xin lỗi, tôi có mắt không tròng…”

“Qua đây”, Ngô Bình thản nhiên nói.

Người nọ ủ rủ, từ từ bước lại gần: “Tôi sai rồi!”

Ngô Bình hỏi: “Anh đứng đây đã cản bao nhiêu người, ăn chặn bao nhiêu huy hiệu rồi?”

Người nọ đáp: “Anh là người đầu tiên”.

Ngô Bình: “Ai là người đứng sau lưng anh? Là thiếu tông chủ của Thượng Thanh Tông sao?”

Người nọ lắc đầu: “Không phải”.

Ngô Bình hỏi: “Anh định mua huy hiệu của tôi với giá bao nhiêu?”

Người nọ toát mồ hôi hột, đáp: “Vốn định trả cho anh một ít thôi, nếu thực lực của anh mạnh thì sẽ mua với giá một nghìn tỷ tiền Đạo”.

Ngô Bình: “Một nghìn tỷ? Trước đây tôi bán huy hiệu với giá mấy triệu tỷ một cái, anh ăn lời lắm thế. Giao tiền ra đây”.

Hai tay người nọ run cầm cập, lấy ra túi tiền không gian, Ngô Bình lấy xem thì thấy trong đó có tầm hai nghìn tỷ tiền Đạo. Anh cất túi tiền đi rồi nói: “Tôi tịch thu số tiền này, tránh anh lại đi ức hiếp người khác”.

Người nọ muốn khóc không thành tiếng, chỉ đành bất lực gật đầu.

Anh tiếp tục đi về phía trước, cũng không có ai cản anh nữa, kẻ ép mua lại bị anh cướp tiền, bớt chọc vào những kẻ hung hãn thế này thì hơn!

Trong đại điện, anh thuận lợi làm hết những thủ tục báo danh, tay cầm một tấm thẻ, bên trên có ghi số 9.

Cầm thẻ, Ngô Bình quay người rời đi, tìm một khách sạn ở.

Trong khách sạn có những động thiên khác nhau, bên trong cực kỳ yên tĩnh. Anh ngồi xếp bằng trong khách sạn tu luyện, chớp mắt đã tới sáng sớm ngày hôm sau.

Vừa ra khỏi cửa khách sạn, anh đã nhìn thấy quảng trường trước điện Thái Thanh đông nghịt người, có rất nhiều người đã tới từ sớm.

Anh tới chỗ đám đông, thấy một cái đài hình bát giác khổng lồ lơ lửng trên không trung, bên trên đài có khắc cấm chế.

Bấy giờ có người nói: “Đại hội Thượng Thanh lần trước rất thú vị, nghe nói các thế lực lớn đều tới đặt cược”.

“Cược ai thắng à?”

“Kiểu cược này không đơn thuần chỉ để kiếm tiền, mà là để chọn chủ”.

“Chọn chủ?”, người kia không hiểu: “Là ý gì?”

“Những người này lấy vận khí ra để đặt cược. Nếu người bọn họ chọn có tương lai rộng mở, có thể bước lên con đường Chân Thánh thì tất nhiên có thể thắng liên hoàn. Từ đó về sau, bọn họ cũng đi theo người mà bọn họ đã chọn, trở thành tùy tùng của những người đó”.

“Còn có thể vậy nữa à?”

“Có biết nhà họ Quách không?”

“Biết chứ, là một trong những gia tộc lớn của đại thế giới Thượng Thanh”.

“Đại hội Thượng Thanh lần trước, nhà họ Quách đã chọn đúng người giành hạng nhất, cuối cùng nhờ vậy mà quật khởi đấy”.

Người kia hít vào một hơi: “Hạng nhất luôn cơ à? Thế thì quá mạnh rồi!”

 

Bình Luận (0)
Comment