Thần Y Trở Lại

Chương 3498

Ngô Bình: “Không ngờ còn có cả bảng xếp hạng cướp, Hồng Hoang có nhiều cướp đến vậy sao?”

Lam Hân Nguyệt: “Đâu chỉ nhiều không đâu mà còn lợi hại nữa. Chẳng hạn như tên đại vương Hắc Phong này, ông ta từng bắt cóc hoàng tử, hoàng triều Hắc Thủy cũng bó tay, cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn giao tiền chuộc. Sau khi hoàng tử bình an trở về, hoàng triều phái đại quân đi truy lùng nhưng kết quả không chỉ không thể diệt được đại vương Hắc Phong mà ngược lại còn bị thiệt hại mất mấy chân tiên”.

“Trong lúc giận dữ, đại vương Hắc Phong lại bắt cóc thêm hai hoàng tử và một công chúa. Cuối cùng hoàng triều Hắc Thủy cũng hết cách, chỉ đành tiếp tục giao tiền chuộc”.

Ngô Bình chau mày: “Đến cả hoàng tộc mà cũng dám bắt cóc, lá gan của đại vương Hắc Phong này không nhỏ đâu”.

Lam Hân Nguyệt cười mếu: “Bọn họ lớn gan là vì có thực lực mạnh, bởi vậy mới dám đối đầu với hoàng triều”.

Ngô Bình: “Hân Nguyệt, em định thế nào? Giao tiền chuộc sao?”

Lam Hân Nguyệt: “Nếu theo như phong cách làm việc trước đây của đại vương Hắc Phong thì chúng ta không có cách nào khác”.

Ngô Bình cười lạnh lùng: “Ba tỷ không phải con số nhỏ, sao có thể cho không bọn chúng được”.

Lam Hân Nguyệt: “Lẽ nào chúng ta phải đối đầu với đại vương Hắc Phong thật sao?”

Ngô Bình suy nghĩ rồi hỏi: “Đại vương Hắc Phong có cứ điểm cố định không?”

Lam Hân Nguyệt: “Đại vương Hắc Phong và thuộc hạ của ông ta có một phi thuyền rất lợi hại, xuất quỷ nhập thần, không ai biết vị trí cụ thể của bọn họ”.

Ngô Bình: “Em có biết thực lực của đại vương Hắc Phong không? Chắc cũng không cao đến mức là cao thủ cảnh giới Đại La chứ?”

Lam Hân Nguyệt: “Đại La thì chắc chắn là không rồi nhưng ông ta là cao thủ cực kỳ lợi hại, chân tiên bình thường đều không đánh lại ông ta quá một chiêu nửa thức”.

Ngô Bình: “Không phải Đại La thì dễ, chuẩn bị tiền chuộc, anh đi chuộc người”.

Lam Hân Nguyệt vội nói: “Chồng, anh không thể đi, đại vương Hắc Phong quá nguy hiểm”.

Ngô Bình: “Không cần lo lắng, nếu thấy mình không phải đối thủ thì anh sẽ giao tiền chuộc cho họ”.

Lam Hân Nguyệt vẫn đang do dự thì Lâm Minh nói: “Chị, anh rể lợi hại vậy mà, đại vương Hắc Phong nhất định không phải đối thủ”.

Ngô Bình cười, nói: “Không dám nói cái khác, nếu dưới cảnh giới Đại La, anh không dám nói nhất định có thể đánh thắng nhưng chắc chắn có thể trốn thoát”.

Lam Hân Nguyệt thở dài: “Thôi được, nhưng anh phải hứa với em, quan trọng nhất là an toàn của bản thân, mất ba tỷ thì vẫn còn có thể kiếm lại”.

Lam Hân Nguyệt hỏi người làm: “Đại vương Hắc Phong đã báo thời gian chưa?”

Người làm nói: “Quận chúa, người của đại vương Hắc Phong nói chỉ cho chúng ta ba tiếng đồng hồ để chuẩn bị. Nếu trong vòng ba tiếng mà không nhìn thấy ba tỷ đồng Thần Long thì bọn chúng sẽ khiến Nhị phu nhân và tam phu nhân…”

Lam Hân Nguyệt giận dữ nói: “Đại vương Hắc Phong đáng chết. Nếu họ dám động đến hai mợ thì dù có phải đuổi đến chân trời góc biển, Phủ Chiến Vương chúng ta cũng phải tiêu diệt ông ta”.

Ngô Bình hỏi: “Hân Nguyệt đừng giận, anh sẽ bắt ông ta về cho ông ta đích thân tạ lỗi”.

Lam Hân Nguyệt cười: “Chồng, đại lục Hồng Hoang có rất nhiều người treo thưởng cho ai bắt được đại vương Hắc Phong, hiện tại tiền thưởng đã vượt mười tỷ đồng Thần Long rồi. Nếu chồng có thể bắt được ông ta thật thì có thể lấy được mười tỷ tiền thưởng”.

Mắt Ngô Bình sáng lên: “Tiền thưởng mười tỷ đồng Thần Long, nhiều vậy sao?”

Lam Hân Nguyệt: “Đấy chỉ mới là tiền thưởng của chính quyền, tiền thưởng của cá nhân còn nhiều hơn nữa. Dù gì thì cũng có rất nhiều người từng bị đại vương Hắc Phong bắt cóc, ai cũng hận ông ta đến thấu xương”.

Bình Luận (0)
Comment