Thần Y Trở Lại

Chương 3585

Anh tới gần gốc tử đằng kia.

“Tiền bối”, anh mỉm cười chào hỏi.

Tử đằng dường như cũng rất vui, nói: “Trên tay cậu là roi Bách Thảo sao?”

Ngô Bình gật đầu: “Vãn bối đi tham gia pháp hội Dao Trì, Vương Mẫu đã tặng vãn bối, nói đây là di vật của Thần Nông”.

Tử Đằng khẽ thở dài, nói: “Đúng là ý trời. Xem ra cậu đã được định trước sẽ trở thành truyền nhân của Thần Nông. Đi đi, đã đến lúc mấy lão già đó gặp cậu”.

Ngô Bình vui mừng: “Vậy vãn bối đến gặp Hồ Lô tiền bối trước nhé?”

Ngô Bình lập tức đi hơn hai mươi dặm, anh nhìn thấy một ngọn núi nhỏ cao khoảng mấy trăm mét. Trên vách núi có một dây hồ lô màu vàng tím, bên trên có bảy cái hồ lô, hai cái to nhất, ba cái đang lớn, hai cái vẫn còn rất nhỏ, dường như mới được kết quả không lâu.

Anh cúi chào Hồ Lô: “Vãn bối Lý Huyền Bình kính chào Thất Bảo Hồ Lô tiền bối”.

Cái hồ lô to nhất cao hơn mười mét, phần dưới của nó có một cảnh cửa mở ra. Một ông lão râu trắng cao khoảng một thước xuất hiện. Ông ấy đánh giá Ngô Bình, hỏi: “Cậu lấy cái roi Bách Thảo này ở đâu ra?”

Ngô Bình vội chắp tay làm lễ: “Thưa tiền bối, Vương Mẫu đã tặng cho vãn bối roi Bách Thảo”.

“Cậu biết Vương Mẫu sao?”, ông cụ hơi bất ngờ.

Ngô Bình: “Trước đây vãn bối từng tham gia pháp hội Dao Trì, Vương Mẫu ban tặng rất nhiều đồ”.

Ông cụ ừ, nói: “Xem ra thiên phú của cậu rất tốt”.

Ngô Bình: “Tiền bối, vãn bối tình cờ có được một tảng đá thần, không biết tiền bối có cần không?”

Nói rồi anh lấy ra một hòn đá thần khổng lồ cao hơn hai mét, to như cái cối xay lớn, để ra trước mặt ông cụ.

Đôi lông mày dài như bộ râu của ông cụ rung lên, ông ấy nói: “Cậu nhóc, không công không thể nhận lộc, cậu tặng ta một tảng đá thần lớn như vậy vì mục đích gì?”

Ngô Bình cười nói: “Trên danh nghĩa thì vãn bối là chủ nhân của Thần Nông Cốc, nhưng vãn bối hiểu rằng những người như tiền bối mới là chủ nhân thực sự. Đá thần này chỉ để bày tỏ tâm ý mà thôi”.

Ông cụ nhìn lướt qua đá thần, khẽ ho một tiếng: “Thôi được rồi, thấy cậu cũng có lòng, ta sẽ nhận lấy”.

Ngô Bình nói: “Tiền bối, vãn bối muốn dùng roi Bách Thảo để thu thập chút dược lực khu vực quanh đây, không biết có được không?”

Ông cụ nói: “Dùng roi Bách Thảo không làm tổn hại dược liệu, cậu cứ tùy ý”.

Ngô Bình nói: “Đa tạ tiền bối”.

Sau khi nói vài câu, anh liền cầm roi Bách Thảo đi tìm dược liệu trong vườn thuốc, mỗi khi gặp được dược liệu đã trưởng thành vừa lúc, anh liền dùng roi Bách Thảo khẽ chạm vào. Không khí trong trận pháp rung lên, dược lực của dược liệu liền được vô số lỗ nhỏ trên roi Bách Thảo hấp thu, sau đó được đưa vào không gian khác.

Sau khi hấp thu xong dược liệu trên địa bàn của Thất Bảo Hồ Lô, Ngô Bình lấy một tảng đá thần ra rồi dùng ánh kiếm chém nó thành cát thần, sau đó rắc đều cát thần xuống.

Tất cả dược liệu đều nhao nhao nhảy nhót, cành lá lay động, vô cùng hào hứng.

Ngô Bình mỉm cười, anh tiếp tục thu thập chút dược lực ở địa bàn của tử đằng rồi mới rời khỏi Thần Nông Cốc.

Sau khi ra khỏi Thần Nông Cốc, anh nhớ ra Thân Công Nam Tinh trước đó đã nhiều lần nhờ anh quan tâm Đường Băng Vân, giờ anh cũng được coi là đệ tử của thần thổ thông thiên, thế nên muốn gặp mặt Thân Công Nam Tinh.

Anh lấy ra bảo sách thiên kiêu để liên lạc với Thân Công Nam Tinh.

Chẳng mấy chốc giọng của Thân Công Nam Tinh đã vọng ra: “Anh Lý!”

Bình Luận (0)
Comment