Thần Y Trở Lại

Chương 3801

“Chỉ pháp của anh có vấn đề rồi. Đây mới là chỉ pháp”. Dứt lời, anh bay lên rồi chỉ tay vào. Lồ ng ngực hắn lập tức nổ tung thành một lỗ máu, khiến hắn gào thét thảm thương.

Rồi Ngô Bình cất tiếng: “Đứng im!”

Nói xong, mấy chục người đang đứng ở đây đều cứng đờ, không động đậy được.

Đoạn Ngô Bình quay lại, vỗ vai Trang Sinh vẫn đang ngẩn ngơ: “Tôi đã cho cơ hội mà cậu không nắm bắt được, cậu vẫn nên từ bỏ ý định đi”.

Mọi người quay lại đại sảnh với tâm trạng phức tạp vô cùng. Anh trai của Ngô Mi sao lại mạnh đến thế nhỉ?

Những người bạn học không gặp nhau đã lâu nhưng vẫn rất thân thiết, chuyện trò không dứt. Chẳng mấy chốc Ngô Mi và Mỹ Ngọc đã bị người ta vây kín xung quanh, bỏ lại Trang Sinh bơ vơ.

Ở đây vốn có hai cô bạn học gả vào gia tộc bán thần. Trước đó cả hai được mọi người xúm xít vây quanh, bây giờ đột nhiên bị phớt lờ nên tức giận vô cùng.

Một cô gái cười khẩy: “Bây giờ người tu tiên chẳng có địa vị gì đâu. Trước đó chồng tôi đến một môn phái, tông chủ ở đó còn quỳ gối trước mặt anh ấy!”

Cô gái còn lại được gả vào gia tộc bán thần cũng lên tiếng: “Thì đấy. Hôm qua bố chồng tôi đã gi ết chết một Chân Tiên, mọi người có đoán được nguyên nhân không?”

Lập tức có người tiếp lời hỏi: “Tại sao vậy?”

Cô bạn học ấy bèn mỉm cười: “Bởi vì bố chồng tôi thích con gái của người đó, nhưng đối phương lại không chịu tặng con gái cho bố chồng tôi”.

Nghe đến đây, tâm trạng của mọi người đều rất phức tạp, nghĩ bụng bố chồng của cô ta thật thất đức.

Ngô Mi nghe xong bèn cau mày nói: “Ghê tởm!”

“Ngô Mi, cậu nói ai ghê tởm đấy?”, cô ta giận dữ hỏi.

Ngô Mi lạnh lùng đáp: “Dĩ nhiên là nói cậu ghê tởm rồi!”

Cô gái ấy cười khẩy: “Cậu có biết sỉ nhục gia quyến của bán thần là tội chết không?”

Ngô Bình lên tiếng: “Bán thần gì chứ, chỉ là một đám rác rưởi. Cô gả cho một kẻ không ra gì thì có gì đáng tự hào chứ?

Cô gái kia giận tái mặt: “Anh…”

Nói xong, anh bèn tỉ mỉ quan sát cô gái này: “Chẳng trách cô có thể gả vào gia tộc rác rưởi ấy, hoá ra thể chất cũng khá lắm”. Anh phát hiện cô ta có một thể chất khá hiếm gặp, tư chất trung thượng, song nếu sinh con sẽ dễ dàng trở thành tư chất siêu phàm.

“Anh trai của Ngô Mi, nếu anh có gan thì đừng đi, chồng tôi sẽ đến đây ngay!”, cô ta giận dữ nói.

Ngô Bình đáp: “Được thôi, tôi cũng muốn mở mang tầm mắt, xem rác rưởi có hình dáng ra sao”.

Mọi người bắt đầu bàn tán. Có người bảo: “Tôi nghe nói thần mới là tối cao, tu tiên là phận thấp kém. Bán thần tuy không bằng thần, nhưng địa vị vượt xa người tu tiên”.

“Tôi cũng nghe nói vậy. Hầy, mau tránh xa hai anh em Ngô Mi đi, kẻo rước hoạ vào thân”.

Ngay lập tức, quá nửa bạn học đang vây quanh Ngô Mi đều giải tán, chẳng còn mấy ai ở lại.

Đoá Lan chần chừ một lúc, cuối cùng lựa chọn rời đi, đứng ở phía sau Trang Sinh.

Diệp Thanh Vũ khẽ thở dài: “Thầy Ngô vẫn nên tránh đi, thế lực của bán thần thật sự rất hùng mạnh”.

Ngô Bình tìm một cái bàn để ngồi xuống, đoạn đáp: “Cô Diệp, không có bản lĩnh thì đã chẳng ra ngoài xông pha. Tôi đã đến Long Kinh thì không sợ bất cứ ai cả”.

Bình Luận (0)
Comment