Thần Y Trở Lại

Chương 4356

Sáng ngày hôm sau, Ngô Bình vừa uống trà sáng xong thì đã có một lá thư bay vào phòng rồi rơi xuống trước mặt anh.

Anh liếc nhìn thì thấy là thư bay do Đinh Nhu gửi tới. Đinh Nhu là đại sư tỷ của Ngọc Nữ Môn, lần trước anh đã giải quyết phiền phức giúp cô ấy, nhưng hai người chưa thể gặp lại.

Ngô Bình mở thư ra thì thấy toàn là chữ của Ly Mộng tiên tử, cũng có cả lời của Đinh Nhu. Nội dung đại khái là cảm ơn anh đã giúp đỡ, tất cả môn phái đều biết ơn anh, hi vọng anh có thể đến Ngọc Nữ Môn chơi, như vậy thì họ mới tiện chính thức nói lời cảm tạ.

Mấy ngày qua, Ngô Bình bận rộn luyện đan đến phát rồ cả người, nghĩ đến những cô gái trẻ đẹp ở Ngọc Nữ Môn, tậm trạng của anh đã phấn khởi lên nhiều. Vì thế, anh cất thư đi rồi thay đồ và lên đường đến Ngọc Nữ Môn luôn.

Hồng Hoang thống nhất, lập tức có nhiều thế lực lớn xuất hiện ở xung quanh, vì thế Ngọc Nữ Môn cũng gặp nhiều khó khăn. Trước kia, họ còn dựa dẫm vào Thiên Địa Kiếm Tông, nhưng về sau Kiếm Tông cũng không thể bảo vệ được họ nữa.

Ví dụ như lần trước, Cự Linh Môn suýt nữa đã thôn tính được Ngọc Nữ Môn, may mà có Ngô Bình ra tay kịp thời bắt Cự Linh Môn hàng phục. Chuyện này khiến Ngọc Nữ Môn bỗng nổi như cồn, gần đây có không ít tu sĩ xin gia nhập nên họ đã dần trở thành một môn phái lớn trong khu vực.

Nhưng quy định lựa chọn đệ tử của Ngọc Nữ Môn vẫn theo truyền thống cũ, đó là chỉ chọn những người xinh đẹp, chỉ cần có một khuyết điểm nhỏ thì sẽ bị loại ngay.

Lúc này, Ly Mộng tiên tử đang ngồi nói với các đệ tử nữ trong điện Ngọc Nữ: “Ban nãy ta đã nói rõ rồi, nếu hoàng đế Thiên Võ đến đây, các con nhất định phải khiến cậu ấy vui vẻ. Sau này Ngọc Nữ Môn chúng ta có thể tồn tại được hay không là nhờ cả vào đế quốc Thiên Võ đấy”.

Một nữ đệ tử nói: “Chưởng môn, thế thì sau này mình không cần tu luyện nữa, mà chỉ cần hầu hạ hoàng đế Thiên Võ thật tốt thôi ạ?”

Đinh Nhu lườm cô gái kia: “Nói gì thế, chúng ta cảm kích bệ hạ là chuyện đương nhiên, nhưng không phải là kiểu báo đáp đó”.

Thấy Đinh Nhu nổi giận, Ly Mộng tiên tử cười nói: “Đinh Nhu, con phải làm việc quan trọng nhất đấy. Lát nữa Lý công tử đến, ta sẽ nói trực tiếp với công tử xem có thể phong cho con một chức quý phi được không. Nếu không được thì làm phi tần bình thường cũng được”.

Đinh Nhu thở dài nói: “Giờ anh ấy như người trời, còn bọn con chỉ như lũ kiến hôi dưới đất, sao anh ấy ưng ý được ạ?”

Ly Mộng tiên tử: “Đừng coi thường bản thân, con là đệ tử xinh đẹp nhất của môn phái, thừa sức làm một phi tần bình thường. Chỉ cần con có thể vào được hậu cung của cậu ấy thì sau này môn phái của chúng ta sẽ bao trọn vị trí cung nữ trong cung rồi”.

Có đệ tử không hiểu nên hỏi: “Môn chủ, làm phi tử thì con hiểu, nhưng bảo bọn con làm cung nữ thì là sao ạ?”

Ly Mộng tiên tử: “Ngốc lắm, trong cung làm gì có ai tầm thường, các con chỉ cần hầu hạ tốt một vị công tử nào đó là sau này có thể lên như diều gặp gió rồi. Đến lúc đó, chỉ cần các con nói một câu là Ngọc Nữ Môn ở đây sẽ được hưởng lợi rồi”.

Các đệ tử đều đã hiểu ra và gật đầu.

Đúng lúc này, có người vào báo: “Môn chủ, hoàng đế Thiên Võ đến rồi ạ”.

Ly Mộng tiên tử vội vàng ra nghênh đón. Lần trước khi đến đây, Ngô Bình chỉ là một thiên kiêu có tu vi không cao, nhưng giờ thì anh đã như thần linh trên trời rồi.

Anh vừa đáp xuống thì môn chủ của Ngọc Nữ Môn là Ly Mộng tiên tử đã dẫn các đệ tử ra tận ngoài cửa nghênh đón, sau đó còn hành đại lễ và quỳ xuống đất.

“Dân nữ dẫn các đệ tử của Ngọc Nữ Môn tham kiến đại đế Thiên Võ!”

Ngô Bình vội đỡ bà ấy dậy rồi cười nói: “Tiên tử đừng khác sáo, chúng ta là bạn cũ rồi nên không cần hành lễ đâu”.

Ly Mộng tiên tử rất vui: “Bệ hạ, làm thế sao được ạ, mời điện hạ vào trong”.

Bình Luận (0)
Comment