Thần Y Trở Lại

Chương 3124

Chương 3124

Trước đó, anh tìm mọi cách để can thiệp vào quá trình Đan Biến để có được kết quả mà anh mong muốn. Còn hiện giờ, anh chỉ cần tạo ra môi trường thuận lợi để tạo ra kết quả mà anh mong muốn, sau đó để dược lực của quá trình Đan Biến tự chuyển hoá. Còn quá trình chuyển hoá đó có phức tạp ra sao cũng không liên quan đến anh.

Sau khi tạo từ trường, anh vỗ một cái lên lò luyện, lửa trong lò cháy lên, lò luyện bị phong ấn giờ tiếp tục đỏ lửa. Mười loại dược lực biến đổi vô cùng kỳ diệu dưới tác dụng của trường lực!

Quá trình luyện đan phía sau diễn ra thuận lợi. Hơn mười phút sau cửa lò mở ra, sáu viên đan bay ra. Toàn bộ đều là đan Đế phẩm!

Loại đan này khá khó luyện mà Ngô Bình luyện ra được Đế phẩm ngay từ lần đầu tiên. Điều đó khiến anh vừa vui mừng vừa phấn khích.

Mục Vũ: “Là Âm Dương Luyện Hình Đan Đế phẩm, rất tốt!”

Ngô Bình: “Vậy tôi đã qua được ải này chưa?”

Mục Vũ đáp: “Chủ nhân nói chỉ cần là Vương phẩm thì đã coi như lĩnh hội được truyền thừa rồi. Đan của cậu là đan Đế phẩm nên đương nhiên được thông qua”.

Ngô Bình nghỉ ngơi một lát rồi quan sát tiếp lò luyện đan thứ hai.

Đan dược trong lò này đã trải qua quá trình Đan Biến. Hiệu quả của quá trình Đan Biến này còn tốt hơn anh làm rất nhiều, không hổ là tác phẩm của Dược Vương!

Đan dược lúc này đang ở trước giai đoạn Linh Động, Linh Động chính là giai đoạn tiếp theo!

Linh Động là giai đoạn mà chỉ có một số đan dược cao cấp mới có. Một khi bước vào giai đoạn này thì đan dược đã thành tinh, có tính cách riêng của mình!

Nhưng bước này rất khó, còn khó hơn Đan Biến hàng chục lần.

Ngô Bình thở dài: “Tôi chưa từng thử bước Linh Động này vì nó quá khó”.

Mục Vũ đáp: “Chưa tiếp xúc cũng đúng thôi, đan dược sau Linh Động ít nhất cũng ở cấp truyền kỳ”.

Ngô Bình nói: “Để đan dược Linh Động cũng tương đương với việc tạo ra sinh mệnh, đây là năng lực của Đấng sáng tạo”.

Mục Vũ bảo: “Trí tuệ và kinh nghiệm của chủ nhân tôi đều ở trong lò đan dược này, có thể lĩnh ngộ hay không thì phải xem vận may của cậu”.

Ngô Bình ngồi xuống, dựa vào lò đan suy nghĩ gì đó.

Một lát sau, anh hỏi Mục Vũ: “Mục Vũ, trước đây làm sao cậu có ý thức được vậy?”

Mục Vũ bĩu môi: “Từ bé tôi đã có ý thức, lạ lắm à?”

Ngô Bình vừa cười vừa gật đầu: “Ừ đúng, thật ra thực vật cũng có ý thức…”

Dứt lời, anh ngẩn ra, phải rồi, thực vật có ý thức, thế chẳng phải dược liệu cũng có ý thức đấy ư?

Thế là anh hỏi tiếp: “Mục Vũ, cậu thấy tư tưởng và ý thức của mình có gì thay đổi trước và sau khi trở thành cậu bé nhân sâm không?”

Mục Vũ đáp: “Có chứ. Trước đây tôi nhìn thế giới bằng góc độ của thực vật, bây giờ thì dùng góc độ của con người để nhìn thế giới. Hai cảm giác này khác hẳn nhau”.

Ngô Bình hỏi: “Là điều gì đã thúc đẩy sự thay đổi này vậy?”

Mục Vũ ngẫm nghĩ: “Hình như là… sấm sét!”

“Tôi nhớ lúc đó tôi sống rất khổ, môi trường sống của tôi thay đổi, nếu không có gì bất ngờ thì tôi sẽ chết vài năm sau. Nhưng đêm ấy, bầu trời nổ sấm, mưa to gió lớn. Không biết tại sao ý thức của tôi lại thay đổi trong tiếng sấm ấy. Kể từ đó, suy nghĩ của tôi gia tăng qua từng ngày. Khoảng ba năm sau, tôi đã sở hữu ý thức trưởng thành và hoàn chỉnh. Sau đó tôi biến thành hình dáng bây giờ”.

Bình Luận (0)
Comment