Thần Y Trở Lại

Chương 2722

Chương 2722

Ngô Bình: “Anh không muốn gia nhập tiên giáo Thái Thanh nữa à?”

Lý Thanh Đế: “Muốn vào đó cũng không nhất thiết phải trở thành tông chủ, tôi chỉ cần thi triển thực lực Nhân Vương của mình thì cũng có thể được nhận, chỉ là trình tự sẽ hơi rắc rối một chút”.

Ngô Bình: “Lợi ích khi trở thành tông chủ đâu chỉ có vậy”.

Lý Thanh Đế: “Sao cơ?”

Ngô Bình: “Linh khí ở Hạ Giới đang hồi phục, không gian gập mở ra, nếu có thể trở thành tông chủ của Lý Thị thì chẳng khác nào có thêm 100 triệu người ủng hộ sau lưng mình, tôi sẽ có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chia với họ”.

Lý Thanh Đế: “Có thêm nhiều người ủng hộ thì sao nào?”

Ngô Bình: “Có thêm sự ủng hộ của họ, sau đó tôi thành thần tiên thì anh nghĩ tôi sẽ mạnh đến đâu?”

Lý Thanh Đế ngẩn ra: “Sư phụ tôi là thần tiên, nhưng chưa từng nhận được đến chục triệu người nhang khói ủng hộ”.

Ngô Bình: “Hai chúng ta cùng một dòng tộc, nếu anh nhường vị trí tông chủ cho tôi thì đương nhiên tôi sẽ có quà cảm ơn anh”.

Ngô Bình búng tay, một luồng sức mạnh thần kỳ chui vào người Lý Thanh Đế. Ngay sau đó, anh ta đã cảm thấy người mình có thêm một năng lượng thần kỳ, đó là có thể tiến vào trạng thái lĩnh ngộ bất cứ lúc nào.

Lý Thanh Đế vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, sau đó bái lạy nói: “Cảm ơn anh, tôi sẽ không bao giờ quên ơn này”.

Ngô Bình cười nói: “Có gì đâu, anh chỉ cần đừng hận tôi là được rồi”.

Lý Thanh Đế vội nói: “Không dám!”

Sau đó, anh ta lấy một cái ngọc bàn trong nhẫn trữ đồ ra rồi cung kính đưa cho Ngô Bình: “Anh Huyền Bình, đây là truyền thừa còn sót lại của Thanh Đế, sư phụ và tôi chỉ lĩnh ngộ được một phần nhỏ của nó. Anh có tư chất hơn tôi nên chắc chắn sẽ có thu hoạch nhiều hơn”.

Ngô Bình thoáng ngạc nhiên nói: “Anh cho tôi lĩnh ngộ ư? Thứ này quý giá quá!”

Lý Thanh Đế cười nói: “Ngọc bàn này tôi chỉ cho anh mượn thôi, khi nào đại hội kết thúc thì tôi sẽ đến lấy về. Trong thời gian này, anh có thể lĩnh ngộ được bao nhiều thì phải xem bản lĩnh của anh thôi”.

Ngô Bình cười nói: “Cảm ơn anh”, Ngô Bình không khách sáo mà nhận luôn.

Lý Thanh Đế ngồi thêm một lát rồi ra về.

Bình Luận (0)
Comment